Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…
Chương 281: Chương 281
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Lời này vừa nói ra, cho dù những môn sinh của Tần các lão muốn thay ông ta kêu oan cũng phải cân nhắc xem có chịu nổi tội danh đồng đảng phản quốc hay không.Sở Du Ninh chớp chớp mắt, sao nàng lại ngửi thấy mùi g.i.ế.c người diệt khẩu nhỉ?"Ưm ưm..." Tần các lão bị kéo đi điên cuồng gọi Sở Du Ninh.Sở Du Ninh nhìn về phía Cảnh Huy Đế: "Hình như ông ta có lời muốn nói với ta?"Cảnh Huy Đế vội vàng chặn lại: "Ngươi lấy được chứng cứ phản quốc của hắn, cho dù hắn có lời muốn nói với ngươi, cũng là muốn mắng ngươi.""Ta vẫn thấy có gì đó không ổn." Sở Du Ninh tin vào trực giác của mình."Cảm giác của ngươi không có tác dụng. Tần các lão còn có thể nói cho ngươi biết tiền của hắn giấu ở đâu sao? Được rồi, ngươi xem trên án thư có bao nhiêu bức thư, không phải một bức một trăm lượng sao, trẫm trả tiền cho ngươi ngay."Cảnh Huy Đế khôn ngoan lấy thứ Sở Du Ninh thích nhất để chuyển hướng sự chú ý của nàng.Sở Du Ninh thấy có lý, Tần các lão tám phần là muốn nguyền rủa tổ tông mười tám đời của nàng.Cho dù có chuyện gì thật, trước sức mạnh tuyệt đối, mọi thứ đều là hổ giấy.Nàng thu hồi ánh mắt, vui vẻ tiến lên, nhìn những bức thư bày trên án thư, đưa ngón tay ra tùy ý lật lật: "Bức thư mà lão già đó dùng để uy h.i.ế.p người là gì?""Còn không phải là cấu kết với người Việt Quốc sao, nếu trẫm dám làm gì hắn, Việt Quốc sẽ tấn công." Cảnh Huy Đế tùy tiện nói bừa."Chỉ thế mà người đã sợ rồi sao?"Sao lại thấy không hợp lý nhỉ, cách đây vài ngày không phải mới nói sẽ đi đánh Việt Quốc, cướp kho bạc của Việt Quốc sao?Thuốc s.ú.n.g đã xác nhận có thể chế tạo, bên Thẩm Vô Cữu cũng chuẩn bị bắt đầu, không có lý nào hoàng đế này vẫn sợ Việt Quốc như vậy.Cảnh Huy Đế nhìn về phía khác, giả vờ thâm sâu: "Ngươi không hiểu những khúc mắc trong này."Sở Du Ninh nhớ đến nữ nhân làm cho quốc gia kiếp trước vong quốc: "Đừng nói là người có tình yêu đích thực ở Việt Quốc nhé?""Nói bậy! Đầu óc ngươi chứa những gì vậy?!"Mặt Cảnh Huy Đế đỏ bừng, khuê nữ này sao có thể mặt không đổi sắc nói chuyện tình yêu đích thực với một người cha như ông ta, không thấy xấu hổ sao.Sở Du Ninh lại chăm chú nhìn Cảnh Huy Đế một lúc, nhanh chóng bỏ qua chuyện này: "Nếu có ngày nào đó người vì một mỹ nhân mà làm ra chuyện hồ đồ, chẳng bằng sớm nhường ngôi cho người khác ngồi đi.""Ngươi đúng là đại nghịch bất đạo, sao lại khẳng định trẫm nhất định sẽ vì một nữ nhân mà vong quốc! Cho dù trẫm có vong quốc thì chỉ sợ cũng là vì ngươi, xem ngươi cả ngày gây ra chuyện gì kìa." Cảnh Huy Đế tức giận mắng.Hỏi có ai dám trước mặt ông ta luôn nhắc đến chuyện vong quốc, chẳng có chút tôn ti trật tự nào, đúng là hư hỏng!Sở Du Ninh không phục: "Cái gì là ta gây chuyện, chuyện không tìm đến ta, ta sẽ đi tìm chuyện sao? Ta lại không phải rảnh rỗi sinh nông nổi."Cảnh Huy Đế cười lạnh: "Ngươi có chuyện gì để làm? Nuôi gà sao?"Sở Du Ninh gật đầu: "Nuôi gà chỉ là một trong số đó, ta muốn đi rèn một thanh kiếm tặng Thẩm Vô Cữu làm lễ vật."Cảnh Huy Đế:... Bỗng nhiên trong lòng thấy chua xót.Ông ta thà rằng nàng chỉ nuôi gà, chứ không phải vì một nam nhân mà tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật, Thẩm Vô Cữu rốt cuộc đã dụ dỗ nàng như thế nào mà nàng lại c.h.ế.t tâm theo hắn như vậy.
Lời này vừa nói ra, cho dù những môn sinh của Tần các lão muốn thay ông ta kêu oan cũng phải cân nhắc xem có chịu nổi tội danh đồng đảng phản quốc hay không.
Sở Du Ninh chớp chớp mắt, sao nàng lại ngửi thấy mùi g.i.ế.c người diệt khẩu nhỉ?
"Ưm ưm..." Tần các lão bị kéo đi điên cuồng gọi Sở Du Ninh.
Sở Du Ninh nhìn về phía Cảnh Huy Đế: "Hình như ông ta có lời muốn nói với ta?"
Cảnh Huy Đế vội vàng chặn lại: "Ngươi lấy được chứng cứ phản quốc của hắn, cho dù hắn có lời muốn nói với ngươi, cũng là muốn mắng ngươi."
"Ta vẫn thấy có gì đó không ổn." Sở Du Ninh tin vào trực giác của mình.
"Cảm giác của ngươi không có tác dụng. Tần các lão còn có thể nói cho ngươi biết tiền của hắn giấu ở đâu sao? Được rồi, ngươi xem trên án thư có bao nhiêu bức thư, không phải một bức một trăm lượng sao, trẫm trả tiền cho ngươi ngay."
Cảnh Huy Đế khôn ngoan lấy thứ Sở Du Ninh thích nhất để chuyển hướng sự chú ý của nàng.
Sở Du Ninh thấy có lý, Tần các lão tám phần là muốn nguyền rủa tổ tông mười tám đời của nàng.
Cho dù có chuyện gì thật, trước sức mạnh tuyệt đối, mọi thứ đều là hổ giấy.
Nàng thu hồi ánh mắt, vui vẻ tiến lên, nhìn những bức thư bày trên án thư, đưa ngón tay ra tùy ý lật lật: "Bức thư mà lão già đó dùng để uy h.i.ế.p người là gì?"
"Còn không phải là cấu kết với người Việt Quốc sao, nếu trẫm dám làm gì hắn, Việt Quốc sẽ tấn công." Cảnh Huy Đế tùy tiện nói bừa.
"Chỉ thế mà người đã sợ rồi sao?"
Sao lại thấy không hợp lý nhỉ, cách đây vài ngày không phải mới nói sẽ đi đánh Việt Quốc, cướp kho bạc của Việt Quốc sao?
Thuốc s.ú.n.g đã xác nhận có thể chế tạo, bên Thẩm Vô Cữu cũng chuẩn bị bắt đầu, không có lý nào hoàng đế này vẫn sợ Việt Quốc như vậy.
Cảnh Huy Đế nhìn về phía khác, giả vờ thâm sâu: "Ngươi không hiểu những khúc mắc trong này."
Sở Du Ninh nhớ đến nữ nhân làm cho quốc gia kiếp trước vong quốc: "Đừng nói là người có tình yêu đích thực ở Việt Quốc nhé?"
"Nói bậy! Đầu óc ngươi chứa những gì vậy?!"
Mặt Cảnh Huy Đế đỏ bừng, khuê nữ này sao có thể mặt không đổi sắc nói chuyện tình yêu đích thực với một người cha như ông ta, không thấy xấu hổ sao.
Sở Du Ninh lại chăm chú nhìn Cảnh Huy Đế một lúc, nhanh chóng bỏ qua chuyện này: "Nếu có ngày nào đó người vì một mỹ nhân mà làm ra chuyện hồ đồ, chẳng bằng sớm nhường ngôi cho người khác ngồi đi."
"Ngươi đúng là đại nghịch bất đạo, sao lại khẳng định trẫm nhất định sẽ vì một nữ nhân mà vong quốc! Cho dù trẫm có vong quốc thì chỉ sợ cũng là vì ngươi, xem ngươi cả ngày gây ra chuyện gì kìa." Cảnh Huy Đế tức giận mắng.
Hỏi có ai dám trước mặt ông ta luôn nhắc đến chuyện vong quốc, chẳng có chút tôn ti trật tự nào, đúng là hư hỏng!
Sở Du Ninh không phục: "Cái gì là ta gây chuyện, chuyện không tìm đến ta, ta sẽ đi tìm chuyện sao? Ta lại không phải rảnh rỗi sinh nông nổi."
Cảnh Huy Đế cười lạnh: "Ngươi có chuyện gì để làm? Nuôi gà sao?"
Sở Du Ninh gật đầu: "Nuôi gà chỉ là một trong số đó, ta muốn đi rèn một thanh kiếm tặng Thẩm Vô Cữu làm lễ vật."
Cảnh Huy Đế:... Bỗng nhiên trong lòng thấy chua xót.
Ông ta thà rằng nàng chỉ nuôi gà, chứ không phải vì một nam nhân mà tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật, Thẩm Vô Cữu rốt cuộc đã dụ dỗ nàng như thế nào mà nàng lại c.h.ế.t tâm theo hắn như vậy.
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Lời này vừa nói ra, cho dù những môn sinh của Tần các lão muốn thay ông ta kêu oan cũng phải cân nhắc xem có chịu nổi tội danh đồng đảng phản quốc hay không.Sở Du Ninh chớp chớp mắt, sao nàng lại ngửi thấy mùi g.i.ế.c người diệt khẩu nhỉ?"Ưm ưm..." Tần các lão bị kéo đi điên cuồng gọi Sở Du Ninh.Sở Du Ninh nhìn về phía Cảnh Huy Đế: "Hình như ông ta có lời muốn nói với ta?"Cảnh Huy Đế vội vàng chặn lại: "Ngươi lấy được chứng cứ phản quốc của hắn, cho dù hắn có lời muốn nói với ngươi, cũng là muốn mắng ngươi.""Ta vẫn thấy có gì đó không ổn." Sở Du Ninh tin vào trực giác của mình."Cảm giác của ngươi không có tác dụng. Tần các lão còn có thể nói cho ngươi biết tiền của hắn giấu ở đâu sao? Được rồi, ngươi xem trên án thư có bao nhiêu bức thư, không phải một bức một trăm lượng sao, trẫm trả tiền cho ngươi ngay."Cảnh Huy Đế khôn ngoan lấy thứ Sở Du Ninh thích nhất để chuyển hướng sự chú ý của nàng.Sở Du Ninh thấy có lý, Tần các lão tám phần là muốn nguyền rủa tổ tông mười tám đời của nàng.Cho dù có chuyện gì thật, trước sức mạnh tuyệt đối, mọi thứ đều là hổ giấy.Nàng thu hồi ánh mắt, vui vẻ tiến lên, nhìn những bức thư bày trên án thư, đưa ngón tay ra tùy ý lật lật: "Bức thư mà lão già đó dùng để uy h.i.ế.p người là gì?""Còn không phải là cấu kết với người Việt Quốc sao, nếu trẫm dám làm gì hắn, Việt Quốc sẽ tấn công." Cảnh Huy Đế tùy tiện nói bừa."Chỉ thế mà người đã sợ rồi sao?"Sao lại thấy không hợp lý nhỉ, cách đây vài ngày không phải mới nói sẽ đi đánh Việt Quốc, cướp kho bạc của Việt Quốc sao?Thuốc s.ú.n.g đã xác nhận có thể chế tạo, bên Thẩm Vô Cữu cũng chuẩn bị bắt đầu, không có lý nào hoàng đế này vẫn sợ Việt Quốc như vậy.Cảnh Huy Đế nhìn về phía khác, giả vờ thâm sâu: "Ngươi không hiểu những khúc mắc trong này."Sở Du Ninh nhớ đến nữ nhân làm cho quốc gia kiếp trước vong quốc: "Đừng nói là người có tình yêu đích thực ở Việt Quốc nhé?""Nói bậy! Đầu óc ngươi chứa những gì vậy?!"Mặt Cảnh Huy Đế đỏ bừng, khuê nữ này sao có thể mặt không đổi sắc nói chuyện tình yêu đích thực với một người cha như ông ta, không thấy xấu hổ sao.Sở Du Ninh lại chăm chú nhìn Cảnh Huy Đế một lúc, nhanh chóng bỏ qua chuyện này: "Nếu có ngày nào đó người vì một mỹ nhân mà làm ra chuyện hồ đồ, chẳng bằng sớm nhường ngôi cho người khác ngồi đi.""Ngươi đúng là đại nghịch bất đạo, sao lại khẳng định trẫm nhất định sẽ vì một nữ nhân mà vong quốc! Cho dù trẫm có vong quốc thì chỉ sợ cũng là vì ngươi, xem ngươi cả ngày gây ra chuyện gì kìa." Cảnh Huy Đế tức giận mắng.Hỏi có ai dám trước mặt ông ta luôn nhắc đến chuyện vong quốc, chẳng có chút tôn ti trật tự nào, đúng là hư hỏng!Sở Du Ninh không phục: "Cái gì là ta gây chuyện, chuyện không tìm đến ta, ta sẽ đi tìm chuyện sao? Ta lại không phải rảnh rỗi sinh nông nổi."Cảnh Huy Đế cười lạnh: "Ngươi có chuyện gì để làm? Nuôi gà sao?"Sở Du Ninh gật đầu: "Nuôi gà chỉ là một trong số đó, ta muốn đi rèn một thanh kiếm tặng Thẩm Vô Cữu làm lễ vật."Cảnh Huy Đế:... Bỗng nhiên trong lòng thấy chua xót.Ông ta thà rằng nàng chỉ nuôi gà, chứ không phải vì một nam nhân mà tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật, Thẩm Vô Cữu rốt cuộc đã dụ dỗ nàng như thế nào mà nàng lại c.h.ế.t tâm theo hắn như vậy.