“A!” Trần Thuận bị đánh thức bởi tiếng hét chói tai, anh chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy một người phụ nữ, rất xinh đẹp. Quần áo cô xộc xệch, cả mảng lớn da thịt trắng mịn bị lộ ra. Có điều, Trần Thuận còn chưa kịp thưởng thức kỹ càng cảnh đẹp trước mắt thì đã bị ăn một cái tát đau điếng rồi. Người phụ nữ trước mặt hắn như một chú thỏ con đang run rẩy sợ hãi, vẻ mặt phẫn nộ: “Trần Thuận, sao anh dám làm chuyện này với tôi, anh chết chắc rồi, chị tôi sẽ không tha cho anh đâu.” Chị cô sẽ không tha cho hắn? Trần Thuận nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mắt, nhất thời vẫn chưa phản ứng lại. Hắn đường đường là chủ của Ma giới, bất khả chiến bại hàng trăm năm trong ngân hà, kẻ nào dám không tha cho hắn? Trần Thuận đang định quát lớn, đột nhiên đầu óc hắn trở nên quay cuồng. Một loạt kí ức ùa tới. Đây… đây là Trái Đất? Hắn sống lại rồi? Không đúng, hắn chưa chết sao? Trần Thuận có chút hoang mang, kí ức cuối cùng hiện ra, cảnh tượng tranh đoạt Hỗn Độn Châu, bị mười đại tinh chủ vây đánh, rồi hắn…

Truyện chữ