Trời đã sáng rõ, gà đã gáy mấy lần, những người chăm chỉ đã đi làm, còn Cố Sương vẫn nằm trên giường chưa dậy. Không phải Cố Sương ham ngủ, mà là cô không thể chấp nhận được tất cả những điều này. Cố Sương quay đầu nhìn xung quanh, căn nhà đất xám xịt, trên chiếc bàn gỗ cạnh cửa sổ đặt một chiếc gương nhựa màu đỏ, còn có một số dây buộc tóc các thứ. Bên cạnh còn có một chiếc cốc tráng men, Cố Sương có thị lực rất tốt, nhìn thấy trên đó có dòng chữ “Vì nhân dân phục vụ.” Còn có cả những ký ức xa lạ phức tạp tràn ngập trong đầu… Cố Sương hoàn toàn choáng váng, cô đã xuyên không rồi sao? Đối với Cố Sương mà nói, đây quả thực là sét đánh giữa trời quang. Nếu cô có tội, xin hãy để pháp luật trừng phạt cô. Đừng ném cô đến thập niên 70 thiếu thốn cả quần áo lẫn thức ăn, vật tư khan hiếm. Cô đã phấn đấu nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng cơ bản đạt được tự do tài chính, nhà cửa cũng đã mua và sửa sang xong, chỉ chờ dọn vào ở, tháng sau sẽ nghỉ việc để hướng tới cuộc sống mới tươi đẹp. Vào thời…
Chương 299: Chương 299
Bạch Nguyệt Quang Của Nữ PhụTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrời đã sáng rõ, gà đã gáy mấy lần, những người chăm chỉ đã đi làm, còn Cố Sương vẫn nằm trên giường chưa dậy. Không phải Cố Sương ham ngủ, mà là cô không thể chấp nhận được tất cả những điều này. Cố Sương quay đầu nhìn xung quanh, căn nhà đất xám xịt, trên chiếc bàn gỗ cạnh cửa sổ đặt một chiếc gương nhựa màu đỏ, còn có một số dây buộc tóc các thứ. Bên cạnh còn có một chiếc cốc tráng men, Cố Sương có thị lực rất tốt, nhìn thấy trên đó có dòng chữ “Vì nhân dân phục vụ.” Còn có cả những ký ức xa lạ phức tạp tràn ngập trong đầu… Cố Sương hoàn toàn choáng váng, cô đã xuyên không rồi sao? Đối với Cố Sương mà nói, đây quả thực là sét đánh giữa trời quang. Nếu cô có tội, xin hãy để pháp luật trừng phạt cô. Đừng ném cô đến thập niên 70 thiếu thốn cả quần áo lẫn thức ăn, vật tư khan hiếm. Cô đã phấn đấu nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng cơ bản đạt được tự do tài chính, nhà cửa cũng đã mua và sửa sang xong, chỉ chờ dọn vào ở, tháng sau sẽ nghỉ việc để hướng tới cuộc sống mới tươi đẹp. Vào thời… Còn bây giờ, Cố Hải cảm thấy, chị gái và anh rể anh như vậy cũng rất tốt.Cát Nghiên không chắc chắn nghĩ, tính tình của mình hẳn là cũng được nhỉ.“Còn gì nữa?”“Hợp nhau là được, không có yêu cầu gì đặc biệt.” Cố Hải nói.“Vậy anh thấy chúng ta hợp nhau không?” Cát Nghiên cũng không vòng vo nữa, trực tiếp hỏi.Cố Hải ngây người, cậu mở to mắt nhìn Cát Nghiên.Lời cô ấy nói, có phải là ý cậu nghĩ không?Cát Nghiên mặt đỏ nói: “Chính là anh nghĩ đó, em thích anh!”Lần *****ên gặp mặt, khi cậu cười với cô ấy, Cát Nghiên đã rung động.Cô ấy âm thầm tiếp cận cậu, dò hỏi sở thích của cậu, kết quả chỉ đổi lại được tiếng chị Nghiên, tức c.h.ế.t cô ấy mất.TBC“Em không xinh đẹp nhưng cũng tạm được, tính tình cũng được, nhân phẩm cũng không tệ, cũng không có sở thích xấu nào…”“Em biết anh thích ăn, tay nghề nấu ăn của em cũng khá, có thể nấu cho anh đủ thứ đồ ăn ngon, anh muốn ăn gì cũng có thể nói với em, nếu em không biết nấu thì em sẽ học…”“Em rất thích anh, anh có thể làm người yêu em không?”Cát Nghiên nhìn Cố Hải chằm chằm, chờ cậu trả lời.Cố Hải mặt đỏ, một lúc sau mới nói: “Em thấy chị rất xinh…”Giọng anh hơi nhỏ nhưng Cát Nghiên vẫn nghe thấy, cô ấy vẫn luôn căng thẳng chú ý đến cậu.“Hả? Thật không?” Mặt Cát Nghiên đỏ hơn.“Ừ.”“Vậy câu trả lời của anh là gì?” Cát Nghiên không chắc chắn hỏi.“Được.” Cố Hải nhìn cô ấy, đột nhiên cười nói: “Chị Nghiên, chúng ta yêu nhau đi.”Tim Cát Nghiên đập thình thịch, cô ấy muốn nhảy cẫng lên tại chỗ, Cát Nghiên cười híp mắt nhìn Cố Hải, không nhịn được nói: “Sao anh vẫn gọi em là chị Nghiên vậy!”Cố Hải có chút không tự nhiên: “Em…Anh thấy chị Nghiên rất hay mà, em không thích à?”“Thích thích, anh gọi gì cũng được.” Cát Nghiên không hề để ý.“Ừ.” ...Có người yêu, Cố Hải về nhà liền từ chối chuyện Từ Đại và Tiền Tiến muốn giới thiệu em gái cho cậu.Nghe nói Cố Hải có người yêu rồi, Từ Đại và Tiền Tiến như sét đánh ngang tai, không thể tin nổi.“Là ai???” Là ai dám cướp em rể mà anh ta đã để mắt tới, không biết anh ta đã đặt trước rồi sao?!Cố Hải thành thật nói: “Chị Nghiên?”“Chị nào?”“Cháu gái của sư phụ em, con gái của chủ nhiệm Cát, Cát Nghiên.”“???”“...”Từ Đại và Tiền Tiến không nói gì nữa.Làm phiền rồi làm phiền rồi, hóa ra là nước chảy về nguồn!Sư phụ biết bọn họ để mắt tới Cố Hải, còn vui vẻ lắm, khiến bọn họ tưởng chủ nhiệm Cát không có ý định đó.Hai người nước mắt lưng tròng, ai dám giành rể với chủ nhiệm Cát chứ!Từ Đại cẩn thận hỏi: “Cố Hải, chủ nhiệm Cát hẳn là không biết chúng ta muốn làm anh rể của cậu nhỉ?”Hả?Cố Hải cũng không biết ông ấy có biết không, cậu cũng không gặp chủ nhiệm Cát nhiều.Thấy hai người lo lắng, Cố Hải quả quyết lắc đầu: “Anh Từ, anh Tiền, hai anh yên tâm đi, chủ nhiệm Cát không biết đâu!”Trước đây chủ nhiệm Cát thực sự không biết nhưng bây giờ, nhìn con gái và con rể cười toe toét trước mặt mình.Chủ nhiệm Cát cười không nổi.Con gái ông có đối tượng rồi, ông là người cuối cùng biết sao?Vu Như rót cho chồng một cốc nước, an ủi ông: “Em cũng mới biết thôi.”Cát Nghiên lặng lẽ liếc nhìn mẹ mình, Vu Như bình tĩnh nhìn con gái.Cho cha chút thể diện.Cát Nghiên lặng lẽ thu hồi tầm mắt, ngoan ngoãn ngồi yên.“Sao thế, không phải anh rất thích đứa trẻ Tiểu Hải đó sao?” Thấy chồng không vui, Vu Như nói.
Còn bây giờ, Cố Hải cảm thấy, chị gái và anh rể anh như vậy cũng rất tốt.
Cát Nghiên không chắc chắn nghĩ, tính tình của mình hẳn là cũng được nhỉ.
“Còn gì nữa?”
“Hợp nhau là được, không có yêu cầu gì đặc biệt.” Cố Hải nói.
“Vậy anh thấy chúng ta hợp nhau không?” Cát Nghiên cũng không vòng vo nữa, trực tiếp hỏi.
Cố Hải ngây người, cậu mở to mắt nhìn Cát Nghiên.
Lời cô ấy nói, có phải là ý cậu nghĩ không?
Cát Nghiên mặt đỏ nói: “Chính là anh nghĩ đó, em thích anh!”
Lần *****ên gặp mặt, khi cậu cười với cô ấy, Cát Nghiên đã rung động.
Cô ấy âm thầm tiếp cận cậu, dò hỏi sở thích của cậu, kết quả chỉ đổi lại được tiếng chị Nghiên, tức c.h.ế.t cô ấy mất.
TBC
“Em không xinh đẹp nhưng cũng tạm được, tính tình cũng được, nhân phẩm cũng không tệ, cũng không có sở thích xấu nào…”
“Em biết anh thích ăn, tay nghề nấu ăn của em cũng khá, có thể nấu cho anh đủ thứ đồ ăn ngon, anh muốn ăn gì cũng có thể nói với em, nếu em không biết nấu thì em sẽ học…”
“Em rất thích anh, anh có thể làm người yêu em không?”
Cát Nghiên nhìn Cố Hải chằm chằm, chờ cậu trả lời.
Cố Hải mặt đỏ, một lúc sau mới nói: “Em thấy chị rất xinh…”
Giọng anh hơi nhỏ nhưng Cát Nghiên vẫn nghe thấy, cô ấy vẫn luôn căng thẳng chú ý đến cậu.
“Hả? Thật không?” Mặt Cát Nghiên đỏ hơn.
“Ừ.”
“Vậy câu trả lời của anh là gì?” Cát Nghiên không chắc chắn hỏi.
“Được.” Cố Hải nhìn cô ấy, đột nhiên cười nói: “Chị Nghiên, chúng ta yêu nhau đi.”
Tim Cát Nghiên đập thình thịch, cô ấy muốn nhảy cẫng lên tại chỗ, Cát Nghiên cười híp mắt nhìn Cố Hải, không nhịn được nói: “Sao anh vẫn gọi em là chị Nghiên vậy!”
Cố Hải có chút không tự nhiên: “Em…Anh thấy chị Nghiên rất hay mà, em không thích à?”
“Thích thích, anh gọi gì cũng được.” Cát Nghiên không hề để ý.
“Ừ.”
...
Có người yêu, Cố Hải về nhà liền từ chối chuyện Từ Đại và Tiền Tiến muốn giới thiệu em gái cho cậu.
Nghe nói Cố Hải có người yêu rồi, Từ Đại và Tiền Tiến như sét đánh ngang tai, không thể tin nổi.
“Là ai???” Là ai dám cướp em rể mà anh ta đã để mắt tới, không biết anh ta đã đặt trước rồi sao?!
Cố Hải thành thật nói: “Chị Nghiên?”
“Chị nào?”
“Cháu gái của sư phụ em, con gái của chủ nhiệm Cát, Cát Nghiên.”
“???”
“...”
Từ Đại và Tiền Tiến không nói gì nữa.
Làm phiền rồi làm phiền rồi, hóa ra là nước chảy về nguồn!
Sư phụ biết bọn họ để mắt tới Cố Hải, còn vui vẻ lắm, khiến bọn họ tưởng chủ nhiệm Cát không có ý định đó.
Hai người nước mắt lưng tròng, ai dám giành rể với chủ nhiệm Cát chứ!
Từ Đại cẩn thận hỏi: “Cố Hải, chủ nhiệm Cát hẳn là không biết chúng ta muốn làm anh rể của cậu nhỉ?”
Hả?
Cố Hải cũng không biết ông ấy có biết không, cậu cũng không gặp chủ nhiệm Cát nhiều.
Thấy hai người lo lắng, Cố Hải quả quyết lắc đầu: “Anh Từ, anh Tiền, hai anh yên tâm đi, chủ nhiệm Cát không biết đâu!”
Trước đây chủ nhiệm Cát thực sự không biết nhưng bây giờ, nhìn con gái và con rể cười toe toét trước mặt mình.
Chủ nhiệm Cát cười không nổi.
Con gái ông có đối tượng rồi, ông là người cuối cùng biết sao?
Vu Như rót cho chồng một cốc nước, an ủi ông: “Em cũng mới biết thôi.”
Cát Nghiên lặng lẽ liếc nhìn mẹ mình, Vu Như bình tĩnh nhìn con gái.
Cho cha chút thể diện.
Cát Nghiên lặng lẽ thu hồi tầm mắt, ngoan ngoãn ngồi yên.
“Sao thế, không phải anh rất thích đứa trẻ Tiểu Hải đó sao?” Thấy chồng không vui, Vu Như nói.
Bạch Nguyệt Quang Của Nữ PhụTác giả: Triệu Linh NhiTruyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTrời đã sáng rõ, gà đã gáy mấy lần, những người chăm chỉ đã đi làm, còn Cố Sương vẫn nằm trên giường chưa dậy. Không phải Cố Sương ham ngủ, mà là cô không thể chấp nhận được tất cả những điều này. Cố Sương quay đầu nhìn xung quanh, căn nhà đất xám xịt, trên chiếc bàn gỗ cạnh cửa sổ đặt một chiếc gương nhựa màu đỏ, còn có một số dây buộc tóc các thứ. Bên cạnh còn có một chiếc cốc tráng men, Cố Sương có thị lực rất tốt, nhìn thấy trên đó có dòng chữ “Vì nhân dân phục vụ.” Còn có cả những ký ức xa lạ phức tạp tràn ngập trong đầu… Cố Sương hoàn toàn choáng váng, cô đã xuyên không rồi sao? Đối với Cố Sương mà nói, đây quả thực là sét đánh giữa trời quang. Nếu cô có tội, xin hãy để pháp luật trừng phạt cô. Đừng ném cô đến thập niên 70 thiếu thốn cả quần áo lẫn thức ăn, vật tư khan hiếm. Cô đã phấn đấu nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng cơ bản đạt được tự do tài chính, nhà cửa cũng đã mua và sửa sang xong, chỉ chờ dọn vào ở, tháng sau sẽ nghỉ việc để hướng tới cuộc sống mới tươi đẹp. Vào thời… Còn bây giờ, Cố Hải cảm thấy, chị gái và anh rể anh như vậy cũng rất tốt.Cát Nghiên không chắc chắn nghĩ, tính tình của mình hẳn là cũng được nhỉ.“Còn gì nữa?”“Hợp nhau là được, không có yêu cầu gì đặc biệt.” Cố Hải nói.“Vậy anh thấy chúng ta hợp nhau không?” Cát Nghiên cũng không vòng vo nữa, trực tiếp hỏi.Cố Hải ngây người, cậu mở to mắt nhìn Cát Nghiên.Lời cô ấy nói, có phải là ý cậu nghĩ không?Cát Nghiên mặt đỏ nói: “Chính là anh nghĩ đó, em thích anh!”Lần *****ên gặp mặt, khi cậu cười với cô ấy, Cát Nghiên đã rung động.Cô ấy âm thầm tiếp cận cậu, dò hỏi sở thích của cậu, kết quả chỉ đổi lại được tiếng chị Nghiên, tức c.h.ế.t cô ấy mất.TBC“Em không xinh đẹp nhưng cũng tạm được, tính tình cũng được, nhân phẩm cũng không tệ, cũng không có sở thích xấu nào…”“Em biết anh thích ăn, tay nghề nấu ăn của em cũng khá, có thể nấu cho anh đủ thứ đồ ăn ngon, anh muốn ăn gì cũng có thể nói với em, nếu em không biết nấu thì em sẽ học…”“Em rất thích anh, anh có thể làm người yêu em không?”Cát Nghiên nhìn Cố Hải chằm chằm, chờ cậu trả lời.Cố Hải mặt đỏ, một lúc sau mới nói: “Em thấy chị rất xinh…”Giọng anh hơi nhỏ nhưng Cát Nghiên vẫn nghe thấy, cô ấy vẫn luôn căng thẳng chú ý đến cậu.“Hả? Thật không?” Mặt Cát Nghiên đỏ hơn.“Ừ.”“Vậy câu trả lời của anh là gì?” Cát Nghiên không chắc chắn hỏi.“Được.” Cố Hải nhìn cô ấy, đột nhiên cười nói: “Chị Nghiên, chúng ta yêu nhau đi.”Tim Cát Nghiên đập thình thịch, cô ấy muốn nhảy cẫng lên tại chỗ, Cát Nghiên cười híp mắt nhìn Cố Hải, không nhịn được nói: “Sao anh vẫn gọi em là chị Nghiên vậy!”Cố Hải có chút không tự nhiên: “Em…Anh thấy chị Nghiên rất hay mà, em không thích à?”“Thích thích, anh gọi gì cũng được.” Cát Nghiên không hề để ý.“Ừ.” ...Có người yêu, Cố Hải về nhà liền từ chối chuyện Từ Đại và Tiền Tiến muốn giới thiệu em gái cho cậu.Nghe nói Cố Hải có người yêu rồi, Từ Đại và Tiền Tiến như sét đánh ngang tai, không thể tin nổi.“Là ai???” Là ai dám cướp em rể mà anh ta đã để mắt tới, không biết anh ta đã đặt trước rồi sao?!Cố Hải thành thật nói: “Chị Nghiên?”“Chị nào?”“Cháu gái của sư phụ em, con gái của chủ nhiệm Cát, Cát Nghiên.”“???”“...”Từ Đại và Tiền Tiến không nói gì nữa.Làm phiền rồi làm phiền rồi, hóa ra là nước chảy về nguồn!Sư phụ biết bọn họ để mắt tới Cố Hải, còn vui vẻ lắm, khiến bọn họ tưởng chủ nhiệm Cát không có ý định đó.Hai người nước mắt lưng tròng, ai dám giành rể với chủ nhiệm Cát chứ!Từ Đại cẩn thận hỏi: “Cố Hải, chủ nhiệm Cát hẳn là không biết chúng ta muốn làm anh rể của cậu nhỉ?”Hả?Cố Hải cũng không biết ông ấy có biết không, cậu cũng không gặp chủ nhiệm Cát nhiều.Thấy hai người lo lắng, Cố Hải quả quyết lắc đầu: “Anh Từ, anh Tiền, hai anh yên tâm đi, chủ nhiệm Cát không biết đâu!”Trước đây chủ nhiệm Cát thực sự không biết nhưng bây giờ, nhìn con gái và con rể cười toe toét trước mặt mình.Chủ nhiệm Cát cười không nổi.Con gái ông có đối tượng rồi, ông là người cuối cùng biết sao?Vu Như rót cho chồng một cốc nước, an ủi ông: “Em cũng mới biết thôi.”Cát Nghiên lặng lẽ liếc nhìn mẹ mình, Vu Như bình tĩnh nhìn con gái.Cho cha chút thể diện.Cát Nghiên lặng lẽ thu hồi tầm mắt, ngoan ngoãn ngồi yên.“Sao thế, không phải anh rất thích đứa trẻ Tiểu Hải đó sao?” Thấy chồng không vui, Vu Như nói.