“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,…

Chương 122: Chương 122

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Vương Mộng Mộng vốn không biết nấu ăn, nhưng cũng đành phải thử, mỗi lần nấu ăn lại tiến bộ hơn.Vương Tiểu Thanh ngủ một giấc, tỉnh dậy đã là năm giờ chiều, bụng có chút đói. Tối nay cô quyết định làm món dưa cải xào ớt.Lưu Hiểu Yến không có ở đây, cô nấu ăn một mình cũng không có hứng thú lắm, ăn một mình cũng chẳng thấy ngon.Cô lấy ra hai bó dưa cải muối, một đống ớt, cả khô lẫn tươi, và nấu một nồi cơm đầy.Vương Tiểu Thanh chuẩn bị cho đợt thu hoạch và trồng trọt sắp tới, nghe nói sẽ bận rộn suốt nửa tháng, có lúc đến tối mịt vẫn còn ở ngoài đồng.Vương Tiểu Thanh đã dự trữ khá nhiều đồ ăn để trong không gian, có cơm, bánh bao, đồ ăn, đồ ăn có món xào như trứng, thịt kho, móng giò.Nhưng Vương Tiểu Thanh vẫn cảm thấy chưa đủ, nên hôm nay lại xào nhiều dưa cải và ớt, lấy ra nửa bát để ăn, phần còn lại đều cất vào không gian.Dưa cải muối kết hợp với hai loại ớt. vừa chua vừa cav. rất ngon miệng. khiến Vương Tiểu Thanh phải ăn thêm nửa bát cơm nữa.Đã hơn hai mươi ngày trôi qua, sắp đến vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, đội trưởng và trưởng thôn đã chuẩn bị tâm lý cho mọi người từ trước.“Mọi người chú ý, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu chính thức vào vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, không ai được phép xin nghỉ hay đình công, nếu có trường hợp đặc biệt hãy thông báo cho đội trưởng. Đội trưởng có thể sắp xếp công việc nhẹ nhàng hơn cho mọi người. Chúng ta cần phải dốc toàn lực, trong vòng mười ngày tới sẽ phải gặt lúa xong, tuốt hạt, phơi khô, rồi cấy mạ với tốc độ nhanh nhất...." Trưởng thôn nói dài dòng.Còn đội trưởng chỉ nói ngắn gọn rằng sáng mai năm rưỡi bắt đầu làm việc, buổi trưa có thể nghỉ ngơi lâu hơn một chút để tránh bị say nắng.Sau khi nghe phổ biến xong, mọi người đều quay về nhà.Sáng hôm sau, Trương Vũ dậy sớm hơn thường lệ, mới năm giờ đã dậy nấu chè đậu xanh, có cả phần cho Vương Tiểu Thanh.Ba người còn lại trong nhà cũng lần lượt thức dậy, thấy có chè đậu xanh, Tào Chiêu Đệ vô cùng vui vẻ, liền chuẩn bị cầm chén đi múc.“Chị dâu, bây giờ chè vẫn còn nóng, không ngon đâu, để tôi mang xuống giếng làm mát, trưa về uống sẽ ngon hơn,”Trương Vũ đang định đặt phần còn lại xuống giếng thì thấy chị dâu cầm bát đến, anh nhanh chóng giải thích, để chị ta khỏi trách mình không cho chị ta ăn.“Vậy cũng được,” Tào Chiêu Đệ cảm thấy Trương Vũ nói có lý nên cũng không nói gì.Ngày *****ên làm việc mọi người đều rất tích cực, đều đến đúng giờ. Vương Tiểu Thanh chuẩn bị đầy đủ đồ bảo hộ, mặc áo dài tay, quần dài, đội mũ, đeo găng tay.Người khác hỏi cô không nóng à, tất nhiên là nóng rồi, nhưng cô không muốn bị cháy nắng và sạm da, vì hiện tại cái nắng ở đây đang quá gay gắt.Hôm nay, phần lớn mọi người đi cắt lúa, một số ít thì đi vận chuyển lúa đã tuốt đến sân phơi.Sân phơi do một số phụ nữ có thai và người già trông coi, đảo lúa cho đều để tránh lúa ẩm mốc.Vương Tiểu Thanh cũng đi cắt lúa, còn rất chăm chỉ, dù tốc độ làm việc không được nhanh nhưng Vương Tiểu Thanh cam đoan không lười biếng.Từ năm rưỡi làm đến mười một giờ mới được nghỉ trưa, buổi chiều hai giờ rưỡi tiếp tục làm việc, làm đến bảy giờ tối mới tan làm.Hiện tại là mùa hè, bảy giờ mặt trời mới lặn, tức là mỗi ngày làm mười tiếng.Lúc tan làm, Trương Vũ chạy nhanh về nhà, mang theo một bình chè đậu xanh đã bỏ thêm nhiều đường.Anh chạy một mạch đến nhà Vương Tiểu Thanh, vừa đúng lúc Vương Tiểu Thanh về đến nhà, cô vừa tháo mũ ra. Đang định đóng cửa để vào không gian, thì thấy Trương Vũ đến.“Anh Trương, sao anh lại đến đây?” Vương Tiểu Thanh thấy anh vội vã chạy đến, còn tưởng có chuyện gì xảy ra.

Vương Mộng Mộng vốn không biết nấu ăn, nhưng cũng đành phải thử, mỗi lần nấu ăn lại tiến bộ hơn.

Vương Tiểu Thanh ngủ một giấc, tỉnh dậy đã là năm giờ chiều, bụng có chút đói. Tối nay cô quyết định làm món dưa cải xào ớt.

Lưu Hiểu Yến không có ở đây, cô nấu ăn một mình cũng không có hứng thú lắm, ăn một mình cũng chẳng thấy ngon.

Cô lấy ra hai bó dưa cải muối, một đống ớt, cả khô lẫn tươi, và nấu một nồi cơm đầy.

Vương Tiểu Thanh chuẩn bị cho đợt thu hoạch và trồng trọt sắp tới, nghe nói sẽ bận rộn suốt nửa tháng, có lúc đến tối mịt vẫn còn ở ngoài đồng.

Vương Tiểu Thanh đã dự trữ khá nhiều đồ ăn để trong không gian, có cơm, bánh bao, đồ ăn, đồ ăn có món xào như trứng, thịt kho, móng giò.

Nhưng Vương Tiểu Thanh vẫn cảm thấy chưa đủ, nên hôm nay lại xào nhiều dưa cải và ớt, lấy ra nửa bát để ăn, phần còn lại đều cất vào không gian.

Dưa cải muối kết hợp với hai loại ớt. vừa chua vừa cav. rất ngon miệng. khiến Vương Tiểu Thanh phải ăn thêm nửa bát cơm nữa.

Đã hơn hai mươi ngày trôi qua, sắp đến vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, đội trưởng và trưởng thôn đã chuẩn bị tâm lý cho mọi người từ trước.

“Mọi người chú ý, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu chính thức vào vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, không ai được phép xin nghỉ hay đình công, nếu có trường hợp đặc biệt hãy thông báo cho đội trưởng. Đội trưởng có thể sắp xếp công việc nhẹ nhàng hơn cho mọi người. Chúng ta cần phải dốc toàn lực, trong vòng mười ngày tới sẽ phải gặt lúa xong, tuốt hạt, phơi khô, rồi cấy mạ với tốc độ nhanh nhất...." Trưởng thôn nói dài dòng.

Còn đội trưởng chỉ nói ngắn gọn rằng sáng mai năm rưỡi bắt đầu làm việc, buổi trưa có thể nghỉ ngơi lâu hơn một chút để tránh bị say nắng.

Sau khi nghe phổ biến xong, mọi người đều quay về nhà.

Sáng hôm sau, Trương Vũ dậy sớm hơn thường lệ, mới năm giờ đã dậy nấu chè đậu xanh, có cả phần cho Vương Tiểu Thanh.

Ba người còn lại trong nhà cũng lần lượt thức dậy, thấy có chè đậu xanh, Tào Chiêu Đệ vô cùng vui vẻ, liền chuẩn bị cầm chén đi múc.

“Chị dâu, bây giờ chè vẫn còn nóng, không ngon đâu, để tôi mang xuống giếng làm mát, trưa về uống sẽ ngon hơn,”

Trương Vũ đang định đặt phần còn lại xuống giếng thì thấy chị dâu cầm bát đến, anh nhanh chóng giải thích, để chị ta khỏi trách mình không cho chị ta ăn.

“Vậy cũng được,” Tào Chiêu Đệ cảm thấy Trương Vũ nói có lý nên cũng không nói gì.

Ngày *****ên làm việc mọi người đều rất tích cực, đều đến đúng giờ. Vương Tiểu Thanh chuẩn bị đầy đủ đồ bảo hộ, mặc áo dài tay, quần dài, đội mũ, đeo găng tay.

Người khác hỏi cô không nóng à, tất nhiên là nóng rồi, nhưng cô không muốn bị cháy nắng và sạm da, vì hiện tại cái nắng ở đây đang quá gay gắt.

Hôm nay, phần lớn mọi người đi cắt lúa, một số ít thì đi vận chuyển lúa đã tuốt đến sân phơi.

Sân phơi do một số phụ nữ có thai và người già trông coi, đảo lúa cho đều để tránh lúa ẩm mốc.

Vương Tiểu Thanh cũng đi cắt lúa, còn rất chăm chỉ, dù tốc độ làm việc không được nhanh nhưng Vương Tiểu Thanh cam đoan không lười biếng.

Từ năm rưỡi làm đến mười một giờ mới được nghỉ trưa, buổi chiều hai giờ rưỡi tiếp tục làm việc, làm đến bảy giờ tối mới tan làm.

Hiện tại là mùa hè, bảy giờ mặt trời mới lặn, tức là mỗi ngày làm mười tiếng.

Lúc tan làm, Trương Vũ chạy nhanh về nhà, mang theo một bình chè đậu xanh đã bỏ thêm nhiều đường.

Anh chạy một mạch đến nhà Vương Tiểu Thanh, vừa đúng lúc Vương Tiểu Thanh về đến nhà, cô vừa tháo mũ ra. Đang định đóng cửa để vào không gian, thì thấy Trương Vũ đến.

“Anh Trương, sao anh lại đến đây?” Vương Tiểu Thanh thấy anh vội vã chạy đến, còn tưởng có chuyện gì xảy ra.

Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông ChiềuTác giả: Trà Trà Ái Thượng ThưTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Ưm~” Vương Tiểu Thanh cảm thấy đầu đau nhức, cảm giác đầu óc mơ hồ không tỉnh táo, mơ mơ màng màng mở to mắt, đập vào mắt chính là một căn phòng nhỏ hẹp. Căn phòng sạch sẽ gọn gàng, về phần đồ dùng trong phòng thì chỉ có một cái bàn, một cái rương gỗ và một cái giường mà cô đang nằm lên. “Mình đang ở đâu thế này, không phải đang ở nhà ngủ trưa sao” Vương Tiểu Thanh đỡ trán. Lúc này đây bỗng có một phần ký ức tràn vào trong đầu, mình thật sự xuyên qua rồi, hơn nữa số phận của nguyên chủ lại còn rất bi thảm. Nguyên chủ cũng tên là Vương Tiểu Thanh, năm nay mười tám tuổi. Khi cô năm tuổi, mẹ ruột qua đời, hai cha con sống nương tựa lẫn nhau. Những ngày đầu vẫn còn tốt đẹp, người cha cũng coi như khá quan tâm tới cô. Nhưng ba năm trước cha cô là Vương Đại Nghĩa vẫn là không chịu nổi tuổi trung niên tịch mịch, khi Vương Tiểu Thanh mười lăm tuổi, ông cưới mẹ kế là Lưu Thải Hồng. Lưu Thải Hồng khi cưới còn mang theo một cô con gái, con gái Lưu Thái Hồng lớn hơn Vương Tiểu Thanh một tháng,… Vương Mộng Mộng vốn không biết nấu ăn, nhưng cũng đành phải thử, mỗi lần nấu ăn lại tiến bộ hơn.Vương Tiểu Thanh ngủ một giấc, tỉnh dậy đã là năm giờ chiều, bụng có chút đói. Tối nay cô quyết định làm món dưa cải xào ớt.Lưu Hiểu Yến không có ở đây, cô nấu ăn một mình cũng không có hứng thú lắm, ăn một mình cũng chẳng thấy ngon.Cô lấy ra hai bó dưa cải muối, một đống ớt, cả khô lẫn tươi, và nấu một nồi cơm đầy.Vương Tiểu Thanh chuẩn bị cho đợt thu hoạch và trồng trọt sắp tới, nghe nói sẽ bận rộn suốt nửa tháng, có lúc đến tối mịt vẫn còn ở ngoài đồng.Vương Tiểu Thanh đã dự trữ khá nhiều đồ ăn để trong không gian, có cơm, bánh bao, đồ ăn, đồ ăn có món xào như trứng, thịt kho, móng giò.Nhưng Vương Tiểu Thanh vẫn cảm thấy chưa đủ, nên hôm nay lại xào nhiều dưa cải và ớt, lấy ra nửa bát để ăn, phần còn lại đều cất vào không gian.Dưa cải muối kết hợp với hai loại ớt. vừa chua vừa cav. rất ngon miệng. khiến Vương Tiểu Thanh phải ăn thêm nửa bát cơm nữa.Đã hơn hai mươi ngày trôi qua, sắp đến vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, đội trưởng và trưởng thôn đã chuẩn bị tâm lý cho mọi người từ trước.“Mọi người chú ý, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu chính thức vào vụ mùa thu hoạch và trồng trọt, không ai được phép xin nghỉ hay đình công, nếu có trường hợp đặc biệt hãy thông báo cho đội trưởng. Đội trưởng có thể sắp xếp công việc nhẹ nhàng hơn cho mọi người. Chúng ta cần phải dốc toàn lực, trong vòng mười ngày tới sẽ phải gặt lúa xong, tuốt hạt, phơi khô, rồi cấy mạ với tốc độ nhanh nhất...." Trưởng thôn nói dài dòng.Còn đội trưởng chỉ nói ngắn gọn rằng sáng mai năm rưỡi bắt đầu làm việc, buổi trưa có thể nghỉ ngơi lâu hơn một chút để tránh bị say nắng.Sau khi nghe phổ biến xong, mọi người đều quay về nhà.Sáng hôm sau, Trương Vũ dậy sớm hơn thường lệ, mới năm giờ đã dậy nấu chè đậu xanh, có cả phần cho Vương Tiểu Thanh.Ba người còn lại trong nhà cũng lần lượt thức dậy, thấy có chè đậu xanh, Tào Chiêu Đệ vô cùng vui vẻ, liền chuẩn bị cầm chén đi múc.“Chị dâu, bây giờ chè vẫn còn nóng, không ngon đâu, để tôi mang xuống giếng làm mát, trưa về uống sẽ ngon hơn,”Trương Vũ đang định đặt phần còn lại xuống giếng thì thấy chị dâu cầm bát đến, anh nhanh chóng giải thích, để chị ta khỏi trách mình không cho chị ta ăn.“Vậy cũng được,” Tào Chiêu Đệ cảm thấy Trương Vũ nói có lý nên cũng không nói gì.Ngày *****ên làm việc mọi người đều rất tích cực, đều đến đúng giờ. Vương Tiểu Thanh chuẩn bị đầy đủ đồ bảo hộ, mặc áo dài tay, quần dài, đội mũ, đeo găng tay.Người khác hỏi cô không nóng à, tất nhiên là nóng rồi, nhưng cô không muốn bị cháy nắng và sạm da, vì hiện tại cái nắng ở đây đang quá gay gắt.Hôm nay, phần lớn mọi người đi cắt lúa, một số ít thì đi vận chuyển lúa đã tuốt đến sân phơi.Sân phơi do một số phụ nữ có thai và người già trông coi, đảo lúa cho đều để tránh lúa ẩm mốc.Vương Tiểu Thanh cũng đi cắt lúa, còn rất chăm chỉ, dù tốc độ làm việc không được nhanh nhưng Vương Tiểu Thanh cam đoan không lười biếng.Từ năm rưỡi làm đến mười một giờ mới được nghỉ trưa, buổi chiều hai giờ rưỡi tiếp tục làm việc, làm đến bảy giờ tối mới tan làm.Hiện tại là mùa hè, bảy giờ mặt trời mới lặn, tức là mỗi ngày làm mười tiếng.Lúc tan làm, Trương Vũ chạy nhanh về nhà, mang theo một bình chè đậu xanh đã bỏ thêm nhiều đường.Anh chạy một mạch đến nhà Vương Tiểu Thanh, vừa đúng lúc Vương Tiểu Thanh về đến nhà, cô vừa tháo mũ ra. Đang định đóng cửa để vào không gian, thì thấy Trương Vũ đến.“Anh Trương, sao anh lại đến đây?” Vương Tiểu Thanh thấy anh vội vã chạy đến, còn tưởng có chuyện gì xảy ra.

Chương 122: Chương 122