Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…
Chương 762
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, sau đó theo cô giáo Đường Đường vào lớp, bên trong đã có mười đứa trẻ bằng tuổi cô bé đang ngồi."Các bạn nhỏ, đây là Diệp Tiểu Ngư, là bạn mới của chúng ta, mọi người chào đón nồng nhiệt nào." Cô giáo Đường Đường hướng dẫn các bạn nhỏ chào đón Tiểu Ngư, đồng thời dẫn Tiểu Ngư hòa nhập vào: "Tiểu Ngư ngồi cùng Nguyệt Nha nhé.Nguyệt Nha cầm bánh kem trên tay cười tươi với Tiểu Ngư, để lộ hàm răng sữa trắng nõn: "Cậu ngồi đi."Tiểu Ngư ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh, liếc nhìn chiếc bánh kem nhỏ của Nguyệt Nha, sau đó nhanh chóng dời mắt đi.Nguyệt Nha nhận ra ánh mắt của cô bé, cười híp mắt đưa chiếc bánh kem nhỏ cho cô bé: "Cho cậu ăn nè."Tiểu Ngư chớp chớp đôi mắt xanh biếc: "Cảm ơn.""Không có gì." Nguyệt Nha lại lấy một chiếc bánh kem nhỏ từ hộp bên cạnh, mềm mại nói: "Tớ còn một cái."TBCTiểu Ngư vốn không thích nghi với việc đi học, nhưng khi l.i.ế.m chiếc bánh kem nhỏ, cô bé lập tức thích nghi với cuộc sống mới ở đây, đi học mẫu giáo có vẻ không quá khó khăn.Cô giáo Đường Đường lo lắng Tiểu Ngư sẽ ra tay đánh người, thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại tự giễu cười một tiếng, sao cô ấy lại sợ một đứa trẻ chứ.Cô ấy lại không nhịn được nhìn Tiểu Ngư ngoan ngoãn đáng yêu, trông cô bé và Nguyệt Nha bên cạnh đều rất mềm mại đáng yêu, hoàn toàn không thấy dáng vẻ hung dữ khi nói lời tàn nhẫn ở cửa, sau khi xác nhận cô bé sẽ không đánh người, cô ấy mới yên tâm đi ra ngoài tiếp đón các bạn học khác.Sau khi cô giáo Đường Đường đi ra ngoài, Tiểu Ngư chớp chớp đôi mắt xanh biếc, l.i.ế.m bánh kem mài răng, sao không có ai đến bắt nạt cô bé nhỉ, cô bé còn muốn luyện tập đánh người.Sau khi đưa con đi, Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư liền về nhà, trời sau khi vào đông luôn âm u nhiều mây, lạnh lẽo ẩm ướt, hoàn toàn không thoải mái như ở vùng biển Lãng Quên. Nhưng cô không có thời gian đi tắm nắng dưới đáy biển, hôm nay đã hẹn với người môi giới mua cửa hàng xung quanh làm ký túc xá cho bạch tuộc lớn và những người khác, sau khi họ đi nói chuyện, bạch tuộc lớn và cá voi xanh sẽ cùng nhau chuyển số gia vị, hạt giống, nồi inox đã tích trữ trước đó đến biển Lãng Quên.Sau khi chuyển đến, bạch tuộc lớn lập tức chuyển đồ đến cho vua và truyền đạt lại mục đích sử dụng những thứ này.Vua nhân ngư lập tức ra lệnh cho mọi người thử trồng, cố gắng để đến lần sau khi đại nhân Cửu Khanh đến có thể ăn được rau và lương thực ngon.Ngoài ra, bạch tuộc lớn lại lấy một phần gia vị ra, làm cho vua nhân ngư và những người khác một vài món cá luộc, cá kho, tôm cay, cua cay theo cách mà Diệp Cửu Cửu đã dạy.Sau khi ăn xong, vua nhân ngư và những người khác lại càng thêm kính trọng và ngưỡng mộ Diệp Cửu Cửu: "Mỗi lần đại nhân dạy cho chúng ta thứ gì đó đều khiến người ta kinh ngạc.""Còn nhiều thứ mà chúng ta chưa từng thấy nữa." Bạch tuộc lớn kể lại những thứ kỳ diệu ở thế giới bên kia cho vua nhân ngư cùng những người khác trong tộc: "Nếu không phải hôm nay tiểu điện hạ đi học, đại nhân và điện hạ ra ngoài có việc phải bàn, chúng ta đã không muốn về rồi."Cha ruột của bạch tuộc lớn: ”..."Đứa con trai ngốc này đừng nói nữa, con không biết những người khác trong tộc ghen tị với bọn con đến trước như thế nào đâu.
Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, sau đó theo cô giáo Đường Đường vào lớp, bên trong đã có mười đứa trẻ bằng tuổi cô bé đang ngồi.
"Các bạn nhỏ, đây là Diệp Tiểu Ngư, là bạn mới của chúng ta, mọi người chào đón nồng nhiệt nào." Cô giáo Đường Đường hướng dẫn các bạn nhỏ chào đón Tiểu Ngư, đồng thời dẫn Tiểu Ngư hòa nhập vào: "Tiểu Ngư ngồi cùng Nguyệt Nha nhé.
Nguyệt Nha cầm bánh kem trên tay cười tươi với Tiểu Ngư, để lộ hàm răng sữa trắng nõn: "Cậu ngồi đi."
Tiểu Ngư ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh, liếc nhìn chiếc bánh kem nhỏ của Nguyệt Nha, sau đó nhanh chóng dời mắt đi.
Nguyệt Nha nhận ra ánh mắt của cô bé, cười híp mắt đưa chiếc bánh kem nhỏ cho cô bé: "Cho cậu ăn nè."
Tiểu Ngư chớp chớp đôi mắt xanh biếc: "Cảm ơn."
"Không có gì." Nguyệt Nha lại lấy một chiếc bánh kem nhỏ từ hộp bên cạnh, mềm mại nói: "Tớ còn một cái."
TBC
Tiểu Ngư vốn không thích nghi với việc đi học, nhưng khi l.i.ế.m chiếc bánh kem nhỏ, cô bé lập tức thích nghi với cuộc sống mới ở đây, đi học mẫu giáo có vẻ không quá khó khăn.
Cô giáo Đường Đường lo lắng Tiểu Ngư sẽ ra tay đánh người, thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại tự giễu cười một tiếng, sao cô ấy lại sợ một đứa trẻ chứ.
Cô ấy lại không nhịn được nhìn Tiểu Ngư ngoan ngoãn đáng yêu, trông cô bé và Nguyệt Nha bên cạnh đều rất mềm mại đáng yêu, hoàn toàn không thấy dáng vẻ hung dữ khi nói lời tàn nhẫn ở cửa, sau khi xác nhận cô bé sẽ không đánh người, cô ấy mới yên tâm đi ra ngoài tiếp đón các bạn học khác.
Sau khi cô giáo Đường Đường đi ra ngoài, Tiểu Ngư chớp chớp đôi mắt xanh biếc, l.i.ế.m bánh kem mài răng, sao không có ai đến bắt nạt cô bé nhỉ, cô bé còn muốn luyện tập đánh người.
Sau khi đưa con đi, Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư liền về nhà, trời sau khi vào đông luôn âm u nhiều mây, lạnh lẽo ẩm ướt, hoàn toàn không thoải mái như ở vùng biển Lãng Quên. Nhưng cô không có thời gian đi tắm nắng dưới đáy biển, hôm nay đã hẹn với người môi giới mua cửa hàng xung quanh làm ký túc xá cho bạch tuộc lớn và những người khác, sau khi họ đi nói chuyện, bạch tuộc lớn và cá voi xanh sẽ cùng nhau chuyển số gia vị, hạt giống, nồi inox đã tích trữ trước đó đến biển Lãng Quên.
Sau khi chuyển đến, bạch tuộc lớn lập tức chuyển đồ đến cho vua và truyền đạt lại mục đích sử dụng những thứ này.
Vua nhân ngư lập tức ra lệnh cho mọi người thử trồng, cố gắng để đến lần sau khi đại nhân Cửu Khanh đến có thể ăn được rau và lương thực ngon.
Ngoài ra, bạch tuộc lớn lại lấy một phần gia vị ra, làm cho vua nhân ngư và những người khác một vài món cá luộc, cá kho, tôm cay, cua cay theo cách mà Diệp Cửu Cửu đã dạy.
Sau khi ăn xong, vua nhân ngư và những người khác lại càng thêm kính trọng và ngưỡng mộ Diệp Cửu Cửu: "Mỗi lần đại nhân dạy cho chúng ta thứ gì đó đều khiến người ta kinh ngạc."
"Còn nhiều thứ mà chúng ta chưa từng thấy nữa." Bạch tuộc lớn kể lại những thứ kỳ diệu ở thế giới bên kia cho vua nhân ngư cùng những người khác trong tộc: "Nếu không phải hôm nay tiểu điện hạ đi học, đại nhân và điện hạ ra ngoài có việc phải bàn, chúng ta đã không muốn về rồi."
Cha ruột của bạch tuộc lớn: ”..."
Đứa con trai ngốc này đừng nói nữa, con không biết những người khác trong tộc ghen tị với bọn con đến trước như thế nào đâu.
Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, sau đó theo cô giáo Đường Đường vào lớp, bên trong đã có mười đứa trẻ bằng tuổi cô bé đang ngồi."Các bạn nhỏ, đây là Diệp Tiểu Ngư, là bạn mới của chúng ta, mọi người chào đón nồng nhiệt nào." Cô giáo Đường Đường hướng dẫn các bạn nhỏ chào đón Tiểu Ngư, đồng thời dẫn Tiểu Ngư hòa nhập vào: "Tiểu Ngư ngồi cùng Nguyệt Nha nhé.Nguyệt Nha cầm bánh kem trên tay cười tươi với Tiểu Ngư, để lộ hàm răng sữa trắng nõn: "Cậu ngồi đi."Tiểu Ngư ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh, liếc nhìn chiếc bánh kem nhỏ của Nguyệt Nha, sau đó nhanh chóng dời mắt đi.Nguyệt Nha nhận ra ánh mắt của cô bé, cười híp mắt đưa chiếc bánh kem nhỏ cho cô bé: "Cho cậu ăn nè."Tiểu Ngư chớp chớp đôi mắt xanh biếc: "Cảm ơn.""Không có gì." Nguyệt Nha lại lấy một chiếc bánh kem nhỏ từ hộp bên cạnh, mềm mại nói: "Tớ còn một cái."TBCTiểu Ngư vốn không thích nghi với việc đi học, nhưng khi l.i.ế.m chiếc bánh kem nhỏ, cô bé lập tức thích nghi với cuộc sống mới ở đây, đi học mẫu giáo có vẻ không quá khó khăn.Cô giáo Đường Đường lo lắng Tiểu Ngư sẽ ra tay đánh người, thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại tự giễu cười một tiếng, sao cô ấy lại sợ một đứa trẻ chứ.Cô ấy lại không nhịn được nhìn Tiểu Ngư ngoan ngoãn đáng yêu, trông cô bé và Nguyệt Nha bên cạnh đều rất mềm mại đáng yêu, hoàn toàn không thấy dáng vẻ hung dữ khi nói lời tàn nhẫn ở cửa, sau khi xác nhận cô bé sẽ không đánh người, cô ấy mới yên tâm đi ra ngoài tiếp đón các bạn học khác.Sau khi cô giáo Đường Đường đi ra ngoài, Tiểu Ngư chớp chớp đôi mắt xanh biếc, l.i.ế.m bánh kem mài răng, sao không có ai đến bắt nạt cô bé nhỉ, cô bé còn muốn luyện tập đánh người.Sau khi đưa con đi, Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư liền về nhà, trời sau khi vào đông luôn âm u nhiều mây, lạnh lẽo ẩm ướt, hoàn toàn không thoải mái như ở vùng biển Lãng Quên. Nhưng cô không có thời gian đi tắm nắng dưới đáy biển, hôm nay đã hẹn với người môi giới mua cửa hàng xung quanh làm ký túc xá cho bạch tuộc lớn và những người khác, sau khi họ đi nói chuyện, bạch tuộc lớn và cá voi xanh sẽ cùng nhau chuyển số gia vị, hạt giống, nồi inox đã tích trữ trước đó đến biển Lãng Quên.Sau khi chuyển đến, bạch tuộc lớn lập tức chuyển đồ đến cho vua và truyền đạt lại mục đích sử dụng những thứ này.Vua nhân ngư lập tức ra lệnh cho mọi người thử trồng, cố gắng để đến lần sau khi đại nhân Cửu Khanh đến có thể ăn được rau và lương thực ngon.Ngoài ra, bạch tuộc lớn lại lấy một phần gia vị ra, làm cho vua nhân ngư và những người khác một vài món cá luộc, cá kho, tôm cay, cua cay theo cách mà Diệp Cửu Cửu đã dạy.Sau khi ăn xong, vua nhân ngư và những người khác lại càng thêm kính trọng và ngưỡng mộ Diệp Cửu Cửu: "Mỗi lần đại nhân dạy cho chúng ta thứ gì đó đều khiến người ta kinh ngạc.""Còn nhiều thứ mà chúng ta chưa từng thấy nữa." Bạch tuộc lớn kể lại những thứ kỳ diệu ở thế giới bên kia cho vua nhân ngư cùng những người khác trong tộc: "Nếu không phải hôm nay tiểu điện hạ đi học, đại nhân và điện hạ ra ngoài có việc phải bàn, chúng ta đã không muốn về rồi."Cha ruột của bạch tuộc lớn: ”..."Đứa con trai ngốc này đừng nói nữa, con không biết những người khác trong tộc ghen tị với bọn con đến trước như thế nào đâu.