Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 519
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Chu Chu cũng lấy một miếng, vừa nhai vừa hỏi Tiểu Ngư: "Sao em lại chạy lại đây? Không sợ chúng tôi tiếp tục lấy ăn à?"Tiểu Ngư nhìn cả hai người đều nuốt xuống rồi mới cười gian nói: "Em khạc nhổ nước bọt rồi."Chu Chu và Cao Viễn ngây người: "..."Thảo nào lại thấy ướt át thì ra là nước bọt?TBCTiểu Ngư thấy đã dọa được Chu Chu và Cao Viễn, đắc ý cười gian quay người, chạy một mạch vào bếp, cô bé dựa vào chân Diệp Cửu Cửu, cười khúc khích: "Hai người họ sợ rồi."Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với Tiểu Ngư: "Cũng khá thông minh."Cô bé sợ hai người không tin, lại đưa thêm hai miếng xá xíu cá bọc lòng đỏ trứng nướng, hai người kết hợp với biểu hiện trước đó của Tiểu Ngư, liền thực sự tin là thật."Khúc khích-" Tiểu Ngư càng nghĩ càng vui, cuối cùng cười thành tiếng."Được rồi, cẩn thận sặc." Diệp Cửu Cửu cho cua hoàng đế đã buộc vào nồi hấp, sau đó làm sạch hai cân cá mú nhỏ, cho vào lò hấp theo cách hấp cá như bình thường, sau khi hấp xong, cô bắt đầu làm kim ngọc đại bào.Đâu tiên, bỏ vỏ một cân bào ngư lớn, bỏ nội tạng rôi rửa sạch thịt, cắt hoa đơn giản rồi cho vào nồi, dùng nước dùng cá thu hầm cho ngấm gia vị,Sau đó nghiền bí đỏ đã hấp chín thành nhuyễn, sau đó dùng nước dùng cá thu khuấy nhuyễn bí đỏ thành nước sốt màu vàng, lọc bỏ xơ thô, sau đó cho thêm hạt đậu xanh, cà rốt, hạt măng vào, trộn đều, nhìn màu sắc tươi tắn, trông rất ngon.Đợi bào ngư hầm chín ngấm gia vị thì cho vào giữa đĩa thức ăn, Diệp Cửu Cửu nêm nước sốt kim ngọc đã pha chế lên trên bào ngư, nước sốt sánh chảy xuống theo bào ngư, trông rất ngon miệng.Diệp Cửu Cửu dùng nhíp xếp hạt đậu xanh, cà rốt, hạt măng cho đều, sau khi xếp xong, cô hài lòng gật đầu, không tệ.Cô quay người đi lấy một đĩa cua sốt, cho thêm một ít nước sốt vào, sau đó cho vào đĩa thức ăn, dùng khăn sạch lau sạch nước sốt nhỏ giọt trên mép đĩa, sau đó cùng với kim ngọc đại bào mang ra ngoài.Khi cô ra ngoài, Cao Viễn và Chu Chu đang ngồi đối diện nhau với vẻ mặt như tro tàn: "Sao thế này?""Chúng tôi không nên lừa xá xíu cá bọc lòng đỏ trứng nướng của Tiểu Ngư." Cao Viễn chán nản: "Không lừa thì không ăn được nước bọt của cô bé.""Anh bao nhiêu tuổi rồi? Còn bị trẻ con lừa." Diệp Cửu Cửu cười đặt cua sốt và kim ngọc đại bào mà hai người gọi xuống: "Ăn chậm thôi."Cao Viễn ngẩn người: "Chủ quán, ý cô là gì?""Nghĩa đen." Diệp Cửu Cửu nói xong thì vào bếp,"Nghĩa đen? Bị lừa rồi?" Cao Viễn lúc này mới phản ứng lại: "Này, Tiểu Ngư vừa nói rất nghiêm túc, tôi còn tưởng là thực sự khạc nhổ nước bọt."Chu Chu che mặt: "Gen nhà chủ quán mạnh quá, Tiểu Ngư còn chưa đầy ba tuổi, nói nghiêm túc như vậy mà tôi không nhận ra.""Tôi cũng không." Cao Viễn thấy mười mấy năm qua của mình sống uổng phí.Trong bếp, Tiểu Ngư tức giận nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, sao chị lại nói với họ?”"Dọa họ mười phút, đủ rồi." Diệp Cửu Cửu nắm tay cô bé đi ra khỏi bếp: "Họ không có khẩu vị ăn cơm, lát nữa sẽ không muốn trả tiên."Nhắc đến tiền, Tiểu Ngư lập tức không so đo nữa: "Vậy thì nói cho họ biết, Cửu Cửu phải kiếm tiền.""Cảm ơn sự thông cảm của Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu ngồi xổm ôm cô bé, véo nhẹ khuôn mặt nhỏ của cô bé: "Yêu em lắm-"Tiểu Ngư được dỗ dành nên vui vẻ, cười tít mắt lắc đầu: "Cũng yêu Cửu Cửu-"
Chu Chu cũng lấy một miếng, vừa nhai vừa hỏi Tiểu Ngư: "Sao em lại chạy lại đây? Không sợ chúng tôi tiếp tục lấy ăn à?"
Tiểu Ngư nhìn cả hai người đều nuốt xuống rồi mới cười gian nói: "Em khạc nhổ nước bọt rồi."
Chu Chu và Cao Viễn ngây người: "..."
Thảo nào lại thấy ướt át thì ra là nước bọt?
TBC
Tiểu Ngư thấy đã dọa được Chu Chu và Cao Viễn, đắc ý cười gian quay người, chạy một mạch vào bếp, cô bé dựa vào chân Diệp Cửu Cửu, cười khúc khích: "Hai người họ sợ rồi."
Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với Tiểu Ngư: "Cũng khá thông minh."
Cô bé sợ hai người không tin, lại đưa thêm hai miếng xá xíu cá bọc lòng đỏ trứng nướng, hai người kết hợp với biểu hiện trước đó của Tiểu Ngư, liền thực sự tin là thật.
"Khúc khích-" Tiểu Ngư càng nghĩ càng vui, cuối cùng cười thành tiếng.
"Được rồi, cẩn thận sặc." Diệp Cửu Cửu cho cua hoàng đế đã buộc vào nồi hấp, sau đó làm sạch hai cân cá mú nhỏ, cho vào lò hấp theo cách hấp cá như bình thường, sau khi hấp xong, cô bắt đầu làm kim ngọc đại bào.
Đâu tiên, bỏ vỏ một cân bào ngư lớn, bỏ nội tạng rôi rửa sạch thịt, cắt hoa đơn giản rồi cho vào nồi, dùng nước dùng cá thu hầm cho ngấm gia vị,
Sau đó nghiền bí đỏ đã hấp chín thành nhuyễn, sau đó dùng nước dùng cá thu khuấy nhuyễn bí đỏ thành nước sốt màu vàng, lọc bỏ xơ thô, sau đó cho thêm hạt đậu xanh, cà rốt, hạt măng vào, trộn đều, nhìn màu sắc tươi tắn, trông rất ngon.
Đợi bào ngư hầm chín ngấm gia vị thì cho vào giữa đĩa thức ăn, Diệp Cửu Cửu nêm nước sốt kim ngọc đã pha chế lên trên bào ngư, nước sốt sánh chảy xuống theo bào ngư, trông rất ngon miệng.
Diệp Cửu Cửu dùng nhíp xếp hạt đậu xanh, cà rốt, hạt măng cho đều, sau khi xếp xong, cô hài lòng gật đầu, không tệ.
Cô quay người đi lấy một đĩa cua sốt, cho thêm một ít nước sốt vào, sau đó cho vào đĩa thức ăn, dùng khăn sạch lau sạch nước sốt nhỏ giọt trên mép đĩa, sau đó cùng với kim ngọc đại bào mang ra ngoài.
Khi cô ra ngoài, Cao Viễn và Chu Chu đang ngồi đối diện nhau với vẻ mặt như tro tàn: "Sao thế này?"
"Chúng tôi không nên lừa xá xíu cá bọc lòng đỏ trứng nướng của Tiểu Ngư." Cao Viễn chán nản: "Không lừa thì không ăn được nước bọt của cô bé."
"Anh bao nhiêu tuổi rồi? Còn bị trẻ con lừa." Diệp Cửu Cửu cười đặt cua sốt và kim ngọc đại bào mà hai người gọi xuống: "Ăn chậm thôi."
Cao Viễn ngẩn người: "Chủ quán, ý cô là gì?"
"Nghĩa đen." Diệp Cửu Cửu nói xong thì vào bếp,
"Nghĩa đen? Bị lừa rồi?" Cao Viễn lúc này mới phản ứng lại: "Này, Tiểu Ngư vừa nói rất nghiêm túc, tôi còn tưởng là thực sự khạc nhổ nước bọt."
Chu Chu che mặt: "Gen nhà chủ quán mạnh quá, Tiểu Ngư còn chưa đầy ba tuổi, nói nghiêm túc như vậy mà tôi không nhận ra."
"Tôi cũng không." Cao Viễn thấy mười mấy năm qua của mình sống uổng phí.
Trong bếp, Tiểu Ngư tức giận nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, sao chị lại nói với họ?”
"Dọa họ mười phút, đủ rồi." Diệp Cửu Cửu nắm tay cô bé đi ra khỏi bếp: "Họ không có khẩu vị ăn cơm, lát nữa sẽ không muốn trả tiên."
Nhắc đến tiền, Tiểu Ngư lập tức không so đo nữa: "Vậy thì nói cho họ biết, Cửu Cửu phải kiếm tiền."
"Cảm ơn sự thông cảm của Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu ngồi xổm ôm cô bé, véo nhẹ khuôn mặt nhỏ của cô bé: "Yêu em lắm-"
Tiểu Ngư được dỗ dành nên vui vẻ, cười tít mắt lắc đầu: "Cũng yêu Cửu Cửu-"
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Chu Chu cũng lấy một miếng, vừa nhai vừa hỏi Tiểu Ngư: "Sao em lại chạy lại đây? Không sợ chúng tôi tiếp tục lấy ăn à?"Tiểu Ngư nhìn cả hai người đều nuốt xuống rồi mới cười gian nói: "Em khạc nhổ nước bọt rồi."Chu Chu và Cao Viễn ngây người: "..."Thảo nào lại thấy ướt át thì ra là nước bọt?TBCTiểu Ngư thấy đã dọa được Chu Chu và Cao Viễn, đắc ý cười gian quay người, chạy một mạch vào bếp, cô bé dựa vào chân Diệp Cửu Cửu, cười khúc khích: "Hai người họ sợ rồi."Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với Tiểu Ngư: "Cũng khá thông minh."Cô bé sợ hai người không tin, lại đưa thêm hai miếng xá xíu cá bọc lòng đỏ trứng nướng, hai người kết hợp với biểu hiện trước đó của Tiểu Ngư, liền thực sự tin là thật."Khúc khích-" Tiểu Ngư càng nghĩ càng vui, cuối cùng cười thành tiếng."Được rồi, cẩn thận sặc." Diệp Cửu Cửu cho cua hoàng đế đã buộc vào nồi hấp, sau đó làm sạch hai cân cá mú nhỏ, cho vào lò hấp theo cách hấp cá như bình thường, sau khi hấp xong, cô bắt đầu làm kim ngọc đại bào.Đâu tiên, bỏ vỏ một cân bào ngư lớn, bỏ nội tạng rôi rửa sạch thịt, cắt hoa đơn giản rồi cho vào nồi, dùng nước dùng cá thu hầm cho ngấm gia vị,Sau đó nghiền bí đỏ đã hấp chín thành nhuyễn, sau đó dùng nước dùng cá thu khuấy nhuyễn bí đỏ thành nước sốt màu vàng, lọc bỏ xơ thô, sau đó cho thêm hạt đậu xanh, cà rốt, hạt măng vào, trộn đều, nhìn màu sắc tươi tắn, trông rất ngon.Đợi bào ngư hầm chín ngấm gia vị thì cho vào giữa đĩa thức ăn, Diệp Cửu Cửu nêm nước sốt kim ngọc đã pha chế lên trên bào ngư, nước sốt sánh chảy xuống theo bào ngư, trông rất ngon miệng.Diệp Cửu Cửu dùng nhíp xếp hạt đậu xanh, cà rốt, hạt măng cho đều, sau khi xếp xong, cô hài lòng gật đầu, không tệ.Cô quay người đi lấy một đĩa cua sốt, cho thêm một ít nước sốt vào, sau đó cho vào đĩa thức ăn, dùng khăn sạch lau sạch nước sốt nhỏ giọt trên mép đĩa, sau đó cùng với kim ngọc đại bào mang ra ngoài.Khi cô ra ngoài, Cao Viễn và Chu Chu đang ngồi đối diện nhau với vẻ mặt như tro tàn: "Sao thế này?""Chúng tôi không nên lừa xá xíu cá bọc lòng đỏ trứng nướng của Tiểu Ngư." Cao Viễn chán nản: "Không lừa thì không ăn được nước bọt của cô bé.""Anh bao nhiêu tuổi rồi? Còn bị trẻ con lừa." Diệp Cửu Cửu cười đặt cua sốt và kim ngọc đại bào mà hai người gọi xuống: "Ăn chậm thôi."Cao Viễn ngẩn người: "Chủ quán, ý cô là gì?""Nghĩa đen." Diệp Cửu Cửu nói xong thì vào bếp,"Nghĩa đen? Bị lừa rồi?" Cao Viễn lúc này mới phản ứng lại: "Này, Tiểu Ngư vừa nói rất nghiêm túc, tôi còn tưởng là thực sự khạc nhổ nước bọt."Chu Chu che mặt: "Gen nhà chủ quán mạnh quá, Tiểu Ngư còn chưa đầy ba tuổi, nói nghiêm túc như vậy mà tôi không nhận ra.""Tôi cũng không." Cao Viễn thấy mười mấy năm qua của mình sống uổng phí.Trong bếp, Tiểu Ngư tức giận nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, sao chị lại nói với họ?”"Dọa họ mười phút, đủ rồi." Diệp Cửu Cửu nắm tay cô bé đi ra khỏi bếp: "Họ không có khẩu vị ăn cơm, lát nữa sẽ không muốn trả tiên."Nhắc đến tiền, Tiểu Ngư lập tức không so đo nữa: "Vậy thì nói cho họ biết, Cửu Cửu phải kiếm tiền.""Cảm ơn sự thông cảm của Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu ngồi xổm ôm cô bé, véo nhẹ khuôn mặt nhỏ của cô bé: "Yêu em lắm-"Tiểu Ngư được dỗ dành nên vui vẻ, cười tít mắt lắc đầu: "Cũng yêu Cửu Cửu-"