Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 682

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu Ngư nghe mẹ gọi mình là Tiểu Thư, có chút không quen, nhỏ giọng hỏi: "Mẫu hậu, người có thể gọi con là Tiểu Ngư không?"Mẹ nhân ngư sửng sốt: "Tiểu Ngư?”Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào: "Là Cửu Cửu đặt cho con, bây giờ con thích cái tên Tiểu Ngư này."Đối mặt với cô con gái ngây thơ đáng yêu như vậy, mẹ nhân ngư sao có thể nỡ từ chối: "Được, mẫu hậu nhớ rồi."Tiểu Ngư chớp mắt lấp lánh với cha nhân ngư: "Phụ vương cũng phải gọi thế nhé."TBC"Được." Cha nhân ngư cười lớn, cười được vài tiếng thì vội vàng giơ tay lên che miệng ho khan hai tiếng, lúc ho có thể ngửi thấy thoang thoảng mùi tanh, giống như bị thương.Lăng Dư: “Phụ vương?”"Không sao." Cha nhân ngư khi tuần tra đã xảy ra xung đột với tộc trưởng tộc cá mập ăn thịt, không cẩn thận bị thương, chủ yếu là ông nhận được tin tức nhưng không thể kịp thời trở vê tộc địa để gặp con gái.Cha nhân ngư nhìn về phía Cửu Khanh đại nhân cũng đang nhìn mình: "Đại nhân, để ngài chê cười rồi, đây là chuyện mấy ngày trước, tộc trưởng tộc cá mập ăn thịt...Ông ta đơn giản kể lại sự việc, lại đề cập đến sự phân bố của các bộ tộc liên minh ở đại dương hiện nay, hiện tại có vài chục bộ tộc liên minh, mỗi bộ tộc có vài trăm đến vài nghìn tộc, mà bộ tộc của cha nhân ngư không phải là lớn nhất nhưng cũng không nhỏ, mỗi bộ tộc đều dũng mãnh thiện chiến, tinh nhuệ dũng cảm.Hơn nữa ông là người chính trực, rất nhiều bộ tộc đều nguyện ý tin phục ông, cũng có rất nhiêu người nguyện ý tìm đến cầu xin sự che chở."Đại nhân, ngài là chủ nhân của đại dương, là thần bảo vệ của chúng tôi, các bộ tộc liên minh của chúng tôi cũng nên do ngài thống lĩnh." Cha nhân ngư là người tỉnh táo, không hề tham quyên, chủ động nhường quyền thống quản các hải tộc: "Các bộ tộc khác tôi sẽ phái người thông báo từng người mội...""Không cân." Diệp Cửu Cửu không hứng thú với vương vị, quyền lực, so với một hòn đảo trống rỗng chẳng có gì, cô càng muốn trở về hiện đại nằm trên giường xem phim, hơn nữa, Cửu Khanh đại nhân trước đây cũng chỉ nằm trong cung điện của mình, chưa từng quản lý chuyện biển cả: "Trước đây Cửu Khanh không quản, bây giờ cháu cũng sẽ không động vào, mọi người tự xử lý là được.Cha nhân ngư thấy Cửu Khanh đại nhân thực sự không muốn tiếp quản, chỉ có thể tỏ lòng trung thành: "Đại nhân, bộ tộc chúng tôi sẽ tận tâm hầu hạ ngài."Diệp Cửu Cửu cảm nhận được lòng thành của ông, gật đầu.Cha nhân ngư: "Đại nhân, tôi sẽ thông báo tin ngài trở vê cho các bộ tộc lớn ở biển."Diệp Cửu Cửu gật đầu, càng có nhiều người bái lạy cô thì cô mới có thể có thêm nhiều tín ngưỡng: "Được."Cha nhân ngư còn muốn nói với Diệp Cửu Cửu nhiều chuyện về các hải tộc nhưng Diệp Cửu Cửu hơi đói rồi, vừa lúc bụng Tiểu Ngư cũng kêu ùng ục đúng lúc, cô ngắt lời cha nhân ngư: "Tiểu Ngư đói rồi, có chuyện gì thì sau này hãy nói."Cha nhân ngư vội vàng im lặng: 'Đại nhân, mời bên này.'Mọi người cùng đến chỗ ăn, đã có người dọn trước lên bàn những món hải vị, đồ rừng, rượu ủ ngon nhất mà họ có thể chuẩn bị.Đây là tiệc nhỏ của mấy người nên không có những thứ hoa hòe hoa sói, toàn là đồ ăn tươi ngon nhất nhưng đều là đồ sống, không có dấu vết nấu nướng nào, Diệp Cửu Cửu hơi đau đầu, hai ngày nữa là về rồi.

Tiểu Ngư nghe mẹ gọi mình là Tiểu Thư, có chút không quen, nhỏ giọng hỏi: "Mẫu hậu, người có thể gọi con là Tiểu Ngư không?"

Mẹ nhân ngư sửng sốt: "Tiểu Ngư?”

Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào: "Là Cửu Cửu đặt cho con, bây giờ con thích cái tên Tiểu Ngư này."

Đối mặt với cô con gái ngây thơ đáng yêu như vậy, mẹ nhân ngư sao có thể nỡ từ chối: "Được, mẫu hậu nhớ rồi."

Tiểu Ngư chớp mắt lấp lánh với cha nhân ngư: "Phụ vương cũng phải gọi thế nhé."

TBC

"Được." Cha nhân ngư cười lớn, cười được vài tiếng thì vội vàng giơ tay lên che miệng ho khan hai tiếng, lúc ho có thể ngửi thấy thoang thoảng mùi tanh, giống như bị thương.

Lăng Dư: “Phụ vương?”

"Không sao." Cha nhân ngư khi tuần tra đã xảy ra xung đột với tộc trưởng tộc cá mập ăn thịt, không cẩn thận bị thương, chủ yếu là ông nhận được tin tức nhưng không thể kịp thời trở vê tộc địa để gặp con gái.

Cha nhân ngư nhìn về phía Cửu Khanh đại nhân cũng đang nhìn mình: "Đại nhân, để ngài chê cười rồi, đây là chuyện mấy ngày trước, tộc trưởng tộc cá mập ăn thịt...

Ông ta đơn giản kể lại sự việc, lại đề cập đến sự phân bố của các bộ tộc liên minh ở đại dương hiện nay, hiện tại có vài chục bộ tộc liên minh, mỗi bộ tộc có vài trăm đến vài nghìn tộc, mà bộ tộc của cha nhân ngư không phải là lớn nhất nhưng cũng không nhỏ, mỗi bộ tộc đều dũng mãnh thiện chiến, tinh nhuệ dũng cảm.

Hơn nữa ông là người chính trực, rất nhiều bộ tộc đều nguyện ý tin phục ông, cũng có rất nhiêu người nguyện ý tìm đến cầu xin sự che chở.

"Đại nhân, ngài là chủ nhân của đại dương, là thần bảo vệ của chúng tôi, các bộ tộc liên minh của chúng tôi cũng nên do ngài thống lĩnh." Cha nhân ngư là người tỉnh táo, không hề tham quyên, chủ động nhường quyền thống quản các hải tộc: "Các bộ tộc khác tôi sẽ phái người thông báo từng người mội..."

"Không cân." Diệp Cửu Cửu không hứng thú với vương vị, quyền lực, so với một hòn đảo trống rỗng chẳng có gì, cô càng muốn trở về hiện đại nằm trên giường xem phim, hơn nữa, Cửu Khanh đại nhân trước đây cũng chỉ nằm trong cung điện của mình, chưa từng quản lý chuyện biển cả: "Trước đây Cửu Khanh không quản, bây giờ cháu cũng sẽ không động vào, mọi người tự xử lý là được.

Cha nhân ngư thấy Cửu Khanh đại nhân thực sự không muốn tiếp quản, chỉ có thể tỏ lòng trung thành: "Đại nhân, bộ tộc chúng tôi sẽ tận tâm hầu hạ ngài."

Diệp Cửu Cửu cảm nhận được lòng thành của ông, gật đầu.

Cha nhân ngư: "Đại nhân, tôi sẽ thông báo tin ngài trở vê cho các bộ tộc lớn ở biển."

Diệp Cửu Cửu gật đầu, càng có nhiều người bái lạy cô thì cô mới có thể có thêm nhiều tín ngưỡng: "Được."

Cha nhân ngư còn muốn nói với Diệp Cửu Cửu nhiều chuyện về các hải tộc nhưng Diệp Cửu Cửu hơi đói rồi, vừa lúc bụng Tiểu Ngư cũng kêu ùng ục đúng lúc, cô ngắt lời cha nhân ngư: "Tiểu Ngư đói rồi, có chuyện gì thì sau này hãy nói."

Cha nhân ngư vội vàng im lặng: 'Đại nhân, mời bên này.'

Mọi người cùng đến chỗ ăn, đã có người dọn trước lên bàn những món hải vị, đồ rừng, rượu ủ ngon nhất mà họ có thể chuẩn bị.

Đây là tiệc nhỏ của mấy người nên không có những thứ hoa hòe hoa sói, toàn là đồ ăn tươi ngon nhất nhưng đều là đồ sống, không có dấu vết nấu nướng nào, Diệp Cửu Cửu hơi đau đầu, hai ngày nữa là về rồi.

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu Ngư nghe mẹ gọi mình là Tiểu Thư, có chút không quen, nhỏ giọng hỏi: "Mẫu hậu, người có thể gọi con là Tiểu Ngư không?"Mẹ nhân ngư sửng sốt: "Tiểu Ngư?”Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào: "Là Cửu Cửu đặt cho con, bây giờ con thích cái tên Tiểu Ngư này."Đối mặt với cô con gái ngây thơ đáng yêu như vậy, mẹ nhân ngư sao có thể nỡ từ chối: "Được, mẫu hậu nhớ rồi."Tiểu Ngư chớp mắt lấp lánh với cha nhân ngư: "Phụ vương cũng phải gọi thế nhé."TBC"Được." Cha nhân ngư cười lớn, cười được vài tiếng thì vội vàng giơ tay lên che miệng ho khan hai tiếng, lúc ho có thể ngửi thấy thoang thoảng mùi tanh, giống như bị thương.Lăng Dư: “Phụ vương?”"Không sao." Cha nhân ngư khi tuần tra đã xảy ra xung đột với tộc trưởng tộc cá mập ăn thịt, không cẩn thận bị thương, chủ yếu là ông nhận được tin tức nhưng không thể kịp thời trở vê tộc địa để gặp con gái.Cha nhân ngư nhìn về phía Cửu Khanh đại nhân cũng đang nhìn mình: "Đại nhân, để ngài chê cười rồi, đây là chuyện mấy ngày trước, tộc trưởng tộc cá mập ăn thịt...Ông ta đơn giản kể lại sự việc, lại đề cập đến sự phân bố của các bộ tộc liên minh ở đại dương hiện nay, hiện tại có vài chục bộ tộc liên minh, mỗi bộ tộc có vài trăm đến vài nghìn tộc, mà bộ tộc của cha nhân ngư không phải là lớn nhất nhưng cũng không nhỏ, mỗi bộ tộc đều dũng mãnh thiện chiến, tinh nhuệ dũng cảm.Hơn nữa ông là người chính trực, rất nhiều bộ tộc đều nguyện ý tin phục ông, cũng có rất nhiêu người nguyện ý tìm đến cầu xin sự che chở."Đại nhân, ngài là chủ nhân của đại dương, là thần bảo vệ của chúng tôi, các bộ tộc liên minh của chúng tôi cũng nên do ngài thống lĩnh." Cha nhân ngư là người tỉnh táo, không hề tham quyên, chủ động nhường quyền thống quản các hải tộc: "Các bộ tộc khác tôi sẽ phái người thông báo từng người mội...""Không cân." Diệp Cửu Cửu không hứng thú với vương vị, quyền lực, so với một hòn đảo trống rỗng chẳng có gì, cô càng muốn trở về hiện đại nằm trên giường xem phim, hơn nữa, Cửu Khanh đại nhân trước đây cũng chỉ nằm trong cung điện của mình, chưa từng quản lý chuyện biển cả: "Trước đây Cửu Khanh không quản, bây giờ cháu cũng sẽ không động vào, mọi người tự xử lý là được.Cha nhân ngư thấy Cửu Khanh đại nhân thực sự không muốn tiếp quản, chỉ có thể tỏ lòng trung thành: "Đại nhân, bộ tộc chúng tôi sẽ tận tâm hầu hạ ngài."Diệp Cửu Cửu cảm nhận được lòng thành của ông, gật đầu.Cha nhân ngư: "Đại nhân, tôi sẽ thông báo tin ngài trở vê cho các bộ tộc lớn ở biển."Diệp Cửu Cửu gật đầu, càng có nhiều người bái lạy cô thì cô mới có thể có thêm nhiều tín ngưỡng: "Được."Cha nhân ngư còn muốn nói với Diệp Cửu Cửu nhiều chuyện về các hải tộc nhưng Diệp Cửu Cửu hơi đói rồi, vừa lúc bụng Tiểu Ngư cũng kêu ùng ục đúng lúc, cô ngắt lời cha nhân ngư: "Tiểu Ngư đói rồi, có chuyện gì thì sau này hãy nói."Cha nhân ngư vội vàng im lặng: 'Đại nhân, mời bên này.'Mọi người cùng đến chỗ ăn, đã có người dọn trước lên bàn những món hải vị, đồ rừng, rượu ủ ngon nhất mà họ có thể chuẩn bị.Đây là tiệc nhỏ của mấy người nên không có những thứ hoa hòe hoa sói, toàn là đồ ăn tươi ngon nhất nhưng đều là đồ sống, không có dấu vết nấu nướng nào, Diệp Cửu Cửu hơi đau đầu, hai ngày nữa là về rồi.

Chương 682