Khi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ…
Chương 41: Chương 41
Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ HàngTác giả: Thanh TểTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ… “Ai bảo cậu lơ đãng? Tôi nhắc bao nhiêu lần rồi, thôi, tập trung vào làm đi, đừng để sai sót gì, qua hai hôm nữa là rảnh rang." Cô bạn bên cạnh khuyên nhủ, cô cũng không ngờ cậu bạn lại mải mê tới mức phớt lờ cả lời nhắc nhở của mình.“Tôi thấy cô ấy lên cấp nhanh quá, lực chiến sắp đặt 1000 rồi kìa, đợi cô ấy lên cấp nữa thì cân cả team năm người luôn.Không phải game thiết lập là không tiết lộ thông tin ra ngoài sao? Sao cô ấy cái gì cũng biết vậy?” Cậu béo vẫn thấy sai sai, “Miểu Miểu, cậu nói xem, cô ấy lên núi việc đầu tiên lại là rút tiền, có phải đã biết trên núi có sơn tặc rồi không?”“Chắc là đoán được." Miểu Miểu phỏng đoán.“Sao cô ấy đỉnh thế nhỉ?" Cậu béo lại kêu gào thảm thiết, "May mắn thì thôi đi, lại còn thông minh nữa, game thôi mà cũng phân biệt đối xử à?”“Sếp chỉ nói game không lỗi là được, cậu lo lắng cô ấy lực chiến cao làm gì.” Đồng nghiệp bên cạnh lên tiếng.“Thế này cũng quá mạnh rồi, nạp tiền cũng không mạnh được thế này đâu.” Cậu béo lẩm bẩm, tay vẫn không ngừng thao tác, giải quyết hai vấn đề vừa xuất hiện.“Làm việc cho đàng hoàng đi, biết đâu lúc cậu vào game cũng bá đạo như thế.”“Tôi không thể nào như thế được, cả đời cũng không thể nào.” Cậu béo lắc đầu, “Thôi, xem người khác chơi vậy.”“Đừng xem nữa, lát nữa sếp ra lại trừ lương đấy.” Cô bạn nhắc nhở.“Haiz, cậu nói xem, cùng là người với nhau, sao lại khác biệt đến thế cơ chứ?”…Thời Miên không biết những chuyện diễn ra ở những nơi khác, cô đang bận leo núi.Ngọn núi nhìn từ xa không cao, nhưng leo lên mới biết là cao thật, cô cảm giác mình đã leo được mười phút rồi mà ngẩng đầu lên nhìn vẫn còn cao chót vót.Vị trí mà trưởng thôn đưa cho lại ở khá sâu trong núi, Thời Miên đành phải tiếp tục leo lên.Game không chỉ thiết lập mùa hè mà nhiệt độ cũng là nhiệt độ mùa hè, lúc làm nhiệm vụ không thấy nóng lắm, nhưng sức lực cần dùng để leo núi và ngồi xổm bên sông bắt vịt rõ ràng không cùng một đẳng cấp.Leo được 20 phút, Thời Miên đi tới một phiến đá phẳng, định ngồi xuống nghỉ một lát.Lần này vừa ngồi xuống, cô đã cảm thấy xung quanh có gì đó không ổn, rõ ràng lúc nãy trong núi vẫn còn tiếng chim hót, vậy mà bây giờ lại chẳng có gì, chỉ có tiếng gió thoảng qua.Thời Miên biết, NPC mới sắp xuất hiện rồi.Sẽ ở hướng nào đây? Thời Miên nghĩ ngợi một lúc, đột nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng gió lạnh, lập tức nhảy khỏi tảng đá sang bên cạnh.
“Ai bảo cậu lơ đãng? Tôi nhắc bao nhiêu lần rồi, thôi, tập trung vào làm đi, đừng để sai sót gì, qua hai hôm nữa là rảnh rang.
" Cô bạn bên cạnh khuyên nhủ, cô cũng không ngờ cậu bạn lại mải mê tới mức phớt lờ cả lời nhắc nhở của mình.
“Tôi thấy cô ấy lên cấp nhanh quá, lực chiến sắp đặt 1000 rồi kìa, đợi cô ấy lên cấp nữa thì cân cả team năm người luôn.
Không phải game thiết lập là không tiết lộ thông tin ra ngoài sao? Sao cô ấy cái gì cũng biết vậy?” Cậu béo vẫn thấy sai sai, “Miểu Miểu, cậu nói xem, cô ấy lên núi việc đầu tiên lại là rút tiền, có phải đã biết trên núi có sơn tặc rồi không?”
“Chắc là đoán được.
" Miểu Miểu phỏng đoán.
“Sao cô ấy đỉnh thế nhỉ?" Cậu béo lại kêu gào thảm thiết, "May mắn thì thôi đi, lại còn thông minh nữa, game thôi mà cũng phân biệt đối xử à?”
“Sếp chỉ nói game không lỗi là được, cậu lo lắng cô ấy lực chiến cao làm gì.
” Đồng nghiệp bên cạnh lên tiếng.
“Thế này cũng quá mạnh rồi, nạp tiền cũng không mạnh được thế này đâu.
” Cậu béo lẩm bẩm, tay vẫn không ngừng thao tác, giải quyết hai vấn đề vừa xuất hiện.
“Làm việc cho đàng hoàng đi, biết đâu lúc cậu vào game cũng bá đạo như thế.
”
“Tôi không thể nào như thế được, cả đời cũng không thể nào.
” Cậu béo lắc đầu, “Thôi, xem người khác chơi vậy.
”
“Đừng xem nữa, lát nữa sếp ra lại trừ lương đấy.
” Cô bạn nhắc nhở.
“Haiz, cậu nói xem, cùng là người với nhau, sao lại khác biệt đến thế cơ chứ?”
…
Thời Miên không biết những chuyện diễn ra ở những nơi khác, cô đang bận leo núi.
Ngọn núi nhìn từ xa không cao, nhưng leo lên mới biết là cao thật, cô cảm giác mình đã leo được mười phút rồi mà ngẩng đầu lên nhìn vẫn còn cao chót vót.
Vị trí mà trưởng thôn đưa cho lại ở khá sâu trong núi, Thời Miên đành phải tiếp tục leo lên.
Game không chỉ thiết lập mùa hè mà nhiệt độ cũng là nhiệt độ mùa hè, lúc làm nhiệm vụ không thấy nóng lắm, nhưng sức lực cần dùng để leo núi và ngồi xổm bên sông bắt vịt rõ ràng không cùng một đẳng cấp.
Leo được 20 phút, Thời Miên đi tới một phiến đá phẳng, định ngồi xuống nghỉ một lát.
Lần này vừa ngồi xuống, cô đã cảm thấy xung quanh có gì đó không ổn, rõ ràng lúc nãy trong núi vẫn còn tiếng chim hót, vậy mà bây giờ lại chẳng có gì, chỉ có tiếng gió thoảng qua.
Thời Miên biết, NPC mới sắp xuất hiện rồi.
Sẽ ở hướng nào đây? Thời Miên nghĩ ngợi một lúc, đột nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng gió lạnh, lập tức nhảy khỏi tảng đá sang bên cạnh.
Thiên Hạ Đệ Nhất Trữ HàngTác giả: Thanh TểTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngKhi Thời Miên xách con thỏ đến trước mặt ông lão được gọi là [Trưởng thôn], ông ta vẫn đang nghịch cái tẩu thuốc trên tay, thấy Thời Miên tới thì lập tức tỉnh táo hẳn. Thời Miên lạnh lùng đưa con thỏ cho ông ta để hoàn thành nhiệm vụ, lần trước cô chỉ hỏi nhiều hơn vài câu, ông lão này liền lừa cô mất mười đồng tiền, lần này cô quyết định không nói một lời nào. Trưởng thôn: "Người chơi vô danh thân mến, bạn đã hoàn thành nhiệm vụ - Bắt thỏ (1/1), xin hãy nhận phần thưởng. " [Phần thưởng nhiệm vụ chính tuyến 1 đã hoàn thành, kinh nghiệm +30, tiền đồng +20, vũ khí +1] Sau khi nhận phần thưởng quan trọng nhất của nhiệm vụ lần này từ tay Trưởng thôn - một con dao găm huyền thiết, việc đầu tiên Thời Miên làm là xem thuộc tính: Tấn công +1, Phòng thủ +1. Trông có vẻ là thuộc tính khá phế, nhưng trong khu vực dành cho người mới nơi mà khắp nơi đều là người chơi cấp 1 thì đây chắc chắn là báu vật. Mười đồng mất đi cũng được bù lại, trong lòng Thời Miên có chút an tâm, từ khi vào game đến giờ… “Ai bảo cậu lơ đãng? Tôi nhắc bao nhiêu lần rồi, thôi, tập trung vào làm đi, đừng để sai sót gì, qua hai hôm nữa là rảnh rang." Cô bạn bên cạnh khuyên nhủ, cô cũng không ngờ cậu bạn lại mải mê tới mức phớt lờ cả lời nhắc nhở của mình.“Tôi thấy cô ấy lên cấp nhanh quá, lực chiến sắp đặt 1000 rồi kìa, đợi cô ấy lên cấp nữa thì cân cả team năm người luôn.Không phải game thiết lập là không tiết lộ thông tin ra ngoài sao? Sao cô ấy cái gì cũng biết vậy?” Cậu béo vẫn thấy sai sai, “Miểu Miểu, cậu nói xem, cô ấy lên núi việc đầu tiên lại là rút tiền, có phải đã biết trên núi có sơn tặc rồi không?”“Chắc là đoán được." Miểu Miểu phỏng đoán.“Sao cô ấy đỉnh thế nhỉ?" Cậu béo lại kêu gào thảm thiết, "May mắn thì thôi đi, lại còn thông minh nữa, game thôi mà cũng phân biệt đối xử à?”“Sếp chỉ nói game không lỗi là được, cậu lo lắng cô ấy lực chiến cao làm gì.” Đồng nghiệp bên cạnh lên tiếng.“Thế này cũng quá mạnh rồi, nạp tiền cũng không mạnh được thế này đâu.” Cậu béo lẩm bẩm, tay vẫn không ngừng thao tác, giải quyết hai vấn đề vừa xuất hiện.“Làm việc cho đàng hoàng đi, biết đâu lúc cậu vào game cũng bá đạo như thế.”“Tôi không thể nào như thế được, cả đời cũng không thể nào.” Cậu béo lắc đầu, “Thôi, xem người khác chơi vậy.”“Đừng xem nữa, lát nữa sếp ra lại trừ lương đấy.” Cô bạn nhắc nhở.“Haiz, cậu nói xem, cùng là người với nhau, sao lại khác biệt đến thế cơ chứ?”…Thời Miên không biết những chuyện diễn ra ở những nơi khác, cô đang bận leo núi.Ngọn núi nhìn từ xa không cao, nhưng leo lên mới biết là cao thật, cô cảm giác mình đã leo được mười phút rồi mà ngẩng đầu lên nhìn vẫn còn cao chót vót.Vị trí mà trưởng thôn đưa cho lại ở khá sâu trong núi, Thời Miên đành phải tiếp tục leo lên.Game không chỉ thiết lập mùa hè mà nhiệt độ cũng là nhiệt độ mùa hè, lúc làm nhiệm vụ không thấy nóng lắm, nhưng sức lực cần dùng để leo núi và ngồi xổm bên sông bắt vịt rõ ràng không cùng một đẳng cấp.Leo được 20 phút, Thời Miên đi tới một phiến đá phẳng, định ngồi xuống nghỉ một lát.Lần này vừa ngồi xuống, cô đã cảm thấy xung quanh có gì đó không ổn, rõ ràng lúc nãy trong núi vẫn còn tiếng chim hót, vậy mà bây giờ lại chẳng có gì, chỉ có tiếng gió thoảng qua.Thời Miên biết, NPC mới sắp xuất hiện rồi.Sẽ ở hướng nào đây? Thời Miên nghĩ ngợi một lúc, đột nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng gió lạnh, lập tức nhảy khỏi tảng đá sang bên cạnh.