Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 548

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Diệp Cửu Cửu nhìn bề mặt quả lê, quả thực phát hiện một số sắc tố lắng đọng: "... Đừng chê nó xấu, thực ra vẫn rất ngọt."Diệp Cửu Cửu cầm d.a.o gọt vỏ ngoài, đưa phần thịt quả trắng muốt nhiều nước cho Tiểu Ngư: "Nếm thử xem có ngon không."Tiểu Ngư nhận lấy quả lê, há miệng cắn một miếng lớn, nhai rôm rốp, nước ép lập tức b.ắ.n ra: "Lê rỗ hóa ra lại ngọt như vậy.""... Là do giống, không liên quan đến việc có bị rỗ hay không." Diệp Cửu Cửu lại gọt một quả lê cho Lăng Dư: "Đây là giống lê mà bà nội em trông, rất ngọt, trước đây mỗi năm em mong chờ nhất là được ăn lê."Tiểu Ngư há miệng cắn một miếng lớn: "Sau này em cũng mong chờ nhất."Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Mong chờ những thứ khác không được sao? Nhất định phải giống chị?"Tiểu Ngư lắc đầu: "Phải giống Cửu Cửu."Diệp Cửu Cửu hỏi cô bé: "Tại sao?"Tiểu Ngư ngây thơ trả lời: "Vì em thích Cửu Cửu mà-""Chị cũng thích Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu cảm thấy trái tim mình như tan chảy, sao lại có một cô bé đáng yêu như vậy chứ?Tiểu Ngư cười khúc khích, giọng nói trong trẻo vang khắp sân nhỏ.TBCĂn xong lê, Diệp Cửu Cửu tìm ra túi đựng đồ, chia thành tám túi, tặng Lưu nãi nãi ba túi lớn."Lê nhà cháu đã ăn được rồi sao? Quả to thật." Lưu nãi nãi nhìn hai túi lê to: "Cháu không cần tặng bà nhiều thế, một mình bà ở nhà cũng ăn không hết, cho bà hai ba quả là được."Diệp Cửu Cửu đặt lê vào phòng khách của Lưu nãi nãi: "Bà cầm về chia cho chú Lưu và mọi người đi, trước đây chú Lưu tặng không ít trái cây, bột gạo, cháu chẳng có gì để cảm ơn mọi người.""Bình thường cháu cũng tặng nhiều thứ rồi, giá trị còn đắt hơn nhiều so với chút bột gạo, trái cây mà họ tặng." Lưu nãi nãi bảo Diệp Cửu Cửu đừng để bụng.Nói thì nói vậy nhưng lễ nghĩa mà Diệp Cửu Cửu phải có thì không thiếu: "Lưu nãi nãi cứ nhận đi."Tiểu Ngư cùng đi tặng lê cũng phụ họa: "Nhận đi, nhận đi.""Được rồi." Lưu nãi nãi cười cười nhìn Diệp Cửu Cửu: "Trước khi mất, bà nội cháu đã dặn bà chăm sóc cháu, nhưng bây giờ ngược lại là cháu chăm sóc bà nhiều hơn.""Nên như vậy." Diệp Cửu Cửu trò chuyện với Lưu nãi nãi vài câu rồi tiếp tục đi tặng lê cho mấy hộ hàng xóm khác có quan hệ tốt với bà nội.Trước đây, năm nào thu hoạch, bà nội cũng tặng một ít cho mấy nhà này, mặc dù bây giờ mấy bà cụ không còn qua lại nhiều với cô nhưng cô vẫn nhất nhất phải tặng.Tặng lê xong vê nhà cũng gần năm giờ rưỡi, Diệp Cửu Cửu mở cửa bắt đầu bán hàng.Vừa mở cửa đã thấy Tiểu Trương đau đầu dẫn theo năm người bạn đứng chờ ở cửa: "Chủ quáng, bây giờ bán hàng chưa?""Rồi." Diệp Cửu Cửu mở cửa cho họ vào: "Hôm nay tan làm sớm thế?"Tiểu Trương gật đầu, chiều nay cô ấy gặp khách hàng ở phố thương mại, không cần về công ty nên hẹn bạn bè đến ăn hải sản: "Hôm nay có gì?""Mọi người xem thực đơn trước đi." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho Tiểu Trương.Tiểu Trương xem xong thực đơn liền gọi một mạch bảy món: "Salad tôm kiểu Thái, bún hải sản, cá vược súp chanh kiểu Thái, súp tomyum, cơm chiên hải sản trái dứa, hải sản sống ngâm chua kiểu Thái, cari cua."Bạn cô ấy nhìn giá: "Có nhiều quá không?”"Tớ đang đau bụng kinh, cũng không ăn được gì nhiều, cậu gọi ít đi hai món.""Bây giờ cậu không có cảm giác thèm ăn, lát nữa sẽ có.' Tiểu Trương cố ý nói một câu bí ẩn: "Cứ bình tĩnh, đợi đồ ăn lên là được."

Diệp Cửu Cửu nhìn bề mặt quả lê, quả thực phát hiện một số sắc tố lắng đọng: "... Đừng chê nó xấu, thực ra vẫn rất ngọt."

Diệp Cửu Cửu cầm d.a.o gọt vỏ ngoài, đưa phần thịt quả trắng muốt nhiều nước cho Tiểu Ngư: "Nếm thử xem có ngon không."

Tiểu Ngư nhận lấy quả lê, há miệng cắn một miếng lớn, nhai rôm rốp, nước ép lập tức b.ắ.n ra: "Lê rỗ hóa ra lại ngọt như vậy."

"... Là do giống, không liên quan đến việc có bị rỗ hay không." Diệp Cửu Cửu lại gọt một quả lê cho Lăng Dư: "Đây là giống lê mà bà nội em trông, rất ngọt, trước đây mỗi năm em mong chờ nhất là được ăn lê."

Tiểu Ngư há miệng cắn một miếng lớn: "Sau này em cũng mong chờ nhất."

Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Mong chờ những thứ khác không được sao? Nhất định phải giống chị?"

Tiểu Ngư lắc đầu: "Phải giống Cửu Cửu."

Diệp Cửu Cửu hỏi cô bé: "Tại sao?"

Tiểu Ngư ngây thơ trả lời: "Vì em thích Cửu Cửu mà-"

"Chị cũng thích Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu cảm thấy trái tim mình như tan chảy, sao lại có một cô bé đáng yêu như vậy chứ?

Tiểu Ngư cười khúc khích, giọng nói trong trẻo vang khắp sân nhỏ.

TBC

Ăn xong lê, Diệp Cửu Cửu tìm ra túi đựng đồ, chia thành tám túi, tặng Lưu nãi nãi ba túi lớn.

"Lê nhà cháu đã ăn được rồi sao? Quả to thật." Lưu nãi nãi nhìn hai túi lê to: "Cháu không cần tặng bà nhiều thế, một mình bà ở nhà cũng ăn không hết, cho bà hai ba quả là được."

Diệp Cửu Cửu đặt lê vào phòng khách của Lưu nãi nãi: "Bà cầm về chia cho chú Lưu và mọi người đi, trước đây chú Lưu tặng không ít trái cây, bột gạo, cháu chẳng có gì để cảm ơn mọi người."

"Bình thường cháu cũng tặng nhiều thứ rồi, giá trị còn đắt hơn nhiều so với chút bột gạo, trái cây mà họ tặng." Lưu nãi nãi bảo Diệp Cửu Cửu đừng để bụng.

Nói thì nói vậy nhưng lễ nghĩa mà Diệp Cửu Cửu phải có thì không thiếu: "Lưu nãi nãi cứ nhận đi."

Tiểu Ngư cùng đi tặng lê cũng phụ họa: "Nhận đi, nhận đi."

"Được rồi." Lưu nãi nãi cười cười nhìn Diệp Cửu Cửu: "Trước khi mất, bà nội cháu đã dặn bà chăm sóc cháu, nhưng bây giờ ngược lại là cháu chăm sóc bà nhiều hơn."

"Nên như vậy." Diệp Cửu Cửu trò chuyện với Lưu nãi nãi vài câu rồi tiếp tục đi tặng lê cho mấy hộ hàng xóm khác có quan hệ tốt với bà nội.

Trước đây, năm nào thu hoạch, bà nội cũng tặng một ít cho mấy nhà này, mặc dù bây giờ mấy bà cụ không còn qua lại nhiều với cô nhưng cô vẫn nhất nhất phải tặng.

Tặng lê xong vê nhà cũng gần năm giờ rưỡi, Diệp Cửu Cửu mở cửa bắt đầu bán hàng.

Vừa mở cửa đã thấy Tiểu Trương đau đầu dẫn theo năm người bạn đứng chờ ở cửa: "Chủ quáng, bây giờ bán hàng chưa?"

"Rồi." Diệp Cửu Cửu mở cửa cho họ vào: "Hôm nay tan làm sớm thế?"

Tiểu Trương gật đầu, chiều nay cô ấy gặp khách hàng ở phố thương mại, không cần về công ty nên hẹn bạn bè đến ăn hải sản: "Hôm nay có gì?"

"Mọi người xem thực đơn trước đi." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho Tiểu Trương.

Tiểu Trương xem xong thực đơn liền gọi một mạch bảy món: "Salad tôm kiểu Thái, bún hải sản, cá vược súp chanh kiểu Thái, súp tomyum, cơm chiên hải sản trái dứa, hải sản sống ngâm chua kiểu Thái, cari cua."

Bạn cô ấy nhìn giá: "Có nhiều quá không?”

"Tớ đang đau bụng kinh, cũng không ăn được gì nhiều, cậu gọi ít đi hai món."

"Bây giờ cậu không có cảm giác thèm ăn, lát nữa sẽ có.' Tiểu Trương cố ý nói một câu bí ẩn: "Cứ bình tĩnh, đợi đồ ăn lên là được."

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Diệp Cửu Cửu nhìn bề mặt quả lê, quả thực phát hiện một số sắc tố lắng đọng: "... Đừng chê nó xấu, thực ra vẫn rất ngọt."Diệp Cửu Cửu cầm d.a.o gọt vỏ ngoài, đưa phần thịt quả trắng muốt nhiều nước cho Tiểu Ngư: "Nếm thử xem có ngon không."Tiểu Ngư nhận lấy quả lê, há miệng cắn một miếng lớn, nhai rôm rốp, nước ép lập tức b.ắ.n ra: "Lê rỗ hóa ra lại ngọt như vậy.""... Là do giống, không liên quan đến việc có bị rỗ hay không." Diệp Cửu Cửu lại gọt một quả lê cho Lăng Dư: "Đây là giống lê mà bà nội em trông, rất ngọt, trước đây mỗi năm em mong chờ nhất là được ăn lê."Tiểu Ngư há miệng cắn một miếng lớn: "Sau này em cũng mong chờ nhất."Diệp Cửu Cửu vừa buồn cười vừa bất lực: "Mong chờ những thứ khác không được sao? Nhất định phải giống chị?"Tiểu Ngư lắc đầu: "Phải giống Cửu Cửu."Diệp Cửu Cửu hỏi cô bé: "Tại sao?"Tiểu Ngư ngây thơ trả lời: "Vì em thích Cửu Cửu mà-""Chị cũng thích Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu cảm thấy trái tim mình như tan chảy, sao lại có một cô bé đáng yêu như vậy chứ?Tiểu Ngư cười khúc khích, giọng nói trong trẻo vang khắp sân nhỏ.TBCĂn xong lê, Diệp Cửu Cửu tìm ra túi đựng đồ, chia thành tám túi, tặng Lưu nãi nãi ba túi lớn."Lê nhà cháu đã ăn được rồi sao? Quả to thật." Lưu nãi nãi nhìn hai túi lê to: "Cháu không cần tặng bà nhiều thế, một mình bà ở nhà cũng ăn không hết, cho bà hai ba quả là được."Diệp Cửu Cửu đặt lê vào phòng khách của Lưu nãi nãi: "Bà cầm về chia cho chú Lưu và mọi người đi, trước đây chú Lưu tặng không ít trái cây, bột gạo, cháu chẳng có gì để cảm ơn mọi người.""Bình thường cháu cũng tặng nhiều thứ rồi, giá trị còn đắt hơn nhiều so với chút bột gạo, trái cây mà họ tặng." Lưu nãi nãi bảo Diệp Cửu Cửu đừng để bụng.Nói thì nói vậy nhưng lễ nghĩa mà Diệp Cửu Cửu phải có thì không thiếu: "Lưu nãi nãi cứ nhận đi."Tiểu Ngư cùng đi tặng lê cũng phụ họa: "Nhận đi, nhận đi.""Được rồi." Lưu nãi nãi cười cười nhìn Diệp Cửu Cửu: "Trước khi mất, bà nội cháu đã dặn bà chăm sóc cháu, nhưng bây giờ ngược lại là cháu chăm sóc bà nhiều hơn.""Nên như vậy." Diệp Cửu Cửu trò chuyện với Lưu nãi nãi vài câu rồi tiếp tục đi tặng lê cho mấy hộ hàng xóm khác có quan hệ tốt với bà nội.Trước đây, năm nào thu hoạch, bà nội cũng tặng một ít cho mấy nhà này, mặc dù bây giờ mấy bà cụ không còn qua lại nhiều với cô nhưng cô vẫn nhất nhất phải tặng.Tặng lê xong vê nhà cũng gần năm giờ rưỡi, Diệp Cửu Cửu mở cửa bắt đầu bán hàng.Vừa mở cửa đã thấy Tiểu Trương đau đầu dẫn theo năm người bạn đứng chờ ở cửa: "Chủ quáng, bây giờ bán hàng chưa?""Rồi." Diệp Cửu Cửu mở cửa cho họ vào: "Hôm nay tan làm sớm thế?"Tiểu Trương gật đầu, chiều nay cô ấy gặp khách hàng ở phố thương mại, không cần về công ty nên hẹn bạn bè đến ăn hải sản: "Hôm nay có gì?""Mọi người xem thực đơn trước đi." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho Tiểu Trương.Tiểu Trương xem xong thực đơn liền gọi một mạch bảy món: "Salad tôm kiểu Thái, bún hải sản, cá vược súp chanh kiểu Thái, súp tomyum, cơm chiên hải sản trái dứa, hải sản sống ngâm chua kiểu Thái, cari cua."Bạn cô ấy nhìn giá: "Có nhiều quá không?”"Tớ đang đau bụng kinh, cũng không ăn được gì nhiều, cậu gọi ít đi hai món.""Bây giờ cậu không có cảm giác thèm ăn, lát nữa sẽ có.' Tiểu Trương cố ý nói một câu bí ẩn: "Cứ bình tĩnh, đợi đồ ăn lên là được."

Chương 548