Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 619
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Những người nghiêm trọng hơn như Tiểu Trân, bà lão bị mất trí nhớ đều phải ăn liên tục mấy lần mới có hiệu quả rõ rệt, Nguyễn Thanh chỉ ăn một lần mà đã có hiệu quả.Cô nhớ hôm đó Nguyễn Thanh ăn nộm rong nho và súp tomyum, trong súp †omyum có quá nhiều loại hải sản? Quá nhiều? Hay mới chỉ điều hòa tỳ vị? Hay cơ thể người trẻ khỏe hơn?Trong chốc lát Diệp Cửu Cửu nghĩ rất nhiều nhưng trên mặt cô không biểu lộ gì: "Ở đây của tôi chỉ là hải sản bình thường, là cô phối hợp điều trị mới có chuyển biến tốt như vậy."Nguyễn Thanh vội vàng nói không phải: "Trước đây tôi điều trị mãi không có hiệu quả, đã từ bỏ điều trị rồi.""Vậy có thể là do cầu nguyện có tác dụng.' Diệp Cửu Cửu chỉ muốn mở một nhà hàng đồ ăn ngon, chứ không phải một cửa hàng thực dưỡng, vì vậy cô vẫn phủ nhận sự đặc biệt của hải sản như cách trước đây: "Ở đây của tôi chỉ là một nhà hàng riêng bình thường, không có tác dụng như cô nói.'Nguyễn Thanh và mẹ cô ấy đều không tin lời này: "Sao có thể?""Thực ra niềm tin muốn sống mới là liều thuốc chữa bệnh tốt nhất." Diệp Cửu Cửu không nói thêm về chủ đề này nữa, trực tiếp đưa thực đơn cho đối phương: "Đây là thực đơn hôm nay, xem các vị muốn ăn gì."Thực đơn hôm nay:Rong biển trộn dầu giấm/88Cải thảo cuộn tôm/388Khoai tây bọc tôm chiên xù/388Bún hấp tôm tỏi/588Cá rông nấu cà chua/588Phi lê cá hấp tiêu/588Súp cá lóc Trung Quốc /688Cá tráp đỏ hấp sơn dược/888Cua mặt hổ luộc /15888 Tôm hùm nho/38888Cá đỏ dạ hấp /48888Long hoa cẩm tú/68888Mẹ Nguyễn Thanh hít một hơi sau khi xem giá, mặc dù con gái đã nói trước là giá rất đắt nhưng khi nhìn thấy mấy chữ số không đẳng sau vẫn hít một hơi: "Chúng ta gọi một phần rong biển trộn dầu giấm, cải thảo cuộn tôm, súp cá lóc Trung Quốc, cá tráp đỏ hấp sơn dược."Nguyễn Thanh nhỏ giọng nói: "Mẹ, con còn muốn ăn một phần phi lê cá hấp tiêu.Mẹ Nguyễn Thanh lập tức từ chối: "Cay quá, không tốt cho dạ dày của con.""Con đã thế này rồi, tốt hay không tốt thì có liên quan gì?" Nguyễn Thanh đã lâu không ăn cay, muốn ăn một chút: "Có thể bảo chủ quán cho ít ớt hơn một chút, đúng không?”"Món này chính là vị tiêu Tứ Xuyên, bớt một hạt tiêu Tứ Xuyên thì không đúng vị." Có lẽ những người mở nhà hàng riêng đều có tính khí không tốt, vì vậy Diệp Cửu Cửu không muốn sửa đổi thực đơn của mình, đặc biệt là khi biết được hôm qua rất nhiều khách là do Nguyễn Thanh giới thiệu đến, tâm trạng không vui nên càng không muốn sửa: "Nếu không ăn được cay thì có thể thử cá rông nấu cà chua."Nguyễn Thanh thấy chủ quán kiên quyết không sửa, đành đổi thành cá rồng nấu cà chua: "Cảm ơn chủ quán."Diệp Cửu Cửu gật đầu, sau đó đi sang bàn bên cạnh giúp Cao Viễn gọi món."Chủ quán, sao hôm nay lại có nhiều bệnh nhân như vậy?" Cao Viễn nhỏ giọng nói: "Lúc chúng tôi xếp hàng có nghe thấy rất nhiêu người nói là bệnh nhân ung thư.ˆDiệp Cửu Cửu khẽ thở dài.TBCChu Chu hiểu rồi, chắc chắn là có người nói ra bên ngoài rằng hải sản có thể chữa bệnh, bọn họ biết tính tình của chủ quán nên khi giới thiệu đều nói là hương vị tốt, nguyên liệu tốt, còn những thứ khác thì để người dùng bữa từ từ phát hiện ra.Bây giờ trực tiếp tuyên truyền ra ngoài, những người muốn sống chắc chắn sẽ kéo đến, sau này có lẽ còn nhiều hơn nữa.
Những người nghiêm trọng hơn như Tiểu Trân, bà lão bị mất trí nhớ đều phải ăn liên tục mấy lần mới có hiệu quả rõ rệt, Nguyễn Thanh chỉ ăn một lần mà đã có hiệu quả.
Cô nhớ hôm đó Nguyễn Thanh ăn nộm rong nho và súp tomyum, trong súp †omyum có quá nhiều loại hải sản? Quá nhiều? Hay mới chỉ điều hòa tỳ vị? Hay cơ thể người trẻ khỏe hơn?
Trong chốc lát Diệp Cửu Cửu nghĩ rất nhiều nhưng trên mặt cô không biểu lộ gì: "Ở đây của tôi chỉ là hải sản bình thường, là cô phối hợp điều trị mới có chuyển biến tốt như vậy."
Nguyễn Thanh vội vàng nói không phải: "Trước đây tôi điều trị mãi không có hiệu quả, đã từ bỏ điều trị rồi."
"Vậy có thể là do cầu nguyện có tác dụng.' Diệp Cửu Cửu chỉ muốn mở một nhà hàng đồ ăn ngon, chứ không phải một cửa hàng thực dưỡng, vì vậy cô vẫn phủ nhận sự đặc biệt của hải sản như cách trước đây: "Ở đây của tôi chỉ là một nhà hàng riêng bình thường, không có tác dụng như cô nói.'
Nguyễn Thanh và mẹ cô ấy đều không tin lời này: "Sao có thể?"
"Thực ra niềm tin muốn sống mới là liều thuốc chữa bệnh tốt nhất." Diệp Cửu Cửu không nói thêm về chủ đề này nữa, trực tiếp đưa thực đơn cho đối phương: "Đây là thực đơn hôm nay, xem các vị muốn ăn gì."
Thực đơn hôm nay:
Rong biển trộn dầu giấm/88
Cải thảo cuộn tôm/388
Khoai tây bọc tôm chiên xù/388
Bún hấp tôm tỏi/588
Cá rông nấu cà chua/588
Phi lê cá hấp tiêu/588
Súp cá lóc Trung Quốc /688
Cá tráp đỏ hấp sơn dược/888
Cua mặt hổ luộc /15888 Tôm hùm nho/38888
Cá đỏ dạ hấp /48888
Long hoa cẩm tú/68888
Mẹ Nguyễn Thanh hít một hơi sau khi xem giá, mặc dù con gái đã nói trước là giá rất đắt nhưng khi nhìn thấy mấy chữ số không đẳng sau vẫn hít một hơi: "Chúng ta gọi một phần rong biển trộn dầu giấm, cải thảo cuộn tôm, súp cá lóc Trung Quốc, cá tráp đỏ hấp sơn dược."
Nguyễn Thanh nhỏ giọng nói: "Mẹ, con còn muốn ăn một phần phi lê cá hấp tiêu.
Mẹ Nguyễn Thanh lập tức từ chối: "Cay quá, không tốt cho dạ dày của con."
"Con đã thế này rồi, tốt hay không tốt thì có liên quan gì?" Nguyễn Thanh đã lâu không ăn cay, muốn ăn một chút: "Có thể bảo chủ quán cho ít ớt hơn một chút, đúng không?”
"Món này chính là vị tiêu Tứ Xuyên, bớt một hạt tiêu Tứ Xuyên thì không đúng vị." Có lẽ những người mở nhà hàng riêng đều có tính khí không tốt, vì vậy Diệp Cửu Cửu không muốn sửa đổi thực đơn của mình, đặc biệt là khi biết được hôm qua rất nhiều khách là do Nguyễn Thanh giới thiệu đến, tâm trạng không vui nên càng không muốn sửa: "Nếu không ăn được cay thì có thể thử cá rông nấu cà chua."
Nguyễn Thanh thấy chủ quán kiên quyết không sửa, đành đổi thành cá rồng nấu cà chua: "Cảm ơn chủ quán."
Diệp Cửu Cửu gật đầu, sau đó đi sang bàn bên cạnh giúp Cao Viễn gọi món.
"Chủ quán, sao hôm nay lại có nhiều bệnh nhân như vậy?" Cao Viễn nhỏ giọng nói: "Lúc chúng tôi xếp hàng có nghe thấy rất nhiêu người nói là bệnh nhân ung thư.ˆ
Diệp Cửu Cửu khẽ thở dài.
TBC
Chu Chu hiểu rồi, chắc chắn là có người nói ra bên ngoài rằng hải sản có thể chữa bệnh, bọn họ biết tính tình của chủ quán nên khi giới thiệu đều nói là hương vị tốt, nguyên liệu tốt, còn những thứ khác thì để người dùng bữa từ từ phát hiện ra.
Bây giờ trực tiếp tuyên truyền ra ngoài, những người muốn sống chắc chắn sẽ kéo đến, sau này có lẽ còn nhiều hơn nữa.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Những người nghiêm trọng hơn như Tiểu Trân, bà lão bị mất trí nhớ đều phải ăn liên tục mấy lần mới có hiệu quả rõ rệt, Nguyễn Thanh chỉ ăn một lần mà đã có hiệu quả.Cô nhớ hôm đó Nguyễn Thanh ăn nộm rong nho và súp tomyum, trong súp †omyum có quá nhiều loại hải sản? Quá nhiều? Hay mới chỉ điều hòa tỳ vị? Hay cơ thể người trẻ khỏe hơn?Trong chốc lát Diệp Cửu Cửu nghĩ rất nhiều nhưng trên mặt cô không biểu lộ gì: "Ở đây của tôi chỉ là hải sản bình thường, là cô phối hợp điều trị mới có chuyển biến tốt như vậy."Nguyễn Thanh vội vàng nói không phải: "Trước đây tôi điều trị mãi không có hiệu quả, đã từ bỏ điều trị rồi.""Vậy có thể là do cầu nguyện có tác dụng.' Diệp Cửu Cửu chỉ muốn mở một nhà hàng đồ ăn ngon, chứ không phải một cửa hàng thực dưỡng, vì vậy cô vẫn phủ nhận sự đặc biệt của hải sản như cách trước đây: "Ở đây của tôi chỉ là một nhà hàng riêng bình thường, không có tác dụng như cô nói.'Nguyễn Thanh và mẹ cô ấy đều không tin lời này: "Sao có thể?""Thực ra niềm tin muốn sống mới là liều thuốc chữa bệnh tốt nhất." Diệp Cửu Cửu không nói thêm về chủ đề này nữa, trực tiếp đưa thực đơn cho đối phương: "Đây là thực đơn hôm nay, xem các vị muốn ăn gì."Thực đơn hôm nay:Rong biển trộn dầu giấm/88Cải thảo cuộn tôm/388Khoai tây bọc tôm chiên xù/388Bún hấp tôm tỏi/588Cá rông nấu cà chua/588Phi lê cá hấp tiêu/588Súp cá lóc Trung Quốc /688Cá tráp đỏ hấp sơn dược/888Cua mặt hổ luộc /15888 Tôm hùm nho/38888Cá đỏ dạ hấp /48888Long hoa cẩm tú/68888Mẹ Nguyễn Thanh hít một hơi sau khi xem giá, mặc dù con gái đã nói trước là giá rất đắt nhưng khi nhìn thấy mấy chữ số không đẳng sau vẫn hít một hơi: "Chúng ta gọi một phần rong biển trộn dầu giấm, cải thảo cuộn tôm, súp cá lóc Trung Quốc, cá tráp đỏ hấp sơn dược."Nguyễn Thanh nhỏ giọng nói: "Mẹ, con còn muốn ăn một phần phi lê cá hấp tiêu.Mẹ Nguyễn Thanh lập tức từ chối: "Cay quá, không tốt cho dạ dày của con.""Con đã thế này rồi, tốt hay không tốt thì có liên quan gì?" Nguyễn Thanh đã lâu không ăn cay, muốn ăn một chút: "Có thể bảo chủ quán cho ít ớt hơn một chút, đúng không?”"Món này chính là vị tiêu Tứ Xuyên, bớt một hạt tiêu Tứ Xuyên thì không đúng vị." Có lẽ những người mở nhà hàng riêng đều có tính khí không tốt, vì vậy Diệp Cửu Cửu không muốn sửa đổi thực đơn của mình, đặc biệt là khi biết được hôm qua rất nhiều khách là do Nguyễn Thanh giới thiệu đến, tâm trạng không vui nên càng không muốn sửa: "Nếu không ăn được cay thì có thể thử cá rông nấu cà chua."Nguyễn Thanh thấy chủ quán kiên quyết không sửa, đành đổi thành cá rồng nấu cà chua: "Cảm ơn chủ quán."Diệp Cửu Cửu gật đầu, sau đó đi sang bàn bên cạnh giúp Cao Viễn gọi món."Chủ quán, sao hôm nay lại có nhiều bệnh nhân như vậy?" Cao Viễn nhỏ giọng nói: "Lúc chúng tôi xếp hàng có nghe thấy rất nhiêu người nói là bệnh nhân ung thư.ˆDiệp Cửu Cửu khẽ thở dài.TBCChu Chu hiểu rồi, chắc chắn là có người nói ra bên ngoài rằng hải sản có thể chữa bệnh, bọn họ biết tính tình của chủ quán nên khi giới thiệu đều nói là hương vị tốt, nguyên liệu tốt, còn những thứ khác thì để người dùng bữa từ từ phát hiện ra.Bây giờ trực tiếp tuyên truyền ra ngoài, những người muốn sống chắc chắn sẽ kéo đến, sau này có lẽ còn nhiều hơn nữa.