"Thầy ơi, cô ấy mang thai rồi." Năm năm trước, sau khi tiết học ***** và vệ sinh kết thúc, tiếng nói của một nam sinh vang lên, cả lớp đều quên cả ra về, im lặng đồng loạt nhìn về góc lớp nơi cậu chỉ. Giáo viên chủ nhiệm cau mày nói: "Phạm Lê?" Một cô gái ngồi tên là Phạm Lê, khuôn mặt xinh đẹp, eo thon, da trắng như tuyết trên núi Thụy Sĩ. Khi Phạm Lê ngước mắt, một lọn tóc đen rơi xuống bên má, mang đến cảm giác như một chú nai bị hoảng sợ, còn đẹp hơn cả tranh vẽ. Cô vén lọn tóc đó ra sau tai, lộ ra gương mặt xinh xắn, kéo nhẹ khóe miệng bên phải, đáp lại nam sinh một nụ cười lạnh: "Mang thai cái con khỉ." Giáo viên chủ nhiệm ho khẽ một tiếng: "Phạm Lê, chú ý tác phong." "Không phải nói cô." Nam sinh nghiêng ngón tay, chỉ vào cô bạn ngồi bên cạnh, "Tôi nói cô ấy." Phạm Lê quay đầu nhìn bạn cùng bàn, thở phào nhẹ nhõm, nhưng nhanh chóng lại cảm thấy bối rối: bản thân mình chưa từng yêu ai, tại sao lại thở phào nhẹ nhõm? Bạn cùng bàn là một cô gái nhỏ nhắn với những vết tàn nhang,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...