Chạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời…
Chương 168
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Còn phó đoàn trưởng Cố thì… Từ sau khi long phượng thai được sinh ra, địa vị ở nhà của anh càng thấp hơn trước.Mẹ Cố cảm thấy việc lấy tên gì, chỉ cần Thanh Thanh cảm thấy vui vẻ là tốt rồi, còn cái thằng con trai thối của bà thì muốn đi đâu thì đi!Phó đoàn trưởng Cố: ””Sau khi ông nội đã đặt tên cho hai đứa nhỏ, còn tên ở nhà sẽ do bà nội đặt.Được giao phó trọng trách mẹ Cố suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng mới đập một cái lên đùi, con người sống trên đời, tốt nhất không có gì khác ngoài hai chữ đoàn viên, tên ở nhà của long phượng thai liền gọi là Đoàn Đoàn và Viên Viên.Anh trai là Đoàn Đoàn, em gái là Viên Viên, mấy cậu nhóc nhỏ cũng đứng lên vui mừng, chạy vòng vòng xung quanh hai đứa bé đang nằm thổi bong bóng nói.“Em là Đoàn Đoàn”“Em là Viện Viên“Đoàn Đoàn lớn lên sẽ giống chú“Viên Viên lớn lên sẽ rất giống thím“Cho nên Đoàn Đoàn mới xấu như vậy, còn Viên Viên mới đẹp như thế sao?”Mấy anh trai nhỏ lại hưng phấn quá mức rồi, Lâm Vãn Thanh vội vàng ôm lấy ba đứa nhỏ.“Hiện tại là 10 giờ rồi, bảo bối ngoan ngoãn biết nghe lời sẽ làm gì?”“Về phòng ngủ ạ!”“Đúng vậy.Ba cậu nhóc liền hiểu được, ngoan ngoãn đi đánh răng, lên giường ngủ.Tiểu Cố An đi theo Cố Trạch để ngủ chung, còn Cố Tiểu Nhị ngủ một mình, nếu như có ai ngủ cùng giường với cậu nhóc thì đến nửa đêm sẽ bị đá xuống giường.Bọn nhỏ đều đã đi ngủ, mẹ Cố cũng đã lớn tuổi nên cần ngủ sớm.Có thêm hai đứa nhỏ, Lâm Vãn Thanh cũng không có tính toán để cho phó đoàn trưởng Cố làm cha phủi tay đứng nhìn.Giỡn sao, phó đoàn trưởng Cố nhà Cô chính là một người cha tốt của thời đại mới.Trong nhà còn có hai đứa nhỏ chỉ có thể b.ú sữa, sữa của Lâm Vãn Thanh cũng không đủ, vào ban ngày phải chăm sóc hai đứa nhỏ, đã là việc mệt mỏi quá sức rồi.Vì thế, đến buổi tối hai đứa nhỏ dù là đi tiểu hay là đói bụng, chỉ cần vừa mở miệng kêu một tiếng, người mới làm mẹ lần đầu vẫn còn đang ngủ ngon, thì phó đoàn trưởng Cố đã đứng dậy, động tác nhẹ nhàng mà bế hai bảo bối nhỏ lên, đầu tiên là đi kiểm tra tã lót xem có đi tiểu hay là đi ngoài không, nếu như tã lót vẫn khô ráo, vậy thì chính là đói bụng, ôm lấy hai đứa nhỏ trên tay đong đưa vài cái, bọn nhỏ liền ngửi thấy mùi hương mát lạnh trên người cha mình, lập tức nín khóc.Sau đó lấy sữa bột, đút sữa, lại thay một cái tã khác, động tác thay tã vô cùng thuần thục, chờ cho đến khi Lâm Vãn Thanh tỉnh dậy, nhìn thấy ánh đèn ấm áp, phó đoàn trưởng Cố vén tay áo lên, cảnh tượng đút sữa thay tã, ở trong mắt cô, đây chính là hình ảnh gợi cảm đến mức không thể nào chịu đựng được.Mỗi khi mấy người chị dâu đến trong nhà chơi, nhìn thấy một đống tã được phơi đầy trong sân, không cần hỏi cũng biết, đây khẳng định là do phó đoàn trưởng Cố giặt.Thời điểm mọi người trong quân khu tụ lại trò chuyện với nhau, còn có mấy người chị dâu nhịn không được mà cảm thán: “Phó đoàn trưởng Cố đúng là một nam nhân tốt khó gặp”“Chính xác, người kia nhà tôi, thời điểm tôi sinh con đừng nói là giúp đỡ giặt tã cho con, ngay khi đứa nhỏ khóc, ông ta còn không thèm nhăn mày lấy một cái”“Người kia nhà tôi cũng vậy, thời điểm tôi sinh đứa lớn, buổi tối cần phải cho con uống sữa, ban ngày đã phải làm cơm giặt tã còn phải lo hết việc trong nhà, liền muốn kêu ông ta xem con giùm một chút, mấy người đoán xem ông ta nói gì?”“Nói gì?”“Cái tên nam nhân khốn nạn kia nói, việc trông con là việc của phụ nữ, một nam nhân như ông ta không thể làm!”“Mẹ kiếp! Thời điểm ***** sao không nói như vậy đi?”“Đúng vậy”“Đồ con rùa khốn kiếp!”“Đồ không có lương tâm!”“Đợi tôi về nhà cho ông ta đẹp mặt!”Mấy người chị dâu càng nói càng tức giận, chờ cho đến khi mấy ông chồng từ bộ đội trở về nhà, liền phát hiện vợ mình còn chưa nấu cơm.
Còn phó đoàn trưởng Cố thì… Từ sau khi long phượng thai được sinh ra, địa vị ở nhà của anh càng thấp hơn trước.
Mẹ Cố cảm thấy việc lấy tên gì, chỉ cần Thanh Thanh cảm thấy vui vẻ là tốt rồi, còn cái thằng con trai thối của bà thì muốn đi đâu thì đi!
Phó đoàn trưởng Cố: ””
Sau khi ông nội đã đặt tên cho hai đứa nhỏ, còn tên ở nhà sẽ do bà nội đặt.
Được giao phó trọng trách mẹ Cố suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng mới đập một cái lên đùi, con người sống trên đời, tốt nhất không có gì khác ngoài hai chữ đoàn viên, tên ở nhà của long phượng thai liền gọi là Đoàn Đoàn và Viên Viên.
Anh trai là Đoàn Đoàn, em gái là Viên Viên, mấy cậu nhóc nhỏ cũng đứng lên vui mừng, chạy vòng vòng xung quanh hai đứa bé đang nằm thổi bong bóng nói.
“Em là Đoàn Đoàn”
“Em là Viện Viên
“Đoàn Đoàn lớn lên sẽ giống chú
“Viên Viên lớn lên sẽ rất giống thím
“Cho nên Đoàn Đoàn mới xấu như vậy, còn Viên Viên mới đẹp như thế sao?”
Mấy anh trai nhỏ lại hưng phấn quá mức rồi, Lâm Vãn Thanh vội vàng ôm lấy ba đứa nhỏ.
“Hiện tại là 10 giờ rồi, bảo bối ngoan ngoãn biết nghe lời sẽ làm gì?”
“Về phòng ngủ ạ!”
“Đúng vậy.
Ba cậu nhóc liền hiểu được, ngoan ngoãn đi đánh răng, lên giường ngủ.
Tiểu Cố An đi theo Cố Trạch để ngủ chung, còn Cố Tiểu Nhị ngủ một mình, nếu như có ai ngủ cùng giường với cậu nhóc thì đến nửa đêm sẽ bị đá xuống giường.
Bọn nhỏ đều đã đi ngủ, mẹ Cố cũng đã lớn tuổi nên cần ngủ sớm.
Có thêm hai đứa nhỏ, Lâm Vãn Thanh cũng không có tính toán để cho phó đoàn trưởng Cố làm cha phủi tay đứng nhìn.
Giỡn sao, phó đoàn trưởng Cố nhà Cô chính là một người cha tốt của thời đại mới.
Trong nhà còn có hai đứa nhỏ chỉ có thể b.ú sữa, sữa của Lâm Vãn Thanh cũng không đủ, vào ban ngày phải chăm sóc hai đứa nhỏ, đã là việc mệt mỏi quá sức rồi.
Vì thế, đến buổi tối hai đứa nhỏ dù là đi tiểu hay là đói bụng, chỉ cần vừa mở miệng kêu một tiếng, người mới làm mẹ lần đầu vẫn còn đang ngủ ngon, thì phó đoàn trưởng Cố đã đứng dậy, động tác nhẹ nhàng mà bế hai bảo bối nhỏ lên, đầu tiên là đi kiểm tra tã lót xem có đi tiểu hay là đi ngoài không, nếu như tã lót vẫn khô ráo, vậy thì chính là đói bụng, ôm lấy hai đứa nhỏ trên tay đong đưa vài cái, bọn nhỏ liền ngửi thấy mùi hương mát lạnh trên người cha mình, lập tức nín khóc.
Sau đó lấy sữa bột, đút sữa, lại thay một cái tã khác, động tác thay tã vô cùng thuần thục, chờ cho đến khi Lâm Vãn Thanh tỉnh dậy, nhìn thấy ánh đèn ấm áp, phó đoàn trưởng Cố vén tay áo lên, cảnh tượng đút sữa thay tã, ở trong mắt cô, đây chính là hình ảnh gợi cảm đến mức không thể nào chịu đựng được.
Mỗi khi mấy người chị dâu đến trong nhà chơi, nhìn thấy một đống tã được phơi đầy trong sân, không cần hỏi cũng biết, đây khẳng định là do phó đoàn trưởng Cố giặt.
Thời điểm mọi người trong quân khu tụ lại trò chuyện với nhau, còn có mấy người chị dâu nhịn không được mà cảm thán: “Phó đoàn trưởng Cố đúng là một nam nhân tốt khó gặp”
“Chính xác, người kia nhà tôi, thời điểm tôi sinh con đừng nói là giúp đỡ giặt tã cho con, ngay khi đứa nhỏ khóc, ông ta còn không thèm nhăn mày lấy một cái”
“Người kia nhà tôi cũng vậy, thời điểm tôi sinh đứa lớn, buổi tối cần phải cho con uống sữa, ban ngày đã phải làm cơm giặt tã còn phải lo hết việc trong nhà, liền muốn kêu ông ta xem con giùm một chút, mấy người đoán xem ông ta nói gì?”
“Nói gì?”
“Cái tên nam nhân khốn nạn kia nói, việc trông con là việc của phụ nữ, một nam nhân như ông ta không thể làm!”
“Mẹ kiếp! Thời điểm ***** sao không nói như vậy đi?”
“Đúng vậy”
“Đồ con rùa khốn kiếp!”
“Đồ không có lương tâm!”
“Đợi tôi về nhà cho ông ta đẹp mặt!”
Mấy người chị dâu càng nói càng tức giận, chờ cho đến khi mấy ông chồng từ bộ đội trở về nhà, liền phát hiện vợ mình còn chưa nấu cơm.
Thập Niên 70, Những Ngày Tươi Đẹp Của Người Vợ Quân NhânTác giả: Thiên Sơn Trà Tân Quán/天山茶賓館Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChạng vạng, chân trời âm u vì bị mây đen bao phủ, sau khi kết thúc một ngày lao động, các thôn dân đều khiêng nông cụ về nhà ăn cơm. Lâm Vãn Thanh xách theo ấm nước bước trên đường về nhà, cô mặc trên người một bộ quần áo màu hồng thắt eo, mái tóc dài đen nhánh được thắt thành b.í.m tóc như bánh quai chèo, eo thon và đôi chân dài, khuôn mặt nhỏ trắng nõn trông cực kì thu hút. Dưới tán cây dương liễu cách đó không xa, mấy bà lão ở trong thôn đang ngồi trên ghế dài, vừa thắt dây đeo vừa nói chuyện phiếm, trong đó có một bà lão thấy Lâm Vãn Thanh ở phía trước, không khỏi thở dài: “Số của con bé Vãn Thanh cũng thật khổ.” “Ai nói không phải đâu, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều là người tốt, làm sao bọn họ có thể ra đi như thế được….” “Haiz, mẹ của Vãn Thanh cũng là một người hiền lành. Tôi nhìn đứa nhỏ này lớn lên, từ trước đến nay cô ấy luôn dịu dàng, nói chuyện cũng cực kì nhỏ nhẹ. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy nổi giận với bất kì ai.” “Đây đúng là số mệnh mà.” “Thôi, không nói nữa, nhìn trời… Còn phó đoàn trưởng Cố thì… Từ sau khi long phượng thai được sinh ra, địa vị ở nhà của anh càng thấp hơn trước.Mẹ Cố cảm thấy việc lấy tên gì, chỉ cần Thanh Thanh cảm thấy vui vẻ là tốt rồi, còn cái thằng con trai thối của bà thì muốn đi đâu thì đi!Phó đoàn trưởng Cố: ””Sau khi ông nội đã đặt tên cho hai đứa nhỏ, còn tên ở nhà sẽ do bà nội đặt.Được giao phó trọng trách mẹ Cố suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng mới đập một cái lên đùi, con người sống trên đời, tốt nhất không có gì khác ngoài hai chữ đoàn viên, tên ở nhà của long phượng thai liền gọi là Đoàn Đoàn và Viên Viên.Anh trai là Đoàn Đoàn, em gái là Viên Viên, mấy cậu nhóc nhỏ cũng đứng lên vui mừng, chạy vòng vòng xung quanh hai đứa bé đang nằm thổi bong bóng nói.“Em là Đoàn Đoàn”“Em là Viện Viên“Đoàn Đoàn lớn lên sẽ giống chú“Viên Viên lớn lên sẽ rất giống thím“Cho nên Đoàn Đoàn mới xấu như vậy, còn Viên Viên mới đẹp như thế sao?”Mấy anh trai nhỏ lại hưng phấn quá mức rồi, Lâm Vãn Thanh vội vàng ôm lấy ba đứa nhỏ.“Hiện tại là 10 giờ rồi, bảo bối ngoan ngoãn biết nghe lời sẽ làm gì?”“Về phòng ngủ ạ!”“Đúng vậy.Ba cậu nhóc liền hiểu được, ngoan ngoãn đi đánh răng, lên giường ngủ.Tiểu Cố An đi theo Cố Trạch để ngủ chung, còn Cố Tiểu Nhị ngủ một mình, nếu như có ai ngủ cùng giường với cậu nhóc thì đến nửa đêm sẽ bị đá xuống giường.Bọn nhỏ đều đã đi ngủ, mẹ Cố cũng đã lớn tuổi nên cần ngủ sớm.Có thêm hai đứa nhỏ, Lâm Vãn Thanh cũng không có tính toán để cho phó đoàn trưởng Cố làm cha phủi tay đứng nhìn.Giỡn sao, phó đoàn trưởng Cố nhà Cô chính là một người cha tốt của thời đại mới.Trong nhà còn có hai đứa nhỏ chỉ có thể b.ú sữa, sữa của Lâm Vãn Thanh cũng không đủ, vào ban ngày phải chăm sóc hai đứa nhỏ, đã là việc mệt mỏi quá sức rồi.Vì thế, đến buổi tối hai đứa nhỏ dù là đi tiểu hay là đói bụng, chỉ cần vừa mở miệng kêu một tiếng, người mới làm mẹ lần đầu vẫn còn đang ngủ ngon, thì phó đoàn trưởng Cố đã đứng dậy, động tác nhẹ nhàng mà bế hai bảo bối nhỏ lên, đầu tiên là đi kiểm tra tã lót xem có đi tiểu hay là đi ngoài không, nếu như tã lót vẫn khô ráo, vậy thì chính là đói bụng, ôm lấy hai đứa nhỏ trên tay đong đưa vài cái, bọn nhỏ liền ngửi thấy mùi hương mát lạnh trên người cha mình, lập tức nín khóc.Sau đó lấy sữa bột, đút sữa, lại thay một cái tã khác, động tác thay tã vô cùng thuần thục, chờ cho đến khi Lâm Vãn Thanh tỉnh dậy, nhìn thấy ánh đèn ấm áp, phó đoàn trưởng Cố vén tay áo lên, cảnh tượng đút sữa thay tã, ở trong mắt cô, đây chính là hình ảnh gợi cảm đến mức không thể nào chịu đựng được.Mỗi khi mấy người chị dâu đến trong nhà chơi, nhìn thấy một đống tã được phơi đầy trong sân, không cần hỏi cũng biết, đây khẳng định là do phó đoàn trưởng Cố giặt.Thời điểm mọi người trong quân khu tụ lại trò chuyện với nhau, còn có mấy người chị dâu nhịn không được mà cảm thán: “Phó đoàn trưởng Cố đúng là một nam nhân tốt khó gặp”“Chính xác, người kia nhà tôi, thời điểm tôi sinh con đừng nói là giúp đỡ giặt tã cho con, ngay khi đứa nhỏ khóc, ông ta còn không thèm nhăn mày lấy một cái”“Người kia nhà tôi cũng vậy, thời điểm tôi sinh đứa lớn, buổi tối cần phải cho con uống sữa, ban ngày đã phải làm cơm giặt tã còn phải lo hết việc trong nhà, liền muốn kêu ông ta xem con giùm một chút, mấy người đoán xem ông ta nói gì?”“Nói gì?”“Cái tên nam nhân khốn nạn kia nói, việc trông con là việc của phụ nữ, một nam nhân như ông ta không thể làm!”“Mẹ kiếp! Thời điểm ***** sao không nói như vậy đi?”“Đúng vậy”“Đồ con rùa khốn kiếp!”“Đồ không có lương tâm!”“Đợi tôi về nhà cho ông ta đẹp mặt!”Mấy người chị dâu càng nói càng tức giận, chờ cho đến khi mấy ông chồng từ bộ đội trở về nhà, liền phát hiện vợ mình còn chưa nấu cơm.