Trương Bàn Nha nhắm mắt nằm trên giường, trên người quấn chăn, nhìn phồng lên, thân hình hơi mập mạp là thứ duy nhất trông có vẻ “giàu có” trong căn phòng nhỏ tồi tàn này. “Bàn Nha, đến giờ ăn rồi!” Một người phụ nữ trung niên gầy gò mở rèm bước vào. Thay vì nói là rèm, sẽ chính xác hơn nếu nói là nửa miếng giẻ rách. Người phụ nữ cẩn thận cầm lấy một chiếc bát sứ thô màu trắng xám đã mẻ. Trương Bàn Nha dụi dụi mắt, ngồi dậy. Người phụ nhân nông thôn đặt bát lên chiếc bàn gỗ nhỏ trên giường, đưa tay chạm vào trán Bàn Nha, vẻ mặt căng thẳng đã thả lỏng đi rất nhiều, bà nhét Bàn Nha vào dưới chăn rồi đặt một chiếc gối sau lưng nàng rồi nói : "Cơn sốt đã khỏi, Bài thuốc của Vương Bá truyền ở đầu thôn thật sự có tác dụng, Mấy hôm trước ta thấy con sốt đến đỏ bừng mặt, còn nói mê sảng cả đêm, làm ta rất lo lắng” Trương Bàn Nha cười khan, trong lòng hỗn loạn, không biết nên trả lời như thế nào với phụ nhân này. Cách đây mấy ngày, nàng là một đầu bếp hàng đầu nổi tiếng quốc tế, đang chuẩn bị…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...