Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…
Chương 328: Chương 328
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Sở Du Ninh không cần hổ nằm xuống, trực tiếp nhảy xuống từ trên lưng, để nó về núi, tiện tay dắt một con ngựa, vứt lại một câu "Đổi bằng gà." rồi phi thẳng về kinh thành.Đợi đến khi hổ trở về núi, đợi đến khi bóng dáng phi ngựa của Sở Du Ninh đi xa, mọi người mới phản ứng lại, đó là Du Ninh công chúa!"Thật sự là Du Ninh công chúa!""Du Ninh công chúa còn có thể thuần hóa hổ!""Biết vậy lúc nãy ta đã liều mạng tiến lên cầu công chúa ban gà rồi.""Ta cũng vậy, con ngựa kia của ai thế, đúng là may mắn mà."Vừa khéo, con ngựa đó chính là con ngựa mà thư sinh nọ cưỡi đến, lục nghệ của quân tử có xạ ngự, phụ thân hắn đặc biệt bỏ tiền ra mua cho hắn luyện tập, con ngựa này cũng coi như là thứ giá trị nhất nhà hắn, nhưng so với việc có thể đổi được một con gà giúp hắn đọc sách thì nó chẳng là gì cả.Lối vào Quỷ Sơn từ lâu đã không còn là bí mật, để tiện ra vào cũng như canh giữ, sau khi đi qua lối vào Quỷ Sơn, quan đạo bên ngoài đã xây một chuồng ngựa, người đi đường đều coi đó là quán trà, giờ đây cũng sắp thành trạm dịch.Còn để tiện cho chủ tử muốn dùng ngựa là có ngựa dùng ngay, ban ngày đều buộc ngựa ở bên ngoài, Thẩm Vô Cữu gỡ dây, lật người lên ngựa là có thể đi. ...Kinh thành ngoài tin cấp báo từ biên quan thì đã lâu không thấy ai phi ngựa trên đường, người đi đường trên phố đều tránh ra một bên, người ở lầu trà tửu lâu cũng không nhịn được thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn, muốn xem xem là ai to gan như vậy.Lúc này người có thể ngồi ở trà lâu tửu lâu nhàn nhã uống trà đa phần là công tử ca cả ngày không có việc gì làm, cho nên bọn họ nhìn thấy bóng dáng trên ngựa, nhận ra là ai, từng người đều sợ hãi rụt cổ lại.Du Ninh công chúa vào kinh rồi! Du Ninh công chúa thế mà lại vào kinh rồi!Trời biết các đại thần vui mừng biết bao lúc biết Du Ninh công chúa ở hẳn Quỷ Sơn, chỉ cần công chúa không ở trong thành, bọn họ sẽ không phải sống trong cảnh thấp thỏm lo âu mỗi ngày.Lúc này Du Ninh công chúa vào kinh, còn vẻ mặt sát khí đằng đằng, cũng không biết là ai muốn c.h.ế.t dám chọc giận nàng.Lúc ngựa phi như bay qua, thiếu chút nữa đã đụng phải Sở Doanh Úc đang say khướt bên đường, hắn xách vò rượu, say khướt nhìn về hướng hoàng cung, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, lần này lại không biết là ai xui xẻo rồi.Lúc Tần các lão ngã xuống, hắn không hề bất ngờ, lúc đầu bọn họ còn liên thủ muốn lấy mạng Thẩm Vô Cữu, thậm chí là cả Thẩm gia. Chỉ là không ngờ kết cục lại thảm thiết như vậy.Ngay cả Tần các lão đã trải qua hai đời đế vương cũng rơi vào kết cục thảm thiết, hắn vì là nhi tử của hoàng đế nên chỉ bị giáng làm thứ dân, bằng không có lẽ kết cục chỉ có thể thảm hơn?"Quả nhiên là tai họa!"Sở Doanh Úc cười khẩy một tiếng, lại ngửa đầu uống một ngụm rượu, lảo đảo đi về phía trước. ..."Tránh ra!"Đến cửa cung, Sở Du Ninh thậm chí còn không xuống ngựa, trực tiếp dùng roi ngựa quất ra một con đường, cưỡi ngựa vào cửa cung.Thẩm Vô Cữu đuổi theo vừa vặn nhìn thấy thê tử cưỡi ngựa vào cung, hắn cũng muốn cưỡi ngựa theo vào, đáng tiếc hắn còn lý trí.Hắn lật người xuống ngựa, sải bước xông về phía cửa cung, khi đi qua cấm quân canh giữ cửa cung chỉ vội vàng buông một câu: "Cãi nhau với thê tử, thê tử đòi về nhà mẹ đẻ."
Sở Du Ninh không cần hổ nằm xuống, trực tiếp nhảy xuống từ trên lưng, để nó về núi, tiện tay dắt một con ngựa, vứt lại một câu "Đổi bằng gà." rồi phi thẳng về kinh thành.
Đợi đến khi hổ trở về núi, đợi đến khi bóng dáng phi ngựa của Sở Du Ninh đi xa, mọi người mới phản ứng lại, đó là Du Ninh công chúa!
"Thật sự là Du Ninh công chúa!"
"Du Ninh công chúa còn có thể thuần hóa hổ!"
"Biết vậy lúc nãy ta đã liều mạng tiến lên cầu công chúa ban gà rồi."
"Ta cũng vậy, con ngựa kia của ai thế, đúng là may mắn mà."
Vừa khéo, con ngựa đó chính là con ngựa mà thư sinh nọ cưỡi đến, lục nghệ của quân tử có xạ ngự, phụ thân hắn đặc biệt bỏ tiền ra mua cho hắn luyện tập, con ngựa này cũng coi như là thứ giá trị nhất nhà hắn, nhưng so với việc có thể đổi được một con gà giúp hắn đọc sách thì nó chẳng là gì cả.
Lối vào Quỷ Sơn từ lâu đã không còn là bí mật, để tiện ra vào cũng như canh giữ, sau khi đi qua lối vào Quỷ Sơn, quan đạo bên ngoài đã xây một chuồng ngựa, người đi đường đều coi đó là quán trà, giờ đây cũng sắp thành trạm dịch.
Còn để tiện cho chủ tử muốn dùng ngựa là có ngựa dùng ngay, ban ngày đều buộc ngựa ở bên ngoài, Thẩm Vô Cữu gỡ dây, lật người lên ngựa là có thể đi. ...
Kinh thành ngoài tin cấp báo từ biên quan thì đã lâu không thấy ai phi ngựa trên đường, người đi đường trên phố đều tránh ra một bên, người ở lầu trà tửu lâu cũng không nhịn được thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn, muốn xem xem là ai to gan như vậy.
Lúc này người có thể ngồi ở trà lâu tửu lâu nhàn nhã uống trà đa phần là công tử ca cả ngày không có việc gì làm, cho nên bọn họ nhìn thấy bóng dáng trên ngựa, nhận ra là ai, từng người đều sợ hãi rụt cổ lại.
Du Ninh công chúa vào kinh rồi! Du Ninh công chúa thế mà lại vào kinh rồi!
Trời biết các đại thần vui mừng biết bao lúc biết Du Ninh công chúa ở hẳn Quỷ Sơn, chỉ cần công chúa không ở trong thành, bọn họ sẽ không phải sống trong cảnh thấp thỏm lo âu mỗi ngày.
Lúc này Du Ninh công chúa vào kinh, còn vẻ mặt sát khí đằng đằng, cũng không biết là ai muốn c.h.ế.t dám chọc giận nàng.
Lúc ngựa phi như bay qua, thiếu chút nữa đã đụng phải Sở Doanh Úc đang say khướt bên đường, hắn xách vò rượu, say khướt nhìn về hướng hoàng cung, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, lần này lại không biết là ai xui xẻo rồi.
Lúc Tần các lão ngã xuống, hắn không hề bất ngờ, lúc đầu bọn họ còn liên thủ muốn lấy mạng Thẩm Vô Cữu, thậm chí là cả Thẩm gia. Chỉ là không ngờ kết cục lại thảm thiết như vậy.
Ngay cả Tần các lão đã trải qua hai đời đế vương cũng rơi vào kết cục thảm thiết, hắn vì là nhi tử của hoàng đế nên chỉ bị giáng làm thứ dân, bằng không có lẽ kết cục chỉ có thể thảm hơn?
"Quả nhiên là tai họa!"
Sở Doanh Úc cười khẩy một tiếng, lại ngửa đầu uống một ngụm rượu, lảo đảo đi về phía trước. ...
"Tránh ra!"
Đến cửa cung, Sở Du Ninh thậm chí còn không xuống ngựa, trực tiếp dùng roi ngựa quất ra một con đường, cưỡi ngựa vào cửa cung.
Thẩm Vô Cữu đuổi theo vừa vặn nhìn thấy thê tử cưỡi ngựa vào cung, hắn cũng muốn cưỡi ngựa theo vào, đáng tiếc hắn còn lý trí.
Hắn lật người xuống ngựa, sải bước xông về phía cửa cung, khi đi qua cấm quân canh giữ cửa cung chỉ vội vàng buông một câu: "Cãi nhau với thê tử, thê tử đòi về nhà mẹ đẻ."
Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Sở Du Ninh không cần hổ nằm xuống, trực tiếp nhảy xuống từ trên lưng, để nó về núi, tiện tay dắt một con ngựa, vứt lại một câu "Đổi bằng gà." rồi phi thẳng về kinh thành.Đợi đến khi hổ trở về núi, đợi đến khi bóng dáng phi ngựa của Sở Du Ninh đi xa, mọi người mới phản ứng lại, đó là Du Ninh công chúa!"Thật sự là Du Ninh công chúa!""Du Ninh công chúa còn có thể thuần hóa hổ!""Biết vậy lúc nãy ta đã liều mạng tiến lên cầu công chúa ban gà rồi.""Ta cũng vậy, con ngựa kia của ai thế, đúng là may mắn mà."Vừa khéo, con ngựa đó chính là con ngựa mà thư sinh nọ cưỡi đến, lục nghệ của quân tử có xạ ngự, phụ thân hắn đặc biệt bỏ tiền ra mua cho hắn luyện tập, con ngựa này cũng coi như là thứ giá trị nhất nhà hắn, nhưng so với việc có thể đổi được một con gà giúp hắn đọc sách thì nó chẳng là gì cả.Lối vào Quỷ Sơn từ lâu đã không còn là bí mật, để tiện ra vào cũng như canh giữ, sau khi đi qua lối vào Quỷ Sơn, quan đạo bên ngoài đã xây một chuồng ngựa, người đi đường đều coi đó là quán trà, giờ đây cũng sắp thành trạm dịch.Còn để tiện cho chủ tử muốn dùng ngựa là có ngựa dùng ngay, ban ngày đều buộc ngựa ở bên ngoài, Thẩm Vô Cữu gỡ dây, lật người lên ngựa là có thể đi. ...Kinh thành ngoài tin cấp báo từ biên quan thì đã lâu không thấy ai phi ngựa trên đường, người đi đường trên phố đều tránh ra một bên, người ở lầu trà tửu lâu cũng không nhịn được thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn, muốn xem xem là ai to gan như vậy.Lúc này người có thể ngồi ở trà lâu tửu lâu nhàn nhã uống trà đa phần là công tử ca cả ngày không có việc gì làm, cho nên bọn họ nhìn thấy bóng dáng trên ngựa, nhận ra là ai, từng người đều sợ hãi rụt cổ lại.Du Ninh công chúa vào kinh rồi! Du Ninh công chúa thế mà lại vào kinh rồi!Trời biết các đại thần vui mừng biết bao lúc biết Du Ninh công chúa ở hẳn Quỷ Sơn, chỉ cần công chúa không ở trong thành, bọn họ sẽ không phải sống trong cảnh thấp thỏm lo âu mỗi ngày.Lúc này Du Ninh công chúa vào kinh, còn vẻ mặt sát khí đằng đằng, cũng không biết là ai muốn c.h.ế.t dám chọc giận nàng.Lúc ngựa phi như bay qua, thiếu chút nữa đã đụng phải Sở Doanh Úc đang say khướt bên đường, hắn xách vò rượu, say khướt nhìn về hướng hoàng cung, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, lần này lại không biết là ai xui xẻo rồi.Lúc Tần các lão ngã xuống, hắn không hề bất ngờ, lúc đầu bọn họ còn liên thủ muốn lấy mạng Thẩm Vô Cữu, thậm chí là cả Thẩm gia. Chỉ là không ngờ kết cục lại thảm thiết như vậy.Ngay cả Tần các lão đã trải qua hai đời đế vương cũng rơi vào kết cục thảm thiết, hắn vì là nhi tử của hoàng đế nên chỉ bị giáng làm thứ dân, bằng không có lẽ kết cục chỉ có thể thảm hơn?"Quả nhiên là tai họa!"Sở Doanh Úc cười khẩy một tiếng, lại ngửa đầu uống một ngụm rượu, lảo đảo đi về phía trước. ..."Tránh ra!"Đến cửa cung, Sở Du Ninh thậm chí còn không xuống ngựa, trực tiếp dùng roi ngựa quất ra một con đường, cưỡi ngựa vào cửa cung.Thẩm Vô Cữu đuổi theo vừa vặn nhìn thấy thê tử cưỡi ngựa vào cung, hắn cũng muốn cưỡi ngựa theo vào, đáng tiếc hắn còn lý trí.Hắn lật người xuống ngựa, sải bước xông về phía cửa cung, khi đi qua cấm quân canh giữ cửa cung chỉ vội vàng buông một câu: "Cãi nhau với thê tử, thê tử đòi về nhà mẹ đẻ."