Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 389
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Gã đầu hói có mở một công ty phân mềm, hai năm nay công việc làm ăn không tệ, kiếm được hơn chục triệu, khiến cả người hắn đều lâng lâng, trước giờ hắn vẫn luôn được tôn trọng, không ngờ đến đây lại đụng tường, lại vừa vặn ăn gần xong, hắn trực tiếp buông đũa đứng dậy định đi.Vừa đi đến cửa đã bị Lăng Dư nhắc nhở: "Trả tiền."Tiểu Ngư cũng nắm chặt tay, giọng nói mềm mại nhắc nhở: "Phải trả tiền nha-'"Không trả tiền, em sẽ bảo anh tai cắn."Lần trước đến có bên kia trả tiền nên lần này gã đầu trọc cũng không nghĩ đến chuyện mình phải trả tiên, hắn mang vẻ mặt không vui đi đến trả tiền, đồng thời quyết định sau này sẽ không đến đây nữa."Chủ quán đừng để ý đến loại người đó, có chút tiền là không biết mình là ai." Chu Chu chạy đến bên Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng an ủi: "Mặc dù tôi rất muốn cô nhanh chóng mở rộng nhà hàng nhưng tôi cũng ủng hộ cô có chủ kiến riêng."Cảm ơn cô đã hiểu." Diệp Cửu Cửu thực ra không để ý lắm, nếu đối phương có những suy nghĩ nhỏ nhặt này, cô hy vọng hắn nói được làm được, đừng đến nữa."Khách sáo gì chứ, tuy hơi nhỏ nhưng tôi thấy hiện tại thế này là ổn rồi." Chu Chu đã từng đến rất nhiều câu lạc bộ, khách sạn, nhà hàng riêng, mặc dù được bài trí xa hoa nhưng đều lạnh lẽo không có chút tình người nào, tuy quán này đơn giản, chỉ là một căn phòng nhỏ nhưng có thể cảm nhận được sự ấm lòng.Diệp Cửu Cửu cũng thấy thực sự khá nhỏ, cô ngẩng đầu nhìn lên tầng trên, định tranh thủ dọn dẹp tâng trên.Buổi tối khách đã ăn xong rời đi đã là chín giờ tối, Diệp Cửu Cửu kiểm kê lại số hải sản còn lại, chỉ còn một con tôm quỷ đỏ và bốn con bào ngư bích hổ, số còn lại đầu đã bán hất.Không muốn tốn công sức nghĩ cách nấu ăn, Diệp Cửu Cửu hỏi ý kiến Lăng Dư và Tiểu Ngư: 'Ăn thế này nhé?"Lăng Dư gật đầu."Vậy tôi cắt đơn giản một chút." Diệp Cửu Cửu trực tiếp cắt tôm quỷ đỏ và bào ngư bích hổ thành sashimi, bày chung lên đĩa đá, ngoài ra còn kèm theo một bát lớn chân gà ngâm chua cay, còn cơm thừa thì làm thành một đĩa cơm rang trứng lớn.Trước đây bà nội rất giỏi làm cơm rang trứng, Diệp Cửu Cửu cũng học được tay nghề, cho thêm đậu xanh, cà rốt thái hạt lựu, xúc xích, những nguyên liệu đơn giản kết hợp với nhau, trở thành một nồi cơm rang trứng thơm ngon, mềm xốp, dai dai."Đẹp quái!" Tiểu Ngư luôn là người ủng hộ nhiệt tình nhất."Chị cũng thấy vậy.' Diệp Cửu Cửu cười, bưng đĩa cơm rang trứng hạt tơi, màu sắc đẹp mắt lên bàn, chia cho mỗi người một bát: "Ăn đi."Tiểu Ngư vui vẻ cầm bát, múc một thìa cơm vàng óng đưa vào miệng: "Oal""Ăn từ từ thôi." Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư lần đầu ăn cơm rang trứng: "Thấy thế nào?"Lăng Dư gật đầu, cô ấy luôn có thể làm ra vô số món ăn mà họ chưa từng ăn, vừa ngon vừa đặc biệt."Còn tôm và bào ngư nữa, hai người ăn nhanh đi." Diệp Cửu Cửu gắp một miếng bào ngư viên xanh mỏng, thịt trong suốt có thể nhìn thấy ánh sáng.Cô gắp chấm một chút mù tạt đắt tiên mới xay, ngửi có mùi hơi cay nhưng có hương thơm của rau, thịt bào ngư tươi ngon dai giòn, dưới sự tôn lên của nó, càng giòn, mềm, nhiều nước, vị tươi ngon vô cùng.TBCDiệp Cửu Cửu ăn một miếng bào ngư, lại ăn một miếng cơm rang trứng mềm xốp dai dai, một đắt, một rẻ nhưng lại vô tình va chạm tạo nên một tia lửa khác thường.
Gã đầu hói có mở một công ty phân mềm, hai năm nay công việc làm ăn không tệ, kiếm được hơn chục triệu, khiến cả người hắn đều lâng lâng, trước giờ hắn vẫn luôn được tôn trọng, không ngờ đến đây lại đụng tường, lại vừa vặn ăn gần xong, hắn trực tiếp buông đũa đứng dậy định đi.
Vừa đi đến cửa đã bị Lăng Dư nhắc nhở: "Trả tiền."
Tiểu Ngư cũng nắm chặt tay, giọng nói mềm mại nhắc nhở: "Phải trả tiền nha-'
"Không trả tiền, em sẽ bảo anh tai cắn."
Lần trước đến có bên kia trả tiền nên lần này gã đầu trọc cũng không nghĩ đến chuyện mình phải trả tiên, hắn mang vẻ mặt không vui đi đến trả tiền, đồng thời quyết định sau này sẽ không đến đây nữa.
"Chủ quán đừng để ý đến loại người đó, có chút tiền là không biết mình là ai." Chu Chu chạy đến bên Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng an ủi: "Mặc dù tôi rất muốn cô nhanh chóng mở rộng nhà hàng nhưng tôi cũng ủng hộ cô có chủ kiến riêng.
"Cảm ơn cô đã hiểu." Diệp Cửu Cửu thực ra không để ý lắm, nếu đối phương có những suy nghĩ nhỏ nhặt này, cô hy vọng hắn nói được làm được, đừng đến nữa.
"Khách sáo gì chứ, tuy hơi nhỏ nhưng tôi thấy hiện tại thế này là ổn rồi." Chu Chu đã từng đến rất nhiều câu lạc bộ, khách sạn, nhà hàng riêng, mặc dù được bài trí xa hoa nhưng đều lạnh lẽo không có chút tình người nào, tuy quán này đơn giản, chỉ là một căn phòng nhỏ nhưng có thể cảm nhận được sự ấm lòng.
Diệp Cửu Cửu cũng thấy thực sự khá nhỏ, cô ngẩng đầu nhìn lên tầng trên, định tranh thủ dọn dẹp tâng trên.
Buổi tối khách đã ăn xong rời đi đã là chín giờ tối, Diệp Cửu Cửu kiểm kê lại số hải sản còn lại, chỉ còn một con tôm quỷ đỏ và bốn con bào ngư bích hổ, số còn lại đầu đã bán hất.
Không muốn tốn công sức nghĩ cách nấu ăn, Diệp Cửu Cửu hỏi ý kiến Lăng Dư và Tiểu Ngư: 'Ăn thế này nhé?"
Lăng Dư gật đầu.
"Vậy tôi cắt đơn giản một chút." Diệp Cửu Cửu trực tiếp cắt tôm quỷ đỏ và bào ngư bích hổ thành sashimi, bày chung lên đĩa đá, ngoài ra còn kèm theo một bát lớn chân gà ngâm chua cay, còn cơm thừa thì làm thành một đĩa cơm rang trứng lớn.
Trước đây bà nội rất giỏi làm cơm rang trứng, Diệp Cửu Cửu cũng học được tay nghề, cho thêm đậu xanh, cà rốt thái hạt lựu, xúc xích, những nguyên liệu đơn giản kết hợp với nhau, trở thành một nồi cơm rang trứng thơm ngon, mềm xốp, dai dai.
"Đẹp quái!" Tiểu Ngư luôn là người ủng hộ nhiệt tình nhất.
"Chị cũng thấy vậy.' Diệp Cửu Cửu cười, bưng đĩa cơm rang trứng hạt tơi, màu sắc đẹp mắt lên bàn, chia cho mỗi người một bát: "Ăn đi."
Tiểu Ngư vui vẻ cầm bát, múc một thìa cơm vàng óng đưa vào miệng: "Oal"
"Ăn từ từ thôi." Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư lần đầu ăn cơm rang trứng: "Thấy thế nào?"
Lăng Dư gật đầu, cô ấy luôn có thể làm ra vô số món ăn mà họ chưa từng ăn, vừa ngon vừa đặc biệt.
"Còn tôm và bào ngư nữa, hai người ăn nhanh đi." Diệp Cửu Cửu gắp một miếng bào ngư viên xanh mỏng, thịt trong suốt có thể nhìn thấy ánh sáng.
Cô gắp chấm một chút mù tạt đắt tiên mới xay, ngửi có mùi hơi cay nhưng có hương thơm của rau, thịt bào ngư tươi ngon dai giòn, dưới sự tôn lên của nó, càng giòn, mềm, nhiều nước, vị tươi ngon vô cùng.
TBC
Diệp Cửu Cửu ăn một miếng bào ngư, lại ăn một miếng cơm rang trứng mềm xốp dai dai, một đắt, một rẻ nhưng lại vô tình va chạm tạo nên một tia lửa khác thường.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Gã đầu hói có mở một công ty phân mềm, hai năm nay công việc làm ăn không tệ, kiếm được hơn chục triệu, khiến cả người hắn đều lâng lâng, trước giờ hắn vẫn luôn được tôn trọng, không ngờ đến đây lại đụng tường, lại vừa vặn ăn gần xong, hắn trực tiếp buông đũa đứng dậy định đi.Vừa đi đến cửa đã bị Lăng Dư nhắc nhở: "Trả tiền."Tiểu Ngư cũng nắm chặt tay, giọng nói mềm mại nhắc nhở: "Phải trả tiền nha-'"Không trả tiền, em sẽ bảo anh tai cắn."Lần trước đến có bên kia trả tiền nên lần này gã đầu trọc cũng không nghĩ đến chuyện mình phải trả tiên, hắn mang vẻ mặt không vui đi đến trả tiền, đồng thời quyết định sau này sẽ không đến đây nữa."Chủ quán đừng để ý đến loại người đó, có chút tiền là không biết mình là ai." Chu Chu chạy đến bên Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng an ủi: "Mặc dù tôi rất muốn cô nhanh chóng mở rộng nhà hàng nhưng tôi cũng ủng hộ cô có chủ kiến riêng."Cảm ơn cô đã hiểu." Diệp Cửu Cửu thực ra không để ý lắm, nếu đối phương có những suy nghĩ nhỏ nhặt này, cô hy vọng hắn nói được làm được, đừng đến nữa."Khách sáo gì chứ, tuy hơi nhỏ nhưng tôi thấy hiện tại thế này là ổn rồi." Chu Chu đã từng đến rất nhiều câu lạc bộ, khách sạn, nhà hàng riêng, mặc dù được bài trí xa hoa nhưng đều lạnh lẽo không có chút tình người nào, tuy quán này đơn giản, chỉ là một căn phòng nhỏ nhưng có thể cảm nhận được sự ấm lòng.Diệp Cửu Cửu cũng thấy thực sự khá nhỏ, cô ngẩng đầu nhìn lên tầng trên, định tranh thủ dọn dẹp tâng trên.Buổi tối khách đã ăn xong rời đi đã là chín giờ tối, Diệp Cửu Cửu kiểm kê lại số hải sản còn lại, chỉ còn một con tôm quỷ đỏ và bốn con bào ngư bích hổ, số còn lại đầu đã bán hất.Không muốn tốn công sức nghĩ cách nấu ăn, Diệp Cửu Cửu hỏi ý kiến Lăng Dư và Tiểu Ngư: 'Ăn thế này nhé?"Lăng Dư gật đầu."Vậy tôi cắt đơn giản một chút." Diệp Cửu Cửu trực tiếp cắt tôm quỷ đỏ và bào ngư bích hổ thành sashimi, bày chung lên đĩa đá, ngoài ra còn kèm theo một bát lớn chân gà ngâm chua cay, còn cơm thừa thì làm thành một đĩa cơm rang trứng lớn.Trước đây bà nội rất giỏi làm cơm rang trứng, Diệp Cửu Cửu cũng học được tay nghề, cho thêm đậu xanh, cà rốt thái hạt lựu, xúc xích, những nguyên liệu đơn giản kết hợp với nhau, trở thành một nồi cơm rang trứng thơm ngon, mềm xốp, dai dai."Đẹp quái!" Tiểu Ngư luôn là người ủng hộ nhiệt tình nhất."Chị cũng thấy vậy.' Diệp Cửu Cửu cười, bưng đĩa cơm rang trứng hạt tơi, màu sắc đẹp mắt lên bàn, chia cho mỗi người một bát: "Ăn đi."Tiểu Ngư vui vẻ cầm bát, múc một thìa cơm vàng óng đưa vào miệng: "Oal""Ăn từ từ thôi." Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư lần đầu ăn cơm rang trứng: "Thấy thế nào?"Lăng Dư gật đầu, cô ấy luôn có thể làm ra vô số món ăn mà họ chưa từng ăn, vừa ngon vừa đặc biệt."Còn tôm và bào ngư nữa, hai người ăn nhanh đi." Diệp Cửu Cửu gắp một miếng bào ngư viên xanh mỏng, thịt trong suốt có thể nhìn thấy ánh sáng.Cô gắp chấm một chút mù tạt đắt tiên mới xay, ngửi có mùi hơi cay nhưng có hương thơm của rau, thịt bào ngư tươi ngon dai giòn, dưới sự tôn lên của nó, càng giòn, mềm, nhiều nước, vị tươi ngon vô cùng.TBCDiệp Cửu Cửu ăn một miếng bào ngư, lại ăn một miếng cơm rang trứng mềm xốp dai dai, một đắt, một rẻ nhưng lại vô tình va chạm tạo nên một tia lửa khác thường.