Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…
Chương 108
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Chiếu trong nhà đã sớm cất vào, trên giường trải khăn trải giường vải thô cũ, khăn gối đầu cũng là vải thô cũ, Lâm Vãn Thanh định giặt sạch sẽ từng cái một.Quần áo của mấy đứa nhỏ trong nhà cũng bẩn, bình thường đều do mấy đứa nhỏ tự mình giặt.Hôm nay Lâm Vãn Thanh giặt sạch hết, giặt giặt chà chà hơn hai tiếng, tất cả đồ trên giá áo ở trong sân nhà đều đã phơi đầy.Nhìn quần áo và khăn trải giường bay phấp phới trong sân, Lâm Vãn Thanh cảm thấy vô cùng thoả mãn. Quét tước vệ sinh xong hết tất cả, Lâm Vãn Thanh xắn tay áo lên, lấy bột nở ra chuẩn bị làm há cảo chiên. Cô thái nhỏ thịt và bắt đầu nhồi nhân, há cảo chiên nhồi đến một nửa mặt nhân bánh thì cuốn thành hình sủi cảo hình trăng lưỡi liềm.Đời trước Lâm Vãn Thanh theo mẹ là viện trưởng học cách làm há cảo chiên, dùng nước ấm chiên đến khi vàng óng, như vậy ăn mới xốp giòn, tươi thơm, ăn tốt cho sức khoẻ.Ba anh em trong nhà ăn vô cùng đắc chí.Buổi tối, Cố Hoài An xách về một miếng thịt ba chỉ, trông khoảng hơn hai cân, cắt ra từ hợp tác Cung Tiêu Xã. Lâm Vãn Thanh cắt một miếng nhỏ nấu đồ ăn, còn lại ngâm trong nước suối dưới núi, đợi sáng mai ăn.Bây giờ trời nóng, thịt cũng không để lâu được.Buổi tối ăn cơm xong, cô giục mấy đứa nhỏ đi tắm.Lại tắm rửa cho Tiểu Cố An, xoa hương thơm phức rồi mới dễ cậu nhóc đi ngủ.Cuối cùng Lâm Vãn Thanh mới có chút thời gian cho mình, cô ngâm mình tắm rửa trong làn nước nóng thoải mái, cả người nhẹ nhàng khoan khoái quay về phòng.Cố Hoài An thay quần áo ở trong phòng, anh cởi áo sơmi trắng ra, để lộ cơ bụng quyến rũ và bờ vai rộng lớn như Thái Bình Dương.Lâm Vãn Thanh huýt sáo trong lòng, dùng giọng điệu đùa giỡn trai nhà lành nói: “Dáng người của Phó đoàn trưởng Cố không tệ nha.“Thích không?”“Đương nhiên là thích rồi.“Vậy tối nay thì sao?”Trái tim Lâm Vãn Thanh run lên, lập tức lăn đến mép giường: “Trời tối rồi, tắt đèn đi ngủ thôi”Cố Hoài An khẽ cười một tiếng: “Đồng chí Lâm, chúng ta cũng đến lúc phải có một bảo bảo rồi nhỉ?” Lại là câu hỏi này!Lâm Thanh Vãn vốn đã đau đầu, cô vốn phiền lòng về chuyện này, trở mình bò dậy, trừng mắt nhìn anh ấy. “Phó đoàn trưởng Cố, bây giờ chúng ta có mấy đứa con rồi hả?”“Ba đứa”“Đứa lớn mấy tuổi?” Không đợi người nào đó trả lời, cô tự hỏi tự nói luôn: “Tiểu Trạch bảy tuổi, Tiểu Cảnh năm tuổi, Tiểu An hơn hai tuổi. Trong nhà có ba đứa nhỏ này em chăm sóc đã mệt lắm rồi, lại sinh thêm một đứa nữa, anh có về nhà chăm giúp em không?”Cố Hoài An nghẹn họng một lúc, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng sau khi trong nhà có thêm một đứa, vợ tay trái một đứa, tay phải một đứa, trước n.g.ự.c thì cõng Tiểu béo ú, trên lưng còn cõng thêm một đứa nhỏ. “Thanh Thanh, là anh suy nghĩ không chu toàn, anh xin lỗi em.Anh rất muốn có kết tinh tình yêu với cô, nhưng lại không chú ý tới trạng thái trong nhà, thực tế là ba đứa nhỏ vẫn chưa lớn.Cố Hoài An chân thành xin lỗi.“À, không sao đâu”Lâm Vãn Thanh ôm chăn nằm xuống, lười biếng đưa tay chỉ chỉ Cố Tiểu An ở trên giường nhỏ bên cạnh nói. “Sắp mười một giờ rồi, mỗi ngày giờ này Tiểu Cố An sẽ đi đại tiện, lát nữa đừng quên lau m.ô.n.g cho thằng bé. Đúng rồi, thằng bé thích sạch sẽ, lau m.ô.n.g xong còn phải rửa sạch sẽ đóNói xong, cô ôm chăn mềm mại an tâm đi vào giấc ngủ.Quả nhiên, chưa được bao lâu, Tiểu béo ú ở trên giường nhỏ phát ra âm thanh khe khẽ quen thuộc. “Thím ơi, An An muốn đi ị”Phó đoàn trưởng Cố lau mặt, đứng dậy ôm cậu bé đi WC.Không ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Tiểu béo ú mới đầu còn không vui: “Thím, An An muốn thím” “Thím mệt rồi”“Dạ, vậy chú lau m.ô.n.g cho An AnTiểu Cố An không ngọ nguậy, lại lo lắng bổ sung nói: “Chú phải rửa m.ô.n.g cho An An nữa đó.“Thằng nhóc thối.Anh nhận mệnh lệnh, xả nước cho cậu bé, lau mông, lại rửa thật sạch và thơm.
Chiếu trong nhà đã sớm cất vào, trên giường trải khăn trải giường vải thô cũ, khăn gối đầu cũng là vải thô cũ, Lâm Vãn Thanh định giặt sạch sẽ từng cái một.
Quần áo của mấy đứa nhỏ trong nhà cũng bẩn, bình thường đều do mấy đứa nhỏ tự mình giặt.
Hôm nay Lâm Vãn Thanh giặt sạch hết, giặt giặt chà chà hơn hai tiếng, tất cả đồ trên giá áo ở trong sân nhà đều đã phơi đầy.
Nhìn quần áo và khăn trải giường bay phấp phới trong sân, Lâm Vãn Thanh cảm thấy vô cùng thoả mãn. Quét tước vệ sinh xong hết tất cả, Lâm Vãn Thanh xắn tay áo lên, lấy bột nở ra chuẩn bị làm há cảo chiên. Cô thái nhỏ thịt và bắt đầu nhồi nhân, há cảo chiên nhồi đến một nửa mặt nhân bánh thì cuốn thành hình sủi cảo hình trăng lưỡi liềm.
Đời trước Lâm Vãn Thanh theo mẹ là viện trưởng học cách làm há cảo chiên, dùng nước ấm chiên đến khi vàng óng, như vậy ăn mới xốp giòn, tươi thơm, ăn tốt cho sức khoẻ.
Ba anh em trong nhà ăn vô cùng đắc chí.
Buổi tối, Cố Hoài An xách về một miếng thịt ba chỉ, trông khoảng hơn hai cân, cắt ra từ hợp tác Cung Tiêu Xã. Lâm Vãn Thanh cắt một miếng nhỏ nấu đồ ăn, còn lại ngâm trong nước suối dưới núi, đợi sáng mai ăn.
Bây giờ trời nóng, thịt cũng không để lâu được.
Buổi tối ăn cơm xong, cô giục mấy đứa nhỏ đi tắm.
Lại tắm rửa cho Tiểu Cố An, xoa hương thơm phức rồi mới dễ cậu nhóc đi ngủ.
Cuối cùng Lâm Vãn Thanh mới có chút thời gian cho mình, cô ngâm mình tắm rửa trong làn nước nóng thoải mái, cả người nhẹ nhàng khoan khoái quay về phòng.
Cố Hoài An thay quần áo ở trong phòng, anh cởi áo sơmi trắng ra, để lộ cơ bụng quyến rũ và bờ vai rộng lớn như Thái Bình Dương.
Lâm Vãn Thanh huýt sáo trong lòng, dùng giọng điệu đùa giỡn trai nhà lành nói: “Dáng người của Phó đoàn trưởng Cố không tệ nha.
“Thích không?”
“Đương nhiên là thích rồi.
“Vậy tối nay thì sao?”
Trái tim Lâm Vãn Thanh run lên, lập tức lăn đến mép giường: “Trời tối rồi, tắt đèn đi ngủ thôi”
Cố Hoài An khẽ cười một tiếng: “Đồng chí Lâm, chúng ta cũng đến lúc phải có một bảo bảo rồi nhỉ?” Lại là câu hỏi này!
Lâm Thanh Vãn vốn đã đau đầu, cô vốn phiền lòng về chuyện này, trở mình bò dậy, trừng mắt nhìn anh ấy. “Phó đoàn trưởng Cố, bây giờ chúng ta có mấy đứa con rồi hả?”
“Ba đứa”
“Đứa lớn mấy tuổi?” Không đợi người nào đó trả lời, cô tự hỏi tự nói luôn: “Tiểu Trạch bảy tuổi, Tiểu Cảnh năm tuổi, Tiểu An hơn hai tuổi. Trong nhà có ba đứa nhỏ này em chăm sóc đã mệt lắm rồi, lại sinh thêm một đứa nữa, anh có về nhà chăm giúp em không?”
Cố Hoài An nghẹn họng một lúc, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng sau khi trong nhà có thêm một đứa, vợ tay trái một đứa, tay phải một đứa, trước n.g.ự.c thì cõng Tiểu béo ú, trên lưng còn cõng thêm một đứa nhỏ. “Thanh Thanh, là anh suy nghĩ không chu toàn, anh xin lỗi em.
Anh rất muốn có kết tinh tình yêu với cô, nhưng lại không chú ý tới trạng thái trong nhà, thực tế là ba đứa nhỏ vẫn chưa lớn.
Cố Hoài An chân thành xin lỗi.
“À, không sao đâu”
Lâm Vãn Thanh ôm chăn nằm xuống, lười biếng đưa tay chỉ chỉ Cố Tiểu An ở trên giường nhỏ bên cạnh nói. “Sắp mười một giờ rồi, mỗi ngày giờ này Tiểu Cố An sẽ đi đại tiện, lát nữa đừng quên lau m.ô.n.g cho thằng bé. Đúng rồi, thằng bé thích sạch sẽ, lau m.ô.n.g xong còn phải rửa sạch sẽ đó
Nói xong, cô ôm chăn mềm mại an tâm đi vào giấc ngủ.
Quả nhiên, chưa được bao lâu, Tiểu béo ú ở trên giường nhỏ phát ra âm thanh khe khẽ quen thuộc. “Thím ơi, An An muốn đi ị”
Phó đoàn trưởng Cố lau mặt, đứng dậy ôm cậu bé đi WC.
Không ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Tiểu béo ú mới đầu còn không vui: “Thím, An An muốn thím” “Thím mệt rồi”
“Dạ, vậy chú lau m.ô.n.g cho An An
Tiểu Cố An không ngọ nguậy, lại lo lắng bổ sung nói: “Chú phải rửa m.ô.n.g cho An An nữa đó.
“Thằng nhóc thối.
Anh nhận mệnh lệnh, xả nước cho cậu bé, lau mông, lại rửa thật sạch và thơm.
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Chiếu trong nhà đã sớm cất vào, trên giường trải khăn trải giường vải thô cũ, khăn gối đầu cũng là vải thô cũ, Lâm Vãn Thanh định giặt sạch sẽ từng cái một.Quần áo của mấy đứa nhỏ trong nhà cũng bẩn, bình thường đều do mấy đứa nhỏ tự mình giặt.Hôm nay Lâm Vãn Thanh giặt sạch hết, giặt giặt chà chà hơn hai tiếng, tất cả đồ trên giá áo ở trong sân nhà đều đã phơi đầy.Nhìn quần áo và khăn trải giường bay phấp phới trong sân, Lâm Vãn Thanh cảm thấy vô cùng thoả mãn. Quét tước vệ sinh xong hết tất cả, Lâm Vãn Thanh xắn tay áo lên, lấy bột nở ra chuẩn bị làm há cảo chiên. Cô thái nhỏ thịt và bắt đầu nhồi nhân, há cảo chiên nhồi đến một nửa mặt nhân bánh thì cuốn thành hình sủi cảo hình trăng lưỡi liềm.Đời trước Lâm Vãn Thanh theo mẹ là viện trưởng học cách làm há cảo chiên, dùng nước ấm chiên đến khi vàng óng, như vậy ăn mới xốp giòn, tươi thơm, ăn tốt cho sức khoẻ.Ba anh em trong nhà ăn vô cùng đắc chí.Buổi tối, Cố Hoài An xách về một miếng thịt ba chỉ, trông khoảng hơn hai cân, cắt ra từ hợp tác Cung Tiêu Xã. Lâm Vãn Thanh cắt một miếng nhỏ nấu đồ ăn, còn lại ngâm trong nước suối dưới núi, đợi sáng mai ăn.Bây giờ trời nóng, thịt cũng không để lâu được.Buổi tối ăn cơm xong, cô giục mấy đứa nhỏ đi tắm.Lại tắm rửa cho Tiểu Cố An, xoa hương thơm phức rồi mới dễ cậu nhóc đi ngủ.Cuối cùng Lâm Vãn Thanh mới có chút thời gian cho mình, cô ngâm mình tắm rửa trong làn nước nóng thoải mái, cả người nhẹ nhàng khoan khoái quay về phòng.Cố Hoài An thay quần áo ở trong phòng, anh cởi áo sơmi trắng ra, để lộ cơ bụng quyến rũ và bờ vai rộng lớn như Thái Bình Dương.Lâm Vãn Thanh huýt sáo trong lòng, dùng giọng điệu đùa giỡn trai nhà lành nói: “Dáng người của Phó đoàn trưởng Cố không tệ nha.“Thích không?”“Đương nhiên là thích rồi.“Vậy tối nay thì sao?”Trái tim Lâm Vãn Thanh run lên, lập tức lăn đến mép giường: “Trời tối rồi, tắt đèn đi ngủ thôi”Cố Hoài An khẽ cười một tiếng: “Đồng chí Lâm, chúng ta cũng đến lúc phải có một bảo bảo rồi nhỉ?” Lại là câu hỏi này!Lâm Thanh Vãn vốn đã đau đầu, cô vốn phiền lòng về chuyện này, trở mình bò dậy, trừng mắt nhìn anh ấy. “Phó đoàn trưởng Cố, bây giờ chúng ta có mấy đứa con rồi hả?”“Ba đứa”“Đứa lớn mấy tuổi?” Không đợi người nào đó trả lời, cô tự hỏi tự nói luôn: “Tiểu Trạch bảy tuổi, Tiểu Cảnh năm tuổi, Tiểu An hơn hai tuổi. Trong nhà có ba đứa nhỏ này em chăm sóc đã mệt lắm rồi, lại sinh thêm một đứa nữa, anh có về nhà chăm giúp em không?”Cố Hoài An nghẹn họng một lúc, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng sau khi trong nhà có thêm một đứa, vợ tay trái một đứa, tay phải một đứa, trước n.g.ự.c thì cõng Tiểu béo ú, trên lưng còn cõng thêm một đứa nhỏ. “Thanh Thanh, là anh suy nghĩ không chu toàn, anh xin lỗi em.Anh rất muốn có kết tinh tình yêu với cô, nhưng lại không chú ý tới trạng thái trong nhà, thực tế là ba đứa nhỏ vẫn chưa lớn.Cố Hoài An chân thành xin lỗi.“À, không sao đâu”Lâm Vãn Thanh ôm chăn nằm xuống, lười biếng đưa tay chỉ chỉ Cố Tiểu An ở trên giường nhỏ bên cạnh nói. “Sắp mười một giờ rồi, mỗi ngày giờ này Tiểu Cố An sẽ đi đại tiện, lát nữa đừng quên lau m.ô.n.g cho thằng bé. Đúng rồi, thằng bé thích sạch sẽ, lau m.ô.n.g xong còn phải rửa sạch sẽ đóNói xong, cô ôm chăn mềm mại an tâm đi vào giấc ngủ.Quả nhiên, chưa được bao lâu, Tiểu béo ú ở trên giường nhỏ phát ra âm thanh khe khẽ quen thuộc. “Thím ơi, An An muốn đi ị”Phó đoàn trưởng Cố lau mặt, đứng dậy ôm cậu bé đi WC.Không ngửi thấy mùi hương quen thuộc, Tiểu béo ú mới đầu còn không vui: “Thím, An An muốn thím” “Thím mệt rồi”“Dạ, vậy chú lau m.ô.n.g cho An AnTiểu Cố An không ngọ nguậy, lại lo lắng bổ sung nói: “Chú phải rửa m.ô.n.g cho An An nữa đó.“Thằng nhóc thối.Anh nhận mệnh lệnh, xả nước cho cậu bé, lau mông, lại rửa thật sạch và thơm.