Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 47: Chương 47

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Mấy thằng nhóc nhà họ Lưu kia thật sự muốn chọc tới anh, vậy thì anh cũng phải chơi đùa với nhà họ Lưu tử tế một chút.Giải quyết Lưu Tư Viễn và Lưu Tư Tư không tính là gì, trực tiếp kéo cả nhà họ Lưu xuống mới thú vị! Mặc dù làm như vậy, anh cũng không được lợi lộc gì."Tôi muốn gả cho anh."Cố Kỳ Việt đè nén phẫn nộ nói nửa ngày lại nhận được những lời này làm anh phải tức đến phụt cười.Ngay sau đó anh không ổn định được tâm trạng nữa, cáu kỉnh nói thẳng: "Gả cho tôi? Nhưng cô cũng không thích tôi, bởi vì ba tôi là quản đốc, còn mẹ tôi là! "Bị Cố Kỳ Việt ép hỏi, Thẩm Triều Triều co quắp tóm lấy góc áo, anh nói không sai!Nhưng đó là cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ ra để tránh xa tương lai đầy ác mộng.Hơn nữa, bây giờ cô còn có thể giúp đỡ Cố Kỳ Việt giải quyết phiền toái, hai người đang gặp phải vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng!Cho nên, dù Cố Kỳ Việt có nói nhiều lời khó nghe hơn đi nữa, cô cũng sẽ không từ bỏ: "Mặc kệ anh nói cái gì, tôi đều muốn! gả cho anh!""Cô! "Không đợi Cố Kỳ Việt nổi giận với Thẩm Triều Triều nước đổ đầu vịt, chị Đại Lâm ở một bên đột nhiên "Ôi chao" một tiếng, trực tiếp vỗ đùi mình, tiếng vang thanh thúy khiến hai người theo bản năng đồng loạt quay đầu nhìn sang.Chị Đại Lâm không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, chị cười tủm tỉm nhìn Cố Kỳ Việt, chị vốn bị khí thế của anh dọa sợ nhưng sau khi nghe thấy rằng anh có một người ba là quản đốc, thế là cậu nhóc này lập tức tỏa sáng chói lọi!Nếu như con bé Triều Triều gả cho anh, vậy Vương Kiến Thiết có muốn làm gì đi nữa thì cũng là uổng công!Không tồi, thật sự không tồi!Bị chị Đại Lâm dùng ánh mắt hiền lành hòa ái nhìn, Cố Kỳ Việt mấp máy môi, lại nhìn Thẩm Triều Triều đáng thương đang co rúm lại, anh cảm thấy mình sắp điên rồi.Rõ ràng anh mới là người bị ép buộc!!!"Thẩm Triều Triều, nếu như cô kiên trì muốn gả cho tôi, cô tuyệt đối sẽ hối hận, tôi sẽ! "Khụ khụ.Lại một lần nữa bị người ta cắt ngang cuộc trò chuyện, Cố Kỳ Việt hung ác quay đầu nhìn lại, kết quả lại gặp được thư ký của xưởng sắt thép Vương Hồng Quân, anh ta trừng mắt anh, sau đó kiên trì mở miệng: "Kỳ Việt à, hôn lễ của cậu và đồng chí Thẩm đã được định rồi, là vào hai ngày sau."

Mấy thằng nhóc nhà họ Lưu kia thật sự muốn chọc tới anh, vậy thì anh cũng phải chơi đùa với nhà họ Lưu tử tế một chút.

Giải quyết Lưu Tư Viễn và Lưu Tư Tư không tính là gì, trực tiếp kéo cả nhà họ Lưu xuống mới thú vị! Mặc dù làm như vậy, anh cũng không được lợi lộc gì.

"Tôi muốn gả cho anh.

"

Cố Kỳ Việt đè nén phẫn nộ nói nửa ngày lại nhận được những lời này làm anh phải tức đến phụt cười.

Ngay sau đó anh không ổn định được tâm trạng nữa, cáu kỉnh nói thẳng: "Gả cho tôi? Nhưng cô cũng không thích tôi, bởi vì ba tôi là quản đốc, còn mẹ tôi là! "

Bị Cố Kỳ Việt ép hỏi, Thẩm Triều Triều co quắp tóm lấy góc áo, anh nói không sai!

Nhưng đó là cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ ra để tránh xa tương lai đầy ác mộng.

Hơn nữa, bây giờ cô còn có thể giúp đỡ Cố Kỳ Việt giải quyết phiền toái, hai người đang gặp phải vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng!

Cho nên, dù Cố Kỳ Việt có nói nhiều lời khó nghe hơn đi nữa, cô cũng sẽ không từ bỏ: "Mặc kệ anh nói cái gì, tôi đều muốn! gả cho anh!"

"Cô! "

Không đợi Cố Kỳ Việt nổi giận với Thẩm Triều Triều nước đổ đầu vịt, chị Đại Lâm ở một bên đột nhiên "Ôi chao" một tiếng, trực tiếp vỗ đùi mình, tiếng vang thanh thúy khiến hai người theo bản năng đồng loạt quay đầu nhìn sang.

Chị Đại Lâm không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, chị cười tủm tỉm nhìn Cố Kỳ Việt, chị vốn bị khí thế của anh dọa sợ nhưng sau khi nghe thấy rằng anh có một người ba là quản đốc, thế là cậu nhóc này lập tức tỏa sáng chói lọi!

Nếu như con bé Triều Triều gả cho anh, vậy Vương Kiến Thiết có muốn làm gì đi nữa thì cũng là uổng công!

Không tồi, thật sự không tồi!

Bị chị Đại Lâm dùng ánh mắt hiền lành hòa ái nhìn, Cố Kỳ Việt mấp máy môi, lại nhìn Thẩm Triều Triều đáng thương đang co rúm lại, anh cảm thấy mình sắp điên rồi.

Rõ ràng anh mới là người bị ép buộc!!!

"Thẩm Triều Triều, nếu như cô kiên trì muốn gả cho tôi, cô tuyệt đối sẽ hối hận, tôi sẽ! "

Khụ khụ.

Lại một lần nữa bị người ta cắt ngang cuộc trò chuyện, Cố Kỳ Việt hung ác quay đầu nhìn lại, kết quả lại gặp được thư ký của xưởng sắt thép Vương Hồng Quân, anh ta trừng mắt anh, sau đó kiên trì mở miệng: "Kỳ Việt à, hôn lễ của cậu và đồng chí Thẩm đã được định rồi, là vào hai ngày sau.

"

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Mấy thằng nhóc nhà họ Lưu kia thật sự muốn chọc tới anh, vậy thì anh cũng phải chơi đùa với nhà họ Lưu tử tế một chút.Giải quyết Lưu Tư Viễn và Lưu Tư Tư không tính là gì, trực tiếp kéo cả nhà họ Lưu xuống mới thú vị! Mặc dù làm như vậy, anh cũng không được lợi lộc gì."Tôi muốn gả cho anh."Cố Kỳ Việt đè nén phẫn nộ nói nửa ngày lại nhận được những lời này làm anh phải tức đến phụt cười.Ngay sau đó anh không ổn định được tâm trạng nữa, cáu kỉnh nói thẳng: "Gả cho tôi? Nhưng cô cũng không thích tôi, bởi vì ba tôi là quản đốc, còn mẹ tôi là! "Bị Cố Kỳ Việt ép hỏi, Thẩm Triều Triều co quắp tóm lấy góc áo, anh nói không sai!Nhưng đó là cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ ra để tránh xa tương lai đầy ác mộng.Hơn nữa, bây giờ cô còn có thể giúp đỡ Cố Kỳ Việt giải quyết phiền toái, hai người đang gặp phải vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng!Cho nên, dù Cố Kỳ Việt có nói nhiều lời khó nghe hơn đi nữa, cô cũng sẽ không từ bỏ: "Mặc kệ anh nói cái gì, tôi đều muốn! gả cho anh!""Cô! "Không đợi Cố Kỳ Việt nổi giận với Thẩm Triều Triều nước đổ đầu vịt, chị Đại Lâm ở một bên đột nhiên "Ôi chao" một tiếng, trực tiếp vỗ đùi mình, tiếng vang thanh thúy khiến hai người theo bản năng đồng loạt quay đầu nhìn sang.Chị Đại Lâm không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, chị cười tủm tỉm nhìn Cố Kỳ Việt, chị vốn bị khí thế của anh dọa sợ nhưng sau khi nghe thấy rằng anh có một người ba là quản đốc, thế là cậu nhóc này lập tức tỏa sáng chói lọi!Nếu như con bé Triều Triều gả cho anh, vậy Vương Kiến Thiết có muốn làm gì đi nữa thì cũng là uổng công!Không tồi, thật sự không tồi!Bị chị Đại Lâm dùng ánh mắt hiền lành hòa ái nhìn, Cố Kỳ Việt mấp máy môi, lại nhìn Thẩm Triều Triều đáng thương đang co rúm lại, anh cảm thấy mình sắp điên rồi.Rõ ràng anh mới là người bị ép buộc!!!"Thẩm Triều Triều, nếu như cô kiên trì muốn gả cho tôi, cô tuyệt đối sẽ hối hận, tôi sẽ! "Khụ khụ.Lại một lần nữa bị người ta cắt ngang cuộc trò chuyện, Cố Kỳ Việt hung ác quay đầu nhìn lại, kết quả lại gặp được thư ký của xưởng sắt thép Vương Hồng Quân, anh ta trừng mắt anh, sau đó kiên trì mở miệng: "Kỳ Việt à, hôn lễ của cậu và đồng chí Thẩm đã được định rồi, là vào hai ngày sau."

Chương 47: Chương 47