Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…
Chương 167
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… “Em trai là thằng nhóc thối, xấu một chút cũng không có việc g씓Em gái là nàng tiên nhỏ, là bảo bối xinh đẹp nhất của nhà mình.“Đúng vậy đúng vậy, em trai có thể xấu, nhưng mà em gái thì không thể xấu được”Lâm Vãn Thanh: “… Đây là cái logic quỷ quái gì vậy?”Chẳng lẽ lại là phó đoàn trưởng Cố dạy sao?Nhìn thấy ánh mắt liếc qua của vợ mình, phó đoàn trưởng Cố đang ôm con gái liền làm ra vẻ mặt vô tội.Cuối cùng vẫn là do Tiểu Cố An làm lộ ra: “Là bà nội nói như vậy, em trai là con khỉ con xấu xí, còn em gái là xinh đẹp nhất”Vừa nói hết câu, mẹ Cố cảm thấy không phải là không có chút kiêu ngạo mà nhìn vào cháu gái của mình nói: “Cháu gái của bà là đẹp nhất.Mẹ ruột liền giật giật khóe miệng, giống như con khỉ con vậy đẹp chỗ nào?Mẹ Cố này đúng ra suy nghĩ chuyện xa đến như vậy.Mẹ Cố cũng nhìn ra suy nghĩ của con dâu, liền cảm thấy buồn cười nói: “Chờ cho đứa bé lớn hơn một chút sẽ trắng trẻo xinh đẹp”Được rồi, mẹ vui vẻ là được rồi.Lâm Vãn Thanh vốn cũng không ôm nhiều hy vọng liền bắt đầu tiến vào giai đoạn ở cữ sau sinh. Tuy rằng hiện tại đang là mùa hè, thời tiết nóng bức, nhưng mà mẹ Cố là người đã tiếp thu qua giáo dục kiểu mới, trở thành một bà mẹ chồng có tư tưởng vô cùng hiện đại, cũng không để cho Lâm Vãn Thanh giống như mấy người mẹ mới sinh con khác, khi ở cữ cần phải bắt buộc nằm trên giường, không được tắm rửa, cần phải dùng khăn trùm đầu.Ngoại trừ việc cho mấy đứa bé uống sữa và điều dưỡng hậu sản, cô thường xuyên phải ăn mấy món canh đầu cá trích không có chút hương vị gì cả, mọi việc trong nhà điều cảm thấy vô cùng thảnh thơi.Ngay ngày long phượng thai được sinh ra, mẹ Cố đã gọi điện thoại báo cho gia đình ở Kinh Thị, cha Cố vừa nghe thấy bản thân có được một đôi cháu trai cháu gái, liền vui mừng đến mức không tìm ra đông tây nam bắc. Đầu tiên là gọi điện thoại báo tin cho bảy cô tám dì trong gia đình họ hàng, sau đó khuôn mặt rạng rỡ mà đi một vòng ở trong sân khu tập thể, mấy người chiến hữu lâu năm nhìn thấy bộ dạng này của ông, cảm thấy tò mò liền mở miệng hỏi: “Ông Cố có chuyện gì mà cao hứng như vậy?”Miệng đã sắp ngoác lên trời.Cha Cố lập tức lớn giọng trả lời: “Không có gì, trong nhà lại có thêm cháu nội“Trời, đây đúng là chuyện vui mừng? Nhà ông là có thêm đứa cháu trai hay là cháu gái đây?”“Đều không phải, là trai gái nhà tôi.“Trai gái nhà ông, rốt cuộc là sinh cái gì?“Là long phượng thai! Một đứa cháu trai một đứa cháu gái, một đôi! Ha ha, ông Lý ông chưa thấy bao giờ đi, cháu gái nhà tôi lớn lên sẽ rất xinh đẹp, còn có cháu trai nhà tôi… Thế nào, hâm mộ không, để cho con trai của ông nỗ lực thêm!”Cứ như thế, cha Cố vừa gặp được người liền sẽ bắt đầu khoe khoang một trận, thành công làm cho mấy người chiến hữu cũ đen mặt, sau đó chắp tay lại vui sướng hài lòng đi về nhà tìm tên đặt cho hai đứa cháu nội của mình.Ba ngày sau, cha Cố sau khi xem hết mấy quyển từ điển trong nhà, mới vô cùng khó khăn mà lấy ra cái tên tốt nhất đặt cho cháu trai cháu gái của ông.Anh trai liền gọi là Cổ Thần, tựa như nắng sớm cả đời đều quanh minh lỗi lạc.Còn em gái thì đặt là Cố Khê, suối nước chảy róc rách, có thể nhấn chìm mọi thứ, cầu mong sống vui sướng cả đòi.“Cố Thần, Cố Khê?”Lâm Vãn Thanh cầm điện thoại, lẩm bẩm mấy chữ trong miệng, nhìn xem hai đứa bé đang vui sướng phun bong bóng nằm trong nôi, cười: “Hai cái tên này thật hay“Cảm ơn cha.”Đầu bên kia điện thoại cha Cố lập tức cười tươi như một đoá hoa, Thanh Thanh thích tên ông lấy rất tốt, mę Cố ở một bên cười, ba đứa nhỏ dựa vào kế bên chiếc nôi, cầm lấy trống bỏi chơi với em trai em gái.
“Em trai là thằng nhóc thối, xấu một chút cũng không có việc gì”
“Em gái là nàng tiên nhỏ, là bảo bối xinh đẹp nhất của nhà mình.
“Đúng vậy đúng vậy, em trai có thể xấu, nhưng mà em gái thì không thể xấu được”
Lâm Vãn Thanh: “… Đây là cái logic quỷ quái gì vậy?”
Chẳng lẽ lại là phó đoàn trưởng Cố dạy sao?
Nhìn thấy ánh mắt liếc qua của vợ mình, phó đoàn trưởng Cố đang ôm con gái liền làm ra vẻ mặt vô tội.
Cuối cùng vẫn là do Tiểu Cố An làm lộ ra: “Là bà nội nói như vậy, em trai là con khỉ con xấu xí, còn em gái là xinh đẹp nhất”
Vừa nói hết câu, mẹ Cố cảm thấy không phải là không có chút kiêu ngạo mà nhìn vào cháu gái của mình nói: “Cháu gái của bà là đẹp nhất.
Mẹ ruột liền giật giật khóe miệng, giống như con khỉ con vậy đẹp chỗ nào?
Mẹ Cố này đúng ra suy nghĩ chuyện xa đến như vậy.
Mẹ Cố cũng nhìn ra suy nghĩ của con dâu, liền cảm thấy buồn cười nói: “Chờ cho đứa bé lớn hơn một chút sẽ trắng trẻo xinh đẹp”
Được rồi, mẹ vui vẻ là được rồi.
Lâm Vãn Thanh vốn cũng không ôm nhiều hy vọng liền bắt đầu tiến vào giai đoạn ở cữ sau sinh. Tuy rằng hiện tại đang là mùa hè, thời tiết nóng bức, nhưng mà mẹ Cố là người đã tiếp thu qua giáo dục kiểu mới, trở thành một bà mẹ chồng có tư tưởng vô cùng hiện đại, cũng không để cho Lâm Vãn Thanh giống như mấy người mẹ mới sinh con khác, khi ở cữ cần phải bắt buộc nằm trên giường, không được tắm rửa, cần phải dùng khăn trùm đầu.
Ngoại trừ việc cho mấy đứa bé uống sữa và điều dưỡng hậu sản, cô thường xuyên phải ăn mấy món canh đầu cá trích không có chút hương vị gì cả, mọi việc trong nhà điều cảm thấy vô cùng thảnh thơi.
Ngay ngày long phượng thai được sinh ra, mẹ Cố đã gọi điện thoại báo cho gia đình ở Kinh Thị, cha Cố vừa nghe thấy bản thân có được một đôi cháu trai cháu gái, liền vui mừng đến mức không tìm ra đông tây nam bắc. Đầu tiên là gọi điện thoại báo tin cho bảy cô tám dì trong gia đình họ hàng, sau đó khuôn mặt rạng rỡ mà đi một vòng ở trong sân khu tập thể, mấy người chiến hữu lâu năm nhìn thấy bộ dạng này của ông, cảm thấy tò mò liền mở miệng hỏi: “Ông Cố có chuyện gì mà cao hứng như vậy?”
Miệng đã sắp ngoác lên trời.
Cha Cố lập tức lớn giọng trả lời: “Không có gì, trong nhà lại có thêm cháu nội
“Trời, đây đúng là chuyện vui mừng? Nhà ông là có thêm đứa cháu trai hay là cháu gái đây?”
“Đều không phải, là trai gái nhà tôi.
“Trai gái nhà ông, rốt cuộc là sinh cái gì?
“Là long phượng thai! Một đứa cháu trai một đứa cháu gái, một đôi! Ha ha, ông Lý ông chưa thấy bao giờ đi, cháu gái nhà tôi lớn lên sẽ rất xinh đẹp, còn có cháu trai nhà tôi… Thế nào, hâm mộ không, để cho con trai của ông nỗ lực thêm!”
Cứ như thế, cha Cố vừa gặp được người liền sẽ bắt đầu khoe khoang một trận, thành công làm cho mấy người chiến hữu cũ đen mặt, sau đó chắp tay lại vui sướng hài lòng đi về nhà tìm tên đặt cho hai đứa cháu nội của mình.
Ba ngày sau, cha Cố sau khi xem hết mấy quyển từ điển trong nhà, mới vô cùng khó khăn mà lấy ra cái tên tốt nhất đặt cho cháu trai cháu gái của ông.
Anh trai liền gọi là Cổ Thần, tựa như nắng sớm cả đời đều quanh minh lỗi lạc.
Còn em gái thì đặt là Cố Khê, suối nước chảy róc rách, có thể nhấn chìm mọi thứ, cầu mong sống vui sướng cả đòi.
“Cố Thần, Cố Khê?”
Lâm Vãn Thanh cầm điện thoại, lẩm bẩm mấy chữ trong miệng, nhìn xem hai đứa bé đang vui sướng phun bong bóng nằm trong nôi, cười: “Hai cái tên này thật hay
“Cảm ơn cha.”
Đầu bên kia điện thoại cha Cố lập tức cười tươi như một đoá hoa, Thanh Thanh thích tên ông lấy rất tốt, mę Cố ở một bên cười, ba đứa nhỏ dựa vào kế bên chiếc nôi, cầm lấy trống bỏi chơi với em trai em gái.
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… “Em trai là thằng nhóc thối, xấu một chút cũng không có việc g씓Em gái là nàng tiên nhỏ, là bảo bối xinh đẹp nhất của nhà mình.“Đúng vậy đúng vậy, em trai có thể xấu, nhưng mà em gái thì không thể xấu được”Lâm Vãn Thanh: “… Đây là cái logic quỷ quái gì vậy?”Chẳng lẽ lại là phó đoàn trưởng Cố dạy sao?Nhìn thấy ánh mắt liếc qua của vợ mình, phó đoàn trưởng Cố đang ôm con gái liền làm ra vẻ mặt vô tội.Cuối cùng vẫn là do Tiểu Cố An làm lộ ra: “Là bà nội nói như vậy, em trai là con khỉ con xấu xí, còn em gái là xinh đẹp nhất”Vừa nói hết câu, mẹ Cố cảm thấy không phải là không có chút kiêu ngạo mà nhìn vào cháu gái của mình nói: “Cháu gái của bà là đẹp nhất.Mẹ ruột liền giật giật khóe miệng, giống như con khỉ con vậy đẹp chỗ nào?Mẹ Cố này đúng ra suy nghĩ chuyện xa đến như vậy.Mẹ Cố cũng nhìn ra suy nghĩ của con dâu, liền cảm thấy buồn cười nói: “Chờ cho đứa bé lớn hơn một chút sẽ trắng trẻo xinh đẹp”Được rồi, mẹ vui vẻ là được rồi.Lâm Vãn Thanh vốn cũng không ôm nhiều hy vọng liền bắt đầu tiến vào giai đoạn ở cữ sau sinh. Tuy rằng hiện tại đang là mùa hè, thời tiết nóng bức, nhưng mà mẹ Cố là người đã tiếp thu qua giáo dục kiểu mới, trở thành một bà mẹ chồng có tư tưởng vô cùng hiện đại, cũng không để cho Lâm Vãn Thanh giống như mấy người mẹ mới sinh con khác, khi ở cữ cần phải bắt buộc nằm trên giường, không được tắm rửa, cần phải dùng khăn trùm đầu.Ngoại trừ việc cho mấy đứa bé uống sữa và điều dưỡng hậu sản, cô thường xuyên phải ăn mấy món canh đầu cá trích không có chút hương vị gì cả, mọi việc trong nhà điều cảm thấy vô cùng thảnh thơi.Ngay ngày long phượng thai được sinh ra, mẹ Cố đã gọi điện thoại báo cho gia đình ở Kinh Thị, cha Cố vừa nghe thấy bản thân có được một đôi cháu trai cháu gái, liền vui mừng đến mức không tìm ra đông tây nam bắc. Đầu tiên là gọi điện thoại báo tin cho bảy cô tám dì trong gia đình họ hàng, sau đó khuôn mặt rạng rỡ mà đi một vòng ở trong sân khu tập thể, mấy người chiến hữu lâu năm nhìn thấy bộ dạng này của ông, cảm thấy tò mò liền mở miệng hỏi: “Ông Cố có chuyện gì mà cao hứng như vậy?”Miệng đã sắp ngoác lên trời.Cha Cố lập tức lớn giọng trả lời: “Không có gì, trong nhà lại có thêm cháu nội“Trời, đây đúng là chuyện vui mừng? Nhà ông là có thêm đứa cháu trai hay là cháu gái đây?”“Đều không phải, là trai gái nhà tôi.“Trai gái nhà ông, rốt cuộc là sinh cái gì?“Là long phượng thai! Một đứa cháu trai một đứa cháu gái, một đôi! Ha ha, ông Lý ông chưa thấy bao giờ đi, cháu gái nhà tôi lớn lên sẽ rất xinh đẹp, còn có cháu trai nhà tôi… Thế nào, hâm mộ không, để cho con trai của ông nỗ lực thêm!”Cứ như thế, cha Cố vừa gặp được người liền sẽ bắt đầu khoe khoang một trận, thành công làm cho mấy người chiến hữu cũ đen mặt, sau đó chắp tay lại vui sướng hài lòng đi về nhà tìm tên đặt cho hai đứa cháu nội của mình.Ba ngày sau, cha Cố sau khi xem hết mấy quyển từ điển trong nhà, mới vô cùng khó khăn mà lấy ra cái tên tốt nhất đặt cho cháu trai cháu gái của ông.Anh trai liền gọi là Cổ Thần, tựa như nắng sớm cả đời đều quanh minh lỗi lạc.Còn em gái thì đặt là Cố Khê, suối nước chảy róc rách, có thể nhấn chìm mọi thứ, cầu mong sống vui sướng cả đòi.“Cố Thần, Cố Khê?”Lâm Vãn Thanh cầm điện thoại, lẩm bẩm mấy chữ trong miệng, nhìn xem hai đứa bé đang vui sướng phun bong bóng nằm trong nôi, cười: “Hai cái tên này thật hay“Cảm ơn cha.”Đầu bên kia điện thoại cha Cố lập tức cười tươi như một đoá hoa, Thanh Thanh thích tên ông lấy rất tốt, mę Cố ở một bên cười, ba đứa nhỏ dựa vào kế bên chiếc nôi, cầm lấy trống bỏi chơi với em trai em gái.