Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 566
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Diệp Cửu Cửu đặt ba cái bát lên bàn, rồi đưa đũa thìa vào tay từng người, ngoài ra còn dùng thìa múc cho từng người một thìa canh cá nóc: "Uống chút canh rồi hãy ăn sashimi.""Cảm ơn Cửu Cửu.' Tiểu Ngư vốn rất háu ăn, cầm thìa múc một miếng thịt cá nóc trắng mịn mềm mại cho vào miệng, miệng không ngừng nhai, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo xinh đẹp lộ ra vẻ hài lòng.Diệp Cửu Cửu dùng thìa sứ trắng nhỏ múc một miếng thịt cá nóc nếm thử, thịt cá nóc dai mềm hòa quyện với hương thơm thanh nhã của lê, ăn vào còn có một chút ngọt."Lúc làm chị còn lo hương vị của lê không hợp với cá nóc nhưng nếm thử thì thấy cũng khá ngon." Diệp Cửu Cửu lại nếm một miếng thịt lê đã nấu mềm, mềm mại như da cá nóc, mà ăn vào vẫn ngọt ngọt."Ngon." Tiểu Ngư chưa đi học nên không biết nói tính từ, tóm lại là ngon là được!Cô bé ăn hết thịt cá nóc, da cá nóc, lê trong bát, sau đó lại bưng bát uống hết phần nước dùng ngọt ngào bên trong.Uống xong, cô bé câm thìa cơm hướng đến tôm caridea và tôm mũ ni bày ở giữa.Tôm caridea khoảng sáu cân, bày ở bên trái đĩa ăn, tôm mũ ni khoảng bốn cân, bày ở bên phải đĩa ăn, hai con tôm lớn đặt cạnh nhau để so sánh, tôm caridea vẫn dài và đẹp hơn.Tiểu Ngư thích làm đẹp nên càng thích ăn tôm caridea hơn, cô bé múc một miếng thịt tôm đỏ tươi cho vào miệng, tôm caridea rất ngọt, là loại tôm biển ngon nhất, vì vậy sau khi nếm thử vị ngọt, đôi mắt xanh biếc của cô bé sáng lên."Cái này siêu ngon!" Tiểu Ngư chớp đôi mắt to long lanh: "Sao lại có con tôm ngon như vậy? Vì do Cửu Cửu làm phải không?”Diệp Cửu Cửu chống cằm, cười cười nhìn Tiểu Ngư tự biểu diễn.TBCTiểu Ngư nuốt miếng tôm caridea trong miệng rồi hỏi Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, chị nói có ngon không?”"Ngon." Diệp Cửu Cửu dùng đũa gắp một miếng tôm mũ ni, mặc dù tôm mũ ni trông giống ve sâu nhưng thực chất là một loại tôm lớn thuộc họ tôm hùm, thịt của nó ăn rất giống tôm hùm, thịt mềm dai, tươi ngọt, làm sashimi và muối rang đều rất tuyệt.Có thể là do ảnh hưởng của Lăng Dư và Tiểu Ngư, Diệp Cửu Cửu cũng quen ăn sashimi hơn, tôm mũ ni ướp lạnh, cho vào miệng càng ngọt và dai, hương vị rất tươi ngon.Tôm caridea bên cạnh có màu sắc đẹp hơn, cũng ngọt hơn, nói chung hương vị ngon hơn tôm mũ ni."Cửu Cửu cũng thích ăn phải không?" Tiểu Ngư lại múc một miếng tôm caridea cho vào miệng: "Cửu Cửu, sau này chị chuyển đến sống dưới biển, em muốn ăn bao nhiêu em cũng bắt cho chị, sau đó làm thật nhiêu món ngon cho chị ăn.""Chị không thể sống dưới biển." Diệp Cửu Cửu gắp cho Tiểu Ngư một miếng thịt cá kim tơ to: "Sau này chị sống ở đây, em ở nhà bên kia nhét cho chị đủ loại hải sản lớn, thế nào?”"Được." Tiểu Ngư đột nhiên lại nghĩ ra điều gì đó, mắt sáng lên: "Em muốn lúc nào cũng được gặp chị, em sẽ chui ra từ tủ lạnh để nhìn chị.""Được thôi, đến lúc đó chị lại làm cho em đủ thứ đồ ăn ngon." Diệp Cửu Cửu ngẩng đầu nhìn Lăng Dư: "Đến lúc đó không dẫn anh trai em đi."Tiểu Ngư vui vẻ ừm ừm hai tiếng: "Không dẫn anh trai đi chơi."Lăng Dư giơ tay lớn xoa đầu cô bé: "Em nói gì thế?"Tiểu Ngư nhớ đến lời mình đã hứa với anh trai, vội vàng sửa miệng: "Phải dẫn anh trai đi chơi, nếu không anh trai sẽ buồn, chúng ta phải luôn ở bên nhau.
Diệp Cửu Cửu đặt ba cái bát lên bàn, rồi đưa đũa thìa vào tay từng người, ngoài ra còn dùng thìa múc cho từng người một thìa canh cá nóc: "Uống chút canh rồi hãy ăn sashimi."
"Cảm ơn Cửu Cửu.' Tiểu Ngư vốn rất háu ăn, cầm thìa múc một miếng thịt cá nóc trắng mịn mềm mại cho vào miệng, miệng không ngừng nhai, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo xinh đẹp lộ ra vẻ hài lòng.
Diệp Cửu Cửu dùng thìa sứ trắng nhỏ múc một miếng thịt cá nóc nếm thử, thịt cá nóc dai mềm hòa quyện với hương thơm thanh nhã của lê, ăn vào còn có một chút ngọt.
"Lúc làm chị còn lo hương vị của lê không hợp với cá nóc nhưng nếm thử thì thấy cũng khá ngon." Diệp Cửu Cửu lại nếm một miếng thịt lê đã nấu mềm, mềm mại như da cá nóc, mà ăn vào vẫn ngọt ngọt.
"Ngon." Tiểu Ngư chưa đi học nên không biết nói tính từ, tóm lại là ngon là được!
Cô bé ăn hết thịt cá nóc, da cá nóc, lê trong bát, sau đó lại bưng bát uống hết phần nước dùng ngọt ngào bên trong.
Uống xong, cô bé câm thìa cơm hướng đến tôm caridea và tôm mũ ni bày ở giữa.
Tôm caridea khoảng sáu cân, bày ở bên trái đĩa ăn, tôm mũ ni khoảng bốn cân, bày ở bên phải đĩa ăn, hai con tôm lớn đặt cạnh nhau để so sánh, tôm caridea vẫn dài và đẹp hơn.
Tiểu Ngư thích làm đẹp nên càng thích ăn tôm caridea hơn, cô bé múc một miếng thịt tôm đỏ tươi cho vào miệng, tôm caridea rất ngọt, là loại tôm biển ngon nhất, vì vậy sau khi nếm thử vị ngọt, đôi mắt xanh biếc của cô bé sáng lên.
"Cái này siêu ngon!" Tiểu Ngư chớp đôi mắt to long lanh: "Sao lại có con tôm ngon như vậy? Vì do Cửu Cửu làm phải không?”
Diệp Cửu Cửu chống cằm, cười cười nhìn Tiểu Ngư tự biểu diễn.
TBC
Tiểu Ngư nuốt miếng tôm caridea trong miệng rồi hỏi Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, chị nói có ngon không?”
"Ngon." Diệp Cửu Cửu dùng đũa gắp một miếng tôm mũ ni, mặc dù tôm mũ ni trông giống ve sâu nhưng thực chất là một loại tôm lớn thuộc họ tôm hùm, thịt của nó ăn rất giống tôm hùm, thịt mềm dai, tươi ngọt, làm sashimi và muối rang đều rất tuyệt.
Có thể là do ảnh hưởng của Lăng Dư và Tiểu Ngư, Diệp Cửu Cửu cũng quen ăn sashimi hơn, tôm mũ ni ướp lạnh, cho vào miệng càng ngọt và dai, hương vị rất tươi ngon.
Tôm caridea bên cạnh có màu sắc đẹp hơn, cũng ngọt hơn, nói chung hương vị ngon hơn tôm mũ ni.
"Cửu Cửu cũng thích ăn phải không?" Tiểu Ngư lại múc một miếng tôm caridea cho vào miệng: "Cửu Cửu, sau này chị chuyển đến sống dưới biển, em muốn ăn bao nhiêu em cũng bắt cho chị, sau đó làm thật nhiêu món ngon cho chị ăn."
"Chị không thể sống dưới biển." Diệp Cửu Cửu gắp cho Tiểu Ngư một miếng thịt cá kim tơ to: "Sau này chị sống ở đây, em ở nhà bên kia nhét cho chị đủ loại hải sản lớn, thế nào?”
"Được." Tiểu Ngư đột nhiên lại nghĩ ra điều gì đó, mắt sáng lên: "Em muốn lúc nào cũng được gặp chị, em sẽ chui ra từ tủ lạnh để nhìn chị."
"Được thôi, đến lúc đó chị lại làm cho em đủ thứ đồ ăn ngon." Diệp Cửu Cửu ngẩng đầu nhìn Lăng Dư: "Đến lúc đó không dẫn anh trai em đi."
Tiểu Ngư vui vẻ ừm ừm hai tiếng: "Không dẫn anh trai đi chơi."
Lăng Dư giơ tay lớn xoa đầu cô bé: "Em nói gì thế?"
Tiểu Ngư nhớ đến lời mình đã hứa với anh trai, vội vàng sửa miệng: "Phải dẫn anh trai đi chơi, nếu không anh trai sẽ buồn, chúng ta phải luôn ở bên nhau.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Diệp Cửu Cửu đặt ba cái bát lên bàn, rồi đưa đũa thìa vào tay từng người, ngoài ra còn dùng thìa múc cho từng người một thìa canh cá nóc: "Uống chút canh rồi hãy ăn sashimi.""Cảm ơn Cửu Cửu.' Tiểu Ngư vốn rất háu ăn, cầm thìa múc một miếng thịt cá nóc trắng mịn mềm mại cho vào miệng, miệng không ngừng nhai, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo xinh đẹp lộ ra vẻ hài lòng.Diệp Cửu Cửu dùng thìa sứ trắng nhỏ múc một miếng thịt cá nóc nếm thử, thịt cá nóc dai mềm hòa quyện với hương thơm thanh nhã của lê, ăn vào còn có một chút ngọt."Lúc làm chị còn lo hương vị của lê không hợp với cá nóc nhưng nếm thử thì thấy cũng khá ngon." Diệp Cửu Cửu lại nếm một miếng thịt lê đã nấu mềm, mềm mại như da cá nóc, mà ăn vào vẫn ngọt ngọt."Ngon." Tiểu Ngư chưa đi học nên không biết nói tính từ, tóm lại là ngon là được!Cô bé ăn hết thịt cá nóc, da cá nóc, lê trong bát, sau đó lại bưng bát uống hết phần nước dùng ngọt ngào bên trong.Uống xong, cô bé câm thìa cơm hướng đến tôm caridea và tôm mũ ni bày ở giữa.Tôm caridea khoảng sáu cân, bày ở bên trái đĩa ăn, tôm mũ ni khoảng bốn cân, bày ở bên phải đĩa ăn, hai con tôm lớn đặt cạnh nhau để so sánh, tôm caridea vẫn dài và đẹp hơn.Tiểu Ngư thích làm đẹp nên càng thích ăn tôm caridea hơn, cô bé múc một miếng thịt tôm đỏ tươi cho vào miệng, tôm caridea rất ngọt, là loại tôm biển ngon nhất, vì vậy sau khi nếm thử vị ngọt, đôi mắt xanh biếc của cô bé sáng lên."Cái này siêu ngon!" Tiểu Ngư chớp đôi mắt to long lanh: "Sao lại có con tôm ngon như vậy? Vì do Cửu Cửu làm phải không?”Diệp Cửu Cửu chống cằm, cười cười nhìn Tiểu Ngư tự biểu diễn.TBCTiểu Ngư nuốt miếng tôm caridea trong miệng rồi hỏi Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, chị nói có ngon không?”"Ngon." Diệp Cửu Cửu dùng đũa gắp một miếng tôm mũ ni, mặc dù tôm mũ ni trông giống ve sâu nhưng thực chất là một loại tôm lớn thuộc họ tôm hùm, thịt của nó ăn rất giống tôm hùm, thịt mềm dai, tươi ngọt, làm sashimi và muối rang đều rất tuyệt.Có thể là do ảnh hưởng của Lăng Dư và Tiểu Ngư, Diệp Cửu Cửu cũng quen ăn sashimi hơn, tôm mũ ni ướp lạnh, cho vào miệng càng ngọt và dai, hương vị rất tươi ngon.Tôm caridea bên cạnh có màu sắc đẹp hơn, cũng ngọt hơn, nói chung hương vị ngon hơn tôm mũ ni."Cửu Cửu cũng thích ăn phải không?" Tiểu Ngư lại múc một miếng tôm caridea cho vào miệng: "Cửu Cửu, sau này chị chuyển đến sống dưới biển, em muốn ăn bao nhiêu em cũng bắt cho chị, sau đó làm thật nhiêu món ngon cho chị ăn.""Chị không thể sống dưới biển." Diệp Cửu Cửu gắp cho Tiểu Ngư một miếng thịt cá kim tơ to: "Sau này chị sống ở đây, em ở nhà bên kia nhét cho chị đủ loại hải sản lớn, thế nào?”"Được." Tiểu Ngư đột nhiên lại nghĩ ra điều gì đó, mắt sáng lên: "Em muốn lúc nào cũng được gặp chị, em sẽ chui ra từ tủ lạnh để nhìn chị.""Được thôi, đến lúc đó chị lại làm cho em đủ thứ đồ ăn ngon." Diệp Cửu Cửu ngẩng đầu nhìn Lăng Dư: "Đến lúc đó không dẫn anh trai em đi."Tiểu Ngư vui vẻ ừm ừm hai tiếng: "Không dẫn anh trai đi chơi."Lăng Dư giơ tay lớn xoa đầu cô bé: "Em nói gì thế?"Tiểu Ngư nhớ đến lời mình đã hứa với anh trai, vội vàng sửa miệng: "Phải dẫn anh trai đi chơi, nếu không anh trai sẽ buồn, chúng ta phải luôn ở bên nhau.