"Khương tiểu thư, xác nhận hợp đồng không có vấn đề gì thì có thể ký tên rồi. " Ký ức bị phong ấn như hình chiếu 3D chân thật trải ra, ý thức hỗn độn bị đánh thức, ánh mắt Khương Tư bỗng trở nên sắc bén. Không phải cô đã chết rồi sao, tại sao lại! trở về văn phòng môi giới nhà đất trước tận thế. Nụ cười nịnh nọt của người môi giới nhà đất, chủ nhà đang đợi đến sốt ruột, nước uống trên bàn! Khương Tư cầm chai nước suối hiệu Nông Phu, uống một hơi lớn, ngọt ngào thanh mát. Cảm giác dòng nước mát lành chảy vào phổi, thật sự quá chân thật! Khương Tư uống ừng ực một hơi cạn sạch, nhận được sự thỏa mãn sảng khoái, ánh mắt rơi vào chiếc đồng hồ treo tường - ngày 1 tháng 5 năm 2033. Mãi đến lúc này mới dám tin, cô đã sống lại. Trở về một tháng trước tận thế, cô đã dùng ba triệu tiền tiết kiệm, mua một căn nhà hơn một trăm mét vuông ở ngoại ô thành phố S. Căn nhà mới mua này còn chưa kịp trang trí mua sắm đồ đạc, một cơn mất điện không rõ nguyên nhân bỗng ập đến toàn cầu. Trường học cho học…
Chương 29: Chương 29
Thiên Tai: Toàn Dân Chạy Nạn, Ta Có Hàng Tỷ Vật TưTác giả: Nhất Điều Vĩ Ba TrườngTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh"Khương tiểu thư, xác nhận hợp đồng không có vấn đề gì thì có thể ký tên rồi. " Ký ức bị phong ấn như hình chiếu 3D chân thật trải ra, ý thức hỗn độn bị đánh thức, ánh mắt Khương Tư bỗng trở nên sắc bén. Không phải cô đã chết rồi sao, tại sao lại! trở về văn phòng môi giới nhà đất trước tận thế. Nụ cười nịnh nọt của người môi giới nhà đất, chủ nhà đang đợi đến sốt ruột, nước uống trên bàn! Khương Tư cầm chai nước suối hiệu Nông Phu, uống một hơi lớn, ngọt ngào thanh mát. Cảm giác dòng nước mát lành chảy vào phổi, thật sự quá chân thật! Khương Tư uống ừng ực một hơi cạn sạch, nhận được sự thỏa mãn sảng khoái, ánh mắt rơi vào chiếc đồng hồ treo tường - ngày 1 tháng 5 năm 2033. Mãi đến lúc này mới dám tin, cô đã sống lại. Trở về một tháng trước tận thế, cô đã dùng ba triệu tiền tiết kiệm, mua một căn nhà hơn một trăm mét vuông ở ngoại ô thành phố S. Căn nhà mới mua này còn chưa kịp trang trí mua sắm đồ đạc, một cơn mất điện không rõ nguyên nhân bỗng ập đến toàn cầu. Trường học cho học… Lư Chí Phong ôm chặt con gái, nói lời cảm ơn với Khương Tư rồi vội vàng đi tìm ngải cứu.Khương Tư nhìn khẩu súng săn trên lưng Lư Chí Phong, có chút ghen tị.Cô mua nhiều trang bị như vậy mà lại không bằng một khẩu súng săn trong tay Lư Chí Phong.Khu bảo tồn rừng tự nhiên Long Tuyền khá rộng lớn, người đến săn trộm cũng nhiều, Lư Chí Phong đã làm đội trưởng đội tuần tra rừng từ vài năm trước, súng săn chắc chắn không chỉ có một khẩu.Nếu có cơ hội thích hợp, có lẽ có thể dùng một ít vật tư để đổi với Lư Chí Phong lấy một khẩu.Khương Lâm Hải hỏi Khương Tư: "Hay là chúng ta cũng đi kiếm chút ngải cứu về đi?"Nhà bọn họ ở sát chân núi sau, mùa hè rắn rết côn trùng nhiều, trong sân cũng trồng một ít, nhìn thấy đám trứng dày đặc như vậy, da đầu Khương Lâm Hải tê dại, cảm thấy số ngải cứu trong nhà còn lâu mới đủ.Ngải cứu có rất nhiều lợi ích, tất nhiên là càng nhiều càng tốt.Khương Tư gật đầu, "Vâng, chúng ta cũng kiếm nhiều một chút mang về thôi ạ!"Khương Lâm Hải biết chỗ nào có nhiều ngải cứu, hai cha con thu hoạch chưa được bao lâu đã được mấy bó lớn.Xung quanh cũng có rất nhiều người thu hoạch, bọn họ không phải hái về để phòng muỗi, mà là để làm củi đốt.Đột nhiên, bìa rừng xuất hiện một bóng người cao lớn.Mọi người ngẩng đầu nhìn, âm thầm kinh hô.Tần Thâm vậy mà lại bắt được thêm hai con heo rừng to lớn!Heo rừng dễ bắt vậy sao!?Sợ sau này không có thịt để ăn, rất nhiều nhà đã không còn dọn thịt muối hun khói lên bàn nữa, nhìn thấy Tần Thâm liên tiếp bắt được heo rừng, mọi người đều thèm thuồng nổi lên ý định đi bắt heo rừng.Hai con heo nhà Khương Tư, thịt muối hun khói làm từ chúng đủ cho bọn họ ăn rất lâu, hơn nữa, trong không gian còn rất nhiều thực phẩm làm từ thịt khác.Cô không có hứng thú với heo rừng mà Tần Thâm bắt được, nhưng Tần Thâm lại chủ động đi tới trước mặt cô, nói: "Cô muốn heo rừng không? Tôi cần muối."Khương Tư có chút bất ngờ, nhiều người như vậy mà anh ta lại chọn cô để bắt chuyện.Có lẽ nhà bọn họ cách nhau khá gần, tiện đổi thịt heo rừng chăng?Người dân địa phương có thói quen muối dưa, mua muối đều mua cả thùng.Heo nhà không chịu được nhiệt độ cao, nhà nhà đều giết thịt, có nhà còn chẳng nuôi nổi một con, ăn chay đến mức hoa mắt chóng mặt.Khương Tư suy nghĩ một chút, "Ba túi muối đổi được bao nhiêu thịt heo?"Những người khác cũng vểnh tai lên nghe.Tần Thâm tiện tay chỉ, "Một đùi sau."Một cái đùi heo rừng nặng đến 20 cân đấy, chỉ cần ba túi muối là đổi được.Chuyện tốt thế này!Khương Tư còn chưa đồng ý, người bên cạnh đã giành nói: "Tôi đổi, tôi đổi, ba túi muối đúng không, chúng tôi về nhà lấy ngay!"Tần Thâm nhìn bọn họ, "Cô ấy đến trước!" Lại nhìn Khương Tư, cẩn thận hỏi: "Được không?"Cách lấy muối rất nhiều, Tần Thâm muốn muối, chắc là vì muốn bảo quản thức ăn.
Lư Chí Phong ôm chặt con gái, nói lời cảm ơn với Khương Tư rồi vội vàng đi tìm ngải cứu.
Khương Tư nhìn khẩu súng săn trên lưng Lư Chí Phong, có chút ghen tị.
Cô mua nhiều trang bị như vậy mà lại không bằng một khẩu súng săn trong tay Lư Chí Phong.
Khu bảo tồn rừng tự nhiên Long Tuyền khá rộng lớn, người đến săn trộm cũng nhiều, Lư Chí Phong đã làm đội trưởng đội tuần tra rừng từ vài năm trước, súng săn chắc chắn không chỉ có một khẩu.
Nếu có cơ hội thích hợp, có lẽ có thể dùng một ít vật tư để đổi với Lư Chí Phong lấy một khẩu.
Khương Lâm Hải hỏi Khương Tư: "Hay là chúng ta cũng đi kiếm chút ngải cứu về đi?"
Nhà bọn họ ở sát chân núi sau, mùa hè rắn rết côn trùng nhiều, trong sân cũng trồng một ít, nhìn thấy đám trứng dày đặc như vậy, da đầu Khương Lâm Hải tê dại, cảm thấy số ngải cứu trong nhà còn lâu mới đủ.
Ngải cứu có rất nhiều lợi ích, tất nhiên là càng nhiều càng tốt.
Khương Tư gật đầu, "Vâng, chúng ta cũng kiếm nhiều một chút mang về thôi ạ!"
Khương Lâm Hải biết chỗ nào có nhiều ngải cứu, hai cha con thu hoạch chưa được bao lâu đã được mấy bó lớn.
Xung quanh cũng có rất nhiều người thu hoạch, bọn họ không phải hái về để phòng muỗi, mà là để làm củi đốt.
Đột nhiên, bìa rừng xuất hiện một bóng người cao lớn.
Mọi người ngẩng đầu nhìn, âm thầm kinh hô.
Tần Thâm vậy mà lại bắt được thêm hai con heo rừng to lớn!
Heo rừng dễ bắt vậy sao!?
Sợ sau này không có thịt để ăn, rất nhiều nhà đã không còn dọn thịt muối hun khói lên bàn nữa, nhìn thấy Tần Thâm liên tiếp bắt được heo rừng, mọi người đều thèm thuồng nổi lên ý định đi bắt heo rừng.
Hai con heo nhà Khương Tư, thịt muối hun khói làm từ chúng đủ cho bọn họ ăn rất lâu, hơn nữa, trong không gian còn rất nhiều thực phẩm làm từ thịt khác.
Cô không có hứng thú với heo rừng mà Tần Thâm bắt được, nhưng Tần Thâm lại chủ động đi tới trước mặt cô, nói: "Cô muốn heo rừng không? Tôi cần muối.
"
Khương Tư có chút bất ngờ, nhiều người như vậy mà anh ta lại chọn cô để bắt chuyện.
Có lẽ nhà bọn họ cách nhau khá gần, tiện đổi thịt heo rừng chăng?
Người dân địa phương có thói quen muối dưa, mua muối đều mua cả thùng.
Heo nhà không chịu được nhiệt độ cao, nhà nhà đều giết thịt, có nhà còn chẳng nuôi nổi một con, ăn chay đến mức hoa mắt chóng mặt.
Khương Tư suy nghĩ một chút, "Ba túi muối đổi được bao nhiêu thịt heo?"
Những người khác cũng vểnh tai lên nghe.
Tần Thâm tiện tay chỉ, "Một đùi sau.
"
Một cái đùi heo rừng nặng đến 20 cân đấy, chỉ cần ba túi muối là đổi được.
Chuyện tốt thế này!
Khương Tư còn chưa đồng ý, người bên cạnh đã giành nói: "Tôi đổi, tôi đổi, ba túi muối đúng không, chúng tôi về nhà lấy ngay!"
Tần Thâm nhìn bọn họ, "Cô ấy đến trước!" Lại nhìn Khương Tư, cẩn thận hỏi: "Được không?"
Cách lấy muối rất nhiều, Tần Thâm muốn muối, chắc là vì muốn bảo quản thức ăn.
Thiên Tai: Toàn Dân Chạy Nạn, Ta Có Hàng Tỷ Vật TưTác giả: Nhất Điều Vĩ Ba TrườngTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh"Khương tiểu thư, xác nhận hợp đồng không có vấn đề gì thì có thể ký tên rồi. " Ký ức bị phong ấn như hình chiếu 3D chân thật trải ra, ý thức hỗn độn bị đánh thức, ánh mắt Khương Tư bỗng trở nên sắc bén. Không phải cô đã chết rồi sao, tại sao lại! trở về văn phòng môi giới nhà đất trước tận thế. Nụ cười nịnh nọt của người môi giới nhà đất, chủ nhà đang đợi đến sốt ruột, nước uống trên bàn! Khương Tư cầm chai nước suối hiệu Nông Phu, uống một hơi lớn, ngọt ngào thanh mát. Cảm giác dòng nước mát lành chảy vào phổi, thật sự quá chân thật! Khương Tư uống ừng ực một hơi cạn sạch, nhận được sự thỏa mãn sảng khoái, ánh mắt rơi vào chiếc đồng hồ treo tường - ngày 1 tháng 5 năm 2033. Mãi đến lúc này mới dám tin, cô đã sống lại. Trở về một tháng trước tận thế, cô đã dùng ba triệu tiền tiết kiệm, mua một căn nhà hơn một trăm mét vuông ở ngoại ô thành phố S. Căn nhà mới mua này còn chưa kịp trang trí mua sắm đồ đạc, một cơn mất điện không rõ nguyên nhân bỗng ập đến toàn cầu. Trường học cho học… Lư Chí Phong ôm chặt con gái, nói lời cảm ơn với Khương Tư rồi vội vàng đi tìm ngải cứu.Khương Tư nhìn khẩu súng săn trên lưng Lư Chí Phong, có chút ghen tị.Cô mua nhiều trang bị như vậy mà lại không bằng một khẩu súng săn trong tay Lư Chí Phong.Khu bảo tồn rừng tự nhiên Long Tuyền khá rộng lớn, người đến săn trộm cũng nhiều, Lư Chí Phong đã làm đội trưởng đội tuần tra rừng từ vài năm trước, súng săn chắc chắn không chỉ có một khẩu.Nếu có cơ hội thích hợp, có lẽ có thể dùng một ít vật tư để đổi với Lư Chí Phong lấy một khẩu.Khương Lâm Hải hỏi Khương Tư: "Hay là chúng ta cũng đi kiếm chút ngải cứu về đi?"Nhà bọn họ ở sát chân núi sau, mùa hè rắn rết côn trùng nhiều, trong sân cũng trồng một ít, nhìn thấy đám trứng dày đặc như vậy, da đầu Khương Lâm Hải tê dại, cảm thấy số ngải cứu trong nhà còn lâu mới đủ.Ngải cứu có rất nhiều lợi ích, tất nhiên là càng nhiều càng tốt.Khương Tư gật đầu, "Vâng, chúng ta cũng kiếm nhiều một chút mang về thôi ạ!"Khương Lâm Hải biết chỗ nào có nhiều ngải cứu, hai cha con thu hoạch chưa được bao lâu đã được mấy bó lớn.Xung quanh cũng có rất nhiều người thu hoạch, bọn họ không phải hái về để phòng muỗi, mà là để làm củi đốt.Đột nhiên, bìa rừng xuất hiện một bóng người cao lớn.Mọi người ngẩng đầu nhìn, âm thầm kinh hô.Tần Thâm vậy mà lại bắt được thêm hai con heo rừng to lớn!Heo rừng dễ bắt vậy sao!?Sợ sau này không có thịt để ăn, rất nhiều nhà đã không còn dọn thịt muối hun khói lên bàn nữa, nhìn thấy Tần Thâm liên tiếp bắt được heo rừng, mọi người đều thèm thuồng nổi lên ý định đi bắt heo rừng.Hai con heo nhà Khương Tư, thịt muối hun khói làm từ chúng đủ cho bọn họ ăn rất lâu, hơn nữa, trong không gian còn rất nhiều thực phẩm làm từ thịt khác.Cô không có hứng thú với heo rừng mà Tần Thâm bắt được, nhưng Tần Thâm lại chủ động đi tới trước mặt cô, nói: "Cô muốn heo rừng không? Tôi cần muối."Khương Tư có chút bất ngờ, nhiều người như vậy mà anh ta lại chọn cô để bắt chuyện.Có lẽ nhà bọn họ cách nhau khá gần, tiện đổi thịt heo rừng chăng?Người dân địa phương có thói quen muối dưa, mua muối đều mua cả thùng.Heo nhà không chịu được nhiệt độ cao, nhà nhà đều giết thịt, có nhà còn chẳng nuôi nổi một con, ăn chay đến mức hoa mắt chóng mặt.Khương Tư suy nghĩ một chút, "Ba túi muối đổi được bao nhiêu thịt heo?"Những người khác cũng vểnh tai lên nghe.Tần Thâm tiện tay chỉ, "Một đùi sau."Một cái đùi heo rừng nặng đến 20 cân đấy, chỉ cần ba túi muối là đổi được.Chuyện tốt thế này!Khương Tư còn chưa đồng ý, người bên cạnh đã giành nói: "Tôi đổi, tôi đổi, ba túi muối đúng không, chúng tôi về nhà lấy ngay!"Tần Thâm nhìn bọn họ, "Cô ấy đến trước!" Lại nhìn Khương Tư, cẩn thận hỏi: "Được không?"Cách lấy muối rất nhiều, Tần Thâm muốn muối, chắc là vì muốn bảo quản thức ăn.