Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…
Chương 56
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… “Lão bà Trọng cũng thật tàn nhẫn, đều là cháu gái ruột của mình mà việc gì cũng bắt con bé làm, nghe nói cònkhông cho Tiểu Nha đi học. Lý Tố Vân có chút không đành lòng, nhà cô ấy cũng có ba đứa con gái, nhưng đứa nào cũng là m.á.u thịt đầu quả tim của cô, cô thấy hoàn cảnh Tiểu Nha phải chịu khổ như thế, trong lòng cũng không dễ chịu.“Cô là người thành phố tới, ít gặp qua loại chuyện này, ở nông thôn chúng tôi, những chuyện như này có rất nhiều, mấy năm trước kia, trong thôn chúng tôi có một bà nội ác độc, con dâu trong nhà có thai hai lần đều là gái, đứa đầu còn giữ, đến đứa thứ hai, lão bà bà kia ôm bé gái mới sinh mấy ngày định dìm c.h.ế.t trong thùng nước, may mà nhà mẹ đẻ con dâu tới kịp, cướp đi cô cháu gái, mang về nhà họ nuôi, nếu không đứa bé đã chết, từ lâu”Lâm Vãn Thanh nghe chuyện này mà giật mình, trong lòng cũng trầm xuống, tuy kiếp trước cô lớn lên trong cô nhi viện, nhưng viện trưởng và phó viện trưởng đối xử với đám trẻ bọn họ rất bình đẳng, mỗi đứa trẻ đều được quan tâm yêu thương, cũng không vì là giới tính nam nữ mà đối xử khác nhau.Sau khi cô thi đậu đại học, trong ký túc xá cô ở cũng có nhiều bạn học đến từ nông thôn, tuy cha mẹ có chút bất công, nhưng cũng không bất công quá đáng đến vậy.Hiện giờ nghĩ lại xã hội vài thập niên sau và bây giờ vẫn rất chênh lệch và lạc hậu.Khi cô đang suy nghĩ muôn vàn, các chị dâu phía trước vẫn đang nói chuyện.“Lão bà nhà họ Trọng quá đáng như vậy, sao nhà đại đội trưởng Trọng không phản kháng?”“Haiz, đừng nói nữa, đại đội trưởng Trọng nhà kia là bánh bao mềm, hai người mẹ con Tiểu Nha đều là mệnh khổ, đại đội trưởng Trọng cũng là một tên khốn, nếu vợ nói một câu không xuôi tai, thì sẽ cùng mẹ ruột tóm vợ đánh một trận, haizz, cũng là người đáng thương” “Đại đội trưởng Trọng đúng là người đàn ông không tốt đẹp gì!” Lý Tố Vân rất tức giận.Lâm Vãn Thanh cũng nắm chặt bàn tay, nổi giận, có thể xem đại đội trưởng Trọng vừa là đứa con cưng của mẹ, vừa là người chồng bạo lực của thập niên bảy mươi!“Sao chị dâu Trọng không ly hôn với người này chứ?”“Ly hôn cái gì, sao mà ly hôn được, đây là quân hôn, cô nghĩ nói ly là ly được à? Hơn nữa đàn ông thời buổi này, có mấy người trong nhà không ra tay mắng chửi đánh vợ đánh con?”Lời này vừa dứt, đại đa số quân tẩu đều trầm mặc, lời này không sai, mấy tên đàn ông thối trong nhà tuy rằng ngày thường không ra tay đánh người, nhưng những lúc lục đục cãi nhau, cũng có nhiều người mắng chửi đánh vợ đánh con.Con mẹ nó, đàn ông chó má làm quân nhân còn dám đánh người khác sao?Lâm Vãn Thanh tức giận hừ hừ trong miệng, cô cảm thấy cô cần tìm chút thời gian nói chuyện với “chủ nhiệm bạo lực gia đình, điều này quân tẩu” là chị dâu Lâm, sinh con ra dù là giới tính nào cũng đều giống nhau, cấm trọng nam khinh nữ, chống sẽ do chính cô khởi đầu! Ông cha ta ngày xưa từng nói: “Phụ nữ có thể khiêng nửa bầu trời, đất nước đã giải phóng mười mấy năm, còn có người dám trọng nam khinh nữ, bạo lực gia đình, bọn họ muốn phản động à!Trong nhà, phó đoàn trưởng Cố đang chăm chỉ bổ củi, xây xong chuồng gà, dọn dẹp mái hiên sạch sẽ, anh xắntay áo ở phòng bếp nấu nước, thấy vợ ôm Tiểu Cố An vào nhà, dáng vẻ hình như có tâm sự, tiến lên tiếp nhận cậu nhóc liền hỏi: “Có chuyện gì à?”Lâm Vãn Thanh vốn đang nổi giận đùng đùng, nhưng thấy dáng vẻ hiền lành ôn nhu của người nào đó, trong cô có sự tức giận cũng không phát ra được.Haizz, cô biết đạo lý mọi việc không thể liên lụy quần chúng vô tội, dù sao phó đoàn trưởng Cố có biểu hiện ở nhà rất tốt.Phó đoàn trưởng Cố chính là một người đàn ông tốt, cần được đánh giá và khen ngợi!
“Lão bà Trọng cũng thật tàn nhẫn, đều là cháu gái ruột của mình mà việc gì cũng bắt con bé làm, nghe nói cònkhông cho Tiểu Nha đi học. Lý Tố Vân có chút không đành lòng, nhà cô ấy cũng có ba đứa con gái, nhưng đứa nào cũng là m.á.u thịt đầu quả tim của cô, cô thấy hoàn cảnh Tiểu Nha phải chịu khổ như thế, trong lòng cũng không dễ chịu.
“Cô là người thành phố tới, ít gặp qua loại chuyện này, ở nông thôn chúng tôi, những chuyện như này có rất nhiều, mấy năm trước kia, trong thôn chúng tôi có một bà nội ác độc, con dâu trong nhà có thai hai lần đều là gái, đứa đầu còn giữ, đến đứa thứ hai, lão bà bà kia ôm bé gái mới sinh mấy ngày định dìm c.h.ế.t trong thùng nước, may mà nhà mẹ đẻ con dâu tới kịp, cướp đi cô cháu gái, mang về nhà họ nuôi, nếu không đứa bé đã chết, từ lâu”
Lâm Vãn Thanh nghe chuyện này mà giật mình, trong lòng cũng trầm xuống, tuy kiếp trước cô lớn lên trong cô nhi viện, nhưng viện trưởng và phó viện trưởng đối xử với đám trẻ bọn họ rất bình đẳng, mỗi đứa trẻ đều được quan tâm yêu thương, cũng không vì là giới tính nam nữ mà đối xử khác nhau.
Sau khi cô thi đậu đại học, trong ký túc xá cô ở cũng có nhiều bạn học đến từ nông thôn, tuy cha mẹ có chút bất công, nhưng cũng không bất công quá đáng đến vậy.
Hiện giờ nghĩ lại xã hội vài thập niên sau và bây giờ vẫn rất chênh lệch và lạc hậu.
Khi cô đang suy nghĩ muôn vàn, các chị dâu phía trước vẫn đang nói chuyện.
“Lão bà nhà họ Trọng quá đáng như vậy, sao nhà đại đội trưởng Trọng không phản kháng?”
“Haiz, đừng nói nữa, đại đội trưởng Trọng nhà kia là bánh bao mềm, hai người mẹ con Tiểu Nha đều là mệnh khổ, đại đội trưởng Trọng cũng là một tên khốn, nếu vợ nói một câu không xuôi tai, thì sẽ cùng mẹ ruột tóm vợ đánh một trận, haizz, cũng là người đáng thương” “Đại đội trưởng Trọng đúng là người đàn ông không tốt đẹp gì!” Lý Tố Vân rất tức giận.
Lâm Vãn Thanh cũng nắm chặt bàn tay, nổi giận, có thể xem đại đội trưởng Trọng vừa là đứa con cưng của mẹ, vừa là người chồng bạo lực của thập niên bảy mươi!
“Sao chị dâu Trọng không ly hôn với người này chứ?”
“Ly hôn cái gì, sao mà ly hôn được, đây là quân hôn, cô nghĩ nói ly là ly được à? Hơn nữa đàn ông thời buổi này, có mấy người trong nhà không ra tay mắng chửi đánh vợ đánh con?”
Lời này vừa dứt, đại đa số quân tẩu đều trầm mặc, lời này không sai, mấy tên đàn ông thối trong nhà tuy rằng ngày thường không ra tay đánh người, nhưng những lúc lục đục cãi nhau, cũng có nhiều người mắng chửi đánh vợ đánh con.
Con mẹ nó, đàn ông chó má làm quân nhân còn dám đánh người khác sao?
Lâm Vãn Thanh tức giận hừ hừ trong miệng, cô cảm thấy cô cần tìm chút thời gian nói chuyện với “chủ nhiệm bạo lực gia đình, điều này quân tẩu” là chị dâu Lâm, sinh con ra dù là giới tính nào cũng đều giống nhau, cấm trọng nam khinh nữ, chống sẽ do chính cô khởi đầu! Ông cha ta ngày xưa từng nói: “Phụ nữ có thể khiêng nửa bầu trời, đất nước đã giải phóng mười mấy năm, còn có người dám trọng nam khinh nữ, bạo lực gia đình, bọn họ muốn phản động à!
Trong nhà, phó đoàn trưởng Cố đang chăm chỉ bổ củi, xây xong chuồng gà, dọn dẹp mái hiên sạch sẽ, anh xắntay áo ở phòng bếp nấu nước, thấy vợ ôm Tiểu Cố An vào nhà, dáng vẻ hình như có tâm sự, tiến lên tiếp nhận cậu nhóc liền hỏi: “Có chuyện gì à?”Lâm Vãn Thanh vốn đang nổi giận đùng đùng, nhưng thấy dáng vẻ hiền lành ôn nhu của người nào đó, trong cô có sự tức giận cũng không phát ra được.
Haizz, cô biết đạo lý mọi việc không thể liên lụy quần chúng vô tội, dù sao phó đoàn trưởng Cố có biểu hiện ở nhà rất tốt.
Phó đoàn trưởng Cố chính là một người đàn ông tốt, cần được đánh giá và khen ngợi!
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… “Lão bà Trọng cũng thật tàn nhẫn, đều là cháu gái ruột của mình mà việc gì cũng bắt con bé làm, nghe nói cònkhông cho Tiểu Nha đi học. Lý Tố Vân có chút không đành lòng, nhà cô ấy cũng có ba đứa con gái, nhưng đứa nào cũng là m.á.u thịt đầu quả tim của cô, cô thấy hoàn cảnh Tiểu Nha phải chịu khổ như thế, trong lòng cũng không dễ chịu.“Cô là người thành phố tới, ít gặp qua loại chuyện này, ở nông thôn chúng tôi, những chuyện như này có rất nhiều, mấy năm trước kia, trong thôn chúng tôi có một bà nội ác độc, con dâu trong nhà có thai hai lần đều là gái, đứa đầu còn giữ, đến đứa thứ hai, lão bà bà kia ôm bé gái mới sinh mấy ngày định dìm c.h.ế.t trong thùng nước, may mà nhà mẹ đẻ con dâu tới kịp, cướp đi cô cháu gái, mang về nhà họ nuôi, nếu không đứa bé đã chết, từ lâu”Lâm Vãn Thanh nghe chuyện này mà giật mình, trong lòng cũng trầm xuống, tuy kiếp trước cô lớn lên trong cô nhi viện, nhưng viện trưởng và phó viện trưởng đối xử với đám trẻ bọn họ rất bình đẳng, mỗi đứa trẻ đều được quan tâm yêu thương, cũng không vì là giới tính nam nữ mà đối xử khác nhau.Sau khi cô thi đậu đại học, trong ký túc xá cô ở cũng có nhiều bạn học đến từ nông thôn, tuy cha mẹ có chút bất công, nhưng cũng không bất công quá đáng đến vậy.Hiện giờ nghĩ lại xã hội vài thập niên sau và bây giờ vẫn rất chênh lệch và lạc hậu.Khi cô đang suy nghĩ muôn vàn, các chị dâu phía trước vẫn đang nói chuyện.“Lão bà nhà họ Trọng quá đáng như vậy, sao nhà đại đội trưởng Trọng không phản kháng?”“Haiz, đừng nói nữa, đại đội trưởng Trọng nhà kia là bánh bao mềm, hai người mẹ con Tiểu Nha đều là mệnh khổ, đại đội trưởng Trọng cũng là một tên khốn, nếu vợ nói một câu không xuôi tai, thì sẽ cùng mẹ ruột tóm vợ đánh một trận, haizz, cũng là người đáng thương” “Đại đội trưởng Trọng đúng là người đàn ông không tốt đẹp gì!” Lý Tố Vân rất tức giận.Lâm Vãn Thanh cũng nắm chặt bàn tay, nổi giận, có thể xem đại đội trưởng Trọng vừa là đứa con cưng của mẹ, vừa là người chồng bạo lực của thập niên bảy mươi!“Sao chị dâu Trọng không ly hôn với người này chứ?”“Ly hôn cái gì, sao mà ly hôn được, đây là quân hôn, cô nghĩ nói ly là ly được à? Hơn nữa đàn ông thời buổi này, có mấy người trong nhà không ra tay mắng chửi đánh vợ đánh con?”Lời này vừa dứt, đại đa số quân tẩu đều trầm mặc, lời này không sai, mấy tên đàn ông thối trong nhà tuy rằng ngày thường không ra tay đánh người, nhưng những lúc lục đục cãi nhau, cũng có nhiều người mắng chửi đánh vợ đánh con.Con mẹ nó, đàn ông chó má làm quân nhân còn dám đánh người khác sao?Lâm Vãn Thanh tức giận hừ hừ trong miệng, cô cảm thấy cô cần tìm chút thời gian nói chuyện với “chủ nhiệm bạo lực gia đình, điều này quân tẩu” là chị dâu Lâm, sinh con ra dù là giới tính nào cũng đều giống nhau, cấm trọng nam khinh nữ, chống sẽ do chính cô khởi đầu! Ông cha ta ngày xưa từng nói: “Phụ nữ có thể khiêng nửa bầu trời, đất nước đã giải phóng mười mấy năm, còn có người dám trọng nam khinh nữ, bạo lực gia đình, bọn họ muốn phản động à!Trong nhà, phó đoàn trưởng Cố đang chăm chỉ bổ củi, xây xong chuồng gà, dọn dẹp mái hiên sạch sẽ, anh xắntay áo ở phòng bếp nấu nước, thấy vợ ôm Tiểu Cố An vào nhà, dáng vẻ hình như có tâm sự, tiến lên tiếp nhận cậu nhóc liền hỏi: “Có chuyện gì à?”Lâm Vãn Thanh vốn đang nổi giận đùng đùng, nhưng thấy dáng vẻ hiền lành ôn nhu của người nào đó, trong cô có sự tức giận cũng không phát ra được.Haizz, cô biết đạo lý mọi việc không thể liên lụy quần chúng vô tội, dù sao phó đoàn trưởng Cố có biểu hiện ở nhà rất tốt.Phó đoàn trưởng Cố chính là một người đàn ông tốt, cần được đánh giá và khen ngợi!