Năm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai…
Chương 352: Chương 352
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Hôm đó sau khi an ủi Cố Kỳ Việt xong, Thẩm Triều Triều lập tức quay sang tố cáo. Khi biết ông già trong nhà đột nhiên gọi điện đến, Vương Thải Hà lập tức giật mình, cảm thấy có điều không ổn, bà ấy lập tức hỏi rõ đầu đuôi câu chuyện từ Cố Kỳ Việt, sau đó lập tức gọi điện thoại mắng sa sả một trận.Ban đầu bà ấy còn định một thời gian nữa sẽ quay về quân khu Tây Bắc, kết quả... về cái gì chứ, bà ấy sẽ ở lại thành phố Giang Lâm, để cho lão già c.h.ế.t tiệt kia ăn bụi ở Tây Bắc đi!Sau khi mắng Cố Cảnh Lâm xong, Vương Thải Hà lập tức hỏi han cháu trai mình, Cố Kỳ Việt dở khóc dở cười nói rằng mình không sao cả.Có điều hình như mọi người trong nhà không tin lời anh nói, trong khoảng thời gian này, mọi người nhà họ Cố đều cẩn thận từng li từng tí làm cho Cố Kỳ Việt đột nhiên có cảm giác mình như biến thành người thủy tinh.Trong thời gian đó, tên côn đồ từng dẫn người chặn đường Thẩm Triều Triều và Chu Lan đã bị giao cho cảnh sát, ngay sau đó phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng đột nhiên bị cách chức, bị kết án tử hình với nhiều tội danh.Cây đổ khỉ tan. Nhìn thấy chú của Chó Ghẻ không còn quyền thế, cũng không còn ô che đậy, lập tức có người báo án với cảnh sát, không chỉ là một vụ án mà là mấy chục vụ án, trong đó bao gồm cả vụ án ác liệt cưỡng h.i.ế.p phụ nữ. Để cho Chó Ghẻ cũng đi theo gót người chú của mình, bị kết án tử hình.Tùy tiện một mẻ lưới đã tóm được hai khối u ác tính lớn, thành phố Giang Lâm lập tức triển khai hành động quét sạch thế lực đen tối. Trong khoảng thời gian ngắn, các vụ án hình sự trong thành phố đã giảm đi rất nhiều.Đợi đến khi sóng gió lắng xuống, sở nghiên cứu đứng sau đương nhiên nhanh chóng đến tranh công, đáng tiếc Cố Kỳ Việt dùng phương pháp ứng phó qua loa, cũng không đồng ý lời mời lập tức trở lại sở nghiên cứu làm việc.Sau khi liên tiếp từ chối vài lần, sở nghiên cứu cũng biết tạm thời không thể thuyết phục được, chỉ có thể chờ thêm rồi nói sau.Mà khi Cố Kỳ Việt an tâm ở nhà chuẩn bị dành nhiều thời gian hơn để ở bên Thẩm Triều Triều thì một ngày nọ, Thẩm Triều Triều lại không tiếp tục đọc sách tưới hoa, ngược lại thần thần bí bí ngoắc ngoắc ngón tay với anh.Cố Kỳ Việt nhịn không được nhướn mày, bèn nghe lời lại gần, lập tức nghe Thẩm Triều Triều nói: “Cố Kỳ Việt, chúng ta ra ngoài hẹn hò đi!”Trước kia đều là Cố Kỳ Việt lên kế hoạch ra ngoài, không ngờ có một ngày lại có thể nhận được lời mời chủ động của Thẩm Triều Triều!Cô giống như chú ốc sên nhỏ cuối cùng cũng không trốn trong vỏ nữa, lại giống như chú mèo con được nhận nuôi cuối cùng cũng chịu gần gũi với mọi người.Chuyện này khiến Cố Kỳ Việt chỉ cảm thấy vô cùng vui mừng, đương nhiên anh sẽ không từ chối, để Thẩm Triều Triều toàn quyền sắp xếp, đồng thời bày tỏ mình có thể hỗ trợ từ xa, nếu có chỗ nào không hiểu thì hãy chủ động hỏi anh.Mà Thẩm Triều Triều lại cười lắc đầu, nói rằng tạm thời không cần, cô đã sớm chuẩn bị từ nhiều ngày trước.Vì vậy cô còn cố ý tìm Chu Lan hỏi kỹ càng, trên bàn học trong phòng, cô viết vẽ ghi chép đến mấy chục bản nháp chính là vì ngày hôm nay!Từ sau khi Cố Kỳ Việt nhận được điện thoại của quân khu, mặc dù trông có vẻ đã ổn nhưng khóe mắt đuôi lông mày vẫn ẩn chứa vài phần buồn bã, những tổn thương trong quá khứ không phải chỉ nói vài câu là có thể xoa dịu một cách dễ dàng.Mặc dù có thể dựa vào thời gian để quên đi nhưng cũng phải mất một khoảng thời gian.DTVNhưng Thẩm Triều Triều không muốn Cố Kỳ Việt đau buồn.
Hôm đó sau khi an ủi Cố Kỳ Việt xong, Thẩm Triều Triều lập tức quay sang tố cáo. Khi biết ông già trong nhà đột nhiên gọi điện đến, Vương Thải Hà lập tức giật mình, cảm thấy có điều không ổn, bà ấy lập tức hỏi rõ đầu đuôi câu chuyện từ Cố Kỳ Việt, sau đó lập tức gọi điện thoại mắng sa sả một trận.
Ban đầu bà ấy còn định một thời gian nữa sẽ quay về quân khu Tây Bắc, kết quả... về cái gì chứ, bà ấy sẽ ở lại thành phố Giang Lâm, để cho lão già c.h.ế.t tiệt kia ăn bụi ở Tây Bắc đi!
Sau khi mắng Cố Cảnh Lâm xong, Vương Thải Hà lập tức hỏi han cháu trai mình, Cố Kỳ Việt dở khóc dở cười nói rằng mình không sao cả.
Có điều hình như mọi người trong nhà không tin lời anh nói, trong khoảng thời gian này, mọi người nhà họ Cố đều cẩn thận từng li từng tí làm cho Cố Kỳ Việt đột nhiên có cảm giác mình như biến thành người thủy tinh.
Trong thời gian đó, tên côn đồ từng dẫn người chặn đường Thẩm Triều Triều và Chu Lan đã bị giao cho cảnh sát, ngay sau đó phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng đột nhiên bị cách chức, bị kết án tử hình với nhiều tội danh.
Cây đổ khỉ tan. Nhìn thấy chú của Chó Ghẻ không còn quyền thế, cũng không còn ô che đậy, lập tức có người báo án với cảnh sát, không chỉ là một vụ án mà là mấy chục vụ án, trong đó bao gồm cả vụ án ác liệt cưỡng h.i.ế.p phụ nữ. Để cho Chó Ghẻ cũng đi theo gót người chú của mình, bị kết án tử hình.
Tùy tiện một mẻ lưới đã tóm được hai khối u ác tính lớn, thành phố Giang Lâm lập tức triển khai hành động quét sạch thế lực đen tối. Trong khoảng thời gian ngắn, các vụ án hình sự trong thành phố đã giảm đi rất nhiều.
Đợi đến khi sóng gió lắng xuống, sở nghiên cứu đứng sau đương nhiên nhanh chóng đến tranh công, đáng tiếc Cố Kỳ Việt dùng phương pháp ứng phó qua loa, cũng không đồng ý lời mời lập tức trở lại sở nghiên cứu làm việc.
Sau khi liên tiếp từ chối vài lần, sở nghiên cứu cũng biết tạm thời không thể thuyết phục được, chỉ có thể chờ thêm rồi nói sau.
Mà khi Cố Kỳ Việt an tâm ở nhà chuẩn bị dành nhiều thời gian hơn để ở bên Thẩm Triều Triều thì một ngày nọ, Thẩm Triều Triều lại không tiếp tục đọc sách tưới hoa, ngược lại thần thần bí bí ngoắc ngoắc ngón tay với anh.
Cố Kỳ Việt nhịn không được nhướn mày, bèn nghe lời lại gần, lập tức nghe Thẩm Triều Triều nói: “Cố Kỳ Việt, chúng ta ra ngoài hẹn hò đi!”
Trước kia đều là Cố Kỳ Việt lên kế hoạch ra ngoài, không ngờ có một ngày lại có thể nhận được lời mời chủ động của Thẩm Triều Triều!
Cô giống như chú ốc sên nhỏ cuối cùng cũng không trốn trong vỏ nữa, lại giống như chú mèo con được nhận nuôi cuối cùng cũng chịu gần gũi với mọi người.
Chuyện này khiến Cố Kỳ Việt chỉ cảm thấy vô cùng vui mừng, đương nhiên anh sẽ không từ chối, để Thẩm Triều Triều toàn quyền sắp xếp, đồng thời bày tỏ mình có thể hỗ trợ từ xa, nếu có chỗ nào không hiểu thì hãy chủ động hỏi anh.
Mà Thẩm Triều Triều lại cười lắc đầu, nói rằng tạm thời không cần, cô đã sớm chuẩn bị từ nhiều ngày trước.
Vì vậy cô còn cố ý tìm Chu Lan hỏi kỹ càng, trên bàn học trong phòng, cô viết vẽ ghi chép đến mấy chục bản nháp chính là vì ngày hôm nay!
Từ sau khi Cố Kỳ Việt nhận được điện thoại của quân khu, mặc dù trông có vẻ đã ổn nhưng khóe mắt đuôi lông mày vẫn ẩn chứa vài phần buồn bã, những tổn thương trong quá khứ không phải chỉ nói vài câu là có thể xoa dịu một cách dễ dàng.
Mặc dù có thể dựa vào thời gian để quên đi nhưng cũng phải mất một khoảng thời gian.
DTV
Nhưng Thẩm Triều Triều không muốn Cố Kỳ Việt đau buồn.
Thập Niên 70: Người Đẹp Sợ Giao Tiếp Gả Cho Ác BáTác giả: Triều Ca Dạ VũTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhNăm 1976, buổi trưa giữa hè càng trở nên oi bức vì mây đen cuồn cuộn nơi chân trời, chị Đại Lâm nâng tay lau mồ hôi rịn khắp đầu, sau đó nhìn cô gái ngồi phịch xuống trong viện, rồi lại nhìn những tờ giấy trắng và cờ trắng vẫn chưa được gỡ bỏ xung quanh, chị không khỏi thở dài một tiếng trong lòng. Thật đáng thương. Tuy Thẩm Hà đã hy sinh khi đang làm nhiệm vụ cố gắng giải cứu những vật tư quan trọng của xưởng máy móc, nhưng đột nhiên rời đi như thế để lại một đứa nhỏ vừa mới trưởng thành trong nhà, cô phải trải qua cuộc sống sau này thế nào đây! Hơn nữa con gái nhỏ nhà họ Thẩm còn khác biệt với người bình thường. Trước khi vợ của Thẩm Hà là Bạch Vân qua đời, lúc đó hàng xóm thỉnh thoảng qua lại vẫn có thể nhìn thấy con gái nhà họ Thẩm chơi búp bê một mình, nhưng sau khi Bạch Vân không còn nữa, con gái nhà họ Thẩm cũng không còn xuất hiện. Thẩm Hà một mình vừa làm ba lại vừa làm mẹ nuôi lớn đứa nhỏ, kết quả còn chưa kịp hưởng phúc đã ra đi! Chị Đại Lâm ở sát vách nhà họ Thẩm hơn hai… Hôm đó sau khi an ủi Cố Kỳ Việt xong, Thẩm Triều Triều lập tức quay sang tố cáo. Khi biết ông già trong nhà đột nhiên gọi điện đến, Vương Thải Hà lập tức giật mình, cảm thấy có điều không ổn, bà ấy lập tức hỏi rõ đầu đuôi câu chuyện từ Cố Kỳ Việt, sau đó lập tức gọi điện thoại mắng sa sả một trận.Ban đầu bà ấy còn định một thời gian nữa sẽ quay về quân khu Tây Bắc, kết quả... về cái gì chứ, bà ấy sẽ ở lại thành phố Giang Lâm, để cho lão già c.h.ế.t tiệt kia ăn bụi ở Tây Bắc đi!Sau khi mắng Cố Cảnh Lâm xong, Vương Thải Hà lập tức hỏi han cháu trai mình, Cố Kỳ Việt dở khóc dở cười nói rằng mình không sao cả.Có điều hình như mọi người trong nhà không tin lời anh nói, trong khoảng thời gian này, mọi người nhà họ Cố đều cẩn thận từng li từng tí làm cho Cố Kỳ Việt đột nhiên có cảm giác mình như biến thành người thủy tinh.Trong thời gian đó, tên côn đồ từng dẫn người chặn đường Thẩm Triều Triều và Chu Lan đã bị giao cho cảnh sát, ngay sau đó phó chủ nhiệm ủy ban cách mạng đột nhiên bị cách chức, bị kết án tử hình với nhiều tội danh.Cây đổ khỉ tan. Nhìn thấy chú của Chó Ghẻ không còn quyền thế, cũng không còn ô che đậy, lập tức có người báo án với cảnh sát, không chỉ là một vụ án mà là mấy chục vụ án, trong đó bao gồm cả vụ án ác liệt cưỡng h.i.ế.p phụ nữ. Để cho Chó Ghẻ cũng đi theo gót người chú của mình, bị kết án tử hình.Tùy tiện một mẻ lưới đã tóm được hai khối u ác tính lớn, thành phố Giang Lâm lập tức triển khai hành động quét sạch thế lực đen tối. Trong khoảng thời gian ngắn, các vụ án hình sự trong thành phố đã giảm đi rất nhiều.Đợi đến khi sóng gió lắng xuống, sở nghiên cứu đứng sau đương nhiên nhanh chóng đến tranh công, đáng tiếc Cố Kỳ Việt dùng phương pháp ứng phó qua loa, cũng không đồng ý lời mời lập tức trở lại sở nghiên cứu làm việc.Sau khi liên tiếp từ chối vài lần, sở nghiên cứu cũng biết tạm thời không thể thuyết phục được, chỉ có thể chờ thêm rồi nói sau.Mà khi Cố Kỳ Việt an tâm ở nhà chuẩn bị dành nhiều thời gian hơn để ở bên Thẩm Triều Triều thì một ngày nọ, Thẩm Triều Triều lại không tiếp tục đọc sách tưới hoa, ngược lại thần thần bí bí ngoắc ngoắc ngón tay với anh.Cố Kỳ Việt nhịn không được nhướn mày, bèn nghe lời lại gần, lập tức nghe Thẩm Triều Triều nói: “Cố Kỳ Việt, chúng ta ra ngoài hẹn hò đi!”Trước kia đều là Cố Kỳ Việt lên kế hoạch ra ngoài, không ngờ có một ngày lại có thể nhận được lời mời chủ động của Thẩm Triều Triều!Cô giống như chú ốc sên nhỏ cuối cùng cũng không trốn trong vỏ nữa, lại giống như chú mèo con được nhận nuôi cuối cùng cũng chịu gần gũi với mọi người.Chuyện này khiến Cố Kỳ Việt chỉ cảm thấy vô cùng vui mừng, đương nhiên anh sẽ không từ chối, để Thẩm Triều Triều toàn quyền sắp xếp, đồng thời bày tỏ mình có thể hỗ trợ từ xa, nếu có chỗ nào không hiểu thì hãy chủ động hỏi anh.Mà Thẩm Triều Triều lại cười lắc đầu, nói rằng tạm thời không cần, cô đã sớm chuẩn bị từ nhiều ngày trước.Vì vậy cô còn cố ý tìm Chu Lan hỏi kỹ càng, trên bàn học trong phòng, cô viết vẽ ghi chép đến mấy chục bản nháp chính là vì ngày hôm nay!Từ sau khi Cố Kỳ Việt nhận được điện thoại của quân khu, mặc dù trông có vẻ đã ổn nhưng khóe mắt đuôi lông mày vẫn ẩn chứa vài phần buồn bã, những tổn thương trong quá khứ không phải chỉ nói vài câu là có thể xoa dịu một cách dễ dàng.Mặc dù có thể dựa vào thời gian để quên đi nhưng cũng phải mất một khoảng thời gian.DTVNhưng Thẩm Triều Triều không muốn Cố Kỳ Việt đau buồn.