Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 345

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Nghe vậy, Lăng Dư lặng lẽ múc cho Tiểu Ngư một bát canh: "Cô không sợ bọn trẻ uống xong thông minh quá, không đến ăn cơm nữa sao?"Diệp Cửu Cửu: "... Câu này nói như thể tôi là kẻ lừa đảo vậy."Lăng Dư vừa cười vừa không cười nhìn cô: "Thì ra không phải.""Chỉ lừa anh có mấy lần thôi mà, còn nhớ dai vậy à?" Diệp Cửu Cửu thực sự rất bất lực, nếu có lần sau cô nhất định sẽ không coi anh là một mỹ nhân ngư không hiểu gì cả, quá tinh ranhITiểu Ngư đang cúi đầu uống canh thì đột nhiên ngẩng đầu lên nói một câu: "Anh trai uống canh cá."Diệp Cửu Cửu phì cười một tiếng: "Vậy thì không nên cho anh trai em uống canh cá nữa, thông minh quá nên hay bắt nạt em đúng không?”"Đúng!" Tiểu Ngư gật đầu lia lịa: "Cửu Cửu, chúng ta uống nhiều canh, sau này bắt nạt anh trai nhé."Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng được.Tiểu Ngư cũng cười khúc khích: "Chúng ta cùng nhau bắt nạt anh trai."Lăng Dư ngước mắt nhìn hai người cùng buộc tóc búi, biểu cảm cười xấu xa giống hệt nhau: "Chưa chắc."Tiểu Ngư không hiểu, phát ra tiếng nghỉ vấn: "Hả?"Diệp Cửu Cửu nhắc nhở cô bé: "Em quên anh trai em cũng uống canh rồi sao?"Tiểu Ngư quay đầu nhìn hai bát trước mặt anh trai, nhớ ra vừa nãy anh trai đã uống canh, khuôn mặt nhỏ lập tức xị xuống: "Hu hu hu, anh trai lại thông minh hơn chúng ta rôi!!"Diệp Cửu Cửu vội vàng an ủi cô bé: "Không sao, em uống nhiều một chút, sau này chắc chắn sẽ thông minh hơn anh ấy."Tiểu Ngư lập tức nín khóc giả: "Thật sao?”Lăng Dư khẽ cười một tiếng: "Mơ đi."Tiểu Ngư lại chìm vào trạng thái c.h.ế.t lặng: "Vẽ một vòng tròn, biến anh trai thành tên ngốc." Lăng Dư: '...Tự nhiên lại thấy hối hận khi đi tìm cô bé.Diệp Cửu Cửu: "Phụt."Cười c.h.ế.t mất.Lăng Dư lại nhìn cô."Khụ khụ.' Bị bắt quả tang, Diệp Cửu Cửu lặng lẽ cúi đầu, giả vờ như cô không cười nhưng đôi vai run rẩy vẫn bán đứng cô.Ăn trưa xong, Diệp Cửu Cửu ở bên cạnh Tiểu Ngư đã tắm xong ngủ trưa một lúc, ngủ đến hơn bốn giờ thì nhận được điện thoại của nhân viên giao hàng siêu thị, là nước, sữa, kem đến rồi.Diệp Cửu Cửu dậy đi ra nhà hàng phía trước ký nhận, xác nhận không có vấn đề gì, cô liền từng món một chuyển vào sân sau.Lăng Dư nghe thấy tiếng động thì ra giúp cô chuyển vào, chuyển được khoảng một nửa thì Tiểu Ngư đi dép lê chạy từ bên ngoài vào: "Cửu Cửu, em ngửi thấy mùi sữa, có phải mua cho em không?”Diệp Cửu Cửu để sữa tươi vừa mua vào tủ lạnh: "Là mua cho con mèo háu ăn.Tiểu Ngư dựa vào chân Diệp Cửu Cửu, thân mật và ngây thơ nói: "Cửu Cửu ngốc quá, em không phải mèo nhỏ, em là cá nhỏ-"Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng: "Đúng, là con cá háu ăn.""He he-" Tiểu Ngư nhìn hai chai sữa bên trong: "Nhiều thế này, em uống không hết đâu."Diệp Cửu Cửu: "Lại không bắt em uống hết một lúc."TBCTiểu Ngư chớp mắt: "Hỏng thì sao?""Vậy thì chúng ta có thể làm sữa hai lớp, sữa chua chiên." Diệp Cửu Cửu chỉ nói bâng quơ nhưng Tiểu Ngư lại coi là thật: "Sữa hai lớp là gì?"Diệp Cửu Cửu trả lời: 'Là một loại đồ ngọt rất ngon."Tiểu Ngư ồ một tiếng: "Ngày mai có thể làm không?”Diệp Cửu Cửu dừng tay đóng cửa lại: "Em không ngủ nữa à?”"Không ngủ đâu." Bây giờ Tiểu Ngư có chuyện quan trọng hơn cả ngủ, đó là ăn sữa hai lớp rất ngon. Được rồi, dù sao thì lần này Diệp Cửu Cửu mua rất nhiều sữa, có thể làm một ít cho cô bé ăn, cô cầm sữa đi vào bếp đổ nửa nồi vào nồi nhỏ, sau đó bật lửa nhỏ, vừa khuấy vừa đun.

Nghe vậy, Lăng Dư lặng lẽ múc cho Tiểu Ngư một bát canh: "Cô không sợ bọn trẻ uống xong thông minh quá, không đến ăn cơm nữa sao?"

Diệp Cửu Cửu: "... Câu này nói như thể tôi là kẻ lừa đảo vậy."

Lăng Dư vừa cười vừa không cười nhìn cô: "Thì ra không phải."

"Chỉ lừa anh có mấy lần thôi mà, còn nhớ dai vậy à?" Diệp Cửu Cửu thực sự rất bất lực, nếu có lần sau cô nhất định sẽ không coi anh là một mỹ nhân ngư không hiểu gì cả, quá tinh ranhI

Tiểu Ngư đang cúi đầu uống canh thì đột nhiên ngẩng đầu lên nói một câu: "Anh trai uống canh cá."

Diệp Cửu Cửu phì cười một tiếng: "Vậy thì không nên cho anh trai em uống canh cá nữa, thông minh quá nên hay bắt nạt em đúng không?”

"Đúng!" Tiểu Ngư gật đầu lia lịa: "Cửu Cửu, chúng ta uống nhiều canh, sau này bắt nạt anh trai nhé."

Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng được.

Tiểu Ngư cũng cười khúc khích: "Chúng ta cùng nhau bắt nạt anh trai."

Lăng Dư ngước mắt nhìn hai người cùng buộc tóc búi, biểu cảm cười xấu xa giống hệt nhau: "Chưa chắc."

Tiểu Ngư không hiểu, phát ra tiếng nghỉ vấn: "Hả?"

Diệp Cửu Cửu nhắc nhở cô bé: "Em quên anh trai em cũng uống canh rồi sao?"

Tiểu Ngư quay đầu nhìn hai bát trước mặt anh trai, nhớ ra vừa nãy anh trai đã uống canh, khuôn mặt nhỏ lập tức xị xuống: "Hu hu hu, anh trai lại thông minh hơn chúng ta rôi!!"

Diệp Cửu Cửu vội vàng an ủi cô bé: "Không sao, em uống nhiều một chút, sau này chắc chắn sẽ thông minh hơn anh ấy."

Tiểu Ngư lập tức nín khóc giả: "Thật sao?”

Lăng Dư khẽ cười một tiếng: "Mơ đi."

Tiểu Ngư lại chìm vào trạng thái c.h.ế.t lặng: "Vẽ một vòng tròn, biến anh trai thành tên ngốc." Lăng Dư: '...

Tự nhiên lại thấy hối hận khi đi tìm cô bé.

Diệp Cửu Cửu: "Phụt."

Cười c.h.ế.t mất.

Lăng Dư lại nhìn cô.

"Khụ khụ.' Bị bắt quả tang, Diệp Cửu Cửu lặng lẽ cúi đầu, giả vờ như cô không cười nhưng đôi vai run rẩy vẫn bán đứng cô.

Ăn trưa xong, Diệp Cửu Cửu ở bên cạnh Tiểu Ngư đã tắm xong ngủ trưa một lúc, ngủ đến hơn bốn giờ thì nhận được điện thoại của nhân viên giao hàng siêu thị, là nước, sữa, kem đến rồi.

Diệp Cửu Cửu dậy đi ra nhà hàng phía trước ký nhận, xác nhận không có vấn đề gì, cô liền từng món một chuyển vào sân sau.

Lăng Dư nghe thấy tiếng động thì ra giúp cô chuyển vào, chuyển được khoảng một nửa thì Tiểu Ngư đi dép lê chạy từ bên ngoài vào: "Cửu Cửu, em ngửi thấy mùi sữa, có phải mua cho em không?”

Diệp Cửu Cửu để sữa tươi vừa mua vào tủ lạnh: "Là mua cho con mèo háu ăn.

Tiểu Ngư dựa vào chân Diệp Cửu Cửu, thân mật và ngây thơ nói: "Cửu Cửu ngốc quá, em không phải mèo nhỏ, em là cá nhỏ-"

Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng: "Đúng, là con cá háu ăn."

"He he-" Tiểu Ngư nhìn hai chai sữa bên trong: "Nhiều thế này, em uống không hết đâu."

Diệp Cửu Cửu: "Lại không bắt em uống hết một lúc."

TBC

Tiểu Ngư chớp mắt: "Hỏng thì sao?"

"Vậy thì chúng ta có thể làm sữa hai lớp, sữa chua chiên." Diệp Cửu Cửu chỉ nói bâng quơ nhưng Tiểu Ngư lại coi là thật: "Sữa hai lớp là gì?"

Diệp Cửu Cửu trả lời: 'Là một loại đồ ngọt rất ngon."

Tiểu Ngư ồ một tiếng: "Ngày mai có thể làm không?”

Diệp Cửu Cửu dừng tay đóng cửa lại: "Em không ngủ nữa à?”

"Không ngủ đâu." Bây giờ Tiểu Ngư có chuyện quan trọng hơn cả ngủ, đó là ăn sữa hai lớp rất ngon. Được rồi, dù sao thì lần này Diệp Cửu Cửu mua rất nhiều sữa, có thể làm một ít cho cô bé ăn, cô cầm sữa đi vào bếp đổ nửa nồi vào nồi nhỏ, sau đó bật lửa nhỏ, vừa khuấy vừa đun.

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Nghe vậy, Lăng Dư lặng lẽ múc cho Tiểu Ngư một bát canh: "Cô không sợ bọn trẻ uống xong thông minh quá, không đến ăn cơm nữa sao?"Diệp Cửu Cửu: "... Câu này nói như thể tôi là kẻ lừa đảo vậy."Lăng Dư vừa cười vừa không cười nhìn cô: "Thì ra không phải.""Chỉ lừa anh có mấy lần thôi mà, còn nhớ dai vậy à?" Diệp Cửu Cửu thực sự rất bất lực, nếu có lần sau cô nhất định sẽ không coi anh là một mỹ nhân ngư không hiểu gì cả, quá tinh ranhITiểu Ngư đang cúi đầu uống canh thì đột nhiên ngẩng đầu lên nói một câu: "Anh trai uống canh cá."Diệp Cửu Cửu phì cười một tiếng: "Vậy thì không nên cho anh trai em uống canh cá nữa, thông minh quá nên hay bắt nạt em đúng không?”"Đúng!" Tiểu Ngư gật đầu lia lịa: "Cửu Cửu, chúng ta uống nhiều canh, sau này bắt nạt anh trai nhé."Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng được.Tiểu Ngư cũng cười khúc khích: "Chúng ta cùng nhau bắt nạt anh trai."Lăng Dư ngước mắt nhìn hai người cùng buộc tóc búi, biểu cảm cười xấu xa giống hệt nhau: "Chưa chắc."Tiểu Ngư không hiểu, phát ra tiếng nghỉ vấn: "Hả?"Diệp Cửu Cửu nhắc nhở cô bé: "Em quên anh trai em cũng uống canh rồi sao?"Tiểu Ngư quay đầu nhìn hai bát trước mặt anh trai, nhớ ra vừa nãy anh trai đã uống canh, khuôn mặt nhỏ lập tức xị xuống: "Hu hu hu, anh trai lại thông minh hơn chúng ta rôi!!"Diệp Cửu Cửu vội vàng an ủi cô bé: "Không sao, em uống nhiều một chút, sau này chắc chắn sẽ thông minh hơn anh ấy."Tiểu Ngư lập tức nín khóc giả: "Thật sao?”Lăng Dư khẽ cười một tiếng: "Mơ đi."Tiểu Ngư lại chìm vào trạng thái c.h.ế.t lặng: "Vẽ một vòng tròn, biến anh trai thành tên ngốc." Lăng Dư: '...Tự nhiên lại thấy hối hận khi đi tìm cô bé.Diệp Cửu Cửu: "Phụt."Cười c.h.ế.t mất.Lăng Dư lại nhìn cô."Khụ khụ.' Bị bắt quả tang, Diệp Cửu Cửu lặng lẽ cúi đầu, giả vờ như cô không cười nhưng đôi vai run rẩy vẫn bán đứng cô.Ăn trưa xong, Diệp Cửu Cửu ở bên cạnh Tiểu Ngư đã tắm xong ngủ trưa một lúc, ngủ đến hơn bốn giờ thì nhận được điện thoại của nhân viên giao hàng siêu thị, là nước, sữa, kem đến rồi.Diệp Cửu Cửu dậy đi ra nhà hàng phía trước ký nhận, xác nhận không có vấn đề gì, cô liền từng món một chuyển vào sân sau.Lăng Dư nghe thấy tiếng động thì ra giúp cô chuyển vào, chuyển được khoảng một nửa thì Tiểu Ngư đi dép lê chạy từ bên ngoài vào: "Cửu Cửu, em ngửi thấy mùi sữa, có phải mua cho em không?”Diệp Cửu Cửu để sữa tươi vừa mua vào tủ lạnh: "Là mua cho con mèo háu ăn.Tiểu Ngư dựa vào chân Diệp Cửu Cửu, thân mật và ngây thơ nói: "Cửu Cửu ngốc quá, em không phải mèo nhỏ, em là cá nhỏ-"Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng: "Đúng, là con cá háu ăn.""He he-" Tiểu Ngư nhìn hai chai sữa bên trong: "Nhiều thế này, em uống không hết đâu."Diệp Cửu Cửu: "Lại không bắt em uống hết một lúc."TBCTiểu Ngư chớp mắt: "Hỏng thì sao?""Vậy thì chúng ta có thể làm sữa hai lớp, sữa chua chiên." Diệp Cửu Cửu chỉ nói bâng quơ nhưng Tiểu Ngư lại coi là thật: "Sữa hai lớp là gì?"Diệp Cửu Cửu trả lời: 'Là một loại đồ ngọt rất ngon."Tiểu Ngư ồ một tiếng: "Ngày mai có thể làm không?”Diệp Cửu Cửu dừng tay đóng cửa lại: "Em không ngủ nữa à?”"Không ngủ đâu." Bây giờ Tiểu Ngư có chuyện quan trọng hơn cả ngủ, đó là ăn sữa hai lớp rất ngon. Được rồi, dù sao thì lần này Diệp Cửu Cửu mua rất nhiều sữa, có thể làm một ít cho cô bé ăn, cô cầm sữa đi vào bếp đổ nửa nồi vào nồi nhỏ, sau đó bật lửa nhỏ, vừa khuấy vừa đun.

Chương 345