Trương Bàn Nha nhắm mắt nằm trên giường, trên người quấn chăn, nhìn phồng lên, thân hình hơi mập mạp là thứ duy nhất trông có vẻ “giàu có” trong căn phòng nhỏ tồi tàn này. “Bàn Nha, đến giờ ăn rồi!” Một người phụ nữ trung niên gầy gò mở rèm bước vào. Thay vì nói là rèm, sẽ chính xác hơn nếu nói là nửa miếng giẻ rách. Người phụ nữ cẩn thận cầm lấy một chiếc bát sứ thô màu trắng xám đã mẻ. Trương Bàn Nha dụi dụi mắt, ngồi dậy. Người phụ nhân nông thôn đặt bát lên chiếc bàn gỗ nhỏ trên giường, đưa tay chạm vào trán Bàn Nha, vẻ mặt căng thẳng đã thả lỏng đi rất nhiều, bà nhét Bàn Nha vào dưới chăn rồi đặt một chiếc gối sau lưng nàng rồi nói : "Cơn sốt đã khỏi, Bài thuốc của Vương Bá truyền ở đầu thôn thật sự có tác dụng, Mấy hôm trước ta thấy con sốt đến đỏ bừng mặt, còn nói mê sảng cả đêm, làm ta rất lo lắng” Trương Bàn Nha cười khan, trong lòng hỗn loạn, không biết nên trả lời như thế nào với phụ nhân này. Cách đây mấy ngày, nàng là một đầu bếp hàng đầu nổi tiếng quốc tế, đang chuẩn bị…
Chương 26: 26: Khai Trương Đại Cát 2
Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu KýTác giả: Tiêu Cửu LyTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrương Bàn Nha nhắm mắt nằm trên giường, trên người quấn chăn, nhìn phồng lên, thân hình hơi mập mạp là thứ duy nhất trông có vẻ “giàu có” trong căn phòng nhỏ tồi tàn này. “Bàn Nha, đến giờ ăn rồi!” Một người phụ nữ trung niên gầy gò mở rèm bước vào. Thay vì nói là rèm, sẽ chính xác hơn nếu nói là nửa miếng giẻ rách. Người phụ nữ cẩn thận cầm lấy một chiếc bát sứ thô màu trắng xám đã mẻ. Trương Bàn Nha dụi dụi mắt, ngồi dậy. Người phụ nhân nông thôn đặt bát lên chiếc bàn gỗ nhỏ trên giường, đưa tay chạm vào trán Bàn Nha, vẻ mặt căng thẳng đã thả lỏng đi rất nhiều, bà nhét Bàn Nha vào dưới chăn rồi đặt một chiếc gối sau lưng nàng rồi nói : "Cơn sốt đã khỏi, Bài thuốc của Vương Bá truyền ở đầu thôn thật sự có tác dụng, Mấy hôm trước ta thấy con sốt đến đỏ bừng mặt, còn nói mê sảng cả đêm, làm ta rất lo lắng” Trương Bàn Nha cười khan, trong lòng hỗn loạn, không biết nên trả lời như thế nào với phụ nhân này. Cách đây mấy ngày, nàng là một đầu bếp hàng đầu nổi tiếng quốc tế, đang chuẩn bị… Bàn Nha biết các cậu đưa nương nàng lên trấn, là sự chiếu cố vô cùng tốt với mẹ con nàng.Nương ở cùng với các cữu cữu, nương nàng được ăn no, mặc ấm, có tiểu nha đầu hầu hạ, tốt hơn ở nhà gấp vạn lần.Nhưng Bàn Nha nàng có cả tay có chân, xấu hổ không dám để các cữu cữu nuôi, miễn cho các cữu mẫu của nàng lại coi thường , Huống hồ, nàng nghĩ đến việc mở quán Lương Bì nên nhất quyết không đi theo.“Mấy người chúng ta đón tỷ tỷ lên trấn ở một thời gian” Tứ cữu một bên chỉ huy đám cháu thu dọn hành lý, một bên nói với Trương Nhị .Vừa nghe tin mấy người họ muốn dẫn theo Vương thị, Trương Nhị bắt đầu lẩm bẩm trong lòng, việc nhà bây giờ ai sẽ làm, ai sẽ nấu ăn cho hắn? Nhưng hắn nào dám nói chữ “Không", chỉ có thể vui vẻ đồng ý và luôn miệng nói đáp ứng.Mấy người cữu cữu có chuẩn bị mà đến, chiếc xe bò đã chờ sẵn.Hai người biểu ca của Bàn nha nhấc nương nàng lên xe, thu thập một ít quần áo của bà, cho vào tay nải rồi đặt lên xe."Tỷ phu, chúng ta đưa tỷ tỷ đi.Cháu gái ta đang ở lại, ngươi hãy chăm sóc nàng cho tốt , ngươi hiểu rõ, ta thương nhất là cháu gái này.” Trước khi rời đi, Tứ cữu quét mắt liếc nhìn Trương Nhị .“Đúng vậy!” Trương Nhị vội vàng gật đầu: “Bàn Nha là con gái của ta, ta khẳng định sẽ chăm sóc tốt cho nó.”“Đi thôi!” Đại cữu hô một tiếng, đoàn người chậm rãi đi về phía trên trấn, Trương Nhị đi theo sau xe bò, cúi đầu khom lưng, cuối cùng cũng tiễn đoàn người đông đảo của Vương gia đi.Bàn Nha nhìn về phương xa, thầm nghĩ: có Nhà mẹ đẻ cường thế làm chỗ dựa thật tốt, nhưng nhà mẹ đẻ của mình… không mang mình đi bán là còn tốt lắm rồi, được rồi, vẫn là dựa vào chính mình đi.“Ai nha, mẹ ơi, rốt cục cũng đi rồi.” Trương Nhị lau mồ hôi lạnh, dậm chân về phía nhà, quay lại nhìn Bàn Nha, tức giận nói: “Đi nấu cơm cho ta , đói chết ta ."Bàn Nha liếc nhìn hắn rồi nói: "Ta đã ăn ở nhà cữu cữu." Sau đó, nàng không để ý đến Trương Nhị mà đi thẳng vào nhà đi ngủ."Ai! Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia, gọi ngươi nấu cơm ngươi không làm!!" Trương Nhị giận dữ dơ chân lên ở phái sau, chẳng qua chi dám mắng chửi Bàn Nha mà không dám đánh nàng.Hắn đoán nếu đánh thật Bàn Nha khẳng định sẽ đánh chết hắn, hắn thật sự đánh không lại nàng.Chưa cần gọi đến các cữu cữu của Bàn Nha, một mình nàng có thể tự thu thập được hắn..Chiếc bánh mềm biến thành xương cứng, hắn không dám đánh, nhai cũng nhai không nổi.Trương Nhị nghĩ mình thật kém may mắn, nên tự vào bếp tìm đồ ăn qua loa cho xong bữaNgày thứ hai trời chưa sáng, Bàn Nha đã dậy và dựng quán Lương Bì, dưới cái nhìn của nàng, kiếm tiền là ưu tiên hàng đầu và không gì có thể ngăn cản nàng phát tài a!Sau khi chuẩn bị nguyên liệu và bày biện bàn ghế, Bàn Nha lấy một tấm bảng gỗ ra nhờ Lưu bá viết cho mình một tấm biển: Bàn Nha Quán , nghe tên, Lưu bá cười nói: “Nha đầu, ai đặt cho ngươi cái tên này, cũng không có gì đặc biệt a, để Lưu bá đặt cho ngươi cái tên 'Nhà hàng Bàn Nha', ngươi thấy thế nào?"Bàn Nha nghe nói, "nhà hàng" này nghe có vẻ cao cấp nhưng lại sang trọng hơn quán ăn của nàng rất nhiều, sau này việc buôn bán của nàng phát triển, nàng có thể tiếp tục sử dụng cái tên này.Sau đó Bàn Nha nhờ Lưu bá viết một tấm bảng gỗ nhỏ và viết: “Lương Bì Bàn Nha , một văn một bát, đồ ăn kèm miễn phí”.
Bàn Nha biết các cậu đưa nương nàng lên trấn, là sự chiếu cố vô cùng tốt với mẹ con nàng.
Nương ở cùng với các cữu cữu, nương nàng được ăn no, mặc ấm, có tiểu nha đầu hầu hạ, tốt hơn ở nhà gấp vạn lần.
Nhưng Bàn Nha nàng có cả tay có chân, xấu hổ không dám để các cữu cữu nuôi, miễn cho các cữu mẫu của nàng lại coi thường , Huống hồ, nàng nghĩ đến việc mở quán Lương Bì nên nhất quyết không đi theo.
“Mấy người chúng ta đón tỷ tỷ lên trấn ở một thời gian” Tứ cữu một bên chỉ huy đám cháu thu dọn hành lý, một bên nói với Trương Nhị .
Vừa nghe tin mấy người họ muốn dẫn theo Vương thị, Trương Nhị bắt đầu lẩm bẩm trong lòng, việc nhà bây giờ ai sẽ làm, ai sẽ nấu ăn cho hắn? Nhưng hắn nào dám nói chữ “Không", chỉ có thể vui vẻ đồng ý và luôn miệng nói đáp ứng.
Mấy người cữu cữu có chuẩn bị mà đến, chiếc xe bò đã chờ sẵn.
Hai người biểu ca của Bàn nha nhấc nương nàng lên xe, thu thập một ít quần áo của bà, cho vào tay nải rồi đặt lên xe.
"Tỷ phu, chúng ta đưa tỷ tỷ đi.
Cháu gái ta đang ở lại, ngươi hãy chăm sóc nàng cho tốt , ngươi hiểu rõ, ta thương nhất là cháu gái này.” Trước khi rời đi, Tứ cữu quét mắt liếc nhìn Trương Nhị .
“Đúng vậy!” Trương Nhị vội vàng gật đầu: “Bàn Nha là con gái của ta, ta khẳng định sẽ chăm sóc tốt cho nó.”
“Đi thôi!” Đại cữu hô một tiếng, đoàn người chậm rãi đi về phía trên trấn, Trương Nhị đi theo sau xe bò, cúi đầu khom lưng, cuối cùng cũng tiễn đoàn người đông đảo của Vương gia đi.
Bàn Nha nhìn về phương xa, thầm nghĩ: có Nhà mẹ đẻ cường thế làm chỗ dựa thật tốt, nhưng nhà mẹ đẻ của mình… không mang mình đi bán là còn tốt lắm rồi, được rồi, vẫn là dựa vào chính mình đi.
“Ai nha, mẹ ơi, rốt cục cũng đi rồi.” Trương Nhị lau mồ hôi lạnh, dậm chân về phía nhà, quay lại nhìn Bàn Nha, tức giận nói: “Đi nấu cơm cho ta , đói chết ta ."
Bàn Nha liếc nhìn hắn rồi nói: "Ta đã ăn ở nhà cữu cữu." Sau đó, nàng không để ý đến Trương Nhị mà đi thẳng vào nhà đi ngủ.
"Ai! Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia, gọi ngươi nấu cơm ngươi không làm!!" Trương Nhị giận dữ dơ chân lên ở phái sau, chẳng qua chi dám mắng chửi Bàn Nha mà không dám đánh nàng.
Hắn đoán nếu đánh thật Bàn Nha khẳng định sẽ đánh chết hắn, hắn thật sự đánh không lại nàng.
Chưa cần gọi đến các cữu cữu của Bàn Nha, một mình nàng có thể tự thu thập được hắn.
.
Chiếc bánh mềm biến thành xương cứng, hắn không dám đánh, nhai cũng nhai không nổi.
Trương Nhị nghĩ mình thật kém may mắn, nên tự vào bếp tìm đồ ăn qua loa cho xong bữa
Ngày thứ hai trời chưa sáng, Bàn Nha đã dậy và dựng quán Lương Bì, dưới cái nhìn của nàng, kiếm tiền là ưu tiên hàng đầu và không gì có thể ngăn cản nàng phát tài a!
Sau khi chuẩn bị nguyên liệu và bày biện bàn ghế, Bàn Nha lấy một tấm bảng gỗ ra nhờ Lưu bá viết cho mình một tấm biển: Bàn Nha Quán , nghe tên, Lưu bá cười nói: “Nha đầu, ai đặt cho ngươi cái tên này, cũng không có gì đặc biệt a, để Lưu bá đặt cho ngươi cái tên 'Nhà hàng Bàn Nha', ngươi thấy thế nào?"
Bàn Nha nghe nói, "nhà hàng" này nghe có vẻ cao cấp nhưng lại sang trọng hơn quán ăn của nàng rất nhiều, sau này việc buôn bán của nàng phát triển, nàng có thể tiếp tục sử dụng cái tên này.
Sau đó Bàn Nha nhờ Lưu bá viết một tấm bảng gỗ nhỏ và viết: “Lương Bì Bàn Nha , một văn một bát, đồ ăn kèm miễn phí”.
Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu KýTác giả: Tiêu Cửu LyTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTrương Bàn Nha nhắm mắt nằm trên giường, trên người quấn chăn, nhìn phồng lên, thân hình hơi mập mạp là thứ duy nhất trông có vẻ “giàu có” trong căn phòng nhỏ tồi tàn này. “Bàn Nha, đến giờ ăn rồi!” Một người phụ nữ trung niên gầy gò mở rèm bước vào. Thay vì nói là rèm, sẽ chính xác hơn nếu nói là nửa miếng giẻ rách. Người phụ nữ cẩn thận cầm lấy một chiếc bát sứ thô màu trắng xám đã mẻ. Trương Bàn Nha dụi dụi mắt, ngồi dậy. Người phụ nhân nông thôn đặt bát lên chiếc bàn gỗ nhỏ trên giường, đưa tay chạm vào trán Bàn Nha, vẻ mặt căng thẳng đã thả lỏng đi rất nhiều, bà nhét Bàn Nha vào dưới chăn rồi đặt một chiếc gối sau lưng nàng rồi nói : "Cơn sốt đã khỏi, Bài thuốc của Vương Bá truyền ở đầu thôn thật sự có tác dụng, Mấy hôm trước ta thấy con sốt đến đỏ bừng mặt, còn nói mê sảng cả đêm, làm ta rất lo lắng” Trương Bàn Nha cười khan, trong lòng hỗn loạn, không biết nên trả lời như thế nào với phụ nhân này. Cách đây mấy ngày, nàng là một đầu bếp hàng đầu nổi tiếng quốc tế, đang chuẩn bị… Bàn Nha biết các cậu đưa nương nàng lên trấn, là sự chiếu cố vô cùng tốt với mẹ con nàng.Nương ở cùng với các cữu cữu, nương nàng được ăn no, mặc ấm, có tiểu nha đầu hầu hạ, tốt hơn ở nhà gấp vạn lần.Nhưng Bàn Nha nàng có cả tay có chân, xấu hổ không dám để các cữu cữu nuôi, miễn cho các cữu mẫu của nàng lại coi thường , Huống hồ, nàng nghĩ đến việc mở quán Lương Bì nên nhất quyết không đi theo.“Mấy người chúng ta đón tỷ tỷ lên trấn ở một thời gian” Tứ cữu một bên chỉ huy đám cháu thu dọn hành lý, một bên nói với Trương Nhị .Vừa nghe tin mấy người họ muốn dẫn theo Vương thị, Trương Nhị bắt đầu lẩm bẩm trong lòng, việc nhà bây giờ ai sẽ làm, ai sẽ nấu ăn cho hắn? Nhưng hắn nào dám nói chữ “Không", chỉ có thể vui vẻ đồng ý và luôn miệng nói đáp ứng.Mấy người cữu cữu có chuẩn bị mà đến, chiếc xe bò đã chờ sẵn.Hai người biểu ca của Bàn nha nhấc nương nàng lên xe, thu thập một ít quần áo của bà, cho vào tay nải rồi đặt lên xe."Tỷ phu, chúng ta đưa tỷ tỷ đi.Cháu gái ta đang ở lại, ngươi hãy chăm sóc nàng cho tốt , ngươi hiểu rõ, ta thương nhất là cháu gái này.” Trước khi rời đi, Tứ cữu quét mắt liếc nhìn Trương Nhị .“Đúng vậy!” Trương Nhị vội vàng gật đầu: “Bàn Nha là con gái của ta, ta khẳng định sẽ chăm sóc tốt cho nó.”“Đi thôi!” Đại cữu hô một tiếng, đoàn người chậm rãi đi về phía trên trấn, Trương Nhị đi theo sau xe bò, cúi đầu khom lưng, cuối cùng cũng tiễn đoàn người đông đảo của Vương gia đi.Bàn Nha nhìn về phương xa, thầm nghĩ: có Nhà mẹ đẻ cường thế làm chỗ dựa thật tốt, nhưng nhà mẹ đẻ của mình… không mang mình đi bán là còn tốt lắm rồi, được rồi, vẫn là dựa vào chính mình đi.“Ai nha, mẹ ơi, rốt cục cũng đi rồi.” Trương Nhị lau mồ hôi lạnh, dậm chân về phía nhà, quay lại nhìn Bàn Nha, tức giận nói: “Đi nấu cơm cho ta , đói chết ta ."Bàn Nha liếc nhìn hắn rồi nói: "Ta đã ăn ở nhà cữu cữu." Sau đó, nàng không để ý đến Trương Nhị mà đi thẳng vào nhà đi ngủ."Ai! Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia, gọi ngươi nấu cơm ngươi không làm!!" Trương Nhị giận dữ dơ chân lên ở phái sau, chẳng qua chi dám mắng chửi Bàn Nha mà không dám đánh nàng.Hắn đoán nếu đánh thật Bàn Nha khẳng định sẽ đánh chết hắn, hắn thật sự đánh không lại nàng.Chưa cần gọi đến các cữu cữu của Bàn Nha, một mình nàng có thể tự thu thập được hắn..Chiếc bánh mềm biến thành xương cứng, hắn không dám đánh, nhai cũng nhai không nổi.Trương Nhị nghĩ mình thật kém may mắn, nên tự vào bếp tìm đồ ăn qua loa cho xong bữaNgày thứ hai trời chưa sáng, Bàn Nha đã dậy và dựng quán Lương Bì, dưới cái nhìn của nàng, kiếm tiền là ưu tiên hàng đầu và không gì có thể ngăn cản nàng phát tài a!Sau khi chuẩn bị nguyên liệu và bày biện bàn ghế, Bàn Nha lấy một tấm bảng gỗ ra nhờ Lưu bá viết cho mình một tấm biển: Bàn Nha Quán , nghe tên, Lưu bá cười nói: “Nha đầu, ai đặt cho ngươi cái tên này, cũng không có gì đặc biệt a, để Lưu bá đặt cho ngươi cái tên 'Nhà hàng Bàn Nha', ngươi thấy thế nào?"Bàn Nha nghe nói, "nhà hàng" này nghe có vẻ cao cấp nhưng lại sang trọng hơn quán ăn của nàng rất nhiều, sau này việc buôn bán của nàng phát triển, nàng có thể tiếp tục sử dụng cái tên này.Sau đó Bàn Nha nhờ Lưu bá viết một tấm bảng gỗ nhỏ và viết: “Lương Bì Bàn Nha , một văn một bát, đồ ăn kèm miễn phí”.