Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 57: Chương 57

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Vương Kiến Thiết xô đẩy không kiên nhẫn, nhưng người gã thì gầy gò không có sức, làm sao có thể là đối thủ của một người khỏe mạnh được, Vương Hồng Quân chỉ che ở trước mặt gã thôi cũng đã khiến cho Vương Kiến Thiết không thể làm gì được, gã nóng nảy ngẩng đầu muốn nói điều gì đó.Kết quả nhìn thấy người trước mặt là tâm phúc của quản đốc Cố, thế là lời nói trong miệng gã cũng thay đổi: “Thư ký Vương, hôn lễ sắp bắt đầu rồi, sao không thấy chú rể đâu?”Ha, bây giờ còn muốn thăm dò!Vương Hồng Quân chịu đựng xúc động muốn bĩu môi, bày ra dáng vẻ ngây ngô, ăn ngay nói thật: “Cố Kỳ Việt bị tạm giam ở đồn công an rồi.”Vừa nghe thấy Cố Kỳ Việt bị tạm giam, Vương Kiến Thiết nheo đôi mắt nhỏ xíu lại, lập tức nghĩ rằng có phải trong buổi hôn lễ này có cất giấu chuyện gì mờ ám hay không...Nói thật, khi nghe Thẩm Triều Triều sắp kết thân với nhà quản đốc Cố, gã ngây ngẩn cả người.Tựa như miếng ăn đến miệng còn rơi.Từ sau khi nhìn thấy ảnh chụp của Thẩm Triều Triều, Vương Kiến Thiết đã coi cô là vợ của mình.Kết quả Thẩm Triều Triều bây giờ lại muốn gả cho người khác khiến Vương Kiến Thiết vô cùng phẫn nộ, nhưng sau khi chờ lửa giận hạ xuống, gã lại bắt đầu phát sầu. Dù sao Thẩm Triều Triều gả đến nhà họ Cố thì sẽ có một chỗ dựa vững chắc và mạnh mẽ.Đến lúc đó, nếu cô muốn quay đầu đối phó với gã, vậy thì nguy rồi.Mặc dù Vương Kiến Thiết không cho rằng những chuyện mình lén lút làm sẽ bại lộ, nhưng gã không sánh được với nghiệp lớn của nhà họ Cố, nếu như trong công việc xuất hiện vấn đề...Sau khi xưởng sắt thép tôi luyện vật liệu sẽ phát cho xưởng địa phương trước theo chính sách, sau đó lắp ráp, chế tác rồi bán ra.Mà trong những xưởng này, xưởng máy móc là cần vật liệu nhất.Chiêu này của Thẩm Triều Triều xem như đã hoàn toàn bóp cổ gã!Bởi vậy, Vương Kiến Thiết nôn nóng bất an, muốn chủ động lấy lòng.Kết quả không ngờ lại nghe được tin chú rể bị tạm giam từ trong miệng của thư ký xưởng sắt thép, có phải nhà họ Cố không thèm để ý quan tâm gì đến Thẩm Triều Triều, cho nên mới tiếp tục tiến hành hôn lễ mà không kiêng dè mặt mũi của cô?Nghĩ tới đây, Vương Kiến Thiết truy hỏi có hơi gấp gáp: “Nếu chú rể không có ở đây, vậy tại sao lại còn cử hành? Nếu truyền ra ngoài thì sẽ không tốt đối với nhà gái đâu! Ba của Thẩm Triều Triều từng là nhân viên ưu tú của xưởng máy móc chúng tôi, như vậy tính ra, xưởng máy móc cũng coi như là nhà mẹ đẻ của Thẩm Triều Triều, cho nên...”Vương Hồng Quân không ngờ Vương Kiến Thiết lại dám đường hoàng nói chuyện như thế.Khiến người ta cảm thấy hơi ghê tởm.Đương nhiên, Vương Hồng Quân cũng không có bao nhiêu ý tốt, anh ta chỉ vừa mới cố ý nói như vậy mà hiện tại cá đã mắc câu, thế thì anh ta cũng phải thỏa mãn lòng hiếu kỳ của đối phương mới được.Cho nên, Vương Hồng Quân trực tiếp cắt ngang lời nói của Vương Kiến Thiết, trên mặt lộ ra vài phần khó xử nói: “Hầy, anh đã nói như vậy rồi thì tôi đây cũng không giấu giếm anh nữa…”“Cả nhà quản đốc vô cùng hài lòng đối với Thẩm Triều Triều, cho nên dù là con trai ruột của chính mình không có ở đây thì nhất định cũng phải kết mối hôn sự này, sợ Thẩm Triều Triều đột nhiên không muốn kết hôn, thế thì sẽ không còn đứa con dâu này nữa.”DTVKhông nghe thấy được lời nói mà mình hy vọng trong lòng, biểu cảm trên mặt Vương Kiến Thiết nhất thời trở nên cứng ngắc.

Vương Kiến Thiết xô đẩy không kiên nhẫn, nhưng người gã thì gầy gò không có sức, làm sao có thể là đối thủ của một người khỏe mạnh được, Vương Hồng Quân chỉ che ở trước mặt gã thôi cũng đã khiến cho Vương Kiến Thiết không thể làm gì được, gã nóng nảy ngẩng đầu muốn nói điều gì đó.

Kết quả nhìn thấy người trước mặt là tâm phúc của quản đốc Cố, thế là lời nói trong miệng gã cũng thay đổi: “Thư ký Vương, hôn lễ sắp bắt đầu rồi, sao không thấy chú rể đâu?”

Ha, bây giờ còn muốn thăm dò!

Vương Hồng Quân chịu đựng xúc động muốn bĩu môi, bày ra dáng vẻ ngây ngô, ăn ngay nói thật: “Cố Kỳ Việt bị tạm giam ở đồn công an rồi.”

Vừa nghe thấy Cố Kỳ Việt bị tạm giam, Vương Kiến Thiết nheo đôi mắt nhỏ xíu lại, lập tức nghĩ rằng có phải trong buổi hôn lễ này có cất giấu chuyện gì mờ ám hay không...

Nói thật, khi nghe Thẩm Triều Triều sắp kết thân với nhà quản đốc Cố, gã ngây ngẩn cả người.

Tựa như miếng ăn đến miệng còn rơi.

Từ sau khi nhìn thấy ảnh chụp của Thẩm Triều Triều, Vương Kiến Thiết đã coi cô là vợ của mình.

Kết quả Thẩm Triều Triều bây giờ lại muốn gả cho người khác khiến Vương Kiến Thiết vô cùng phẫn nộ, nhưng sau khi chờ lửa giận hạ xuống, gã lại bắt đầu phát sầu. Dù sao Thẩm Triều Triều gả đến nhà họ Cố thì sẽ có một chỗ dựa vững chắc và mạnh mẽ.

Đến lúc đó, nếu cô muốn quay đầu đối phó với gã, vậy thì nguy rồi.

Mặc dù Vương Kiến Thiết không cho rằng những chuyện mình lén lút làm sẽ bại lộ, nhưng gã không sánh được với nghiệp lớn của nhà họ Cố, nếu như trong công việc xuất hiện vấn đề...

Sau khi xưởng sắt thép tôi luyện vật liệu sẽ phát cho xưởng địa phương trước theo chính sách, sau đó lắp ráp, chế tác rồi bán ra.

Mà trong những xưởng này, xưởng máy móc là cần vật liệu nhất.

Chiêu này của Thẩm Triều Triều xem như đã hoàn toàn bóp cổ gã!

Bởi vậy, Vương Kiến Thiết nôn nóng bất an, muốn chủ động lấy lòng.

Kết quả không ngờ lại nghe được tin chú rể bị tạm giam từ trong miệng của thư ký xưởng sắt thép, có phải nhà họ Cố không thèm để ý quan tâm gì đến Thẩm Triều Triều, cho nên mới tiếp tục tiến hành hôn lễ mà không kiêng dè mặt mũi của cô?

Nghĩ tới đây, Vương Kiến Thiết truy hỏi có hơi gấp gáp: “Nếu chú rể không có ở đây, vậy tại sao lại còn cử hành? Nếu truyền ra ngoài thì sẽ không tốt đối với nhà gái đâu! Ba của Thẩm Triều Triều từng là nhân viên ưu tú của xưởng máy móc chúng tôi, như vậy tính ra, xưởng máy móc cũng coi như là nhà mẹ đẻ của Thẩm Triều Triều, cho nên...”

Vương Hồng Quân không ngờ Vương Kiến Thiết lại dám đường hoàng nói chuyện như thế.

Khiến người ta cảm thấy hơi ghê tởm.

Đương nhiên, Vương Hồng Quân cũng không có bao nhiêu ý tốt, anh ta chỉ vừa mới cố ý nói như vậy mà hiện tại cá đã mắc câu, thế thì anh ta cũng phải thỏa mãn lòng hiếu kỳ của đối phương mới được.

Cho nên, Vương Hồng Quân trực tiếp cắt ngang lời nói của Vương Kiến Thiết, trên mặt lộ ra vài phần khó xử nói: “Hầy, anh đã nói như vậy rồi thì tôi đây cũng không giấu giếm anh nữa…”

“Cả nhà quản đốc vô cùng hài lòng đối với Thẩm Triều Triều, cho nên dù là con trai ruột của chính mình không có ở đây thì nhất định cũng phải kết mối hôn sự này, sợ Thẩm Triều Triều đột nhiên không muốn kết hôn, thế thì sẽ không còn đứa con dâu này nữa.”

DTV

Không nghe thấy được lời nói mà mình hy vọng trong lòng, biểu cảm trên mặt Vương Kiến Thiết nhất thời trở nên cứng ngắc.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Vương Kiến Thiết xô đẩy không kiên nhẫn, nhưng người gã thì gầy gò không có sức, làm sao có thể là đối thủ của một người khỏe mạnh được, Vương Hồng Quân chỉ che ở trước mặt gã thôi cũng đã khiến cho Vương Kiến Thiết không thể làm gì được, gã nóng nảy ngẩng đầu muốn nói điều gì đó.Kết quả nhìn thấy người trước mặt là tâm phúc của quản đốc Cố, thế là lời nói trong miệng gã cũng thay đổi: “Thư ký Vương, hôn lễ sắp bắt đầu rồi, sao không thấy chú rể đâu?”Ha, bây giờ còn muốn thăm dò!Vương Hồng Quân chịu đựng xúc động muốn bĩu môi, bày ra dáng vẻ ngây ngô, ăn ngay nói thật: “Cố Kỳ Việt bị tạm giam ở đồn công an rồi.”Vừa nghe thấy Cố Kỳ Việt bị tạm giam, Vương Kiến Thiết nheo đôi mắt nhỏ xíu lại, lập tức nghĩ rằng có phải trong buổi hôn lễ này có cất giấu chuyện gì mờ ám hay không...Nói thật, khi nghe Thẩm Triều Triều sắp kết thân với nhà quản đốc Cố, gã ngây ngẩn cả người.Tựa như miếng ăn đến miệng còn rơi.Từ sau khi nhìn thấy ảnh chụp của Thẩm Triều Triều, Vương Kiến Thiết đã coi cô là vợ của mình.Kết quả Thẩm Triều Triều bây giờ lại muốn gả cho người khác khiến Vương Kiến Thiết vô cùng phẫn nộ, nhưng sau khi chờ lửa giận hạ xuống, gã lại bắt đầu phát sầu. Dù sao Thẩm Triều Triều gả đến nhà họ Cố thì sẽ có một chỗ dựa vững chắc và mạnh mẽ.Đến lúc đó, nếu cô muốn quay đầu đối phó với gã, vậy thì nguy rồi.Mặc dù Vương Kiến Thiết không cho rằng những chuyện mình lén lút làm sẽ bại lộ, nhưng gã không sánh được với nghiệp lớn của nhà họ Cố, nếu như trong công việc xuất hiện vấn đề...Sau khi xưởng sắt thép tôi luyện vật liệu sẽ phát cho xưởng địa phương trước theo chính sách, sau đó lắp ráp, chế tác rồi bán ra.Mà trong những xưởng này, xưởng máy móc là cần vật liệu nhất.Chiêu này của Thẩm Triều Triều xem như đã hoàn toàn bóp cổ gã!Bởi vậy, Vương Kiến Thiết nôn nóng bất an, muốn chủ động lấy lòng.Kết quả không ngờ lại nghe được tin chú rể bị tạm giam từ trong miệng của thư ký xưởng sắt thép, có phải nhà họ Cố không thèm để ý quan tâm gì đến Thẩm Triều Triều, cho nên mới tiếp tục tiến hành hôn lễ mà không kiêng dè mặt mũi của cô?Nghĩ tới đây, Vương Kiến Thiết truy hỏi có hơi gấp gáp: “Nếu chú rể không có ở đây, vậy tại sao lại còn cử hành? Nếu truyền ra ngoài thì sẽ không tốt đối với nhà gái đâu! Ba của Thẩm Triều Triều từng là nhân viên ưu tú của xưởng máy móc chúng tôi, như vậy tính ra, xưởng máy móc cũng coi như là nhà mẹ đẻ của Thẩm Triều Triều, cho nên...”Vương Hồng Quân không ngờ Vương Kiến Thiết lại dám đường hoàng nói chuyện như thế.Khiến người ta cảm thấy hơi ghê tởm.Đương nhiên, Vương Hồng Quân cũng không có bao nhiêu ý tốt, anh ta chỉ vừa mới cố ý nói như vậy mà hiện tại cá đã mắc câu, thế thì anh ta cũng phải thỏa mãn lòng hiếu kỳ của đối phương mới được.Cho nên, Vương Hồng Quân trực tiếp cắt ngang lời nói của Vương Kiến Thiết, trên mặt lộ ra vài phần khó xử nói: “Hầy, anh đã nói như vậy rồi thì tôi đây cũng không giấu giếm anh nữa…”“Cả nhà quản đốc vô cùng hài lòng đối với Thẩm Triều Triều, cho nên dù là con trai ruột của chính mình không có ở đây thì nhất định cũng phải kết mối hôn sự này, sợ Thẩm Triều Triều đột nhiên không muốn kết hôn, thế thì sẽ không còn đứa con dâu này nữa.”DTVKhông nghe thấy được lời nói mà mình hy vọng trong lòng, biểu cảm trên mặt Vương Kiến Thiết nhất thời trở nên cứng ngắc.

Chương 57: Chương 57