Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…
Chương 327: Chương 327
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Thẩm Vô Cữu biết nàng coi những người đi theo mình, chỉ cần là người trong đội, nàng đều sẽ bảo vệ, hắn không muốn nàng tự trách, bất kể có phải hay không đều nói theo hướng này."Diệt khẩu..."Sở Du Ninh lẩm bẩm hai chữ này, hỏi Thẩm Vô Cữu: "Có thể nhìn ra nàng ta c.h.ế.t vào lúc nào không?""Có lẽ là giờ Thân ngày hôm qua." Trình An đã đích thân khám nghiệm tử thi trả lời."Nói cách khác, là khoảng thời gian phụ hoàng rời đi." Ánh mắt Sở Du Ninh càng ngày càng lạnh.Thẩm Vô Cữu không ngờ công chúa lại nghi ngờ Cảnh Huy Đế, theo hắn thấy, Cảnh Huy Đế không có động cơ g.i.ế.c Hề Âm, khả năng duy nhất là cảm thấy Hề Âm là người Việt Quốc đưa đến, sợ nàng ta là gián điệp nên trực tiếp g.i.ế.c người để trừ hậu họa.Nhưng bệ hạ lại không phải không biết tính tình của công chúa, người của nàng, đồ của nàng không dễ đụng vào, sao lại hấp tấp như vậy?Nói bệ hạ vì sợ Hề Âm nói ra điều gì đó nên g.i.ế.c Hề Âm diệt khẩu cũng không thể, trừ khi, giữa bệ hạ và Việt Quốc có bí mật không thể tiết lộ!Thẩm Vô Cữu đột nhiên nhớ đến công chúa từng nói Tần các lão chính là dùng một bức thư để uy h.i.ế.p bệ hạ, khiến bệ hạ không dám xử lý ông ta, mà bức thư đó Tần các lão tuyên bố là Dự Vương của Việt Quốc đưa cho ông ta trước khi rời đi, sau đó bức thư vô tình rơi vào tay công chúa, bệ hạ dùng nước trà hủy đi, sau đó lập tức hạ lệnh c.h.é.m Tần các lão ngay bên ngoài điện, giống như đang vội diệt khẩu, ngay cả người hầu bên cạnh Tần các lão cũng cho cấm quân bắt về.Sau đó hắn cho người đi dò hỏi, người hầu đó cũng bị xử tử như người nhà Tần gia.Hoài nghi từng mơ hồ hiện lên trong đầu giờ khắc này trở nên vô cùng rõ ràng, có khả năng, người cấu kết với Việt Quốc chính là bệ hạ, hoàng đế của Khánh Quốc bọn họ?Sở Du Ninh thấy Thẩm Vô Cữu lộ vẻ không thể tin nổi, liền nói: "Có người ngoài vào Quỷ Sơn, ta không thể không biết. Hôm qua chỉ có phụ hoàng, còn có ám vệ của ông ta đến."Bên cạnh Cảnh Huy Đế có ám vệ, nàng từ lần *****ên dẫn cục bột đi gặp Cảnh Huy Đế đã biết, chỉ là lúc đó tinh thần lực của nàng không thể sử dụng, không dò ra được vị trí của bọn họ, chỉ mơ hồ biết trong bóng tối có người.Hôm qua Cảnh Huy Đế đến, nàng đã chú ý thấy có hai ám vệ ẩn núp trong bóng tối, nàng dùng tinh thần lực quét một cái là biết bọn họ trốn ở đâu, còn nhìn thấy bọn họ nhìn đồ ăn nàng làm mà nuốt nước miếng ừng ực."Vậy công chúa định làm thế nào?"Thẩm Vô Cữu hoàn hồn, không dám nghĩ sâu về khả năng đó. Lúc này hắn cũng không cho rằng Cảnh Huy Đế vô tội nữa."Vào cung hỏi là biết." Sở Du Ninh nói xong trực tiếp cưỡi hổ chạy ra khỏi núi.Thẩm Vô Cữu không ngờ nàng nói làm là làm, vội vàng đuổi theo.Bên ngoài Quỷ Sơn còn có không ít người đang chờ muốn mua gà, đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển, tựa như mãnh thú xuất sơn, từng người sợ hãi lùi xa.Rất nhanh, con hổ chui ra từ đường hầm chứng minh cảm giác rung chuyển của bọn họ không phải là ảo giác.Ban đầu còn tưởng rằng người cưỡi hổ chỉ xuất hiện trong hí văn, không ngờ ngoài đời thực lại có người có thể thuần hóa hổ.Con mãnh hổ này cao lớn như trâu, giống như một ngọn núi nhỏ di động, đứng lên cao bằng một người, cưỡi trên lưng nó là một nữ tử mặc váy áo màu trắng, nữ tử này sinh ra trắng trẻo quý phái, trên người mặc toàn đồ tinh xảo, chỉ nhìn mặt thì trông có vẻ lương thiện vô hại, nhưng lúc này thần sắc của nàng rất khó chọc.
Thẩm Vô Cữu biết nàng coi những người đi theo mình, chỉ cần là người trong đội, nàng đều sẽ bảo vệ, hắn không muốn nàng tự trách, bất kể có phải hay không đều nói theo hướng này.
"Diệt khẩu..."
Sở Du Ninh lẩm bẩm hai chữ này, hỏi Thẩm Vô Cữu: "Có thể nhìn ra nàng ta c.h.ế.t vào lúc nào không?"
"Có lẽ là giờ Thân ngày hôm qua." Trình An đã đích thân khám nghiệm tử thi trả lời.
"Nói cách khác, là khoảng thời gian phụ hoàng rời đi." Ánh mắt Sở Du Ninh càng ngày càng lạnh.
Thẩm Vô Cữu không ngờ công chúa lại nghi ngờ Cảnh Huy Đế, theo hắn thấy, Cảnh Huy Đế không có động cơ g.i.ế.c Hề Âm, khả năng duy nhất là cảm thấy Hề Âm là người Việt Quốc đưa đến, sợ nàng ta là gián điệp nên trực tiếp g.i.ế.c người để trừ hậu họa.
Nhưng bệ hạ lại không phải không biết tính tình của công chúa, người của nàng, đồ của nàng không dễ đụng vào, sao lại hấp tấp như vậy?
Nói bệ hạ vì sợ Hề Âm nói ra điều gì đó nên g.i.ế.c Hề Âm diệt khẩu cũng không thể, trừ khi, giữa bệ hạ và Việt Quốc có bí mật không thể tiết lộ!
Thẩm Vô Cữu đột nhiên nhớ đến công chúa từng nói Tần các lão chính là dùng một bức thư để uy h.i.ế.p bệ hạ, khiến bệ hạ không dám xử lý ông ta, mà bức thư đó Tần các lão tuyên bố là Dự Vương của Việt Quốc đưa cho ông ta trước khi rời đi, sau đó bức thư vô tình rơi vào tay công chúa, bệ hạ dùng nước trà hủy đi, sau đó lập tức hạ lệnh c.h.é.m Tần các lão ngay bên ngoài điện, giống như đang vội diệt khẩu, ngay cả người hầu bên cạnh Tần các lão cũng cho cấm quân bắt về.
Sau đó hắn cho người đi dò hỏi, người hầu đó cũng bị xử tử như người nhà Tần gia.
Hoài nghi từng mơ hồ hiện lên trong đầu giờ khắc này trở nên vô cùng rõ ràng, có khả năng, người cấu kết với Việt Quốc chính là bệ hạ, hoàng đế của Khánh Quốc bọn họ?
Sở Du Ninh thấy Thẩm Vô Cữu lộ vẻ không thể tin nổi, liền nói: "Có người ngoài vào Quỷ Sơn, ta không thể không biết. Hôm qua chỉ có phụ hoàng, còn có ám vệ của ông ta đến."
Bên cạnh Cảnh Huy Đế có ám vệ, nàng từ lần *****ên dẫn cục bột đi gặp Cảnh Huy Đế đã biết, chỉ là lúc đó tinh thần lực của nàng không thể sử dụng, không dò ra được vị trí của bọn họ, chỉ mơ hồ biết trong bóng tối có người.
Hôm qua Cảnh Huy Đế đến, nàng đã chú ý thấy có hai ám vệ ẩn núp trong bóng tối, nàng dùng tinh thần lực quét một cái là biết bọn họ trốn ở đâu, còn nhìn thấy bọn họ nhìn đồ ăn nàng làm mà nuốt nước miếng ừng ực.
"Vậy công chúa định làm thế nào?"
Thẩm Vô Cữu hoàn hồn, không dám nghĩ sâu về khả năng đó. Lúc này hắn cũng không cho rằng Cảnh Huy Đế vô tội nữa.
"Vào cung hỏi là biết." Sở Du Ninh nói xong trực tiếp cưỡi hổ chạy ra khỏi núi.
Thẩm Vô Cữu không ngờ nàng nói làm là làm, vội vàng đuổi theo.
Bên ngoài Quỷ Sơn còn có không ít người đang chờ muốn mua gà, đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển, tựa như mãnh thú xuất sơn, từng người sợ hãi lùi xa.
Rất nhanh, con hổ chui ra từ đường hầm chứng minh cảm giác rung chuyển của bọn họ không phải là ảo giác.
Ban đầu còn tưởng rằng người cưỡi hổ chỉ xuất hiện trong hí văn, không ngờ ngoài đời thực lại có người có thể thuần hóa hổ.
Con mãnh hổ này cao lớn như trâu, giống như một ngọn núi nhỏ di động, đứng lên cao bằng một người, cưỡi trên lưng nó là một nữ tử mặc váy áo màu trắng, nữ tử này sinh ra trắng trẻo quý phái, trên người mặc toàn đồ tinh xảo, chỉ nhìn mặt thì trông có vẻ lương thiện vô hại, nhưng lúc này thần sắc của nàng rất khó chọc.
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Thẩm Vô Cữu biết nàng coi những người đi theo mình, chỉ cần là người trong đội, nàng đều sẽ bảo vệ, hắn không muốn nàng tự trách, bất kể có phải hay không đều nói theo hướng này."Diệt khẩu..."Sở Du Ninh lẩm bẩm hai chữ này, hỏi Thẩm Vô Cữu: "Có thể nhìn ra nàng ta c.h.ế.t vào lúc nào không?""Có lẽ là giờ Thân ngày hôm qua." Trình An đã đích thân khám nghiệm tử thi trả lời."Nói cách khác, là khoảng thời gian phụ hoàng rời đi." Ánh mắt Sở Du Ninh càng ngày càng lạnh.Thẩm Vô Cữu không ngờ công chúa lại nghi ngờ Cảnh Huy Đế, theo hắn thấy, Cảnh Huy Đế không có động cơ g.i.ế.c Hề Âm, khả năng duy nhất là cảm thấy Hề Âm là người Việt Quốc đưa đến, sợ nàng ta là gián điệp nên trực tiếp g.i.ế.c người để trừ hậu họa.Nhưng bệ hạ lại không phải không biết tính tình của công chúa, người của nàng, đồ của nàng không dễ đụng vào, sao lại hấp tấp như vậy?Nói bệ hạ vì sợ Hề Âm nói ra điều gì đó nên g.i.ế.c Hề Âm diệt khẩu cũng không thể, trừ khi, giữa bệ hạ và Việt Quốc có bí mật không thể tiết lộ!Thẩm Vô Cữu đột nhiên nhớ đến công chúa từng nói Tần các lão chính là dùng một bức thư để uy h.i.ế.p bệ hạ, khiến bệ hạ không dám xử lý ông ta, mà bức thư đó Tần các lão tuyên bố là Dự Vương của Việt Quốc đưa cho ông ta trước khi rời đi, sau đó bức thư vô tình rơi vào tay công chúa, bệ hạ dùng nước trà hủy đi, sau đó lập tức hạ lệnh c.h.é.m Tần các lão ngay bên ngoài điện, giống như đang vội diệt khẩu, ngay cả người hầu bên cạnh Tần các lão cũng cho cấm quân bắt về.Sau đó hắn cho người đi dò hỏi, người hầu đó cũng bị xử tử như người nhà Tần gia.Hoài nghi từng mơ hồ hiện lên trong đầu giờ khắc này trở nên vô cùng rõ ràng, có khả năng, người cấu kết với Việt Quốc chính là bệ hạ, hoàng đế của Khánh Quốc bọn họ?Sở Du Ninh thấy Thẩm Vô Cữu lộ vẻ không thể tin nổi, liền nói: "Có người ngoài vào Quỷ Sơn, ta không thể không biết. Hôm qua chỉ có phụ hoàng, còn có ám vệ của ông ta đến."Bên cạnh Cảnh Huy Đế có ám vệ, nàng từ lần *****ên dẫn cục bột đi gặp Cảnh Huy Đế đã biết, chỉ là lúc đó tinh thần lực của nàng không thể sử dụng, không dò ra được vị trí của bọn họ, chỉ mơ hồ biết trong bóng tối có người.Hôm qua Cảnh Huy Đế đến, nàng đã chú ý thấy có hai ám vệ ẩn núp trong bóng tối, nàng dùng tinh thần lực quét một cái là biết bọn họ trốn ở đâu, còn nhìn thấy bọn họ nhìn đồ ăn nàng làm mà nuốt nước miếng ừng ực."Vậy công chúa định làm thế nào?"Thẩm Vô Cữu hoàn hồn, không dám nghĩ sâu về khả năng đó. Lúc này hắn cũng không cho rằng Cảnh Huy Đế vô tội nữa."Vào cung hỏi là biết." Sở Du Ninh nói xong trực tiếp cưỡi hổ chạy ra khỏi núi.Thẩm Vô Cữu không ngờ nàng nói làm là làm, vội vàng đuổi theo.Bên ngoài Quỷ Sơn còn có không ít người đang chờ muốn mua gà, đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển, tựa như mãnh thú xuất sơn, từng người sợ hãi lùi xa.Rất nhanh, con hổ chui ra từ đường hầm chứng minh cảm giác rung chuyển của bọn họ không phải là ảo giác.Ban đầu còn tưởng rằng người cưỡi hổ chỉ xuất hiện trong hí văn, không ngờ ngoài đời thực lại có người có thể thuần hóa hổ.Con mãnh hổ này cao lớn như trâu, giống như một ngọn núi nhỏ di động, đứng lên cao bằng một người, cưỡi trên lưng nó là một nữ tử mặc váy áo màu trắng, nữ tử này sinh ra trắng trẻo quý phái, trên người mặc toàn đồ tinh xảo, chỉ nhìn mặt thì trông có vẻ lương thiện vô hại, nhưng lúc này thần sắc của nàng rất khó chọc.