Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…
Chương 144
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Theo như lời bà nói đó là, Cố Hoài An mang theo ba đứa con, vợ trước vẫn có thể kiếm được một người vợ trẻ đẹp như vậy, thì Đại Thành nhà bà ta cũng có thể tìm được người như thế.Xem hết nổi liền có người nói móc bà ta: “Bà đang mơ giữa ban ngày sao, mấy việc khác không nói chỉ cần xem diện mạo của con trai bà thôi, vừa thấy liền giống như một con ch.ó đen to xác, cả gia đình đều là loại người ham ăn lười biếng, người ta chắc là bị mù mới đem con gái gả đến nhà bà để chịu khổ, Phó đoàn trưởng Cố người ta chỉ cần khuôn mặt đó thôi, liền có người khóc lóc đòi gả cho cậu ta làm mẹ kế, còn nhà của bà, nằm mơ còn chưa chắc có người muốn gả vào”Bà Trọng liền bị tức giận đến mức lảo đảo nghiêng ngả, trong lòng một ngụm khí bà ta bỏ đi thể diện của mình mà đi khắp nơi tìm kiếm người giới thiệu cô gái tốt đi xem mắt với con trai bà ta.Nhưng mà người ta cũng không ngốc, đã sớm hiểu rõ gia đình của bà ta ra sao, nhìn thấy bà ta liền không thèm phản ứng.Sau đó Tang Tiểu Lan và Vương Mỹ Quyên, cùng với bà Trọng ba người bọn họ liền tạo thành một liên minh cực phẩm, ba người này ở trong quân khu chính là loại người bị ghét đến nỗi chó còn không thèm nhìn đến, người khác không muốn phản ứng với bọn họ, bọn họ liền tự tìm thú vui cho mình, không có việc gì liền túm lại đi nói xấu nhà người ta.Nhìn xem, hôm nay Vương Mỹ Quyên không ở đây, Tang Tiểu Lan liền nói to nói nhỏ với bà Trọng.“Lâm Vãn Thanh này chính là loại người vô cùng keo kiệt”“Cho dù là tổ ông vò vẽ cũng không keo kiệt bằng cô ta, ích kỷ keo kiệt, mọi người đều là hàng xóm với nhau cũng không thèm quan tâm chia sẻ”Kỳ thật là, trong lòng của bà Trọng cũng chú ý đến mấy món đồ vật này cho nên mới lại đây, không nghĩ đến Lâm Vãn Thanh lại làm như không khí, sau khi cảm ơn người chuyển đồ đem vào nhà giúp mình, liền cười vui vẻ mà dẫn mấy người chị dâu cùng tiến vào nhà mình.Cố Tiểu Nhị là một cậu nhóc rất tinh ranh, cậu nhóc đã sớm cảm thấy không thích bà Trọng và Tang Tiểu Lan, cố ý đi ở sau cùng, lúc đóng cửa còn vang lên một tiếng “Cạch”, còn không quên làm mặt quỷ hướng về phía hai người ở bên ngoài.“Lêu lêu lêu”“Cái thằng nhóc hư đốn này, đây là có ý gì?”“Đúng là không có giáo dưỡng!”“Một người mẹ kế làm sao có thể nuôi dạy một đứa trẻ tốt được!”Tang Tiểu Lan và bà Trọng tức giận hét lớn tiếng, nhưng mà lại không có ai thèm quan tâm đến.Cuối cùng hai người bọn họ chỉ có thể tức giận thở hổn hển mà đi về nhà.Ở bên nhà họ Cố, bởi vì mẹ Cố đưa đến thật sự quá nhiều đồ, những người chị dâu chỉ có thể ở lại để giúp đỡ, tuy rằng có rất nhiều đồ vật cảm thấy hiếm lạ, nhưng mà những người chị dâu này cũng không phải là loại người thấy tiền liền sáng mắt, hay là có tính tình cố kỵ lòng dạ hẹp hòi.Chị dâu Kim Hoa liên tục cảm thán, nói thẳng em dâu là người có mệnh tốt, gả cho một người chồng tốt, còn có một bà mẹ chồng tốt.Lâm Vãn Thanh nhớ đến mẹ chồng nhà chị dâu Kim Hoa, cũng cười nói: “Trong nhà của chị dâu cũng rất tốt”.Nói đến mẹ chồng nhà mình, chị dâu Kim Hoa liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn: “Đúng vậy, mỗi một người đềucó một số mệnh khác nhau, mẹ chồng nhà chị rất tốt, nhưng mà bà già nhà chị thì, chính là bà nội của chồng, kết hôn mấy năm trước đây, lúc đó chị còn chưa sinh được con, bà già ấy đã không ít lần nói chị là gà mái không biết đẻ trứng”Nói đến việc này, chị dâu Kim Hoa lại cảm thấy tức giận.Mấy người chị dâu liền vội vàng khuyên nhủ cô ấy, nói mọi việc đều đã qua rồi, hiện tại không phải ngày lành đã đến rồi sao?
Theo như lời bà nói đó là, Cố Hoài An mang theo ba đứa con, vợ trước vẫn có thể kiếm được một người vợ trẻ đẹp như vậy, thì Đại Thành nhà bà ta cũng có thể tìm được người như thế.
Xem hết nổi liền có người nói móc bà ta: “Bà đang mơ giữa ban ngày sao, mấy việc khác không nói chỉ cần xem diện mạo của con trai bà thôi, vừa thấy liền giống như một con ch.ó đen to xác, cả gia đình đều là loại người ham ăn lười biếng, người ta chắc là bị mù mới đem con gái gả đến nhà bà để chịu khổ, Phó đoàn trưởng Cố người ta chỉ cần khuôn mặt đó thôi, liền có người khóc lóc đòi gả cho cậu ta làm mẹ kế, còn nhà của bà, nằm mơ còn chưa chắc có người muốn gả vào”
Bà Trọng liền bị tức giận đến mức lảo đảo nghiêng ngả, trong lòng một ngụm khí bà ta bỏ đi thể diện của mình mà đi khắp nơi tìm kiếm người giới thiệu cô gái tốt đi xem mắt với con trai bà ta.
Nhưng mà người ta cũng không ngốc, đã sớm hiểu rõ gia đình của bà ta ra sao, nhìn thấy bà ta liền không thèm phản ứng.
Sau đó Tang Tiểu Lan và Vương Mỹ Quyên, cùng với bà Trọng ba người bọn họ liền tạo thành một liên minh cực phẩm, ba người này ở trong quân khu chính là loại người bị ghét đến nỗi chó còn không thèm nhìn đến, người khác không muốn phản ứng với bọn họ, bọn họ liền tự tìm thú vui cho mình, không có việc gì liền túm lại đi nói xấu nhà người ta.
Nhìn xem, hôm nay Vương Mỹ Quyên không ở đây, Tang Tiểu Lan liền nói to nói nhỏ với bà Trọng.
“Lâm Vãn Thanh này chính là loại người vô cùng keo kiệt”
“Cho dù là tổ ông vò vẽ cũng không keo kiệt bằng cô ta, ích kỷ keo kiệt, mọi người đều là hàng xóm với nhau cũng không thèm quan tâm chia sẻ”
Kỳ thật là, trong lòng của bà Trọng cũng chú ý đến mấy món đồ vật này cho nên mới lại đây, không nghĩ đến Lâm Vãn Thanh lại làm như không khí, sau khi cảm ơn người chuyển đồ đem vào nhà giúp mình, liền cười vui vẻ mà dẫn mấy người chị dâu cùng tiến vào nhà mình.
Cố Tiểu Nhị là một cậu nhóc rất tinh ranh, cậu nhóc đã sớm cảm thấy không thích bà Trọng và Tang Tiểu Lan, cố ý đi ở sau cùng, lúc đóng cửa còn vang lên một tiếng “Cạch”, còn không quên làm mặt quỷ hướng về phía hai người ở bên ngoài.
“Lêu lêu lêu”
“Cái thằng nhóc hư đốn này, đây là có ý gì?”
“Đúng là không có giáo dưỡng!”
“Một người mẹ kế làm sao có thể nuôi dạy một đứa trẻ tốt được!”
Tang Tiểu Lan và bà Trọng tức giận hét lớn tiếng, nhưng mà lại không có ai thèm quan tâm đến.
Cuối cùng hai người bọn họ chỉ có thể tức giận thở hổn hển mà đi về nhà.
Ở bên nhà họ Cố, bởi vì mẹ Cố đưa đến thật sự quá nhiều đồ, những người chị dâu chỉ có thể ở lại để giúp đỡ, tuy rằng có rất nhiều đồ vật cảm thấy hiếm lạ, nhưng mà những người chị dâu này cũng không phải là loại người thấy tiền liền sáng mắt, hay là có tính tình cố kỵ lòng dạ hẹp hòi.
Chị dâu Kim Hoa liên tục cảm thán, nói thẳng em dâu là người có mệnh tốt, gả cho một người chồng tốt, còn có một bà mẹ chồng tốt.
Lâm Vãn Thanh nhớ đến mẹ chồng nhà chị dâu Kim Hoa, cũng cười nói: “Trong nhà của chị dâu cũng rất tốt”.
Nói đến mẹ chồng nhà mình, chị dâu Kim Hoa liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn: “Đúng vậy, mỗi một người đềucó một số mệnh khác nhau, mẹ chồng nhà chị rất tốt, nhưng mà bà già nhà chị thì, chính là bà nội của chồng, kết hôn mấy năm trước đây, lúc đó chị còn chưa sinh được con, bà già ấy đã không ít lần nói chị là gà mái không biết đẻ trứng”
Nói đến việc này, chị dâu Kim Hoa lại cảm thấy tức giận.
Mấy người chị dâu liền vội vàng khuyên nhủ cô ấy, nói mọi việc đều đã qua rồi, hiện tại không phải ngày lành đã đến rồi sao?
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Theo như lời bà nói đó là, Cố Hoài An mang theo ba đứa con, vợ trước vẫn có thể kiếm được một người vợ trẻ đẹp như vậy, thì Đại Thành nhà bà ta cũng có thể tìm được người như thế.Xem hết nổi liền có người nói móc bà ta: “Bà đang mơ giữa ban ngày sao, mấy việc khác không nói chỉ cần xem diện mạo của con trai bà thôi, vừa thấy liền giống như một con ch.ó đen to xác, cả gia đình đều là loại người ham ăn lười biếng, người ta chắc là bị mù mới đem con gái gả đến nhà bà để chịu khổ, Phó đoàn trưởng Cố người ta chỉ cần khuôn mặt đó thôi, liền có người khóc lóc đòi gả cho cậu ta làm mẹ kế, còn nhà của bà, nằm mơ còn chưa chắc có người muốn gả vào”Bà Trọng liền bị tức giận đến mức lảo đảo nghiêng ngả, trong lòng một ngụm khí bà ta bỏ đi thể diện của mình mà đi khắp nơi tìm kiếm người giới thiệu cô gái tốt đi xem mắt với con trai bà ta.Nhưng mà người ta cũng không ngốc, đã sớm hiểu rõ gia đình của bà ta ra sao, nhìn thấy bà ta liền không thèm phản ứng.Sau đó Tang Tiểu Lan và Vương Mỹ Quyên, cùng với bà Trọng ba người bọn họ liền tạo thành một liên minh cực phẩm, ba người này ở trong quân khu chính là loại người bị ghét đến nỗi chó còn không thèm nhìn đến, người khác không muốn phản ứng với bọn họ, bọn họ liền tự tìm thú vui cho mình, không có việc gì liền túm lại đi nói xấu nhà người ta.Nhìn xem, hôm nay Vương Mỹ Quyên không ở đây, Tang Tiểu Lan liền nói to nói nhỏ với bà Trọng.“Lâm Vãn Thanh này chính là loại người vô cùng keo kiệt”“Cho dù là tổ ông vò vẽ cũng không keo kiệt bằng cô ta, ích kỷ keo kiệt, mọi người đều là hàng xóm với nhau cũng không thèm quan tâm chia sẻ”Kỳ thật là, trong lòng của bà Trọng cũng chú ý đến mấy món đồ vật này cho nên mới lại đây, không nghĩ đến Lâm Vãn Thanh lại làm như không khí, sau khi cảm ơn người chuyển đồ đem vào nhà giúp mình, liền cười vui vẻ mà dẫn mấy người chị dâu cùng tiến vào nhà mình.Cố Tiểu Nhị là một cậu nhóc rất tinh ranh, cậu nhóc đã sớm cảm thấy không thích bà Trọng và Tang Tiểu Lan, cố ý đi ở sau cùng, lúc đóng cửa còn vang lên một tiếng “Cạch”, còn không quên làm mặt quỷ hướng về phía hai người ở bên ngoài.“Lêu lêu lêu”“Cái thằng nhóc hư đốn này, đây là có ý gì?”“Đúng là không có giáo dưỡng!”“Một người mẹ kế làm sao có thể nuôi dạy một đứa trẻ tốt được!”Tang Tiểu Lan và bà Trọng tức giận hét lớn tiếng, nhưng mà lại không có ai thèm quan tâm đến.Cuối cùng hai người bọn họ chỉ có thể tức giận thở hổn hển mà đi về nhà.Ở bên nhà họ Cố, bởi vì mẹ Cố đưa đến thật sự quá nhiều đồ, những người chị dâu chỉ có thể ở lại để giúp đỡ, tuy rằng có rất nhiều đồ vật cảm thấy hiếm lạ, nhưng mà những người chị dâu này cũng không phải là loại người thấy tiền liền sáng mắt, hay là có tính tình cố kỵ lòng dạ hẹp hòi.Chị dâu Kim Hoa liên tục cảm thán, nói thẳng em dâu là người có mệnh tốt, gả cho một người chồng tốt, còn có một bà mẹ chồng tốt.Lâm Vãn Thanh nhớ đến mẹ chồng nhà chị dâu Kim Hoa, cũng cười nói: “Trong nhà của chị dâu cũng rất tốt”.Nói đến mẹ chồng nhà mình, chị dâu Kim Hoa liền cảm thấy vô cùng thỏa mãn: “Đúng vậy, mỗi một người đềucó một số mệnh khác nhau, mẹ chồng nhà chị rất tốt, nhưng mà bà già nhà chị thì, chính là bà nội của chồng, kết hôn mấy năm trước đây, lúc đó chị còn chưa sinh được con, bà già ấy đã không ít lần nói chị là gà mái không biết đẻ trứng”Nói đến việc này, chị dâu Kim Hoa lại cảm thấy tức giận.Mấy người chị dâu liền vội vàng khuyên nhủ cô ấy, nói mọi việc đều đã qua rồi, hiện tại không phải ngày lành đã đến rồi sao?