Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 573
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng: "Em không ghi thù Cửu Cửu."Diệp Cửu Cửu dừng tay gắp thức ăn: "Chị không nói em ngốc hơn cua.""Chị cười em." Tiểu Ngư múc một thìa tôm tươi ngon cho vào miệng: "Nhưng em thích Cửu Cửu, em không giận chị.""... Chị cười vì em quá đáng yêu." Diệp Cửu Cửu cười, lại gắp cho cô bé một ít rau: "Ăn nhiều rau vào, ăn nhiều mới đáng yêu hơn."Tiểu Ngư thích ăn thịt không thể từ chối lý do này, há miệng ngậm một đoạn lá rau diếp xanh mướt, giống như một chú thỏ vừa nuốt vừa nhai, sột soạt——Diệp Cửu Cửu nhân cơ hội dụ cô bé ăn thêm một ít rau, đến khi ăn xong, Tiểu Ngư ợ một cái đầy mùi rau, sau đó nhìn cô đầy oán trách: "Cửu Cửu, em sắp thành cá cỏ rồi.""Ha ha ha." Diệp Cửu Cửu sắp cười chết: "Em còn biết cá cỏ sao?""Biết, em còn biết cá trắm cỏ, cá lóc Trung Quốc..." Tiểu Ngư kể cho Diệp Cửu Cửu nghe những con cá mà cô bé thấy trong video: "Em nhớ rất nhiều, em có thông minh không?”Lăng Dư nhắc nhở một cách u ám: "Thông minh như vậy sao lại không học được cách dùng đũa?”"... Tiểu Ngư đang phấn khích đột nhiên như bị dội một gáo nước lạnh, cô bé quay lưng lại với Lăng Dư ngồi xổm trên mặt đất, dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên mặt đất, vừa vẽ vừa lẩm bẩm: "Vẽ một vòng tròn để nhốt anh trai vào, sau đó treo lên.'Diệp Cửu Cửu vừa dọn bát đũa vừa hỏi Tiểu Ngư: "Treo lên rồi thì sao?"Tiểu Ngư trả lời nhỏ: "Em ở dưới ăn hết, không cho anh ấy ăn."Lăng Dư đầy vạch đen, đi tới túm lấy Tiểu Ngư đang ngồi xổm.Tiểu Ngư đột nhiên bị nhấc bổng lên trời sợ đến mức kêu ầm ï: "Cửu Cửu cứu em, em bị anh trai treo lên rồi."Diệp Cửu Cửu cũng bất lực: "Tự chịu trách nhiệm."Tiểu Ngư ư ử giả vờ khóc: "Rau cải trắng ơi, đất vàng ơi, Cửu Cửu không thương em nữa rồi..." Diệp Cửu Cửu sửng sốt: "Học trên video sao? Không cho em chơi điện thoại nữa.'Tiểu Ngư lúc này sắp khóc thật: 'Ư ử, đừng mà, cuộc sống không còn niềm vui nữa-”"Ha ha ha." Diệp Cửu Cửu sắp bị cô bé chọc c.h.ế.t rồi, thật là quá đáng yêu.Ăn xong một bữa, nụ cười trên mặt Diệp Cửu Cửu không ngừng, cơ thể mệt mỏi cũng hồi phục không ít, cô cười dọn dẹp bàn ghế, bát đũa.Đợi dọn dẹp xong đóng hết cửa sổ, cửa ra vào,Tiểu Ngư đã bị sửa một trận, mặc váy ngủ đứng dưới mái hiên, ngoan ngoãn đợi cô về phòng: "Cửu Cửu, em thấy tủ lạnh chuyển đến đây rồi.""Đúng vậy, sau này có hải sản thì thả vào bể nước này, không còn lo làm bẩn bếp nữa." Diệp Cửu Cửu nhìn chiếc tủ lạnh lớn đối diện với bể nước: "Hy vọng ngày mai tủ lạnh sẽ mang đến cho họ nhiều hải sản lớn.""Phải là vỏ sò siêu to." Tiểu Ngư dang rộng hai tay, ra hiệu một chiếc vỏ sò lớn hơn cả cô bé: "Em muốn giường vỏ sò.""Vậy chị hy vọng có một con cua hoàng đế năm mươi cân, ngày mai có thể bán đấu giá." Diệp Cửu Cửu nói xong thì nhìn Lăng Dư: "Anh muốn gì?"Lăng Dư nhìn tủ lạnh: "Muốn một con đường có thể quay về."Diệp Cửu Cửu vỗ vào tủ lạnh lớn: "Vậy hy vọng điều ước của chúng ta thành hiện thực..Ngày hôm sau.Ba điều ước đã thực hiện được một.TBCSáng sớm vừa mới sáng.Sáu giờ hơn, thủy triều lên đúng hẹn.Diệp Cửu Cửu nằm trên giường có thể nghe rõ tiếng nước biển chảy và tiếng hải sản rơi xuống đất, hơn nữa động tĩnh rất lớn, dựa vào tiếng vỗ đuôi, cô cảm thấy không phải là cá nhỏ.
Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng: "Em không ghi thù Cửu Cửu."
Diệp Cửu Cửu dừng tay gắp thức ăn: "Chị không nói em ngốc hơn cua."
"Chị cười em." Tiểu Ngư múc một thìa tôm tươi ngon cho vào miệng: "Nhưng em thích Cửu Cửu, em không giận chị."
"... Chị cười vì em quá đáng yêu." Diệp Cửu Cửu cười, lại gắp cho cô bé một ít rau: "Ăn nhiều rau vào, ăn nhiều mới đáng yêu hơn."
Tiểu Ngư thích ăn thịt không thể từ chối lý do này, há miệng ngậm một đoạn lá rau diếp xanh mướt, giống như một chú thỏ vừa nuốt vừa nhai, sột soạt——
Diệp Cửu Cửu nhân cơ hội dụ cô bé ăn thêm một ít rau, đến khi ăn xong, Tiểu Ngư ợ một cái đầy mùi rau, sau đó nhìn cô đầy oán trách: "Cửu Cửu, em sắp thành cá cỏ rồi."
"Ha ha ha." Diệp Cửu Cửu sắp cười chết: "Em còn biết cá cỏ sao?"
"Biết, em còn biết cá trắm cỏ, cá lóc Trung Quốc..." Tiểu Ngư kể cho Diệp Cửu Cửu nghe những con cá mà cô bé thấy trong video: "Em nhớ rất nhiều, em có thông minh không?”
Lăng Dư nhắc nhở một cách u ám: "Thông minh như vậy sao lại không học được cách dùng đũa?”
"... Tiểu Ngư đang phấn khích đột nhiên như bị dội một gáo nước lạnh, cô bé quay lưng lại với Lăng Dư ngồi xổm trên mặt đất, dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên mặt đất, vừa vẽ vừa lẩm bẩm: "Vẽ một vòng tròn để nhốt anh trai vào, sau đó treo lên.'
Diệp Cửu Cửu vừa dọn bát đũa vừa hỏi Tiểu Ngư: "Treo lên rồi thì sao?"
Tiểu Ngư trả lời nhỏ: "Em ở dưới ăn hết, không cho anh ấy ăn."
Lăng Dư đầy vạch đen, đi tới túm lấy Tiểu Ngư đang ngồi xổm.
Tiểu Ngư đột nhiên bị nhấc bổng lên trời sợ đến mức kêu ầm ï: "Cửu Cửu cứu em, em bị anh trai treo lên rồi."
Diệp Cửu Cửu cũng bất lực: "Tự chịu trách nhiệm."
Tiểu Ngư ư ử giả vờ khóc: "Rau cải trắng ơi, đất vàng ơi, Cửu Cửu không thương em nữa rồi..." Diệp Cửu Cửu sửng sốt: "Học trên video sao? Không cho em chơi điện thoại nữa.'
Tiểu Ngư lúc này sắp khóc thật: 'Ư ử, đừng mà, cuộc sống không còn niềm vui nữa-”
"Ha ha ha." Diệp Cửu Cửu sắp bị cô bé chọc c.h.ế.t rồi, thật là quá đáng yêu.
Ăn xong một bữa, nụ cười trên mặt Diệp Cửu Cửu không ngừng, cơ thể mệt mỏi cũng hồi phục không ít, cô cười dọn dẹp bàn ghế, bát đũa.
Đợi dọn dẹp xong đóng hết cửa sổ, cửa ra vào,
Tiểu Ngư đã bị sửa một trận, mặc váy ngủ đứng dưới mái hiên, ngoan ngoãn đợi cô về phòng: "Cửu Cửu, em thấy tủ lạnh chuyển đến đây rồi."
"Đúng vậy, sau này có hải sản thì thả vào bể nước này, không còn lo làm bẩn bếp nữa." Diệp Cửu Cửu nhìn chiếc tủ lạnh lớn đối diện với bể nước: "Hy vọng ngày mai tủ lạnh sẽ mang đến cho họ nhiều hải sản lớn."
"Phải là vỏ sò siêu to." Tiểu Ngư dang rộng hai tay, ra hiệu một chiếc vỏ sò lớn hơn cả cô bé: "Em muốn giường vỏ sò."
"Vậy chị hy vọng có một con cua hoàng đế năm mươi cân, ngày mai có thể bán đấu giá." Diệp Cửu Cửu nói xong thì nhìn Lăng Dư: "Anh muốn gì?"
Lăng Dư nhìn tủ lạnh: "Muốn một con đường có thể quay về."
Diệp Cửu Cửu vỗ vào tủ lạnh lớn: "Vậy hy vọng điều ước của chúng ta thành hiện thực..
Ngày hôm sau.
Ba điều ước đã thực hiện được một.
TBC
Sáng sớm vừa mới sáng.
Sáu giờ hơn, thủy triều lên đúng hẹn.
Diệp Cửu Cửu nằm trên giường có thể nghe rõ tiếng nước biển chảy và tiếng hải sản rơi xuống đất, hơn nữa động tĩnh rất lớn, dựa vào tiếng vỗ đuôi, cô cảm thấy không phải là cá nhỏ.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng: "Em không ghi thù Cửu Cửu."Diệp Cửu Cửu dừng tay gắp thức ăn: "Chị không nói em ngốc hơn cua.""Chị cười em." Tiểu Ngư múc một thìa tôm tươi ngon cho vào miệng: "Nhưng em thích Cửu Cửu, em không giận chị.""... Chị cười vì em quá đáng yêu." Diệp Cửu Cửu cười, lại gắp cho cô bé một ít rau: "Ăn nhiều rau vào, ăn nhiều mới đáng yêu hơn."Tiểu Ngư thích ăn thịt không thể từ chối lý do này, há miệng ngậm một đoạn lá rau diếp xanh mướt, giống như một chú thỏ vừa nuốt vừa nhai, sột soạt——Diệp Cửu Cửu nhân cơ hội dụ cô bé ăn thêm một ít rau, đến khi ăn xong, Tiểu Ngư ợ một cái đầy mùi rau, sau đó nhìn cô đầy oán trách: "Cửu Cửu, em sắp thành cá cỏ rồi.""Ha ha ha." Diệp Cửu Cửu sắp cười chết: "Em còn biết cá cỏ sao?""Biết, em còn biết cá trắm cỏ, cá lóc Trung Quốc..." Tiểu Ngư kể cho Diệp Cửu Cửu nghe những con cá mà cô bé thấy trong video: "Em nhớ rất nhiều, em có thông minh không?”Lăng Dư nhắc nhở một cách u ám: "Thông minh như vậy sao lại không học được cách dùng đũa?”"... Tiểu Ngư đang phấn khích đột nhiên như bị dội một gáo nước lạnh, cô bé quay lưng lại với Lăng Dư ngồi xổm trên mặt đất, dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên mặt đất, vừa vẽ vừa lẩm bẩm: "Vẽ một vòng tròn để nhốt anh trai vào, sau đó treo lên.'Diệp Cửu Cửu vừa dọn bát đũa vừa hỏi Tiểu Ngư: "Treo lên rồi thì sao?"Tiểu Ngư trả lời nhỏ: "Em ở dưới ăn hết, không cho anh ấy ăn."Lăng Dư đầy vạch đen, đi tới túm lấy Tiểu Ngư đang ngồi xổm.Tiểu Ngư đột nhiên bị nhấc bổng lên trời sợ đến mức kêu ầm ï: "Cửu Cửu cứu em, em bị anh trai treo lên rồi."Diệp Cửu Cửu cũng bất lực: "Tự chịu trách nhiệm."Tiểu Ngư ư ử giả vờ khóc: "Rau cải trắng ơi, đất vàng ơi, Cửu Cửu không thương em nữa rồi..." Diệp Cửu Cửu sửng sốt: "Học trên video sao? Không cho em chơi điện thoại nữa.'Tiểu Ngư lúc này sắp khóc thật: 'Ư ử, đừng mà, cuộc sống không còn niềm vui nữa-”"Ha ha ha." Diệp Cửu Cửu sắp bị cô bé chọc c.h.ế.t rồi, thật là quá đáng yêu.Ăn xong một bữa, nụ cười trên mặt Diệp Cửu Cửu không ngừng, cơ thể mệt mỏi cũng hồi phục không ít, cô cười dọn dẹp bàn ghế, bát đũa.Đợi dọn dẹp xong đóng hết cửa sổ, cửa ra vào,Tiểu Ngư đã bị sửa một trận, mặc váy ngủ đứng dưới mái hiên, ngoan ngoãn đợi cô về phòng: "Cửu Cửu, em thấy tủ lạnh chuyển đến đây rồi.""Đúng vậy, sau này có hải sản thì thả vào bể nước này, không còn lo làm bẩn bếp nữa." Diệp Cửu Cửu nhìn chiếc tủ lạnh lớn đối diện với bể nước: "Hy vọng ngày mai tủ lạnh sẽ mang đến cho họ nhiều hải sản lớn.""Phải là vỏ sò siêu to." Tiểu Ngư dang rộng hai tay, ra hiệu một chiếc vỏ sò lớn hơn cả cô bé: "Em muốn giường vỏ sò.""Vậy chị hy vọng có một con cua hoàng đế năm mươi cân, ngày mai có thể bán đấu giá." Diệp Cửu Cửu nói xong thì nhìn Lăng Dư: "Anh muốn gì?"Lăng Dư nhìn tủ lạnh: "Muốn một con đường có thể quay về."Diệp Cửu Cửu vỗ vào tủ lạnh lớn: "Vậy hy vọng điều ước của chúng ta thành hiện thực..Ngày hôm sau.Ba điều ước đã thực hiện được một.TBCSáng sớm vừa mới sáng.Sáu giờ hơn, thủy triều lên đúng hẹn.Diệp Cửu Cửu nằm trên giường có thể nghe rõ tiếng nước biển chảy và tiếng hải sản rơi xuống đất, hơn nữa động tĩnh rất lớn, dựa vào tiếng vỗ đuôi, cô cảm thấy không phải là cá nhỏ.