Tác giả:

"Tiện nhân!" Bằng một giọng nói hung hãn tràn đầy ánh giận, Tô Châu lên tiếng quát tháo vào Khiết Băng. Khiết Băng luôn coi mẹ con cô ta là ân nhân vì đã cứu mình đợt cô bị bất tỉnh giữa đường nhưng thái độ càng quá quắt của họ khiến cô hận không thể mắng lai họ một lần. Cô liếc nhìn mẹ con Tô Châu, Tô Mộc Lan. Tô Châu chẳng qua chỉ là đứa con ngoài giá thú, vì không được người cha tài phiệt chấp nhận nên mẹ con cô ta đã lưu lạc đến thành phố M không mấy danh tiếng này. Họ đem cô về nhà được 2 năm, ngoài mặt thì nhiệt tình, thân thiện, luôn miệng khen con nuôi - Khiết Băng là tài ba, luôn cho cô thứ tốt nhưng đâu ai biết rằng bà chỉ coi cô là ở đợ, làm trâu làm ngựa cho bà. Mang trong mình nỗi hận thù nhưng Khiết Băng không thể làm gì, cô chỉ biết ngoan ngoãn để họ nói cho cô biết quá khứ của mình. Vậy nhưng, không đơn giản như thế! Họ liên tục chà đạp lên lòng tự tôn của cô. Bây giờ vì chàng trai con gái bà yêu đem lòng thích cô, bà ta quát tháo, đánh cô dã man. Toàn thân đầy thương…

Chương 16: Anh Đang Ở Đâu

Giá Như Anh Gặp Lại Em Sớm Hơn!Tác giả: Miin MiinTruyện Ngôn Tình"Tiện nhân!" Bằng một giọng nói hung hãn tràn đầy ánh giận, Tô Châu lên tiếng quát tháo vào Khiết Băng. Khiết Băng luôn coi mẹ con cô ta là ân nhân vì đã cứu mình đợt cô bị bất tỉnh giữa đường nhưng thái độ càng quá quắt của họ khiến cô hận không thể mắng lai họ một lần. Cô liếc nhìn mẹ con Tô Châu, Tô Mộc Lan. Tô Châu chẳng qua chỉ là đứa con ngoài giá thú, vì không được người cha tài phiệt chấp nhận nên mẹ con cô ta đã lưu lạc đến thành phố M không mấy danh tiếng này. Họ đem cô về nhà được 2 năm, ngoài mặt thì nhiệt tình, thân thiện, luôn miệng khen con nuôi - Khiết Băng là tài ba, luôn cho cô thứ tốt nhưng đâu ai biết rằng bà chỉ coi cô là ở đợ, làm trâu làm ngựa cho bà. Mang trong mình nỗi hận thù nhưng Khiết Băng không thể làm gì, cô chỉ biết ngoan ngoãn để họ nói cho cô biết quá khứ của mình. Vậy nhưng, không đơn giản như thế! Họ liên tục chà đạp lên lòng tự tôn của cô. Bây giờ vì chàng trai con gái bà yêu đem lòng thích cô, bà ta quát tháo, đánh cô dã man. Toàn thân đầy thương… Sau lúc đó, Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền phải mất một lúc mới định thần lại được.Họ nhanh chóng bước đi theo Khiết Băng, trên tay Lý Nhật là người đàn ông lúc nãi bị bắn vào chân.Máu từ chân ông ta không ngừng chảy.Lâm Kỳ thấy vậy nên đã bó sơ qua cho ông bằng một miếng vải nhỏ.Ngồi trên chiếc xe Jeep, bốn người con trai không dám há miệng nói nửa lời vì cảm nhận được sát khí bao trùm Khiết Băng.Khiết Băng dù cho tập trung đến đâu cũng bị họ làm cho bực mình vì họ cứ đánh mắt ra hiệu với nhau."Muốn hỏi gì hỏi đi!"Giọng nói lạnh lùng của cô cất lên, Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền vô thức nuốt nước bọt.Bằng giọng hơi run, Lâm Kỳ hỏi cô:"Rốt cuộc phu nhân là ai?"Khóe miệng cô cong nở nụ cười quỷ dị lên làm họ thất thần:"Từ từ các anh sẽ biết!"Họ im lặng ngồi trên xe, người đàn ông bị bắt do mất máu nên đã bất tỉnh.30 phút sau, Khiết Băng dừng xe lại ở một căn nhà nhỏ bỏ hoangLý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền bước đều theo sau lưng cô.Từ sau lúc cô hạ gục Andy thì họ thầm tôn sùng cô, quyết không nhìn mặt mà bắt hình dong nữa.Khiết Băng tiến lại gần ngôi nhà, mở chiếc cửa cũ kĩ ra.Bên trong chỉ có bụi và bụiTrong đầu cô thầm nhẩm tiếng bước chân"Một! hai! ba! bảy!"Cô từ từ hạ thấp thân mình xuống, đặt tay lên viên gạch lót sàn.Bất chợt một khung cửa tự động bật lên giống như chiếc thang máy từ cõi âm lên trần thế.Khiết Băng thao tác nhanh nhạy, bấm mật mã.Cánh cửa từ từ mở ra.Quả đúng đó là một chiếc thang máy!Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền há hốc trầm trồ"Đi theo tôi."Giọng Khiết Băng vang lên, do căn phòng nhỏ kín đáo nên âm thanh cô phát ra không mấy vang vọng.Họ đi theo cô vào trongLại thêm lần nữa trầm trồ"Chị Scor! Mừng chị trở lại! "Thuộc hạ của cô đã đứng xếp thành hai hàng từ lúc nào, đồng thời hô lớn.Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền bất chợt nhận ra:" Hóa ra phu nhân là Scor, nữ lão đại trong truyên thuyết của Tân Đạo đảng!"Họ cảm thấy rất hâm mộ cô, ngày càng ngưỡng mộ cô!Khiết Băng nhanh chóng vào vị trí của mình.Minh Hán, thủ lĩnh của nơi này theo lời cô dặn liền nhanh chóng đưa 3 vệ sĩ kia của cô cùng tên thuộc hạ của Andy đến phòng thẩm traKhiết Băng lấy điện thoại ra gọi cho Hắc Dạ"Dạ, em hãy điều tra hành tung của King 3 ngày nay cho chị!Ngay lập tức"Đầu dây bên kia không hiểu mấy nhưng cũng đồng ýLúc này cô rất mệt, cô khẽ thở dài.Khiết Băng một lần nữa lặp lại câu hỏi thắc mắc hằng đêm mấy hôm nay"Đông Phương Hoàng Minh, rốt cuộc anh là ai?Anh đang ở đâu hả?!Anh phải quay lại để tôi ỷ lại vào anh chứ?!"!Ở một nơi sát thành phố Johannesburg của Nam Phi"Lão đại cố lên!"Các thuộc ***** tín của người mà Khiết Băng lo lắng bấy lâu nay giọng run run đồng thanh nói.Phần bụng dưới cùng bã vai Đông Phương Hoàng Minh bây giờ đang bị rỉ máu.Máu cứ tuôn rơi thành từng dòng từng dòng.Đối với anh những vết thương này không nhằm nhò gì hết.Nhưng do hai ngày trước anh cũng bị thương nên cơ thể anh mất quá nhiều máu.Cơ thể tiều tụy khiến anh khó mà kiểm soát được cơn đau ê ẩm hiện tại.Anh cắn răng chịu đựng để vượt qua vì ở nơi nào đó có người đang quan tâm anh, lo lắng cho anh!Có lẽ là thần giao cách cảm!Cô đau thì anh đau!Anh quyết tâm sống sót để trở về bên cô!Anh còn nhiều lời chưa nói với cô kia mà!

Sau lúc đó, Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền phải mất một lúc mới định thần lại được.

Họ nhanh chóng bước đi theo Khiết Băng, trên tay Lý Nhật là người đàn ông lúc nãi bị bắn vào chân.

Máu từ chân ông ta không ngừng chảy.

Lâm Kỳ thấy vậy nên đã bó sơ qua cho ông bằng một miếng vải nhỏ.

Ngồi trên chiếc xe Jeep, bốn người con trai không dám há miệng nói nửa lời vì cảm nhận được sát khí bao trùm Khiết Băng.

Khiết Băng dù cho tập trung đến đâu cũng bị họ làm cho bực mình vì họ cứ đánh mắt ra hiệu với nhau.

"Muốn hỏi gì hỏi đi!"

Giọng nói lạnh lùng của cô cất lên, Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền vô thức nuốt nước bọt.

Bằng giọng hơi run, Lâm Kỳ hỏi cô:

"Rốt cuộc phu nhân là ai?"

Khóe miệng cô cong nở nụ cười quỷ dị lên làm họ thất thần:

"Từ từ các anh sẽ biết!"

Họ im lặng ngồi trên xe, người đàn ông bị bắt do mất máu nên đã bất tỉnh.

30 phút sau, Khiết Băng dừng xe lại ở một căn nhà nhỏ bỏ hoang

Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền bước đều theo sau lưng cô.

Từ sau lúc cô hạ gục Andy thì họ thầm tôn sùng cô, quyết không nhìn mặt mà bắt hình dong nữa.

Khiết Băng tiến lại gần ngôi nhà, mở chiếc cửa cũ kĩ ra.

Bên trong chỉ có bụi và bụi

Trong đầu cô thầm nhẩm tiếng bước chân

"Một! hai! ba! bảy!"

Cô từ từ hạ thấp thân mình xuống, đặt tay lên viên gạch lót sàn.

Bất chợt một khung cửa tự động bật lên giống như chiếc thang máy từ cõi âm lên trần thế.

Khiết Băng thao tác nhanh nhạy, bấm mật mã.

Cánh cửa từ từ mở ra.

Quả đúng đó là một chiếc thang máy!

Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền há hốc trầm trồ

"Đi theo tôi.

"

Giọng Khiết Băng vang lên, do căn phòng nhỏ kín đáo nên âm thanh cô phát ra không mấy vang vọng.

Họ đi theo cô vào trong

Lại thêm lần nữa trầm trồ

"Chị Scor! Mừng chị trở lại! "

Thuộc hạ của cô đã đứng xếp thành hai hàng từ lúc nào, đồng thời hô lớn.

Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền bất chợt nhận ra:

" Hóa ra phu nhân là Scor, nữ lão đại trong truyên thuyết của Tân Đạo đảng!"

Họ cảm thấy rất hâm mộ cô, ngày càng ngưỡng mộ cô!

Khiết Băng nhanh chóng vào vị trí của mình.

Minh Hán, thủ lĩnh của nơi này theo lời cô dặn liền nhanh chóng đưa 3 vệ sĩ kia của cô cùng tên thuộc hạ của Andy đến phòng thẩm tra

Khiết Băng lấy điện thoại ra gọi cho Hắc Dạ

"Dạ, em hãy điều tra hành tung của King 3 ngày nay cho chị!

Ngay lập tức"

Đầu dây bên kia không hiểu mấy nhưng cũng đồng ý

Lúc này cô rất mệt, cô khẽ thở dài.

Khiết Băng một lần nữa lặp lại câu hỏi thắc mắc hằng đêm mấy hôm nay

"Đông Phương Hoàng Minh, rốt cuộc anh là ai?

Anh đang ở đâu hả?!

Anh phải quay lại để tôi ỷ lại vào anh chứ?!"

!

Ở một nơi sát thành phố Johannesburg của Nam Phi

"Lão đại cố lên!"

Các thuộc ***** tín của người mà Khiết Băng lo lắng bấy lâu nay giọng run run đồng thanh nói.

Phần bụng dưới cùng bã vai Đông Phương Hoàng Minh bây giờ đang bị rỉ máu.

Máu cứ tuôn rơi thành từng dòng từng dòng.

Đối với anh những vết thương này không nhằm nhò gì hết.

Nhưng do hai ngày trước anh cũng bị thương nên cơ thể anh mất quá nhiều máu.

Cơ thể tiều tụy khiến anh khó mà kiểm soát được cơn đau ê ẩm hiện tại.

Anh cắn răng chịu đựng để vượt qua vì ở nơi nào đó có người đang quan tâm anh, lo lắng cho anh!

Có lẽ là thần giao cách cảm!

Cô đau thì anh đau!

Anh quyết tâm sống sót để trở về bên cô!

Anh còn nhiều lời chưa nói với cô kia mà!

Giá Như Anh Gặp Lại Em Sớm Hơn!Tác giả: Miin MiinTruyện Ngôn Tình"Tiện nhân!" Bằng một giọng nói hung hãn tràn đầy ánh giận, Tô Châu lên tiếng quát tháo vào Khiết Băng. Khiết Băng luôn coi mẹ con cô ta là ân nhân vì đã cứu mình đợt cô bị bất tỉnh giữa đường nhưng thái độ càng quá quắt của họ khiến cô hận không thể mắng lai họ một lần. Cô liếc nhìn mẹ con Tô Châu, Tô Mộc Lan. Tô Châu chẳng qua chỉ là đứa con ngoài giá thú, vì không được người cha tài phiệt chấp nhận nên mẹ con cô ta đã lưu lạc đến thành phố M không mấy danh tiếng này. Họ đem cô về nhà được 2 năm, ngoài mặt thì nhiệt tình, thân thiện, luôn miệng khen con nuôi - Khiết Băng là tài ba, luôn cho cô thứ tốt nhưng đâu ai biết rằng bà chỉ coi cô là ở đợ, làm trâu làm ngựa cho bà. Mang trong mình nỗi hận thù nhưng Khiết Băng không thể làm gì, cô chỉ biết ngoan ngoãn để họ nói cho cô biết quá khứ của mình. Vậy nhưng, không đơn giản như thế! Họ liên tục chà đạp lên lòng tự tôn của cô. Bây giờ vì chàng trai con gái bà yêu đem lòng thích cô, bà ta quát tháo, đánh cô dã man. Toàn thân đầy thương… Sau lúc đó, Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền phải mất một lúc mới định thần lại được.Họ nhanh chóng bước đi theo Khiết Băng, trên tay Lý Nhật là người đàn ông lúc nãi bị bắn vào chân.Máu từ chân ông ta không ngừng chảy.Lâm Kỳ thấy vậy nên đã bó sơ qua cho ông bằng một miếng vải nhỏ.Ngồi trên chiếc xe Jeep, bốn người con trai không dám há miệng nói nửa lời vì cảm nhận được sát khí bao trùm Khiết Băng.Khiết Băng dù cho tập trung đến đâu cũng bị họ làm cho bực mình vì họ cứ đánh mắt ra hiệu với nhau."Muốn hỏi gì hỏi đi!"Giọng nói lạnh lùng của cô cất lên, Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền vô thức nuốt nước bọt.Bằng giọng hơi run, Lâm Kỳ hỏi cô:"Rốt cuộc phu nhân là ai?"Khóe miệng cô cong nở nụ cười quỷ dị lên làm họ thất thần:"Từ từ các anh sẽ biết!"Họ im lặng ngồi trên xe, người đàn ông bị bắt do mất máu nên đã bất tỉnh.30 phút sau, Khiết Băng dừng xe lại ở một căn nhà nhỏ bỏ hoangLý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền bước đều theo sau lưng cô.Từ sau lúc cô hạ gục Andy thì họ thầm tôn sùng cô, quyết không nhìn mặt mà bắt hình dong nữa.Khiết Băng tiến lại gần ngôi nhà, mở chiếc cửa cũ kĩ ra.Bên trong chỉ có bụi và bụiTrong đầu cô thầm nhẩm tiếng bước chân"Một! hai! ba! bảy!"Cô từ từ hạ thấp thân mình xuống, đặt tay lên viên gạch lót sàn.Bất chợt một khung cửa tự động bật lên giống như chiếc thang máy từ cõi âm lên trần thế.Khiết Băng thao tác nhanh nhạy, bấm mật mã.Cánh cửa từ từ mở ra.Quả đúng đó là một chiếc thang máy!Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền há hốc trầm trồ"Đi theo tôi."Giọng Khiết Băng vang lên, do căn phòng nhỏ kín đáo nên âm thanh cô phát ra không mấy vang vọng.Họ đi theo cô vào trongLại thêm lần nữa trầm trồ"Chị Scor! Mừng chị trở lại! "Thuộc hạ của cô đã đứng xếp thành hai hàng từ lúc nào, đồng thời hô lớn.Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền bất chợt nhận ra:" Hóa ra phu nhân là Scor, nữ lão đại trong truyên thuyết của Tân Đạo đảng!"Họ cảm thấy rất hâm mộ cô, ngày càng ngưỡng mộ cô!Khiết Băng nhanh chóng vào vị trí của mình.Minh Hán, thủ lĩnh của nơi này theo lời cô dặn liền nhanh chóng đưa 3 vệ sĩ kia của cô cùng tên thuộc hạ của Andy đến phòng thẩm traKhiết Băng lấy điện thoại ra gọi cho Hắc Dạ"Dạ, em hãy điều tra hành tung của King 3 ngày nay cho chị!Ngay lập tức"Đầu dây bên kia không hiểu mấy nhưng cũng đồng ýLúc này cô rất mệt, cô khẽ thở dài.Khiết Băng một lần nữa lặp lại câu hỏi thắc mắc hằng đêm mấy hôm nay"Đông Phương Hoàng Minh, rốt cuộc anh là ai?Anh đang ở đâu hả?!Anh phải quay lại để tôi ỷ lại vào anh chứ?!"!Ở một nơi sát thành phố Johannesburg của Nam Phi"Lão đại cố lên!"Các thuộc ***** tín của người mà Khiết Băng lo lắng bấy lâu nay giọng run run đồng thanh nói.Phần bụng dưới cùng bã vai Đông Phương Hoàng Minh bây giờ đang bị rỉ máu.Máu cứ tuôn rơi thành từng dòng từng dòng.Đối với anh những vết thương này không nhằm nhò gì hết.Nhưng do hai ngày trước anh cũng bị thương nên cơ thể anh mất quá nhiều máu.Cơ thể tiều tụy khiến anh khó mà kiểm soát được cơn đau ê ẩm hiện tại.Anh cắn răng chịu đựng để vượt qua vì ở nơi nào đó có người đang quan tâm anh, lo lắng cho anh!Có lẽ là thần giao cách cảm!Cô đau thì anh đau!Anh quyết tâm sống sót để trở về bên cô!Anh còn nhiều lời chưa nói với cô kia mà!

Chương 16: Anh Đang Ở Đâu