Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 78: Chương 78

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Tiếp theo, Sở Du Ninh lại nắm tay A Quy đi từ đầu phố đến cuối phố, gặp quầy ăn thì dừng lại, một lớn một nhỏ mặc quần áo sang trọng, đứng trước quầy hàng với vẻ mặt chờ ăn giống nhau, ai có thể tưởng tượng được đây là công chúa của Khánh Quốc chứ?A Quy rất thích chơi với công chúa thẩm thẩm, có thể ăn nhiều thứ chưa từng ăn, còn không lo ăn no rồi sẽ không được ăn nữa, hắn ăn không hết công chúa thẩm thẩm sẽ ăn giúp, hắn có thể để bụng ăn những thứ khác.Sở Du Ninh còn tiện thể đi một chuyến đến cửa hàng lương thực để xem giá lương thực của thế giới này.Nhìn thấy gạo trắng tinh, cho dù là gạo lứt thô màu nâu cũng khiến nàng sáng mắt, hận không thể gom hết về.Gạo trắng ba mươi sáu văn một cân, gạo lứt hai mươi lăm văn, gạo cũ mười văn.Sở Du Ninh nghĩ, bánh nướng nàng ăn lúc nãy hai văn một cái, một cân gạo trắng có thể mua được rất nhiều bánh nướng.Trong cửa hàng lương thực còn các loại bán đậu, Sở Du Ninh chưa từng thấy nhiều loại lương thực như vậy, hiếm lạ sờ từng loại một, nhìn hạt gạo hạt đậu trượt khỏi kẽ tay, trong lòng chỉ thấy mọi thứ thật tốt đẹp.Đây đều là những thứ mà mạt thế không thể trồng được, thứ mà dị năng hệ mộc ở mạt thế trồng nhiều nhất là khoai lang và khoai tây, vừa dễ chăm sóc lại cho năng suất cao.Còn có một số loại rau có thể trồng thủy canh, những loại hiếm khác thì ngay cả hạt giống cũng không có, cho dù có thì cũng là dị năng giả hệ mộc tự mình trồng ăn, người khác muốn ăn chỉ có thể bỏ giá cao để giao dịch.Trong đội Bá Vương Hoa có dị năng hệ mộc, nhưng bọn họ đều không nỡ dùng dị năng thúc đẩy lương thực, đó là để cứu mạng.Sở Du Ninh lại nhìn các loại lương thực trong cửa hàng, không sợ đắt, chỉ sợ không có.Nàng là công chúa hẳn là rất có tiền nhỉ?Trình An thấy công chúa còn đích thân đến xem giá lương thực, còn tưởng công chúa là vì phủ tướng quân thiếu lương thực nên đích thân đi dò giá, trong nháy mắt, hình tượng công chúa trong lòng hắn vô cùng cao lớn."Đi nào, bế A Quy lên, chúng ta đến Hộ bộ." Sở Du Ninh vẫy tay với Trình An.Muốn có lương, trước tiên phải có tiền, Hộ bộ có lương lại có tiền, đòi xong nợ còn có thể về nhà ăn cơm trưa.Sắc mặt của chưởng quầy cửa hàng lương thực thay đổi, lúc mấy người này vào hắn đã nhìn ra thân phận không phải phú thì cũng quý, còn đoán là thương nhân, không ngờ nữ tử vừa mở miệng đã nói đến Hộ bộ, giống như Hộ bộ là nhà của nàng ta vậy, hắn không khỏi mừng thầm vì cửa hàng mình sạch sẽ, không tìm ra lỗi."Công chúa thẩm thẩm, A Quy lớn rồi, không cần bế."A Quy chạy đến trước mặt Sở Du Ninh, đưa tay nhỏ ra: "Muốn nắm tay cơ."Sở Du Ninh luôn khoan dung với trẻ nhỏ, đưa tay nắm tay hắn đi ra ngoài.Đã không cho bế, đợi hắn đi không nổi thì xách đi, tiểu đậu đinh cũng biết xấu hổ rồi.Chưởng quầy phía sau nghe rõ tiếng "Công chúa thẩm thẩm" thì chân mềm nhũn.Trời biết Trình An hy vọng công chúa có thể đi dạo mãi, quên chuyện đến Hộ bộ thế nào.Có lẽ ông trời cũng nghe thấy lời cầu nguyện của hắn, rời khỏi cửa hàng lương thực không xa, một nữ tử đột nhiên ngã quỵ dưới chân Sở Du Ninh.Dựa vào bản năng sinh tồn của mạt thế, Sở Du Ninh suýt nữa đã đá người ta ra ngoài như một con tang thi, may mà kịp dừng chân.

Tiếp theo, Sở Du Ninh lại nắm tay A Quy đi từ đầu phố đến cuối phố, gặp quầy ăn thì dừng lại, một lớn một nhỏ mặc quần áo sang trọng, đứng trước quầy hàng với vẻ mặt chờ ăn giống nhau, ai có thể tưởng tượng được đây là công chúa của Khánh Quốc chứ?

A Quy rất thích chơi với công chúa thẩm thẩm, có thể ăn nhiều thứ chưa từng ăn, còn không lo ăn no rồi sẽ không được ăn nữa, hắn ăn không hết công chúa thẩm thẩm sẽ ăn giúp, hắn có thể để bụng ăn những thứ khác.

Sở Du Ninh còn tiện thể đi một chuyến đến cửa hàng lương thực để xem giá lương thực của thế giới này.

Nhìn thấy gạo trắng tinh, cho dù là gạo lứt thô màu nâu cũng khiến nàng sáng mắt, hận không thể gom hết về.

Gạo trắng ba mươi sáu văn một cân, gạo lứt hai mươi lăm văn, gạo cũ mười văn.

Sở Du Ninh nghĩ, bánh nướng nàng ăn lúc nãy hai văn một cái, một cân gạo trắng có thể mua được rất nhiều bánh nướng.

Trong cửa hàng lương thực còn các loại bán đậu, Sở Du Ninh chưa từng thấy nhiều loại lương thực như vậy, hiếm lạ sờ từng loại một, nhìn hạt gạo hạt đậu trượt khỏi kẽ tay, trong lòng chỉ thấy mọi thứ thật tốt đẹp.

Đây đều là những thứ mà mạt thế không thể trồng được, thứ mà dị năng hệ mộc ở mạt thế trồng nhiều nhất là khoai lang và khoai tây, vừa dễ chăm sóc lại cho năng suất cao.

Còn có một số loại rau có thể trồng thủy canh, những loại hiếm khác thì ngay cả hạt giống cũng không có, cho dù có thì cũng là dị năng giả hệ mộc tự mình trồng ăn, người khác muốn ăn chỉ có thể bỏ giá cao để giao dịch.

Trong đội Bá Vương Hoa có dị năng hệ mộc, nhưng bọn họ đều không nỡ dùng dị năng thúc đẩy lương thực, đó là để cứu mạng.

Sở Du Ninh lại nhìn các loại lương thực trong cửa hàng, không sợ đắt, chỉ sợ không có.

Nàng là công chúa hẳn là rất có tiền nhỉ?

Trình An thấy công chúa còn đích thân đến xem giá lương thực, còn tưởng công chúa là vì phủ tướng quân thiếu lương thực nên đích thân đi dò giá, trong nháy mắt, hình tượng công chúa trong lòng hắn vô cùng cao lớn.

"Đi nào, bế A Quy lên, chúng ta đến Hộ bộ." Sở Du Ninh vẫy tay với Trình An.

Muốn có lương, trước tiên phải có tiền, Hộ bộ có lương lại có tiền, đòi xong nợ còn có thể về nhà ăn cơm trưa.

Sắc mặt của chưởng quầy cửa hàng lương thực thay đổi, lúc mấy người này vào hắn đã nhìn ra thân phận không phải phú thì cũng quý, còn đoán là thương nhân, không ngờ nữ tử vừa mở miệng đã nói đến Hộ bộ, giống như Hộ bộ là nhà của nàng ta vậy, hắn không khỏi mừng thầm vì cửa hàng mình sạch sẽ, không tìm ra lỗi.

"Công chúa thẩm thẩm, A Quy lớn rồi, không cần bế."

A Quy chạy đến trước mặt Sở Du Ninh, đưa tay nhỏ ra: "Muốn nắm tay cơ."

Sở Du Ninh luôn khoan dung với trẻ nhỏ, đưa tay nắm tay hắn đi ra ngoài.

Đã không cho bế, đợi hắn đi không nổi thì xách đi, tiểu đậu đinh cũng biết xấu hổ rồi.

Chưởng quầy phía sau nghe rõ tiếng "Công chúa thẩm thẩm" thì chân mềm nhũn.

Trời biết Trình An hy vọng công chúa có thể đi dạo mãi, quên chuyện đến Hộ bộ thế nào.

Có lẽ ông trời cũng nghe thấy lời cầu nguyện của hắn, rời khỏi cửa hàng lương thực không xa, một nữ tử đột nhiên ngã quỵ dưới chân Sở Du Ninh.

Dựa vào bản năng sinh tồn của mạt thế, Sở Du Ninh suýt nữa đã đá người ta ra ngoài như một con tang thi, may mà kịp dừng chân.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Tiếp theo, Sở Du Ninh lại nắm tay A Quy đi từ đầu phố đến cuối phố, gặp quầy ăn thì dừng lại, một lớn một nhỏ mặc quần áo sang trọng, đứng trước quầy hàng với vẻ mặt chờ ăn giống nhau, ai có thể tưởng tượng được đây là công chúa của Khánh Quốc chứ?A Quy rất thích chơi với công chúa thẩm thẩm, có thể ăn nhiều thứ chưa từng ăn, còn không lo ăn no rồi sẽ không được ăn nữa, hắn ăn không hết công chúa thẩm thẩm sẽ ăn giúp, hắn có thể để bụng ăn những thứ khác.Sở Du Ninh còn tiện thể đi một chuyến đến cửa hàng lương thực để xem giá lương thực của thế giới này.Nhìn thấy gạo trắng tinh, cho dù là gạo lứt thô màu nâu cũng khiến nàng sáng mắt, hận không thể gom hết về.Gạo trắng ba mươi sáu văn một cân, gạo lứt hai mươi lăm văn, gạo cũ mười văn.Sở Du Ninh nghĩ, bánh nướng nàng ăn lúc nãy hai văn một cái, một cân gạo trắng có thể mua được rất nhiều bánh nướng.Trong cửa hàng lương thực còn các loại bán đậu, Sở Du Ninh chưa từng thấy nhiều loại lương thực như vậy, hiếm lạ sờ từng loại một, nhìn hạt gạo hạt đậu trượt khỏi kẽ tay, trong lòng chỉ thấy mọi thứ thật tốt đẹp.Đây đều là những thứ mà mạt thế không thể trồng được, thứ mà dị năng hệ mộc ở mạt thế trồng nhiều nhất là khoai lang và khoai tây, vừa dễ chăm sóc lại cho năng suất cao.Còn có một số loại rau có thể trồng thủy canh, những loại hiếm khác thì ngay cả hạt giống cũng không có, cho dù có thì cũng là dị năng giả hệ mộc tự mình trồng ăn, người khác muốn ăn chỉ có thể bỏ giá cao để giao dịch.Trong đội Bá Vương Hoa có dị năng hệ mộc, nhưng bọn họ đều không nỡ dùng dị năng thúc đẩy lương thực, đó là để cứu mạng.Sở Du Ninh lại nhìn các loại lương thực trong cửa hàng, không sợ đắt, chỉ sợ không có.Nàng là công chúa hẳn là rất có tiền nhỉ?Trình An thấy công chúa còn đích thân đến xem giá lương thực, còn tưởng công chúa là vì phủ tướng quân thiếu lương thực nên đích thân đi dò giá, trong nháy mắt, hình tượng công chúa trong lòng hắn vô cùng cao lớn."Đi nào, bế A Quy lên, chúng ta đến Hộ bộ." Sở Du Ninh vẫy tay với Trình An.Muốn có lương, trước tiên phải có tiền, Hộ bộ có lương lại có tiền, đòi xong nợ còn có thể về nhà ăn cơm trưa.Sắc mặt của chưởng quầy cửa hàng lương thực thay đổi, lúc mấy người này vào hắn đã nhìn ra thân phận không phải phú thì cũng quý, còn đoán là thương nhân, không ngờ nữ tử vừa mở miệng đã nói đến Hộ bộ, giống như Hộ bộ là nhà của nàng ta vậy, hắn không khỏi mừng thầm vì cửa hàng mình sạch sẽ, không tìm ra lỗi."Công chúa thẩm thẩm, A Quy lớn rồi, không cần bế."A Quy chạy đến trước mặt Sở Du Ninh, đưa tay nhỏ ra: "Muốn nắm tay cơ."Sở Du Ninh luôn khoan dung với trẻ nhỏ, đưa tay nắm tay hắn đi ra ngoài.Đã không cho bế, đợi hắn đi không nổi thì xách đi, tiểu đậu đinh cũng biết xấu hổ rồi.Chưởng quầy phía sau nghe rõ tiếng "Công chúa thẩm thẩm" thì chân mềm nhũn.Trời biết Trình An hy vọng công chúa có thể đi dạo mãi, quên chuyện đến Hộ bộ thế nào.Có lẽ ông trời cũng nghe thấy lời cầu nguyện của hắn, rời khỏi cửa hàng lương thực không xa, một nữ tử đột nhiên ngã quỵ dưới chân Sở Du Ninh.Dựa vào bản năng sinh tồn của mạt thế, Sở Du Ninh suýt nữa đã đá người ta ra ngoài như một con tang thi, may mà kịp dừng chân.

Chương 78: Chương 78