Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 365
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Trước hôm qua chồng cô còn không tin, cho rằng chỉ là quảng cáo quá lời, nhưng hôm qua sau khi thức dậy hiệu quả rõ rệt nên vợ gọi hắn đến ăn tối, hắn liền chạy đến: "Nói mới nhớ, hải sản này thật kỳ diệu, hơi tò mò.""Bận tâm làm gì, chữa khỏi là được." Trước đó mẹ Lạc Lạc đã nhắc nhở, Lâm phu nhân cũng không muốn hỏi nhiều, đương nhiên cũng biết hỏi cũng vô ích, người ta nắm giữ công thức thì sao có thể nói cho mình biết?Người chồng: "Thật không tò mò sao?”Lâm phu nhân: "Anh đừng có tọc mạch thế""Anh đến nhà hàng ăn cơm còn hỏi công thức và nguồn hàng của người ta? Xem chủ quán có đá anh ra ngoài không."Chồng cô nói: "Chỉ tò mò thôi."Chúng ta lại không làm ăn kinh doanh, tò mò làm gì?” Có lẽ vì công việc nên Lâm phu nhân rất ghét cạnh tranh không lành mạnh, ép giá, vì vậy nếu không phải vì cần thiết cho công việc, cô sẽ không hỏi nhiều: "Em nghe nói chủ quán ở đây còn cho người vào danh sách đen, có một gia đình muốn đến ăn mà bị từ chối mấy lân."Lâm phu nhân nói đến một ông cụ họ Mã chống gậy, vì vợ và con dâu ông ta nói xấu Tiểu Ngư nên sau đó Diệp Cửu Cửu đã từ chối tiếp đón ông ta, sau đó ông cụ đó đến hai lần nhưng đều không được vào.TBCChồng Lâm phu nhân còn trông chờ vào hải sản ở đây để chữa khỏi bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu của mình nên lập tức im lặng.Hai đứa trẻ thấy cha mình ngoan ngoãn không nói gì nữa, liền che miệng cười khúc khích: “Cha sợ mẹ."Chồng cô cố gắng giữ thể diện: "Cha không sợ mẹ, là tôn trọng mẹ."Lâm phu nhân hừ một tiếng không nói gì, lười vạch trần hắn.Tiểu Ngư đang ăn nho ở góc nhà dựng tai lên, ghi nhớ lời của người nhà này, biết đâu sau này sẽ dùng được.Bên phía Diệp Cửu Cửu đã làm xong đồ ăn mang ra cho khách, vừa đặt lên bàn thì cặp vợ chồng già ngoại tỉnh hôm qua đến lại đến, là họ Vương, hôm nay còn dẫn theo một ông già trạc tuổi, có lẽ là bạn già của họ. Người bạn già này đeo kính, trông rất nho nhã nhưng đi lại khập khiễng, có lẽ là bị thương ở đầu gối hoặc có vấn đề khác.Diệp Cửu Cửu không hỏi nhiều, chỉ đưa thực đơn như hai ngày trước."Hôm qua còn có cá đối và cá mú." Ông cụ cười nói với người bạn già: "Ngày trước chúng ta ăn mấy loại cá nhỏ này nhiều lắm."Người bạn già đẩy đẩy kính, cười nói một tiếng đúng: "Không ngờ ở đây lại có."Chỗ của chủ quán có đủ loại cá.' Vì phải tiếp khách nên hai ông bà già gọi thêm hai món: "Rong biển chua ngọt, trứng chưng nghêu, canh cá kiếm đậu phụ, cá đối chiên giòn, cá mú hấp, thêm một phần cháo cua."Đợi Diệp Cửu Cửu quay lại bếp, ông cụ nói: "Chắc ông chưa đến đây bao giờ nhỉ? Hải sản ở đây tươi lắm, giống như vừa mới vớt từ biển lên, tươi ngon mềm mại, không giống như cá đông lạnh chúng ta mua ở siêu thị, tanh lắm.""Chưa đến bao giờ." Hai năm nay chân của người bạn già này không tiện, nhiều nhất chỉ đi dạo ở công viên gần đó, ít khi đến bên kia thành phố để ăn cơm.Ông Vương: "Ông Chương, lát nữa ông nhất định phải thử, hương vị đặc biệt ngon.”Đây là lần *****ên ông Chương được bạn già ngoại tỉnh giới thiệu món ngon, ông ấy cười uống một ngụm trà: "Sao ông tìm được đến đây?""Là do ông Lâm giới thiệu cho tôi.' Ông Vương cười nói: "Ông ấy nói hương vị ở đây rất ngon, giống như hồi chúng ta ăn ở Hải Thành trước đây."
Trước hôm qua chồng cô còn không tin, cho rằng chỉ là quảng cáo quá lời, nhưng hôm qua sau khi thức dậy hiệu quả rõ rệt nên vợ gọi hắn đến ăn tối, hắn liền chạy đến: "Nói mới nhớ, hải sản này thật kỳ diệu, hơi tò mò."
"Bận tâm làm gì, chữa khỏi là được." Trước đó mẹ Lạc Lạc đã nhắc nhở, Lâm phu nhân cũng không muốn hỏi nhiều, đương nhiên cũng biết hỏi cũng vô ích, người ta nắm giữ công thức thì sao có thể nói cho mình biết?
Người chồng: "Thật không tò mò sao?”
Lâm phu nhân: "Anh đừng có tọc mạch thế"
"Anh đến nhà hàng ăn cơm còn hỏi công thức và nguồn hàng của người ta? Xem chủ quán có đá anh ra ngoài không."
Chồng cô nói: "Chỉ tò mò thôi."
Chúng ta lại không làm ăn kinh doanh, tò mò làm gì?” Có lẽ vì công việc nên Lâm phu nhân rất ghét cạnh tranh không lành mạnh, ép giá, vì vậy nếu không phải vì cần thiết cho công việc, cô sẽ không hỏi nhiều: "Em nghe nói chủ quán ở đây còn cho người vào danh sách đen, có một gia đình muốn đến ăn mà bị từ chối mấy lân."
Lâm phu nhân nói đến một ông cụ họ Mã chống gậy, vì vợ và con dâu ông ta nói xấu Tiểu Ngư nên sau đó Diệp Cửu Cửu đã từ chối tiếp đón ông ta, sau đó ông cụ đó đến hai lần nhưng đều không được vào.
TBC
Chồng Lâm phu nhân còn trông chờ vào hải sản ở đây để chữa khỏi bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu của mình nên lập tức im lặng.
Hai đứa trẻ thấy cha mình ngoan ngoãn không nói gì nữa, liền che miệng cười khúc khích: “Cha sợ mẹ."
Chồng cô cố gắng giữ thể diện: "Cha không sợ mẹ, là tôn trọng mẹ."
Lâm phu nhân hừ một tiếng không nói gì, lười vạch trần hắn.
Tiểu Ngư đang ăn nho ở góc nhà dựng tai lên, ghi nhớ lời của người nhà này, biết đâu sau này sẽ dùng được.
Bên phía Diệp Cửu Cửu đã làm xong đồ ăn mang ra cho khách, vừa đặt lên bàn thì cặp vợ chồng già ngoại tỉnh hôm qua đến lại đến, là họ Vương, hôm nay còn dẫn theo một ông già trạc tuổi, có lẽ là bạn già của họ. Người bạn già này đeo kính, trông rất nho nhã nhưng đi lại khập khiễng, có lẽ là bị thương ở đầu gối hoặc có vấn đề khác.
Diệp Cửu Cửu không hỏi nhiều, chỉ đưa thực đơn như hai ngày trước.
"Hôm qua còn có cá đối và cá mú." Ông cụ cười nói với người bạn già: "Ngày trước chúng ta ăn mấy loại cá nhỏ này nhiều lắm."
Người bạn già đẩy đẩy kính, cười nói một tiếng đúng: "Không ngờ ở đây lại có.
"Chỗ của chủ quán có đủ loại cá.' Vì phải tiếp khách nên hai ông bà già gọi thêm hai món: "Rong biển chua ngọt, trứng chưng nghêu, canh cá kiếm đậu phụ, cá đối chiên giòn, cá mú hấp, thêm một phần cháo cua."
Đợi Diệp Cửu Cửu quay lại bếp, ông cụ nói: "Chắc ông chưa đến đây bao giờ nhỉ? Hải sản ở đây tươi lắm, giống như vừa mới vớt từ biển lên, tươi ngon mềm mại, không giống như cá đông lạnh chúng ta mua ở siêu thị, tanh lắm."
"Chưa đến bao giờ." Hai năm nay chân của người bạn già này không tiện, nhiều nhất chỉ đi dạo ở công viên gần đó, ít khi đến bên kia thành phố để ăn cơm.
Ông Vương: "Ông Chương, lát nữa ông nhất định phải thử, hương vị đặc biệt ngon.”
Đây là lần *****ên ông Chương được bạn già ngoại tỉnh giới thiệu món ngon, ông ấy cười uống một ngụm trà: "Sao ông tìm được đến đây?"
"Là do ông Lâm giới thiệu cho tôi.' Ông Vương cười nói: "Ông ấy nói hương vị ở đây rất ngon, giống như hồi chúng ta ăn ở Hải Thành trước đây."
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Trước hôm qua chồng cô còn không tin, cho rằng chỉ là quảng cáo quá lời, nhưng hôm qua sau khi thức dậy hiệu quả rõ rệt nên vợ gọi hắn đến ăn tối, hắn liền chạy đến: "Nói mới nhớ, hải sản này thật kỳ diệu, hơi tò mò.""Bận tâm làm gì, chữa khỏi là được." Trước đó mẹ Lạc Lạc đã nhắc nhở, Lâm phu nhân cũng không muốn hỏi nhiều, đương nhiên cũng biết hỏi cũng vô ích, người ta nắm giữ công thức thì sao có thể nói cho mình biết?Người chồng: "Thật không tò mò sao?”Lâm phu nhân: "Anh đừng có tọc mạch thế""Anh đến nhà hàng ăn cơm còn hỏi công thức và nguồn hàng của người ta? Xem chủ quán có đá anh ra ngoài không."Chồng cô nói: "Chỉ tò mò thôi."Chúng ta lại không làm ăn kinh doanh, tò mò làm gì?” Có lẽ vì công việc nên Lâm phu nhân rất ghét cạnh tranh không lành mạnh, ép giá, vì vậy nếu không phải vì cần thiết cho công việc, cô sẽ không hỏi nhiều: "Em nghe nói chủ quán ở đây còn cho người vào danh sách đen, có một gia đình muốn đến ăn mà bị từ chối mấy lân."Lâm phu nhân nói đến một ông cụ họ Mã chống gậy, vì vợ và con dâu ông ta nói xấu Tiểu Ngư nên sau đó Diệp Cửu Cửu đã từ chối tiếp đón ông ta, sau đó ông cụ đó đến hai lần nhưng đều không được vào.TBCChồng Lâm phu nhân còn trông chờ vào hải sản ở đây để chữa khỏi bệnh xuất huyết giảm tiểu cầu của mình nên lập tức im lặng.Hai đứa trẻ thấy cha mình ngoan ngoãn không nói gì nữa, liền che miệng cười khúc khích: “Cha sợ mẹ."Chồng cô cố gắng giữ thể diện: "Cha không sợ mẹ, là tôn trọng mẹ."Lâm phu nhân hừ một tiếng không nói gì, lười vạch trần hắn.Tiểu Ngư đang ăn nho ở góc nhà dựng tai lên, ghi nhớ lời của người nhà này, biết đâu sau này sẽ dùng được.Bên phía Diệp Cửu Cửu đã làm xong đồ ăn mang ra cho khách, vừa đặt lên bàn thì cặp vợ chồng già ngoại tỉnh hôm qua đến lại đến, là họ Vương, hôm nay còn dẫn theo một ông già trạc tuổi, có lẽ là bạn già của họ. Người bạn già này đeo kính, trông rất nho nhã nhưng đi lại khập khiễng, có lẽ là bị thương ở đầu gối hoặc có vấn đề khác.Diệp Cửu Cửu không hỏi nhiều, chỉ đưa thực đơn như hai ngày trước."Hôm qua còn có cá đối và cá mú." Ông cụ cười nói với người bạn già: "Ngày trước chúng ta ăn mấy loại cá nhỏ này nhiều lắm."Người bạn già đẩy đẩy kính, cười nói một tiếng đúng: "Không ngờ ở đây lại có."Chỗ của chủ quán có đủ loại cá.' Vì phải tiếp khách nên hai ông bà già gọi thêm hai món: "Rong biển chua ngọt, trứng chưng nghêu, canh cá kiếm đậu phụ, cá đối chiên giòn, cá mú hấp, thêm một phần cháo cua."Đợi Diệp Cửu Cửu quay lại bếp, ông cụ nói: "Chắc ông chưa đến đây bao giờ nhỉ? Hải sản ở đây tươi lắm, giống như vừa mới vớt từ biển lên, tươi ngon mềm mại, không giống như cá đông lạnh chúng ta mua ở siêu thị, tanh lắm.""Chưa đến bao giờ." Hai năm nay chân của người bạn già này không tiện, nhiều nhất chỉ đi dạo ở công viên gần đó, ít khi đến bên kia thành phố để ăn cơm.Ông Vương: "Ông Chương, lát nữa ông nhất định phải thử, hương vị đặc biệt ngon.”Đây là lần *****ên ông Chương được bạn già ngoại tỉnh giới thiệu món ngon, ông ấy cười uống một ngụm trà: "Sao ông tìm được đến đây?""Là do ông Lâm giới thiệu cho tôi.' Ông Vương cười nói: "Ông ấy nói hương vị ở đây rất ngon, giống như hồi chúng ta ăn ở Hải Thành trước đây."