Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 58: Chương 58

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Vương Hồng Quân lại cứ như không thấy mà miệng rộng tiếp tục bô bô: “Nói cho anh biết, Thẩm Triều Triều chịu gả là chuyện tốt, không bàn đến những chuyện khác, tất cả mọi người bên nhà chồng cô ấy đều cưng chiều cô ấy, ngay cả con trai nhà mình cũng đều để qua một bên, con gái nhà ai xuất giá mà có thể gả đến một gia đình tốt như vậy chứ? Đại đa số đều là vất vả rèn luyện ở nhà chồng nhiều năm mới có thể lên làm lão làng, nhưng...”Nói tới đây, Vương Hồng Quân kéo dài âm cuối cùng, nhìn thấy Vương Kiến Thiết đen mặt, thế là anh ta thật sự càng nói càng hăng hái.“Thẩm Triều Triều gả đến nhà họ Cố căn bản không cần chịu đựng gì, muốn cái gì là có cái đó, đây là một chuyện tốt đến nỗi cho dù buổi tối đi ngủ nằm mơ thấy cũng sẽ cười cho tỉnh giấc, vậy nên quản đốc Vương cứ yên tâm 100%!”Vương Hồng Quân cười cười giơ tay vỗ bả vai Vương Kiến Thiết, sức lực lớn đến mức khiến gã lảo đảo suýt chút nữa đã ngã sấp xuống.Nhưng Vương Kiến Thiết lại không để ý tới những thứ này, hai chân gã khẽ run suy yếu vô lực, lòng chìm vào đáy cốc, sau khi biết nhà họ Cố coi trọng Thẩm Triều Triều, gã không dám lại gần nữa... Việc này phải bàn bạc kỹ hơn mới được, gã tuyệt đối không thể trở thành mục tiêu đối phó của nhà họ Cố.Thẩm Triều Triều không còn là cô gái mồ côi dễ bắt nạt nữa.Mà là con dâu nhà họ Cố!Trong lúc Vương Hồng Quân xấu xa trêu chọc Vương Kiến Thiết, Thẩm Triều Triều bên kia còn đang cố gắng làm quen.Tuy đã cố gắng giảm bớt những người cần mời đến hôn lễ lần này, nhưng đối với Thẩm Triều Triều mà nói, vẫn có rất nhiều người tới, hơn nữa thoáng cái bị đông đảo tầm mắt nhìn chằm chằm càng làm cô hoảng hốt.Cũng may Diệp Phương vẫn luôn đứng ở bên cạnh, trong những lúc cần thiết còn có thể thay cô che chắn một phen.DTVBà cũng sẽ ngăn lại những vị khách nhiệt tình đến đây bắt chuyện, Thẩm Triều Triều chỉ cần đứng bất động tại chỗ là được.Mà Vương Thải Hà lại như con bướm bay lượn giữa mọi người, cách thật xa cũng có thể nghe được tiếng cười sang sảng thật lòng mà bà ấy phát ra như hận không thể tuyên bố với toàn thế giới rằng cháu dâu của bà ấy xinh đẹp vô cùng.Đồng thời bà ấy cũng nói cho những người khác biết, bởi vì cô dâu thẹn thùng nên có lời gì cũng đều có thể nói với bà của cô.Đối với việc này, xung quanh Thẩm Triều Triều như hình thành một khoảng cách khiến cô không khỏi nghĩ, có lẽ cô là cô dâu không cần phải lo lắng gì nhất nhỉ?Cũng chính bởi vì không cần tiếp khách nên vừa rồi không chỉ có Vương Hồng Quân thấy được Vương Kiến Thiết mà Thẩm Triều Triều liếc mắt một cái cũng phát hiện ra tên xấu xa kia.Nhìn thấy đối phương không còn ác ý và kiêu ngạo như lúc trước, mà là thấp thỏm căng thẳng đứng đó, lúc này ngay cả tới gần gã cũng không dám, thế cục mạnh yếu giữa hai người đã đổi chỗ cho nhau!Đột nhiên cô nhớ lại cảm giác sợ hãi khi nhìn thấy tương lai đen tối của chính mình, nỗi hoảng hốt bất an khi bước ra khỏi nhà sau nhiều năm, sự bối rối và bàng hoàng khi đối mặt với hy vọng bị dập tắt, cùng với nỗi tuyệt vọng khi tay cầm gậy gỗ...Cô cố gắng đến tận bây giờ, cuối cùng cũng được đền đáp.Cô đã tự cứu mình thành công rồi!!!Từ nay về sau, cuộc sống của Thẩm Triều Triều sẽ tươi sáng, sẽ không còn gặp phải ác mộng bởi vì những người xấu này, cũng có thêm người thiện lương ở bên cạnh, giúp cô có thể trải nghiệm được nhiều ấm áp trong cuộc sống hơn.

Vương Hồng Quân lại cứ như không thấy mà miệng rộng tiếp tục bô bô: “Nói cho anh biết, Thẩm Triều Triều chịu gả là chuyện tốt, không bàn đến những chuyện khác, tất cả mọi người bên nhà chồng cô ấy đều cưng chiều cô ấy, ngay cả con trai nhà mình cũng đều để qua một bên, con gái nhà ai xuất giá mà có thể gả đến một gia đình tốt như vậy chứ? Đại đa số đều là vất vả rèn luyện ở nhà chồng nhiều năm mới có thể lên làm lão làng, nhưng...”

Nói tới đây, Vương Hồng Quân kéo dài âm cuối cùng, nhìn thấy Vương Kiến Thiết đen mặt, thế là anh ta thật sự càng nói càng hăng hái.

“Thẩm Triều Triều gả đến nhà họ Cố căn bản không cần chịu đựng gì, muốn cái gì là có cái đó, đây là một chuyện tốt đến nỗi cho dù buổi tối đi ngủ nằm mơ thấy cũng sẽ cười cho tỉnh giấc, vậy nên quản đốc Vương cứ yên tâm 100%!”

Vương Hồng Quân cười cười giơ tay vỗ bả vai Vương Kiến Thiết, sức lực lớn đến mức khiến gã lảo đảo suýt chút nữa đã ngã sấp xuống.

Nhưng Vương Kiến Thiết lại không để ý tới những thứ này, hai chân gã khẽ run suy yếu vô lực, lòng chìm vào đáy cốc, sau khi biết nhà họ Cố coi trọng Thẩm Triều Triều, gã không dám lại gần nữa... Việc này phải bàn bạc kỹ hơn mới được, gã tuyệt đối không thể trở thành mục tiêu đối phó của nhà họ Cố.

Thẩm Triều Triều không còn là cô gái mồ côi dễ bắt nạt nữa.

Mà là con dâu nhà họ Cố!

Trong lúc Vương Hồng Quân xấu xa trêu chọc Vương Kiến Thiết, Thẩm Triều Triều bên kia còn đang cố gắng làm quen.

Tuy đã cố gắng giảm bớt những người cần mời đến hôn lễ lần này, nhưng đối với Thẩm Triều Triều mà nói, vẫn có rất nhiều người tới, hơn nữa thoáng cái bị đông đảo tầm mắt nhìn chằm chằm càng làm cô hoảng hốt.

Cũng may Diệp Phương vẫn luôn đứng ở bên cạnh, trong những lúc cần thiết còn có thể thay cô che chắn một phen.

DTV

Bà cũng sẽ ngăn lại những vị khách nhiệt tình đến đây bắt chuyện, Thẩm Triều Triều chỉ cần đứng bất động tại chỗ là được.

Mà Vương Thải Hà lại như con bướm bay lượn giữa mọi người, cách thật xa cũng có thể nghe được tiếng cười sang sảng thật lòng mà bà ấy phát ra như hận không thể tuyên bố với toàn thế giới rằng cháu dâu của bà ấy xinh đẹp vô cùng.

Đồng thời bà ấy cũng nói cho những người khác biết, bởi vì cô dâu thẹn thùng nên có lời gì cũng đều có thể nói với bà của cô.

Đối với việc này, xung quanh Thẩm Triều Triều như hình thành một khoảng cách khiến cô không khỏi nghĩ, có lẽ cô là cô dâu không cần phải lo lắng gì nhất nhỉ?

Cũng chính bởi vì không cần tiếp khách nên vừa rồi không chỉ có Vương Hồng Quân thấy được Vương Kiến Thiết mà Thẩm Triều Triều liếc mắt một cái cũng phát hiện ra tên xấu xa kia.

Nhìn thấy đối phương không còn ác ý và kiêu ngạo như lúc trước, mà là thấp thỏm căng thẳng đứng đó, lúc này ngay cả tới gần gã cũng không dám, thế cục mạnh yếu giữa hai người đã đổi chỗ cho nhau!

Đột nhiên cô nhớ lại cảm giác sợ hãi khi nhìn thấy tương lai đen tối của chính mình, nỗi hoảng hốt bất an khi bước ra khỏi nhà sau nhiều năm, sự bối rối và bàng hoàng khi đối mặt với hy vọng bị dập tắt, cùng với nỗi tuyệt vọng khi tay cầm gậy gỗ...

Cô cố gắng đến tận bây giờ, cuối cùng cũng được đền đáp.

Cô đã tự cứu mình thành công rồi!!!

Từ nay về sau, cuộc sống của Thẩm Triều Triều sẽ tươi sáng, sẽ không còn gặp phải ác mộng bởi vì những người xấu này, cũng có thêm người thiện lương ở bên cạnh, giúp cô có thể trải nghiệm được nhiều ấm áp trong cuộc sống hơn.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Vương Hồng Quân lại cứ như không thấy mà miệng rộng tiếp tục bô bô: “Nói cho anh biết, Thẩm Triều Triều chịu gả là chuyện tốt, không bàn đến những chuyện khác, tất cả mọi người bên nhà chồng cô ấy đều cưng chiều cô ấy, ngay cả con trai nhà mình cũng đều để qua một bên, con gái nhà ai xuất giá mà có thể gả đến một gia đình tốt như vậy chứ? Đại đa số đều là vất vả rèn luyện ở nhà chồng nhiều năm mới có thể lên làm lão làng, nhưng...”Nói tới đây, Vương Hồng Quân kéo dài âm cuối cùng, nhìn thấy Vương Kiến Thiết đen mặt, thế là anh ta thật sự càng nói càng hăng hái.“Thẩm Triều Triều gả đến nhà họ Cố căn bản không cần chịu đựng gì, muốn cái gì là có cái đó, đây là một chuyện tốt đến nỗi cho dù buổi tối đi ngủ nằm mơ thấy cũng sẽ cười cho tỉnh giấc, vậy nên quản đốc Vương cứ yên tâm 100%!”Vương Hồng Quân cười cười giơ tay vỗ bả vai Vương Kiến Thiết, sức lực lớn đến mức khiến gã lảo đảo suýt chút nữa đã ngã sấp xuống.Nhưng Vương Kiến Thiết lại không để ý tới những thứ này, hai chân gã khẽ run suy yếu vô lực, lòng chìm vào đáy cốc, sau khi biết nhà họ Cố coi trọng Thẩm Triều Triều, gã không dám lại gần nữa... Việc này phải bàn bạc kỹ hơn mới được, gã tuyệt đối không thể trở thành mục tiêu đối phó của nhà họ Cố.Thẩm Triều Triều không còn là cô gái mồ côi dễ bắt nạt nữa.Mà là con dâu nhà họ Cố!Trong lúc Vương Hồng Quân xấu xa trêu chọc Vương Kiến Thiết, Thẩm Triều Triều bên kia còn đang cố gắng làm quen.Tuy đã cố gắng giảm bớt những người cần mời đến hôn lễ lần này, nhưng đối với Thẩm Triều Triều mà nói, vẫn có rất nhiều người tới, hơn nữa thoáng cái bị đông đảo tầm mắt nhìn chằm chằm càng làm cô hoảng hốt.Cũng may Diệp Phương vẫn luôn đứng ở bên cạnh, trong những lúc cần thiết còn có thể thay cô che chắn một phen.DTVBà cũng sẽ ngăn lại những vị khách nhiệt tình đến đây bắt chuyện, Thẩm Triều Triều chỉ cần đứng bất động tại chỗ là được.Mà Vương Thải Hà lại như con bướm bay lượn giữa mọi người, cách thật xa cũng có thể nghe được tiếng cười sang sảng thật lòng mà bà ấy phát ra như hận không thể tuyên bố với toàn thế giới rằng cháu dâu của bà ấy xinh đẹp vô cùng.Đồng thời bà ấy cũng nói cho những người khác biết, bởi vì cô dâu thẹn thùng nên có lời gì cũng đều có thể nói với bà của cô.Đối với việc này, xung quanh Thẩm Triều Triều như hình thành một khoảng cách khiến cô không khỏi nghĩ, có lẽ cô là cô dâu không cần phải lo lắng gì nhất nhỉ?Cũng chính bởi vì không cần tiếp khách nên vừa rồi không chỉ có Vương Hồng Quân thấy được Vương Kiến Thiết mà Thẩm Triều Triều liếc mắt một cái cũng phát hiện ra tên xấu xa kia.Nhìn thấy đối phương không còn ác ý và kiêu ngạo như lúc trước, mà là thấp thỏm căng thẳng đứng đó, lúc này ngay cả tới gần gã cũng không dám, thế cục mạnh yếu giữa hai người đã đổi chỗ cho nhau!Đột nhiên cô nhớ lại cảm giác sợ hãi khi nhìn thấy tương lai đen tối của chính mình, nỗi hoảng hốt bất an khi bước ra khỏi nhà sau nhiều năm, sự bối rối và bàng hoàng khi đối mặt với hy vọng bị dập tắt, cùng với nỗi tuyệt vọng khi tay cầm gậy gỗ...Cô cố gắng đến tận bây giờ, cuối cùng cũng được đền đáp.Cô đã tự cứu mình thành công rồi!!!Từ nay về sau, cuộc sống của Thẩm Triều Triều sẽ tươi sáng, sẽ không còn gặp phải ác mộng bởi vì những người xấu này, cũng có thêm người thiện lương ở bên cạnh, giúp cô có thể trải nghiệm được nhiều ấm áp trong cuộc sống hơn.

Chương 58: Chương 58