Tác giả:

Hai thớt ngựa màu đỏ sẫm trên lưng chở một già một trẻ phi nhanh trên con đường nhỏ quanh co, xuyên qua cánh rừng già cây cối rậm rạp, cành lá rườm rà giữa buổi chiều nắng màu vàng nhạt. Đó là một vị lão nhân tuổi trạc thất tuần, mình vận trường y xám, mặt to tai lớn, râu dài đuồn đuột, mắt sáng như hai vì sao, tướng mạo phi phàm và ả thiếu nữ vận xiêm y màu thúy lục, tuổi trạc mười sáu mười bảy, tư dung khác phàm, đúng là một trang tuyệt thế mỹ nhân. Hai thớt ngựa một trước một sau cách nhau khoảng năm sáu trượng, tám vó dồn dập trên đường thiên lý. Vào sâu trong cánh rừng già, hai thớt ngựa vừa quẹo qua một khúc quanh có nhiều cây cổ thụ cành lá đặc dày… Bỗng, nhiều vật ly ti đen sì từ cành cây bắn vào người lão nhân vận trường xám không nghe tiếng động. Lão nhân vận trường xám rú lên một tiếng, lảo đảo trên lưng ngựa rồi lộn nhào xuống đất. Lão nằm bất động. Ả thiếu nữ vận lam y trông thấy kinh hãi dừng phắt ngựa lại bên đường, nhảy xuống, chạy tới đỡ lão nhân vận trường xám, miệng…

Chương 97: Giây phút cực kỳ căng thẳng

Tiểu Sát Tinh 2Tác giả: Giả Cổ LongTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngHai thớt ngựa màu đỏ sẫm trên lưng chở một già một trẻ phi nhanh trên con đường nhỏ quanh co, xuyên qua cánh rừng già cây cối rậm rạp, cành lá rườm rà giữa buổi chiều nắng màu vàng nhạt. Đó là một vị lão nhân tuổi trạc thất tuần, mình vận trường y xám, mặt to tai lớn, râu dài đuồn đuột, mắt sáng như hai vì sao, tướng mạo phi phàm và ả thiếu nữ vận xiêm y màu thúy lục, tuổi trạc mười sáu mười bảy, tư dung khác phàm, đúng là một trang tuyệt thế mỹ nhân. Hai thớt ngựa một trước một sau cách nhau khoảng năm sáu trượng, tám vó dồn dập trên đường thiên lý. Vào sâu trong cánh rừng già, hai thớt ngựa vừa quẹo qua một khúc quanh có nhiều cây cổ thụ cành lá đặc dày… Bỗng, nhiều vật ly ti đen sì từ cành cây bắn vào người lão nhân vận trường xám không nghe tiếng động. Lão nhân vận trường xám rú lên một tiếng, lảo đảo trên lưng ngựa rồi lộn nhào xuống đất. Lão nằm bất động. Ả thiếu nữ vận lam y trông thấy kinh hãi dừng phắt ngựa lại bên đường, nhảy xuống, chạy tới đỡ lão nhân vận trường xám, miệng… –—Hai ả yêu phụ Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ chưa biết Vô Cực Dị Nhân đã chết trong cánh rừng Mê Lâm kỳ trận của lão Đông Tà sau khi Tần Bảo đánh thắng lão.Và hai ả cũng không biết Tần Bảo chính là đệ tử của Vô Cực Dị Nhân vừa giết Nguyệt Yêu Hồ trong hang động.Quả thật là do nơi thiên mệnh.Giá thật, Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ khám phá Tần Bảo là đệ tử của Vô Cực Dị Nhân, chắc chắn hai ả sẽ đánh tan xác chàng báo thù cho Nguyệt Yêu Hồ.Lắng tai nghe tiếng chân của Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ đã đi xa rồi. Tần Bảo mở mắt ra, buông tiếng thở phào như vừa trút đi gánh nặng vạn cân.Chàng vừa thoát qua một tai nạn khủng khiếp trong chỉ một đường tơ.Tần Bảo nén một cơn đau xé gan xé ruột, chống hai tay ngồi thẳng người lên.Đưa mắt nhìn qua khối thịt nhầy nhụa của Nguyệt Yêu Hồ, Tần Bảo rùng minh ghê sợ.Chiêu thức Vô Cực Thần Công quả thật là khủng khiếp. Ngày mai cái tin nay ra chốn giang hồ chàng đúng là một tiểu sát tinh như từ lâu bọn cao thủ hắc bạch đã tặng.Đại nạn giờ đã tạm đi qua nhưng nguy hiểm hãy còn trong lãnh địa của hai yêu hồ, vẫn còn trong vòng nguy hiểm, chẳng hiểu hai ả sẽ quay trở lại lúc nào.Tần Bảo phập phồng lo sợ.Già nếu lúc bình thường không mang thương tích. Tần Bảo chẳng ngại gì đối đầu cùng Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ. Nhưng nay trong người đang mang nội thương trầm trọng, lỡ gặp lại hai ả yêu phụ chắc chắn sinh mạng của chàng sẽ chẳng còn.Tình trạng hiện giờ chàng không thể nào rời khỏi hang động này được, vì nếu ra ngoài lỡ gặp hai ả yêu phụ làm sao thoát khỏi tay hai ả.Bây giờ chàng cần phải khẩn cấp chữa trị nội thương rồi gấp rút rời khỏi nơi này là thượng sách.Sau đó chàng còn phải đi tìm Vu Sơn Ma Nữ. Chàng không thể nào đoán biết hiện giờ nàng đã ra sao.Đêm qua sau khi ly khai chàng tại đông Tam Yêu, nàng lên đồi bị hai ả yêu phụ phát giác. Vu Sơn Ma Nữ có chạy thoát khỏi tay hai ả hay không?Tần Bảo lo sợ cho số phận của Vu Sơn Ma Nữ không phút giây nào yên.Chàng lẩm bẩm:- Bây giờ, ta hãy gấp rút chữa trị nội thương, mọi chuyện rồi hãy tính sau.Tần Bảo thò tay vào lòng lấy chiếc hộp nhỏ trút hai viên linh đan.Một viên chàng vò nát thoa vào mấy chổ bị quỷ trảo của Nguyệt Yêu Hồ vồ nhầm.Một viên chàng bỏ vào miệng nuốt chửng, điểm vào huyệt linh toàn cho thuốc chạy xuống.Sau đó Tần Bảo bước tới ngồi bên vách động, nhắm mắt vận chân khí Càn Khôn m Dương Đại Pháp, sáu vòng đi sáu vòng lại tiếp trợ linh đan chạy đều trong cơ thể chữa trị nội thương.Thờ gian đi qua một thế kỷ…Mất trang....***

–—

Hai ả yêu phụ Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ chưa biết Vô Cực Dị Nhân đã chết trong cánh rừng Mê Lâm kỳ trận của lão Đông Tà sau khi Tần Bảo đánh thắng lão.

Và hai ả cũng không biết Tần Bảo chính là đệ tử của Vô Cực Dị Nhân vừa giết Nguyệt Yêu Hồ trong hang động.

Quả thật là do nơi thiên mệnh.

Giá thật, Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ khám phá Tần Bảo là đệ tử của Vô Cực Dị Nhân, chắc chắn hai ả sẽ đánh tan xác chàng báo thù cho Nguyệt Yêu Hồ.

Lắng tai nghe tiếng chân của Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ đã đi xa rồi. Tần Bảo mở mắt ra, buông tiếng thở phào như vừa trút đi gánh nặng vạn cân.

Chàng vừa thoát qua một tai nạn khủng khiếp trong chỉ một đường tơ.

Tần Bảo nén một cơn đau xé gan xé ruột, chống hai tay ngồi thẳng người lên.

Đưa mắt nhìn qua khối thịt nhầy nhụa của Nguyệt Yêu Hồ, Tần Bảo rùng minh ghê sợ.

Chiêu thức Vô Cực Thần Công quả thật là khủng khiếp. Ngày mai cái tin nay ra chốn giang hồ chàng đúng là một tiểu sát tinh như từ lâu bọn cao thủ hắc bạch đã tặng.

Đại nạn giờ đã tạm đi qua nhưng nguy hiểm hãy còn trong lãnh địa của hai yêu hồ, vẫn còn trong vòng nguy hiểm, chẳng hiểu hai ả sẽ quay trở lại lúc nào.

Tần Bảo phập phồng lo sợ.

Già nếu lúc bình thường không mang thương tích. Tần Bảo chẳng ngại gì đối đầu cùng Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ. Nhưng nay trong người đang mang nội thương trầm trọng, lỡ gặp lại hai ả yêu phụ chắc chắn sinh mạng của chàng sẽ chẳng còn.

Tình trạng hiện giờ chàng không thể nào rời khỏi hang động này được, vì nếu ra ngoài lỡ gặp hai ả yêu phụ làm sao thoát khỏi tay hai ả.

Bây giờ chàng cần phải khẩn cấp chữa trị nội thương rồi gấp rút rời khỏi nơi này là thượng sách.

Sau đó chàng còn phải đi tìm Vu Sơn Ma Nữ. Chàng không thể nào đoán biết hiện giờ nàng đã ra sao.

Đêm qua sau khi ly khai chàng tại đông Tam Yêu, nàng lên đồi bị hai ả yêu phụ phát giác. Vu Sơn Ma Nữ có chạy thoát khỏi tay hai ả hay không?

Tần Bảo lo sợ cho số phận của Vu Sơn Ma Nữ không phút giây nào yên.

Chàng lẩm bẩm:

- Bây giờ, ta hãy gấp rút chữa trị nội thương, mọi chuyện rồi hãy tính sau.

Tần Bảo thò tay vào lòng lấy chiếc hộp nhỏ trút hai viên linh đan.

Một viên chàng vò nát thoa vào mấy chổ bị quỷ trảo của Nguyệt Yêu Hồ vồ nhầm.

Một viên chàng bỏ vào miệng nuốt chửng, điểm vào huyệt linh toàn cho thuốc chạy xuống.

Sau đó Tần Bảo bước tới ngồi bên vách động, nhắm mắt vận chân khí Càn Khôn m Dương Đại Pháp, sáu vòng đi sáu vòng lại tiếp trợ linh đan chạy đều trong cơ thể chữa trị nội thương.

Thờ gian đi qua một thế kỷ…

Mất trang....

***

Tiểu Sát Tinh 2Tác giả: Giả Cổ LongTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngHai thớt ngựa màu đỏ sẫm trên lưng chở một già một trẻ phi nhanh trên con đường nhỏ quanh co, xuyên qua cánh rừng già cây cối rậm rạp, cành lá rườm rà giữa buổi chiều nắng màu vàng nhạt. Đó là một vị lão nhân tuổi trạc thất tuần, mình vận trường y xám, mặt to tai lớn, râu dài đuồn đuột, mắt sáng như hai vì sao, tướng mạo phi phàm và ả thiếu nữ vận xiêm y màu thúy lục, tuổi trạc mười sáu mười bảy, tư dung khác phàm, đúng là một trang tuyệt thế mỹ nhân. Hai thớt ngựa một trước một sau cách nhau khoảng năm sáu trượng, tám vó dồn dập trên đường thiên lý. Vào sâu trong cánh rừng già, hai thớt ngựa vừa quẹo qua một khúc quanh có nhiều cây cổ thụ cành lá đặc dày… Bỗng, nhiều vật ly ti đen sì từ cành cây bắn vào người lão nhân vận trường xám không nghe tiếng động. Lão nhân vận trường xám rú lên một tiếng, lảo đảo trên lưng ngựa rồi lộn nhào xuống đất. Lão nằm bất động. Ả thiếu nữ vận lam y trông thấy kinh hãi dừng phắt ngựa lại bên đường, nhảy xuống, chạy tới đỡ lão nhân vận trường xám, miệng… –—Hai ả yêu phụ Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ chưa biết Vô Cực Dị Nhân đã chết trong cánh rừng Mê Lâm kỳ trận của lão Đông Tà sau khi Tần Bảo đánh thắng lão.Và hai ả cũng không biết Tần Bảo chính là đệ tử của Vô Cực Dị Nhân vừa giết Nguyệt Yêu Hồ trong hang động.Quả thật là do nơi thiên mệnh.Giá thật, Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ khám phá Tần Bảo là đệ tử của Vô Cực Dị Nhân, chắc chắn hai ả sẽ đánh tan xác chàng báo thù cho Nguyệt Yêu Hồ.Lắng tai nghe tiếng chân của Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ đã đi xa rồi. Tần Bảo mở mắt ra, buông tiếng thở phào như vừa trút đi gánh nặng vạn cân.Chàng vừa thoát qua một tai nạn khủng khiếp trong chỉ một đường tơ.Tần Bảo nén một cơn đau xé gan xé ruột, chống hai tay ngồi thẳng người lên.Đưa mắt nhìn qua khối thịt nhầy nhụa của Nguyệt Yêu Hồ, Tần Bảo rùng minh ghê sợ.Chiêu thức Vô Cực Thần Công quả thật là khủng khiếp. Ngày mai cái tin nay ra chốn giang hồ chàng đúng là một tiểu sát tinh như từ lâu bọn cao thủ hắc bạch đã tặng.Đại nạn giờ đã tạm đi qua nhưng nguy hiểm hãy còn trong lãnh địa của hai yêu hồ, vẫn còn trong vòng nguy hiểm, chẳng hiểu hai ả sẽ quay trở lại lúc nào.Tần Bảo phập phồng lo sợ.Già nếu lúc bình thường không mang thương tích. Tần Bảo chẳng ngại gì đối đầu cùng Phấn Diện Hồ và Mỹ Diện Hồ. Nhưng nay trong người đang mang nội thương trầm trọng, lỡ gặp lại hai ả yêu phụ chắc chắn sinh mạng của chàng sẽ chẳng còn.Tình trạng hiện giờ chàng không thể nào rời khỏi hang động này được, vì nếu ra ngoài lỡ gặp hai ả yêu phụ làm sao thoát khỏi tay hai ả.Bây giờ chàng cần phải khẩn cấp chữa trị nội thương rồi gấp rút rời khỏi nơi này là thượng sách.Sau đó chàng còn phải đi tìm Vu Sơn Ma Nữ. Chàng không thể nào đoán biết hiện giờ nàng đã ra sao.Đêm qua sau khi ly khai chàng tại đông Tam Yêu, nàng lên đồi bị hai ả yêu phụ phát giác. Vu Sơn Ma Nữ có chạy thoát khỏi tay hai ả hay không?Tần Bảo lo sợ cho số phận của Vu Sơn Ma Nữ không phút giây nào yên.Chàng lẩm bẩm:- Bây giờ, ta hãy gấp rút chữa trị nội thương, mọi chuyện rồi hãy tính sau.Tần Bảo thò tay vào lòng lấy chiếc hộp nhỏ trút hai viên linh đan.Một viên chàng vò nát thoa vào mấy chổ bị quỷ trảo của Nguyệt Yêu Hồ vồ nhầm.Một viên chàng bỏ vào miệng nuốt chửng, điểm vào huyệt linh toàn cho thuốc chạy xuống.Sau đó Tần Bảo bước tới ngồi bên vách động, nhắm mắt vận chân khí Càn Khôn m Dương Đại Pháp, sáu vòng đi sáu vòng lại tiếp trợ linh đan chạy đều trong cơ thể chữa trị nội thương.Thờ gian đi qua một thế kỷ…Mất trang....***

Chương 97: Giây phút cực kỳ căng thẳng