Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 358: Chương 358

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… "Đó là vì mọi người còn chưa biết Khánh Quốc chúng ta cũng chế tạo được vũ khí thuốc súng, đợi đến khi thiên lôi của chúng ta nổ, lúc đó sĩ khí tự nhiên sẽ tăng vọt."Đúng vậy, thiên lôi, Việt Quốc có hỏa lôi, bọn họ có thiên lôi, trời còn có thể không chế ngự được lửa sao?"Còn lâu mới đủ." Thôi tướng quân nhìn sa bàn thở dài.Một tháng trước, một lô vũ khí được bí mật đưa tới, đợi nhìn thấy từng thùng vũ khí thuốc s.ú.n.g độc quyền của người Việt Quốc bày ra trước mắt, bọn họ tự tát mình mấy cái thật mạnh mới xác định được đó không phải là mơ.Lúc đó, bọn họ biết, Khánh Quốc của bọn họ được cứu rồi, xương sống bị uốn cong của Khánh Quốc sắp thẳng lại rồi! Muốn để Khánh Quốc một lần nữa trở thành nước đứng đầu tứ quốc không còn là chuyện viển vông nữa.Chỉ là lúc này khai chiến, vũ khí thuốc s.ú.n.g của đối phương đầy đủ, bọn họ mới chỉ đưa tới đợt *****ên, bên kinh thành hẳn đã nhận được tin cấp báo, chiến lược của mọi người là, chỉ cần Việt quân không động, kéo dài được ngày nào hay ngày đó, tốt nhất là có thể kéo dài đến khi đợt vũ khí thứ hai được đưa tới.Có lẽ Việt quân cũng biết bên này cần thời gian để đưa yêu cầu về kinh thành xin chỉ thị, cũng không vội đánh, năm vạn quân chính là dùng để uy *****, bọn chúng đoán chắc Khánh Quốc sẽ không đánh mà hàng.Lại qua năm ngày, sĩ khí của Khánh Quốc không dễ dàng bị Việt quân mắng cho chùng xuống, cho đến ngày này, Việt quân bắt được trinh sát mà Khánh Quốc phái ra, trói vào giá làm bia tập bắn, ép Thôi tướng quân phải hạ lệnh đánh.Tính từ lúc phát đi tin cấp báo đã nửa tháng, viện binh từ kinh thành hẳn đã trên đường tới, chỉ cần bọn họ chống đỡ được nửa tháng nữa là có thể đợi được viện binh.Thôi tướng quân hỏi bộ tướng: "Đã bố trí ổn thỏa chưa?""Đã làm theo lời tướng quân, chỉ chờ tướng quân hạ lệnh!""Tốt! Vậy thì để Việt Quốc cũng nếm thử sự lợi hại của thiên lôi Khánh Quốc chúng ta."...Thôi tướng quân sải bước đến trận địa hai quân đối đầu, nhìn đối phương lấy chiến sĩ của bọn họ làm trò vui, mặt lạnh như băng sai người khiêng một thùng thiên lôi lên, ước lượng tầm bắn, mở thùng, lấy một quả đặt lên máy b.ắ.n đá.Những binh lính bên cạnh nhìn thấy cái vò này, có người nhận ra đây chính là thứ giống hệt với hỏa lôi mà Việt Quốc mang ra để khoe khoang, có người không hiểu nổi lúc đại địch đang ở trước mặt thì ném một cái vò qua có ý nghĩa gì.Lúc vũ khí được đưa tới đều được ghi rõ tầm bắn, vì sợ đánh rắn động cỏ, càng vì vũ khí thuốc s.ú.n.g đắt đỏ, sau khi nhận được bọn họ cũng không dám tùy tiện thử, vừa hay, hôm nay có thể dùng Việt quân để thử sức mạnh của thiên lôi này.Thôi tướng quân đích thân dùng đuốc châm ngòi, một chữ "Thả!"Pháo *****ên của Khánh Quốc lập tức được b.ắ.n ra, cháy đến vò đựng thuốc s.ú.n.g thì vừa vặn rơi vào giữa quân địch.Ầm!Việt quân lúc đầu còn tưởng Khánh quân bị chọc tức, ném đá qua, không để ý, cho đến khi tiếng nổ vang lên, cho đến khi người bên cạnh bị nổ tung, bụi đất tan đi, tại chỗ nổ ra một cái hố, Việt quân mới phản ứng lại!"Thằng rùa nào bất cẩn châm hỏa lôi! Không c.h.ế.t thì xuống chịu phạt!" Tiểu tướng mắng."Thưa tướng quân, là từ phía Khánh quân ném qua." Có tiểu binh to gan nhắc nhở.Tiểu tướng đó trực tiếp quất cho tiểu binh đó một roi: "Không thể nào! Khánh quân sao có thể có hỏa lôi!"

"Đó là vì mọi người còn chưa biết Khánh Quốc chúng ta cũng chế tạo được vũ khí thuốc súng, đợi đến khi thiên lôi của chúng ta nổ, lúc đó sĩ khí tự nhiên sẽ tăng vọt."

Đúng vậy, thiên lôi, Việt Quốc có hỏa lôi, bọn họ có thiên lôi, trời còn có thể không chế ngự được lửa sao?

"Còn lâu mới đủ." Thôi tướng quân nhìn sa bàn thở dài.

Một tháng trước, một lô vũ khí được bí mật đưa tới, đợi nhìn thấy từng thùng vũ khí thuốc s.ú.n.g độc quyền của người Việt Quốc bày ra trước mắt, bọn họ tự tát mình mấy cái thật mạnh mới xác định được đó không phải là mơ.

Lúc đó, bọn họ biết, Khánh Quốc của bọn họ được cứu rồi, xương sống bị uốn cong của Khánh Quốc sắp thẳng lại rồi! Muốn để Khánh Quốc một lần nữa trở thành nước đứng đầu tứ quốc không còn là chuyện viển vông nữa.

Chỉ là lúc này khai chiến, vũ khí thuốc s.ú.n.g của đối phương đầy đủ, bọn họ mới chỉ đưa tới đợt *****ên, bên kinh thành hẳn đã nhận được tin cấp báo, chiến lược của mọi người là, chỉ cần Việt quân không động, kéo dài được ngày nào hay ngày đó, tốt nhất là có thể kéo dài đến khi đợt vũ khí thứ hai được đưa tới.

Có lẽ Việt quân cũng biết bên này cần thời gian để đưa yêu cầu về kinh thành xin chỉ thị, cũng không vội đánh, năm vạn quân chính là dùng để uy *****, bọn chúng đoán chắc Khánh Quốc sẽ không đánh mà hàng.

Lại qua năm ngày, sĩ khí của Khánh Quốc không dễ dàng bị Việt quân mắng cho chùng xuống, cho đến ngày này, Việt quân bắt được trinh sát mà Khánh Quốc phái ra, trói vào giá làm bia tập bắn, ép Thôi tướng quân phải hạ lệnh đánh.

Tính từ lúc phát đi tin cấp báo đã nửa tháng, viện binh từ kinh thành hẳn đã trên đường tới, chỉ cần bọn họ chống đỡ được nửa tháng nữa là có thể đợi được viện binh.

Thôi tướng quân hỏi bộ tướng: "Đã bố trí ổn thỏa chưa?"

"Đã làm theo lời tướng quân, chỉ chờ tướng quân hạ lệnh!"

"Tốt! Vậy thì để Việt Quốc cũng nếm thử sự lợi hại của thiên lôi Khánh Quốc chúng ta."...

Thôi tướng quân sải bước đến trận địa hai quân đối đầu, nhìn đối phương lấy chiến sĩ của bọn họ làm trò vui, mặt lạnh như băng sai người khiêng một thùng thiên lôi lên, ước lượng tầm bắn, mở thùng, lấy một quả đặt lên máy b.ắ.n đá.

Những binh lính bên cạnh nhìn thấy cái vò này, có người nhận ra đây chính là thứ giống hệt với hỏa lôi mà Việt Quốc mang ra để khoe khoang, có người không hiểu nổi lúc đại địch đang ở trước mặt thì ném một cái vò qua có ý nghĩa gì.

Lúc vũ khí được đưa tới đều được ghi rõ tầm bắn, vì sợ đánh rắn động cỏ, càng vì vũ khí thuốc s.ú.n.g đắt đỏ, sau khi nhận được bọn họ cũng không dám tùy tiện thử, vừa hay, hôm nay có thể dùng Việt quân để thử sức mạnh của thiên lôi này.

Thôi tướng quân đích thân dùng đuốc châm ngòi, một chữ "Thả!"

Pháo *****ên của Khánh Quốc lập tức được b.ắ.n ra, cháy đến vò đựng thuốc s.ú.n.g thì vừa vặn rơi vào giữa quân địch.

Ầm!

Việt quân lúc đầu còn tưởng Khánh quân bị chọc tức, ném đá qua, không để ý, cho đến khi tiếng nổ vang lên, cho đến khi người bên cạnh bị nổ tung, bụi đất tan đi, tại chỗ nổ ra một cái hố, Việt quân mới phản ứng lại!

"Thằng rùa nào bất cẩn châm hỏa lôi! Không c.h.ế.t thì xuống chịu phạt!" Tiểu tướng mắng.

"Thưa tướng quân, là từ phía Khánh quân ném qua." Có tiểu binh to gan nhắc nhở.

Tiểu tướng đó trực tiếp quất cho tiểu binh đó một roi: "Không thể nào! Khánh quân sao có thể có hỏa lôi!"

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… "Đó là vì mọi người còn chưa biết Khánh Quốc chúng ta cũng chế tạo được vũ khí thuốc súng, đợi đến khi thiên lôi của chúng ta nổ, lúc đó sĩ khí tự nhiên sẽ tăng vọt."Đúng vậy, thiên lôi, Việt Quốc có hỏa lôi, bọn họ có thiên lôi, trời còn có thể không chế ngự được lửa sao?"Còn lâu mới đủ." Thôi tướng quân nhìn sa bàn thở dài.Một tháng trước, một lô vũ khí được bí mật đưa tới, đợi nhìn thấy từng thùng vũ khí thuốc s.ú.n.g độc quyền của người Việt Quốc bày ra trước mắt, bọn họ tự tát mình mấy cái thật mạnh mới xác định được đó không phải là mơ.Lúc đó, bọn họ biết, Khánh Quốc của bọn họ được cứu rồi, xương sống bị uốn cong của Khánh Quốc sắp thẳng lại rồi! Muốn để Khánh Quốc một lần nữa trở thành nước đứng đầu tứ quốc không còn là chuyện viển vông nữa.Chỉ là lúc này khai chiến, vũ khí thuốc s.ú.n.g của đối phương đầy đủ, bọn họ mới chỉ đưa tới đợt *****ên, bên kinh thành hẳn đã nhận được tin cấp báo, chiến lược của mọi người là, chỉ cần Việt quân không động, kéo dài được ngày nào hay ngày đó, tốt nhất là có thể kéo dài đến khi đợt vũ khí thứ hai được đưa tới.Có lẽ Việt quân cũng biết bên này cần thời gian để đưa yêu cầu về kinh thành xin chỉ thị, cũng không vội đánh, năm vạn quân chính là dùng để uy *****, bọn chúng đoán chắc Khánh Quốc sẽ không đánh mà hàng.Lại qua năm ngày, sĩ khí của Khánh Quốc không dễ dàng bị Việt quân mắng cho chùng xuống, cho đến ngày này, Việt quân bắt được trinh sát mà Khánh Quốc phái ra, trói vào giá làm bia tập bắn, ép Thôi tướng quân phải hạ lệnh đánh.Tính từ lúc phát đi tin cấp báo đã nửa tháng, viện binh từ kinh thành hẳn đã trên đường tới, chỉ cần bọn họ chống đỡ được nửa tháng nữa là có thể đợi được viện binh.Thôi tướng quân hỏi bộ tướng: "Đã bố trí ổn thỏa chưa?""Đã làm theo lời tướng quân, chỉ chờ tướng quân hạ lệnh!""Tốt! Vậy thì để Việt Quốc cũng nếm thử sự lợi hại của thiên lôi Khánh Quốc chúng ta."...Thôi tướng quân sải bước đến trận địa hai quân đối đầu, nhìn đối phương lấy chiến sĩ của bọn họ làm trò vui, mặt lạnh như băng sai người khiêng một thùng thiên lôi lên, ước lượng tầm bắn, mở thùng, lấy một quả đặt lên máy b.ắ.n đá.Những binh lính bên cạnh nhìn thấy cái vò này, có người nhận ra đây chính là thứ giống hệt với hỏa lôi mà Việt Quốc mang ra để khoe khoang, có người không hiểu nổi lúc đại địch đang ở trước mặt thì ném một cái vò qua có ý nghĩa gì.Lúc vũ khí được đưa tới đều được ghi rõ tầm bắn, vì sợ đánh rắn động cỏ, càng vì vũ khí thuốc s.ú.n.g đắt đỏ, sau khi nhận được bọn họ cũng không dám tùy tiện thử, vừa hay, hôm nay có thể dùng Việt quân để thử sức mạnh của thiên lôi này.Thôi tướng quân đích thân dùng đuốc châm ngòi, một chữ "Thả!"Pháo *****ên của Khánh Quốc lập tức được b.ắ.n ra, cháy đến vò đựng thuốc s.ú.n.g thì vừa vặn rơi vào giữa quân địch.Ầm!Việt quân lúc đầu còn tưởng Khánh quân bị chọc tức, ném đá qua, không để ý, cho đến khi tiếng nổ vang lên, cho đến khi người bên cạnh bị nổ tung, bụi đất tan đi, tại chỗ nổ ra một cái hố, Việt quân mới phản ứng lại!"Thằng rùa nào bất cẩn châm hỏa lôi! Không c.h.ế.t thì xuống chịu phạt!" Tiểu tướng mắng."Thưa tướng quân, là từ phía Khánh quân ném qua." Có tiểu binh to gan nhắc nhở.Tiểu tướng đó trực tiếp quất cho tiểu binh đó một roi: "Không thể nào! Khánh quân sao có thể có hỏa lôi!"

Chương 358: Chương 358