Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…

Chương 61: Chương 61

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Cảnh sát Chu nhịn xuống xúc động muốn thở dài, hắn ta cuộn hồ sơ trong tay lại, sau đó đi tới trước mặt Cố Kỳ Việt gõ gõ vách tường, chuẩn bị trò chuyện một chút.Suy nghĩ một lát, cảnh sát Chu chuẩn bị theo phương hướng tốt nhất: “Cố Kỳ Việt, chúc mừng cậu đã kết hôn, cô dâu rất xinh đẹp, sau này...”“Cảnh sát Chu, không biết nói thì đừng nói nữa, tôi vẫn còn độc thân!”DTVĐáng tiếc, lời nói trong miệng cảnh sát Chu còn chưa dứt thì đã bị Cố Kỳ Việt nhíu mày cắt ngang khiến cảnh sát Chu tức giận nở nụ cười, trực tiếp đưa ra chứng cứ: “Không thể nào, bạn tôi làm việc ở sở đăng ký kết hôn thành phố Giang Lâm, cậu ấy nói cậu và đồng chí Thẩm đã đăng ký kết hôn rồi.”“...”Nghe nói như thế, gương mặt Cố Kỳ Việt trực tiếp đen đi, anh cũng không hoài nghi là giả.Dù sao, mẹ anh cũng có thể làm ra loại chuyện này, chỉ là bà nội không ngăn cản sao?Còn có ba anh cũng đồng ý?Cố Kỳ Việt vẫn chưa biết mình đã thất sủng, có hơi phiền não giơ tay vuốt vuốt tóc, không ngờ cho dù anh không về nhà thì cũng không thể ngăn cản mình kết hôn thành công, vậy anh còn ở chỗ này chờ cái gì!Mau về nhà xem có cách giải quyết nào khác không!Ngay sau đó, Cố Kỳ Việt cũng không quanh co lòng vòng nữa: “Cảnh sát Chu, tôi có thể về nhà chưa?”“Không được, cần có người đến bảo lãnh thì cậu mới có thể rời đi.”Bị cảnh sát Chu từ chối, Cố Kỳ Việt cũng không tức giận, anh chỉ buồn bực một mình... Không biết sao Thẩm Triều Triều lại có năng lực lớn như vậy, thuyết phục được tất cả những người khác trong nhà họ Cố.Không phải Cố Kỳ Việt chán ghét Thẩm Triều Triều.Chỉ là anh ghét kết hôn.Kết hôn thì có gì tốt?Vừa nghĩ tới bên cạnh mình có thêm một người phụ nữ thích khóc lóc sướt mướt, Cố Kỳ Việt lập tức cảm thấy đầu mình đau nhức.Mà Thẩm Triều Triều lại còn vô cùng đáng thương, mới nói cô vài câu là cô đã rất sợ hãi... Cố Kỳ Việt tình nguyện gặp phải một người phụ nữ ngang ngược không nói đạo lý chứ không muốn gặp phải kiểu người như Thẩm Triều Triều.Cô như mèo con nho nhỏ, không đợi anh kịp làm gì thì đã sợ hãi rụt rè co lại thành một quả cầu, dáng vẻ như không hề có cảm giác an toàn, còn đang lén lút run rẩy.Nếu quả thật anh muốn làm chút gì đó thì có lẽ là đợi đến buổi tối ngủ thiếp đi, sau đó bị cảm giác áy náy đánh thức rồi tặng cho mình một cái tát!Tóm lại là phiền muốn chết.Khi mày Cố Kỳ Việt đang nhíu lại đến mức có thể treo bình dầu, cảnh sát Chu trái lại cảm thấy hiếm lạ, hắn ta không hiểu lắm, hỏi: “Ai cũng nói vợ cậu đẹp như tiên trên trời, sao thằng nhóc cậu còn ôm một dáng vẻ mặt ủ mày ê thế?”Cố Kỳ Việt im lặng liếc mắt, ngay sau đó rầu rĩ không vui mở miệng: “Nhà nước cũng không quy định kết hôn nhất định phải vui vẻ ra mặt.”Đang lúc cảnh sát Chu cảm thấy nói chuyện phiếm với Cố Kỳ Việt có thể đoản thọ thì có một người che kín mít toàn thân đột nhiên xuất hiện trước cổng chính đồn công an, nhẹ nhàng hỏi: “Xin hỏi, cảnh sát Chu... có ở đây không, tôi đến... nộp tiền bảo lãnh cho Cố... Kỳ Việt...”Chờ cảnh sát Chu giương mắt lên nhìn, nhất thời lâm vào trầm mặc.Hắn ta đột nhiên hiểu vì sao Cố Kỳ Việt không cười nổi... Khụ khụ, không ngờ đồng chí Thẩm lại là Thẩm Triều Triều, thật sự là khiến người ta phải kinh ngạc!Không chỉ cảnh sát Chu kinh ngạc, đám côn đồ bên cạnh cũng vậy, bọn họ nhìn Thẩm Triều Triều đến bảo lãnh Cố Kỳ Việt mà lại che kín đến mức ngay cả mặt cũng không lộ ra, nhất thời nhao nhao liếc mắt nhìn nhau.

Cảnh sát Chu nhịn xuống xúc động muốn thở dài, hắn ta cuộn hồ sơ trong tay lại, sau đó đi tới trước mặt Cố Kỳ Việt gõ gõ vách tường, chuẩn bị trò chuyện một chút.

Suy nghĩ một lát, cảnh sát Chu chuẩn bị theo phương hướng tốt nhất: “Cố Kỳ Việt, chúc mừng cậu đã kết hôn, cô dâu rất xinh đẹp, sau này...”

“Cảnh sát Chu, không biết nói thì đừng nói nữa, tôi vẫn còn độc thân!”

DTV

Đáng tiếc, lời nói trong miệng cảnh sát Chu còn chưa dứt thì đã bị Cố Kỳ Việt nhíu mày cắt ngang khiến cảnh sát Chu tức giận nở nụ cười, trực tiếp đưa ra chứng cứ: “Không thể nào, bạn tôi làm việc ở sở đăng ký kết hôn thành phố Giang Lâm, cậu ấy nói cậu và đồng chí Thẩm đã đăng ký kết hôn rồi.”

“...”

Nghe nói như thế, gương mặt Cố Kỳ Việt trực tiếp đen đi, anh cũng không hoài nghi là giả.

Dù sao, mẹ anh cũng có thể làm ra loại chuyện này, chỉ là bà nội không ngăn cản sao?

Còn có ba anh cũng đồng ý?

Cố Kỳ Việt vẫn chưa biết mình đã thất sủng, có hơi phiền não giơ tay vuốt vuốt tóc, không ngờ cho dù anh không về nhà thì cũng không thể ngăn cản mình kết hôn thành công, vậy anh còn ở chỗ này chờ cái gì!

Mau về nhà xem có cách giải quyết nào khác không!

Ngay sau đó, Cố Kỳ Việt cũng không quanh co lòng vòng nữa: “Cảnh sát Chu, tôi có thể về nhà chưa?”

“Không được, cần có người đến bảo lãnh thì cậu mới có thể rời đi.”

Bị cảnh sát Chu từ chối, Cố Kỳ Việt cũng không tức giận, anh chỉ buồn bực một mình... Không biết sao Thẩm Triều Triều lại có năng lực lớn như vậy, thuyết phục được tất cả những người khác trong nhà họ Cố.

Không phải Cố Kỳ Việt chán ghét Thẩm Triều Triều.

Chỉ là anh ghét kết hôn.

Kết hôn thì có gì tốt?

Vừa nghĩ tới bên cạnh mình có thêm một người phụ nữ thích khóc lóc sướt mướt, Cố Kỳ Việt lập tức cảm thấy đầu mình đau nhức.

Mà Thẩm Triều Triều lại còn vô cùng đáng thương, mới nói cô vài câu là cô đã rất sợ hãi... Cố Kỳ Việt tình nguyện gặp phải một người phụ nữ ngang ngược không nói đạo lý chứ không muốn gặp phải kiểu người như Thẩm Triều Triều.

Cô như mèo con nho nhỏ, không đợi anh kịp làm gì thì đã sợ hãi rụt rè co lại thành một quả cầu, dáng vẻ như không hề có cảm giác an toàn, còn đang lén lút run rẩy.

Nếu quả thật anh muốn làm chút gì đó thì có lẽ là đợi đến buổi tối ngủ thiếp đi, sau đó bị cảm giác áy náy đánh thức rồi tặng cho mình một cái tát!

Tóm lại là phiền muốn chết.

Khi mày Cố Kỳ Việt đang nhíu lại đến mức có thể treo bình dầu, cảnh sát Chu trái lại cảm thấy hiếm lạ, hắn ta không hiểu lắm, hỏi: “Ai cũng nói vợ cậu đẹp như tiên trên trời, sao thằng nhóc cậu còn ôm một dáng vẻ mặt ủ mày ê thế?”

Cố Kỳ Việt im lặng liếc mắt, ngay sau đó rầu rĩ không vui mở miệng: “Nhà nước cũng không quy định kết hôn nhất định phải vui vẻ ra mặt.”

Đang lúc cảnh sát Chu cảm thấy nói chuyện phiếm với Cố Kỳ Việt có thể đoản thọ thì có một người che kín mít toàn thân đột nhiên xuất hiện trước cổng chính đồn công an, nhẹ nhàng hỏi: “Xin hỏi, cảnh sát Chu... có ở đây không, tôi đến... nộp tiền bảo lãnh cho Cố... Kỳ Việt...”

Chờ cảnh sát Chu giương mắt lên nhìn, nhất thời lâm vào trầm mặc.

Hắn ta đột nhiên hiểu vì sao Cố Kỳ Việt không cười nổi... Khụ khụ, không ngờ đồng chí Thẩm lại là Thẩm Triều Triều, thật sự là khiến người ta phải kinh ngạc!

Không chỉ cảnh sát Chu kinh ngạc, đám côn đồ bên cạnh cũng vậy, bọn họ nhìn Thẩm Triều Triều đến bảo lãnh Cố Kỳ Việt mà lại che kín đến mức ngay cả mặt cũng không lộ ra, nhất thời nhao nhao liếc mắt nhìn nhau.

Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Cảnh sát Chu nhịn xuống xúc động muốn thở dài, hắn ta cuộn hồ sơ trong tay lại, sau đó đi tới trước mặt Cố Kỳ Việt gõ gõ vách tường, chuẩn bị trò chuyện một chút.Suy nghĩ một lát, cảnh sát Chu chuẩn bị theo phương hướng tốt nhất: “Cố Kỳ Việt, chúc mừng cậu đã kết hôn, cô dâu rất xinh đẹp, sau này...”“Cảnh sát Chu, không biết nói thì đừng nói nữa, tôi vẫn còn độc thân!”DTVĐáng tiếc, lời nói trong miệng cảnh sát Chu còn chưa dứt thì đã bị Cố Kỳ Việt nhíu mày cắt ngang khiến cảnh sát Chu tức giận nở nụ cười, trực tiếp đưa ra chứng cứ: “Không thể nào, bạn tôi làm việc ở sở đăng ký kết hôn thành phố Giang Lâm, cậu ấy nói cậu và đồng chí Thẩm đã đăng ký kết hôn rồi.”“...”Nghe nói như thế, gương mặt Cố Kỳ Việt trực tiếp đen đi, anh cũng không hoài nghi là giả.Dù sao, mẹ anh cũng có thể làm ra loại chuyện này, chỉ là bà nội không ngăn cản sao?Còn có ba anh cũng đồng ý?Cố Kỳ Việt vẫn chưa biết mình đã thất sủng, có hơi phiền não giơ tay vuốt vuốt tóc, không ngờ cho dù anh không về nhà thì cũng không thể ngăn cản mình kết hôn thành công, vậy anh còn ở chỗ này chờ cái gì!Mau về nhà xem có cách giải quyết nào khác không!Ngay sau đó, Cố Kỳ Việt cũng không quanh co lòng vòng nữa: “Cảnh sát Chu, tôi có thể về nhà chưa?”“Không được, cần có người đến bảo lãnh thì cậu mới có thể rời đi.”Bị cảnh sát Chu từ chối, Cố Kỳ Việt cũng không tức giận, anh chỉ buồn bực một mình... Không biết sao Thẩm Triều Triều lại có năng lực lớn như vậy, thuyết phục được tất cả những người khác trong nhà họ Cố.Không phải Cố Kỳ Việt chán ghét Thẩm Triều Triều.Chỉ là anh ghét kết hôn.Kết hôn thì có gì tốt?Vừa nghĩ tới bên cạnh mình có thêm một người phụ nữ thích khóc lóc sướt mướt, Cố Kỳ Việt lập tức cảm thấy đầu mình đau nhức.Mà Thẩm Triều Triều lại còn vô cùng đáng thương, mới nói cô vài câu là cô đã rất sợ hãi... Cố Kỳ Việt tình nguyện gặp phải một người phụ nữ ngang ngược không nói đạo lý chứ không muốn gặp phải kiểu người như Thẩm Triều Triều.Cô như mèo con nho nhỏ, không đợi anh kịp làm gì thì đã sợ hãi rụt rè co lại thành một quả cầu, dáng vẻ như không hề có cảm giác an toàn, còn đang lén lút run rẩy.Nếu quả thật anh muốn làm chút gì đó thì có lẽ là đợi đến buổi tối ngủ thiếp đi, sau đó bị cảm giác áy náy đánh thức rồi tặng cho mình một cái tát!Tóm lại là phiền muốn chết.Khi mày Cố Kỳ Việt đang nhíu lại đến mức có thể treo bình dầu, cảnh sát Chu trái lại cảm thấy hiếm lạ, hắn ta không hiểu lắm, hỏi: “Ai cũng nói vợ cậu đẹp như tiên trên trời, sao thằng nhóc cậu còn ôm một dáng vẻ mặt ủ mày ê thế?”Cố Kỳ Việt im lặng liếc mắt, ngay sau đó rầu rĩ không vui mở miệng: “Nhà nước cũng không quy định kết hôn nhất định phải vui vẻ ra mặt.”Đang lúc cảnh sát Chu cảm thấy nói chuyện phiếm với Cố Kỳ Việt có thể đoản thọ thì có một người che kín mít toàn thân đột nhiên xuất hiện trước cổng chính đồn công an, nhẹ nhàng hỏi: “Xin hỏi, cảnh sát Chu... có ở đây không, tôi đến... nộp tiền bảo lãnh cho Cố... Kỳ Việt...”Chờ cảnh sát Chu giương mắt lên nhìn, nhất thời lâm vào trầm mặc.Hắn ta đột nhiên hiểu vì sao Cố Kỳ Việt không cười nổi... Khụ khụ, không ngờ đồng chí Thẩm lại là Thẩm Triều Triều, thật sự là khiến người ta phải kinh ngạc!Không chỉ cảnh sát Chu kinh ngạc, đám côn đồ bên cạnh cũng vậy, bọn họ nhìn Thẩm Triều Triều đến bảo lãnh Cố Kỳ Việt mà lại che kín đến mức ngay cả mặt cũng không lộ ra, nhất thời nhao nhao liếc mắt nhìn nhau.

Chương 61: Chương 61