Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…
Chương 59: Chương 59
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… "Công chúa có vẻ như dùng não quá độ, có thể sẽ bị hoa mắt chóng mặt, tứ chi vô lực. Công chúa, người còn trẻ nên ít lo lắng suy nghĩ lại."Lục thái y thu tay lại, mấy ngày trước công chúa treo cổ hôn mê cũng là ông ta bắt mạch, lúc đó triệu chứng cũng gần giống như vậy, ông ta nghi ngờ công chúa bị vấn đề về não."Ta biết rồi."Sở Du Ninh gật đầu, học theo Lục thái y đặt ngón tay vào chỗ ông ta vừa bắt mạch, không cảm thấy gì.Nếu nàng còn dùng được tinh thần lực thì có lẽ sẽ cảm nhận được sự thay đổi của mạch đập.Nàng càng thêm khâm phục thái y ở đây, chỉ dựa vào bắt mạch đã có thể phát hiện ra triệu chứng của nàng nằm ở não.Lục thái y:... Công chúa đây là không tin ông ta hay sao?Thẩm Vô Cữu lại thấy đôi khi nàng giống như một đứa trẻ tò mò về mọi thứ."Lục thái y, triệu chứng của công chúa có thứ gì có thể bồi bổ lại không?"Thẩm Vô Cữu thấy nàng vẫn nên mặt mày hồng hào, má hồng môi thơm nhìn thuận mắt hơn.Mắt Sở Du Ninh sáng lên: "Cho ta xem thanh kiếm của ngươi là được.""Không được."Thẩm Vô Cữu không chút do dự từ chối, thanh kiếm đó không phải nàng có thể chạm vào.Sở Du Ninh cũng chỉ thuận miệng hỏi, bị từ chối cũng không sao."Đây là dưỡng thần hoàn, có tác dụng dưỡng tinh bổ thần, công chúa mỗi ngày uống một viên xem hiệu quả thế nào." Lục thái y lấy ra một lọ sứ nhỏ."Ta xem nào."Sở Du Ninh cầm lấy mở ra ngửi ngửi, bỏ một viên vào miệng, nếm thử rồi nuốt xuống: "Mùi vị cũng được."Lục thái y:... Uống thuốc còn quan tâm đến mùi vị sao!"Công chúa thân thể thế nào?" Cảnh Huy Đế từ bên ngoài đi vào, hai tay chắp sau lưng.Thẩm Vô Cữu chắp tay hành lễ.Lục thái y hành lễ xong cung kính trình bày kết quả bắt mạch, bao gồm cả lần trước."Ngươi nói công chúa có thể bị bệnh ở não?"Sở Du Ninh suýt cắn phải lưỡi, nghe thế nào cũng giống như đang mắng người vậy?"Ta không bị bệnh, chỉ là đói thôi." Nàng vội vàng nghiêm mặt tuyên bố.Cảnh Huy Đế quay đầu nhìn sắc mặt Sở Du Ninh, đúng là không còn tái nhợt như lúc nãy, bánh trái trên bàn cũng thiếu đi không ít, nhất thời có chút tin là nàng đói bụng, vội vàng sai người truyền thiện, sau đó lại hỏi đến thương thế của Thẩm Vô Cữu."Tạm được, không bị người hành hạ chết." Sở Du Ninh nói.Cảnh Huy Đế cũng không ngờ Thẩm Vô Cữu còn đang sốt cao, cau mày: "Trẫm đã bảo Nghiêm thống lĩnh tùy cơ ứng biến, xem ra là Nghiêm thống lĩnh thấy sắc mặt Thẩm tướng quân vẫn ổn nên mới sai người khiêng hắn vào cung."Sở Du Ninh khẽ cười: "Cho nên nói người làm hoàng đế có ý nghĩa gì, một thống lĩnh cấm quân cũng có thể dương phụng âm vi.""Du Ninh, ngươi đừng càn rỡ!"Cảnh Huy Đế quát lớn, ông ta không thể nhịn được chuyện có người khiêu chiến uy quyền của mình."Nói càng to càng chột dạ."Người khác sẽ bị uy áp của bậc đế vương làm cho khiếp sợ, Sở Du Ninh thì chẳng hề bị ảnh hưởng, còn có thể nhàn nhã chế nhạo lại.Cảnh Huy Đế:...Cảnh Huy Đế tức đến nỗi sắc mặt biến đổi liên tục, nhưng ông ta có thể làm sao, thật sự có thể kéo người ra ngoài c.h.é.m đầu ư, đây là khuê nữ của ông ta, là ruột thịt!Lục thái y cúi gằm mặt, chỉ hận tại sao không sớm cáo lui. Du Ninh công chúa đây là muốn lên trời rồi."Công chúa, không được chống đối bệ hạ."
"Công chúa có vẻ như dùng não quá độ, có thể sẽ bị hoa mắt chóng mặt, tứ chi vô lực. Công chúa, người còn trẻ nên ít lo lắng suy nghĩ lại."
Lục thái y thu tay lại, mấy ngày trước công chúa treo cổ hôn mê cũng là ông ta bắt mạch, lúc đó triệu chứng cũng gần giống như vậy, ông ta nghi ngờ công chúa bị vấn đề về não.
"Ta biết rồi."
Sở Du Ninh gật đầu, học theo Lục thái y đặt ngón tay vào chỗ ông ta vừa bắt mạch, không cảm thấy gì.
Nếu nàng còn dùng được tinh thần lực thì có lẽ sẽ cảm nhận được sự thay đổi của mạch đập.
Nàng càng thêm khâm phục thái y ở đây, chỉ dựa vào bắt mạch đã có thể phát hiện ra triệu chứng của nàng nằm ở não.
Lục thái y:... Công chúa đây là không tin ông ta hay sao?
Thẩm Vô Cữu lại thấy đôi khi nàng giống như một đứa trẻ tò mò về mọi thứ.
"Lục thái y, triệu chứng của công chúa có thứ gì có thể bồi bổ lại không?"
Thẩm Vô Cữu thấy nàng vẫn nên mặt mày hồng hào, má hồng môi thơm nhìn thuận mắt hơn.
Mắt Sở Du Ninh sáng lên: "Cho ta xem thanh kiếm của ngươi là được."
"Không được."
Thẩm Vô Cữu không chút do dự từ chối, thanh kiếm đó không phải nàng có thể chạm vào.
Sở Du Ninh cũng chỉ thuận miệng hỏi, bị từ chối cũng không sao.
"Đây là dưỡng thần hoàn, có tác dụng dưỡng tinh bổ thần, công chúa mỗi ngày uống một viên xem hiệu quả thế nào." Lục thái y lấy ra một lọ sứ nhỏ.
"Ta xem nào."
Sở Du Ninh cầm lấy mở ra ngửi ngửi, bỏ một viên vào miệng, nếm thử rồi nuốt xuống: "Mùi vị cũng được."
Lục thái y:... Uống thuốc còn quan tâm đến mùi vị sao!
"Công chúa thân thể thế nào?" Cảnh Huy Đế từ bên ngoài đi vào, hai tay chắp sau lưng.
Thẩm Vô Cữu chắp tay hành lễ.
Lục thái y hành lễ xong cung kính trình bày kết quả bắt mạch, bao gồm cả lần trước.
"Ngươi nói công chúa có thể bị bệnh ở não?"
Sở Du Ninh suýt cắn phải lưỡi, nghe thế nào cũng giống như đang mắng người vậy?
"Ta không bị bệnh, chỉ là đói thôi." Nàng vội vàng nghiêm mặt tuyên bố.
Cảnh Huy Đế quay đầu nhìn sắc mặt Sở Du Ninh, đúng là không còn tái nhợt như lúc nãy, bánh trái trên bàn cũng thiếu đi không ít, nhất thời có chút tin là nàng đói bụng, vội vàng sai người truyền thiện, sau đó lại hỏi đến thương thế của Thẩm Vô Cữu.
"Tạm được, không bị người hành hạ chết." Sở Du Ninh nói.
Cảnh Huy Đế cũng không ngờ Thẩm Vô Cữu còn đang sốt cao, cau mày: "Trẫm đã bảo Nghiêm thống lĩnh tùy cơ ứng biến, xem ra là Nghiêm thống lĩnh thấy sắc mặt Thẩm tướng quân vẫn ổn nên mới sai người khiêng hắn vào cung."
Sở Du Ninh khẽ cười: "Cho nên nói người làm hoàng đế có ý nghĩa gì, một thống lĩnh cấm quân cũng có thể dương phụng âm vi."
"Du Ninh, ngươi đừng càn rỡ!"
Cảnh Huy Đế quát lớn, ông ta không thể nhịn được chuyện có người khiêu chiến uy quyền của mình.
"Nói càng to càng chột dạ."
Người khác sẽ bị uy áp của bậc đế vương làm cho khiếp sợ, Sở Du Ninh thì chẳng hề bị ảnh hưởng, còn có thể nhàn nhã chế nhạo lại.
Cảnh Huy Đế:...
Cảnh Huy Đế tức đến nỗi sắc mặt biến đổi liên tục, nhưng ông ta có thể làm sao, thật sự có thể kéo người ra ngoài c.h.é.m đầu ư, đây là khuê nữ của ông ta, là ruột thịt!
Lục thái y cúi gằm mặt, chỉ hận tại sao không sớm cáo lui. Du Ninh công chúa đây là muốn lên trời rồi.
"Công chúa, không được chống đối bệ hạ."
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… "Công chúa có vẻ như dùng não quá độ, có thể sẽ bị hoa mắt chóng mặt, tứ chi vô lực. Công chúa, người còn trẻ nên ít lo lắng suy nghĩ lại."Lục thái y thu tay lại, mấy ngày trước công chúa treo cổ hôn mê cũng là ông ta bắt mạch, lúc đó triệu chứng cũng gần giống như vậy, ông ta nghi ngờ công chúa bị vấn đề về não."Ta biết rồi."Sở Du Ninh gật đầu, học theo Lục thái y đặt ngón tay vào chỗ ông ta vừa bắt mạch, không cảm thấy gì.Nếu nàng còn dùng được tinh thần lực thì có lẽ sẽ cảm nhận được sự thay đổi của mạch đập.Nàng càng thêm khâm phục thái y ở đây, chỉ dựa vào bắt mạch đã có thể phát hiện ra triệu chứng của nàng nằm ở não.Lục thái y:... Công chúa đây là không tin ông ta hay sao?Thẩm Vô Cữu lại thấy đôi khi nàng giống như một đứa trẻ tò mò về mọi thứ."Lục thái y, triệu chứng của công chúa có thứ gì có thể bồi bổ lại không?"Thẩm Vô Cữu thấy nàng vẫn nên mặt mày hồng hào, má hồng môi thơm nhìn thuận mắt hơn.Mắt Sở Du Ninh sáng lên: "Cho ta xem thanh kiếm của ngươi là được.""Không được."Thẩm Vô Cữu không chút do dự từ chối, thanh kiếm đó không phải nàng có thể chạm vào.Sở Du Ninh cũng chỉ thuận miệng hỏi, bị từ chối cũng không sao."Đây là dưỡng thần hoàn, có tác dụng dưỡng tinh bổ thần, công chúa mỗi ngày uống một viên xem hiệu quả thế nào." Lục thái y lấy ra một lọ sứ nhỏ."Ta xem nào."Sở Du Ninh cầm lấy mở ra ngửi ngửi, bỏ một viên vào miệng, nếm thử rồi nuốt xuống: "Mùi vị cũng được."Lục thái y:... Uống thuốc còn quan tâm đến mùi vị sao!"Công chúa thân thể thế nào?" Cảnh Huy Đế từ bên ngoài đi vào, hai tay chắp sau lưng.Thẩm Vô Cữu chắp tay hành lễ.Lục thái y hành lễ xong cung kính trình bày kết quả bắt mạch, bao gồm cả lần trước."Ngươi nói công chúa có thể bị bệnh ở não?"Sở Du Ninh suýt cắn phải lưỡi, nghe thế nào cũng giống như đang mắng người vậy?"Ta không bị bệnh, chỉ là đói thôi." Nàng vội vàng nghiêm mặt tuyên bố.Cảnh Huy Đế quay đầu nhìn sắc mặt Sở Du Ninh, đúng là không còn tái nhợt như lúc nãy, bánh trái trên bàn cũng thiếu đi không ít, nhất thời có chút tin là nàng đói bụng, vội vàng sai người truyền thiện, sau đó lại hỏi đến thương thế của Thẩm Vô Cữu."Tạm được, không bị người hành hạ chết." Sở Du Ninh nói.Cảnh Huy Đế cũng không ngờ Thẩm Vô Cữu còn đang sốt cao, cau mày: "Trẫm đã bảo Nghiêm thống lĩnh tùy cơ ứng biến, xem ra là Nghiêm thống lĩnh thấy sắc mặt Thẩm tướng quân vẫn ổn nên mới sai người khiêng hắn vào cung."Sở Du Ninh khẽ cười: "Cho nên nói người làm hoàng đế có ý nghĩa gì, một thống lĩnh cấm quân cũng có thể dương phụng âm vi.""Du Ninh, ngươi đừng càn rỡ!"Cảnh Huy Đế quát lớn, ông ta không thể nhịn được chuyện có người khiêu chiến uy quyền của mình."Nói càng to càng chột dạ."Người khác sẽ bị uy áp của bậc đế vương làm cho khiếp sợ, Sở Du Ninh thì chẳng hề bị ảnh hưởng, còn có thể nhàn nhã chế nhạo lại.Cảnh Huy Đế:...Cảnh Huy Đế tức đến nỗi sắc mặt biến đổi liên tục, nhưng ông ta có thể làm sao, thật sự có thể kéo người ra ngoài c.h.é.m đầu ư, đây là khuê nữ của ông ta, là ruột thịt!Lục thái y cúi gằm mặt, chỉ hận tại sao không sớm cáo lui. Du Ninh công chúa đây là muốn lên trời rồi."Công chúa, không được chống đối bệ hạ."