Tác giả:

Rắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc…

Chương 765

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Cô giáo thông báo có thể về nhà, Tiểu Ngư không đợi các bạn nhỏ khác, trực tiếp đeo cặp sách chạy ngay ra cổng trường mẫu giáo, chạy đến cổng, cô bé nhìn xung quanh, rất nhanh đã tìm thấy Cửu Cửu và anh trai trong đám người đông đúc.Mắt cô bé sáng lên, chạy nhỏ về phía hai người, ôm chặt lấy chân dài của Cửu Cửu, sau đó mềm mại làm nũng: "Cửu Cửu, em tưởng chị quên đón em rồi.""Sao chị có thể quên được chứ?" Diệp Cửu Cửu ngồi xổm xuống đưa kẹo bông cho Tiểu Ngư: "Nồng nhiệt chúc mừng bạn nhỏ Tiểu Ngư kết thúc ngày học *****ên, đây là quà chị tặng em.""Cảm ơn chị ạ." Tiểu Ngư vui vẻ nhận lấy kẹo bông, sau đó hôn chụt một cái lên mặt Diệp Cửu Cửu: "Vui quá-"Diệp Cửu Cửu ôm Tiểu Ngư mềm mại thơm tho, trên mặt đầy nụ cười của một người dì, hôn lại bảo bối một cái, lúc này đột nhiên cảm nhận được ánh mắt oán trách của Lăng Dư, cô cười ôm Tiểu Ngư lên: "Cây kẹo bông này là anh trai bỏ tiền mua đấy."“Anh trai mua sao?" Tiểu Ngư quay đầu nhìn người anh trai đang đứng ngầu bên cạnh, cố gắng nhoài người về phía trước, sau đó cũng hôn chụt một cái lên mặt Lăng Dư: 'Moa-”Lăng Dư cong môi nhìn Diệp Cửu Cửu, hai người trao đổi một ánh mắt khó hiểu, sau đó nói: "Đặt con bé xuống, để con bé tự đi."Diệp Cửu Cửu không đồng ý: "Ở đây đông người lại nhiều xe, đợi đến chỗ ít người rồi hãy đặt con bé xuống.""Con bé mệt, anh bế con bé cho." Lăng Dư nói rồi từ tay cô đón lấy Tiểu Ngư: “Tay em đau."Tiểu Ngư không hài lòng nhìn anh trai: "Em không mệt."Lăng Dư nhíu mày: "Vậy em tự xuống đi?"Tiểu Ngư không muốn đi bộ: “...Mệt thì mệt vậy.Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư co được duỗi được, cô sắp bị cô bé chọc cười c.h.ế.t rồi, cô cười nắm tay Lăng Dư đi về phía hẻm Lê Hoa: "Tiểu Ngư, hôm nay đi học cảm giác thế nào? Có khóc không?”Tiểu Ngư lắc đầu: "Em dũng cảm, mới không khóc.""Những đứa trẻ khác khóc, ôn lắm."Diệp Cửu Cửu nghe thấy giọng điệu chê bai của cô bé, vô thức hỏi: "Không đánh người đó chứ?”Tiểu Ngư lắc đầu: "Họ không bắt nạt em, em cũng không ra tay trước.""Nghe giọng điệu này của em vẫn muốn đánh nhỉ." Diệp Cửu Cửu cười xoa đầu cô bé: "Trẻ con khóc lóc ầm ï là chuyện bình thường, em đừng chê người ta.Tiểu Ngư cúi đầu l.i.ế.m kẹo bông, giả vờ không nghe thấy.Diệp Cửu Cửu chọc vào lưng cô bé: "Hôm nay có vui không?"Tiểu Ngư quay đầu trả lời Diệp Cửu Cửu: "Có chút vui.""Cô giáo cho chúng em hát, nhảy, chơi câu trượt."Diệp Cửu Cửu lại hỏi: "Hát nhảy à? Nhảy điệu gì?""Là điệu múa thỏ con." Tiểu Ngư làm động tác: "Các bạn đều không nhớ, em nhớ ngay."Tiểu Ngư giỏi quá." Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với cô bé: "Giỏi hơn chị, hồi nhỏ chị nhảy không đẹp chút nào.""Cửu Cửu, em dạy chị." Tiểu Ngư bảo Lăng Dư đặt mình xuống, sau khi xuống đất, cô bé một tay câm kẹo bông, một tay làm động tác xoay vòng: "Đơn giản lắm, cứ thế này này..."TBCDiệp Cửu Cửu xem xong thì võ tay: "Nhảy đẹp quá."Tiểu Ngư được khen nên trong lòng rất vui: "Cô giáo cũng khen em.""Vậy em học thêm vài điệu nữa, sau này về biển nhảy cho cha mẹ xem." Diệp Cửu Cửu nắm tay Tiểu Ngư tiếp tục đi về phía trước: "Vậy hôm nay em có chơi với các bạn khác không?”"Chơi với Lạc Lạc, Kiều Kiều, còn chơi với một bạn tên Nguyệt Nha rất xinh nữa, bạn ấy còn cho em ăn bánh kem." Tiểu Ngư nhớ lại chiếc bánh kem đã ăn vào buổi sáng, trên đó có kem rất thơm và rất béo, còn có một quả dâu tây lớn màu đỏ tươi: "Ăn ngon lắm."

Cô giáo thông báo có thể về nhà, Tiểu Ngư không đợi các bạn nhỏ khác, trực tiếp đeo cặp sách chạy ngay ra cổng trường mẫu giáo, chạy đến cổng, cô bé nhìn xung quanh, rất nhanh đã tìm thấy Cửu Cửu và anh trai trong đám người đông đúc.

Mắt cô bé sáng lên, chạy nhỏ về phía hai người, ôm chặt lấy chân dài của Cửu Cửu, sau đó mềm mại làm nũng: "Cửu Cửu, em tưởng chị quên đón em rồi."

"Sao chị có thể quên được chứ?" Diệp Cửu Cửu ngồi xổm xuống đưa kẹo bông cho Tiểu Ngư: "Nồng nhiệt chúc mừng bạn nhỏ Tiểu Ngư kết thúc ngày học *****ên, đây là quà chị tặng em."

"Cảm ơn chị ạ." Tiểu Ngư vui vẻ nhận lấy kẹo bông, sau đó hôn chụt một cái lên mặt Diệp Cửu Cửu: "Vui quá-"

Diệp Cửu Cửu ôm Tiểu Ngư mềm mại thơm tho, trên mặt đầy nụ cười của một người dì, hôn lại bảo bối một cái, lúc này đột nhiên cảm nhận được ánh mắt oán trách của Lăng Dư, cô cười ôm Tiểu Ngư lên: "Cây kẹo bông này là anh trai bỏ tiền mua đấy."

“Anh trai mua sao?" Tiểu Ngư quay đầu nhìn người anh trai đang đứng ngầu bên cạnh, cố gắng nhoài người về phía trước, sau đó cũng hôn chụt một cái lên mặt Lăng Dư: 'Moa-”

Lăng Dư cong môi nhìn Diệp Cửu Cửu, hai người trao đổi một ánh mắt khó hiểu, sau đó nói: "Đặt con bé xuống, để con bé tự đi."

Diệp Cửu Cửu không đồng ý: "Ở đây đông người lại nhiều xe, đợi đến chỗ ít người rồi hãy đặt con bé xuống."

"Con bé mệt, anh bế con bé cho." Lăng Dư nói rồi từ tay cô đón lấy Tiểu Ngư: “Tay em đau."

Tiểu Ngư không hài lòng nhìn anh trai: "Em không mệt."

Lăng Dư nhíu mày: "Vậy em tự xuống đi?"

Tiểu Ngư không muốn đi bộ: “...

Mệt thì mệt vậy.

Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư co được duỗi được, cô sắp bị cô bé chọc cười c.h.ế.t rồi, cô cười nắm tay Lăng Dư đi về phía hẻm Lê Hoa: "Tiểu Ngư, hôm nay đi học cảm giác thế nào? Có khóc không?”

Tiểu Ngư lắc đầu: "Em dũng cảm, mới không khóc."

"Những đứa trẻ khác khóc, ôn lắm."

Diệp Cửu Cửu nghe thấy giọng điệu chê bai của cô bé, vô thức hỏi: "Không đánh người đó chứ?”

Tiểu Ngư lắc đầu: "Họ không bắt nạt em, em cũng không ra tay trước."

"Nghe giọng điệu này của em vẫn muốn đánh nhỉ." Diệp Cửu Cửu cười xoa đầu cô bé: "Trẻ con khóc lóc ầm ï là chuyện bình thường, em đừng chê người ta.

Tiểu Ngư cúi đầu l.i.ế.m kẹo bông, giả vờ không nghe thấy.

Diệp Cửu Cửu chọc vào lưng cô bé: "Hôm nay có vui không?"

Tiểu Ngư quay đầu trả lời Diệp Cửu Cửu: "Có chút vui."

"Cô giáo cho chúng em hát, nhảy, chơi câu trượt."

Diệp Cửu Cửu lại hỏi: "Hát nhảy à? Nhảy điệu gì?"

"Là điệu múa thỏ con." Tiểu Ngư làm động tác: "Các bạn đều không nhớ, em nhớ ngay.

"Tiểu Ngư giỏi quá." Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với cô bé: "Giỏi hơn chị, hồi nhỏ chị nhảy không đẹp chút nào."

"Cửu Cửu, em dạy chị." Tiểu Ngư bảo Lăng Dư đặt mình xuống, sau khi xuống đất, cô bé một tay câm kẹo bông, một tay làm động tác xoay vòng: "Đơn giản lắm, cứ thế này này..."

TBC

Diệp Cửu Cửu xem xong thì võ tay: "Nhảy đẹp quá."

Tiểu Ngư được khen nên trong lòng rất vui: "Cô giáo cũng khen em."

"Vậy em học thêm vài điệu nữa, sau này về biển nhảy cho cha mẹ xem." Diệp Cửu Cửu nắm tay Tiểu Ngư tiếp tục đi về phía trước: "Vậy hôm nay em có chơi với các bạn khác không?”

"Chơi với Lạc Lạc, Kiều Kiều, còn chơi với một bạn tên Nguyệt Nha rất xinh nữa, bạn ấy còn cho em ăn bánh kem." Tiểu Ngư nhớ lại chiếc bánh kem đã ăn vào buổi sáng, trên đó có kem rất thơm và rất béo, còn có một quả dâu tây lớn màu đỏ tươi: "Ăn ngon lắm."

Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị NăngTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Điền Văn, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngRắc rắc rắc—— Tiếng động kỳ lạ phát ra từ chiếc tủ lạnh ở góc tường. Diệp Cửu Cửu đang uống nước, nghe thấy động tĩnh thì quay lại nhìn về phía góc tường, ở góc tường chỉ có một chiếc tủ lạnh hai cửa đã cũ, cửa tủ lạnh đóng chặt, không có gì khác thường. Có phải cô nghe nhầm không, Diệp Cửu Cửu chưa ngủ đủ nên ngáp một cái thật dài, cũng không để tâm, tiếp tục câm cốc nước uống. Cô vừa uống một ngụm nước, chiếc tủ lạnh sau lưng lại phát ra tiếng rắc rắc rắc, cô nhấc mí mắt nhìn lại về phía tủ lạnh, khoảnh khắc sau lại nghe thấy bên trong phát ra tiếng sột soạt, nghe như có con chuột chui vào. Quá rõ ràng rồi! Diệp Cửu Cửu lập tức hết buồn ngủ, tức giận kéo mạnh cửa tủ lạnh, một mùi tanh mặn nồng nặc của biển lập tức ập vào mặt, mùi nồng khiến cô như đang đứng bên bờ biển, cô ngạc nhiên nhìn vào tủ lạnh, bên trong có mấy con cua to bằng bàn tay đang vung vẩy càng lớn, trên càng còn treo mấy cọng rong biển, trông rất tươi. Cua? Diệp Cửu Cửu như thấy ma đóng sâm cửa tủ lạnh lại, chắc… Cô giáo thông báo có thể về nhà, Tiểu Ngư không đợi các bạn nhỏ khác, trực tiếp đeo cặp sách chạy ngay ra cổng trường mẫu giáo, chạy đến cổng, cô bé nhìn xung quanh, rất nhanh đã tìm thấy Cửu Cửu và anh trai trong đám người đông đúc.Mắt cô bé sáng lên, chạy nhỏ về phía hai người, ôm chặt lấy chân dài của Cửu Cửu, sau đó mềm mại làm nũng: "Cửu Cửu, em tưởng chị quên đón em rồi.""Sao chị có thể quên được chứ?" Diệp Cửu Cửu ngồi xổm xuống đưa kẹo bông cho Tiểu Ngư: "Nồng nhiệt chúc mừng bạn nhỏ Tiểu Ngư kết thúc ngày học *****ên, đây là quà chị tặng em.""Cảm ơn chị ạ." Tiểu Ngư vui vẻ nhận lấy kẹo bông, sau đó hôn chụt một cái lên mặt Diệp Cửu Cửu: "Vui quá-"Diệp Cửu Cửu ôm Tiểu Ngư mềm mại thơm tho, trên mặt đầy nụ cười của một người dì, hôn lại bảo bối một cái, lúc này đột nhiên cảm nhận được ánh mắt oán trách của Lăng Dư, cô cười ôm Tiểu Ngư lên: "Cây kẹo bông này là anh trai bỏ tiền mua đấy."“Anh trai mua sao?" Tiểu Ngư quay đầu nhìn người anh trai đang đứng ngầu bên cạnh, cố gắng nhoài người về phía trước, sau đó cũng hôn chụt một cái lên mặt Lăng Dư: 'Moa-”Lăng Dư cong môi nhìn Diệp Cửu Cửu, hai người trao đổi một ánh mắt khó hiểu, sau đó nói: "Đặt con bé xuống, để con bé tự đi."Diệp Cửu Cửu không đồng ý: "Ở đây đông người lại nhiều xe, đợi đến chỗ ít người rồi hãy đặt con bé xuống.""Con bé mệt, anh bế con bé cho." Lăng Dư nói rồi từ tay cô đón lấy Tiểu Ngư: “Tay em đau."Tiểu Ngư không hài lòng nhìn anh trai: "Em không mệt."Lăng Dư nhíu mày: "Vậy em tự xuống đi?"Tiểu Ngư không muốn đi bộ: “...Mệt thì mệt vậy.Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư co được duỗi được, cô sắp bị cô bé chọc cười c.h.ế.t rồi, cô cười nắm tay Lăng Dư đi về phía hẻm Lê Hoa: "Tiểu Ngư, hôm nay đi học cảm giác thế nào? Có khóc không?”Tiểu Ngư lắc đầu: "Em dũng cảm, mới không khóc.""Những đứa trẻ khác khóc, ôn lắm."Diệp Cửu Cửu nghe thấy giọng điệu chê bai của cô bé, vô thức hỏi: "Không đánh người đó chứ?”Tiểu Ngư lắc đầu: "Họ không bắt nạt em, em cũng không ra tay trước.""Nghe giọng điệu này của em vẫn muốn đánh nhỉ." Diệp Cửu Cửu cười xoa đầu cô bé: "Trẻ con khóc lóc ầm ï là chuyện bình thường, em đừng chê người ta.Tiểu Ngư cúi đầu l.i.ế.m kẹo bông, giả vờ không nghe thấy.Diệp Cửu Cửu chọc vào lưng cô bé: "Hôm nay có vui không?"Tiểu Ngư quay đầu trả lời Diệp Cửu Cửu: "Có chút vui.""Cô giáo cho chúng em hát, nhảy, chơi câu trượt."Diệp Cửu Cửu lại hỏi: "Hát nhảy à? Nhảy điệu gì?""Là điệu múa thỏ con." Tiểu Ngư làm động tác: "Các bạn đều không nhớ, em nhớ ngay."Tiểu Ngư giỏi quá." Diệp Cửu Cửu giơ ngón tay cái với cô bé: "Giỏi hơn chị, hồi nhỏ chị nhảy không đẹp chút nào.""Cửu Cửu, em dạy chị." Tiểu Ngư bảo Lăng Dư đặt mình xuống, sau khi xuống đất, cô bé một tay câm kẹo bông, một tay làm động tác xoay vòng: "Đơn giản lắm, cứ thế này này..."TBCDiệp Cửu Cửu xem xong thì võ tay: "Nhảy đẹp quá."Tiểu Ngư được khen nên trong lòng rất vui: "Cô giáo cũng khen em.""Vậy em học thêm vài điệu nữa, sau này về biển nhảy cho cha mẹ xem." Diệp Cửu Cửu nắm tay Tiểu Ngư tiếp tục đi về phía trước: "Vậy hôm nay em có chơi với các bạn khác không?”"Chơi với Lạc Lạc, Kiều Kiều, còn chơi với một bạn tên Nguyệt Nha rất xinh nữa, bạn ấy còn cho em ăn bánh kem." Tiểu Ngư nhớ lại chiếc bánh kem đã ăn vào buổi sáng, trên đó có kem rất thơm và rất béo, còn có một quả dâu tây lớn màu đỏ tươi: "Ăn ngon lắm."

Chương 765