Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 359: Chương 359

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Còn bên Khánh Quốc, sau khi im lặng một lúc thì bùng nổ tiếng reo hò như sấm."Khánh Quốc có cứu rồi! Khánh Quốc chúng ta cũng có hỏa lôi rồi!""Không, là thiên lôi! Vũ khí của Khánh Quốc chúng ta gọi là thiên lôi!""Thằng cháu! Ông đây là thiên lôi!"Tiếng hò hét thô lỗ của Khánh quân đi kèm với một quả thiên lôi nữa được ném xuống, hoàn toàn phá vỡ đội hình của Việt quân.Không, cũng chẳng có đội hình gì, nhiều nhất là tụ lại một chỗ, vì bọn chúng tự phụ hỏa lôi có thể đánh bại tất cả, ngay cả tướng lĩnh được phái tới cũng chỉ là một tiểu tướng.Đợi đến khi Việt quân phản ứng lại muốn xếp trận phản công thì lại có tiếng nổ liên tiếp truyền đến từ phía sau, tiếp theo là tiếng g.i.ế.c chóc vang trời.Ngoài chiến trường này, Thôi tướng quân đã sớm cho các bộ tướng khác chia quân làm hai đường, một đội quân vòng ra phía sau bao vây, một đội quân khác đi chặn những người có thể chạy về cầu viện, kéo dài thời gian hết sức có thể, để chờ kinh thành đưa đợt vũ khí tiếp theo tới.Việt Quốc dựa vào hỏa lôi mà khinh địch tự phụ, sẽ không ngờ rằng bọn họ dám vòng ra phía sau đại bản doanh của bọn chúng.Việt Quốc dựa vào vũ khí thuốc s.ú.n.g mà kiêu ngạo quá lâu, đã quên mất cách đánh trận, luyện binh cũng không để tâm, binh khí càng không theo kịp, không dựa vào hỏa lôi, hai quân đối đầu thì cao thấp lập tức phân định.Việt quân rất nhanh phát hiện ra đao trên trường mâu của Khánh quân rất khác, giống như đao của tử thần, chuyên thu hoạch mạng người, huống hồ, Việt quân khinh địch chỉ phái năm vạn quân, giờ Khánh quân có vũ khí tương tự, lại phái ra mười lăm vạn quân, có thể nói là nghiền ép toàn diện, không lâu sau Việt quân đã bị đánh tan tác, cuối cùng c.h.ế.t thì chết, không c.h.ế.t thì đều trở thành tù binh.Chỉ tiếc, chặn được người đưa tin nhưng không chặn được pháo hiệu của bọn chúng.Tin Khánh Quốc có vũ khí thuốc s.ú.n.g truyền đến doanh trại Việt Quốc, lúc này các tướng lĩnh Việt Quốc vẫn đang ôm ả đào vui vẻ, nghe thấy một tiếng "Báo!" dài.Bọn chúng còn tưởng tin thắng trận truyền đến, cười lớn nâng ly ăn mừng."Khánh quân chắc là sợ quá nên đầu hàng rồi ha ha...""Lũ nhũn như con chi ấy mà dám đối đầu với chúng ta, đầu hàng còn có thể giữ được toàn thây.""Xem ra lại có thể đổi một đợt kỹ nữ trong doanh trại rồi."Đợi đến khi binh lính truyền tin vào nói Khánh Quốc đã có vũ khí thuốc súng, năm vạn quân mà bọn chúng phái đi đều trở thành tù binh, lương thảo và vũ khí đều bị Khánh quân thu làm chiến lợi phẩm, mấy vị tướng trong doanh trại như bị đóng đinh tại chỗ, hoàn toàn không dám tin."Khánh Quốc sao có thể có hỏa lôi!" Chủ tướng Việt Quốc hung hăng đẩy kỹ nữ trong lòng xuống đất, kỹ nữ đó sợ hãi vội vàng bò dậy theo nhạc công lui ra khỏi doanh trại."Chẳng lẽ thật sự bị Khánh Quốc chế tạo ra? Không thể nào, chúng ta trấn thủ biên quan nhiều năm, đối với vũ khí thuốc s.ú.n.g có thể nói là quen thuộc không gì quen thuộc hơn, chẳng phải vẫn không thể hiểu được nó được làm bằng gì sao? Ta không tin Khánh Quốc có thể hiểu được."Hơn nữa, biết được sức mạnh của vũ khí này lớn đến mức nào, để đảm bảo Việt Quốc mãi mãi độc tôn, để không bị đoạt quyền, công thức chỉ nằm trong tay bệ hạ, ngay cả người chế tạo vũ khí thuốc s.ú.n.g cũng là tử sĩ, nếu nói có kẻ phản bội thì càng không thể.

Còn bên Khánh Quốc, sau khi im lặng một lúc thì bùng nổ tiếng reo hò như sấm.

"Khánh Quốc có cứu rồi! Khánh Quốc chúng ta cũng có hỏa lôi rồi!"

"Không, là thiên lôi! Vũ khí của Khánh Quốc chúng ta gọi là thiên lôi!"

"Thằng cháu! Ông đây là thiên lôi!"

Tiếng hò hét thô lỗ của Khánh quân đi kèm với một quả thiên lôi nữa được ném xuống, hoàn toàn phá vỡ đội hình của Việt quân.

Không, cũng chẳng có đội hình gì, nhiều nhất là tụ lại một chỗ, vì bọn chúng tự phụ hỏa lôi có thể đánh bại tất cả, ngay cả tướng lĩnh được phái tới cũng chỉ là một tiểu tướng.

Đợi đến khi Việt quân phản ứng lại muốn xếp trận phản công thì lại có tiếng nổ liên tiếp truyền đến từ phía sau, tiếp theo là tiếng g.i.ế.c chóc vang trời.

Ngoài chiến trường này, Thôi tướng quân đã sớm cho các bộ tướng khác chia quân làm hai đường, một đội quân vòng ra phía sau bao vây, một đội quân khác đi chặn những người có thể chạy về cầu viện, kéo dài thời gian hết sức có thể, để chờ kinh thành đưa đợt vũ khí tiếp theo tới.

Việt Quốc dựa vào hỏa lôi mà khinh địch tự phụ, sẽ không ngờ rằng bọn họ dám vòng ra phía sau đại bản doanh của bọn chúng.

Việt Quốc dựa vào vũ khí thuốc s.ú.n.g mà kiêu ngạo quá lâu, đã quên mất cách đánh trận, luyện binh cũng không để tâm, binh khí càng không theo kịp, không dựa vào hỏa lôi, hai quân đối đầu thì cao thấp lập tức phân định.

Việt quân rất nhanh phát hiện ra đao trên trường mâu của Khánh quân rất khác, giống như đao của tử thần, chuyên thu hoạch mạng người, huống hồ, Việt quân khinh địch chỉ phái năm vạn quân, giờ Khánh quân có vũ khí tương tự, lại phái ra mười lăm vạn quân, có thể nói là nghiền ép toàn diện, không lâu sau Việt quân đã bị đánh tan tác, cuối cùng c.h.ế.t thì chết, không c.h.ế.t thì đều trở thành tù binh.

Chỉ tiếc, chặn được người đưa tin nhưng không chặn được pháo hiệu của bọn chúng.

Tin Khánh Quốc có vũ khí thuốc s.ú.n.g truyền đến doanh trại Việt Quốc, lúc này các tướng lĩnh Việt Quốc vẫn đang ôm ả đào vui vẻ, nghe thấy một tiếng "Báo!" dài.

Bọn chúng còn tưởng tin thắng trận truyền đến, cười lớn nâng ly ăn mừng.

"Khánh quân chắc là sợ quá nên đầu hàng rồi ha ha..."

"Lũ nhũn như con chi ấy mà dám đối đầu với chúng ta, đầu hàng còn có thể giữ được toàn thây."

"Xem ra lại có thể đổi một đợt kỹ nữ trong doanh trại rồi."

Đợi đến khi binh lính truyền tin vào nói Khánh Quốc đã có vũ khí thuốc súng, năm vạn quân mà bọn chúng phái đi đều trở thành tù binh, lương thảo và vũ khí đều bị Khánh quân thu làm chiến lợi phẩm, mấy vị tướng trong doanh trại như bị đóng đinh tại chỗ, hoàn toàn không dám tin.

"Khánh Quốc sao có thể có hỏa lôi!" Chủ tướng Việt Quốc hung hăng đẩy kỹ nữ trong lòng xuống đất, kỹ nữ đó sợ hãi vội vàng bò dậy theo nhạc công lui ra khỏi doanh trại.

"Chẳng lẽ thật sự bị Khánh Quốc chế tạo ra? Không thể nào, chúng ta trấn thủ biên quan nhiều năm, đối với vũ khí thuốc s.ú.n.g có thể nói là quen thuộc không gì quen thuộc hơn, chẳng phải vẫn không thể hiểu được nó được làm bằng gì sao? Ta không tin Khánh Quốc có thể hiểu được."

Hơn nữa, biết được sức mạnh của vũ khí này lớn đến mức nào, để đảm bảo Việt Quốc mãi mãi độc tôn, để không bị đoạt quyền, công thức chỉ nằm trong tay bệ hạ, ngay cả người chế tạo vũ khí thuốc s.ú.n.g cũng là tử sĩ, nếu nói có kẻ phản bội thì càng không thể.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Còn bên Khánh Quốc, sau khi im lặng một lúc thì bùng nổ tiếng reo hò như sấm."Khánh Quốc có cứu rồi! Khánh Quốc chúng ta cũng có hỏa lôi rồi!""Không, là thiên lôi! Vũ khí của Khánh Quốc chúng ta gọi là thiên lôi!""Thằng cháu! Ông đây là thiên lôi!"Tiếng hò hét thô lỗ của Khánh quân đi kèm với một quả thiên lôi nữa được ném xuống, hoàn toàn phá vỡ đội hình của Việt quân.Không, cũng chẳng có đội hình gì, nhiều nhất là tụ lại một chỗ, vì bọn chúng tự phụ hỏa lôi có thể đánh bại tất cả, ngay cả tướng lĩnh được phái tới cũng chỉ là một tiểu tướng.Đợi đến khi Việt quân phản ứng lại muốn xếp trận phản công thì lại có tiếng nổ liên tiếp truyền đến từ phía sau, tiếp theo là tiếng g.i.ế.c chóc vang trời.Ngoài chiến trường này, Thôi tướng quân đã sớm cho các bộ tướng khác chia quân làm hai đường, một đội quân vòng ra phía sau bao vây, một đội quân khác đi chặn những người có thể chạy về cầu viện, kéo dài thời gian hết sức có thể, để chờ kinh thành đưa đợt vũ khí tiếp theo tới.Việt Quốc dựa vào hỏa lôi mà khinh địch tự phụ, sẽ không ngờ rằng bọn họ dám vòng ra phía sau đại bản doanh của bọn chúng.Việt Quốc dựa vào vũ khí thuốc s.ú.n.g mà kiêu ngạo quá lâu, đã quên mất cách đánh trận, luyện binh cũng không để tâm, binh khí càng không theo kịp, không dựa vào hỏa lôi, hai quân đối đầu thì cao thấp lập tức phân định.Việt quân rất nhanh phát hiện ra đao trên trường mâu của Khánh quân rất khác, giống như đao của tử thần, chuyên thu hoạch mạng người, huống hồ, Việt quân khinh địch chỉ phái năm vạn quân, giờ Khánh quân có vũ khí tương tự, lại phái ra mười lăm vạn quân, có thể nói là nghiền ép toàn diện, không lâu sau Việt quân đã bị đánh tan tác, cuối cùng c.h.ế.t thì chết, không c.h.ế.t thì đều trở thành tù binh.Chỉ tiếc, chặn được người đưa tin nhưng không chặn được pháo hiệu của bọn chúng.Tin Khánh Quốc có vũ khí thuốc s.ú.n.g truyền đến doanh trại Việt Quốc, lúc này các tướng lĩnh Việt Quốc vẫn đang ôm ả đào vui vẻ, nghe thấy một tiếng "Báo!" dài.Bọn chúng còn tưởng tin thắng trận truyền đến, cười lớn nâng ly ăn mừng."Khánh quân chắc là sợ quá nên đầu hàng rồi ha ha...""Lũ nhũn như con chi ấy mà dám đối đầu với chúng ta, đầu hàng còn có thể giữ được toàn thây.""Xem ra lại có thể đổi một đợt kỹ nữ trong doanh trại rồi."Đợi đến khi binh lính truyền tin vào nói Khánh Quốc đã có vũ khí thuốc súng, năm vạn quân mà bọn chúng phái đi đều trở thành tù binh, lương thảo và vũ khí đều bị Khánh quân thu làm chiến lợi phẩm, mấy vị tướng trong doanh trại như bị đóng đinh tại chỗ, hoàn toàn không dám tin."Khánh Quốc sao có thể có hỏa lôi!" Chủ tướng Việt Quốc hung hăng đẩy kỹ nữ trong lòng xuống đất, kỹ nữ đó sợ hãi vội vàng bò dậy theo nhạc công lui ra khỏi doanh trại."Chẳng lẽ thật sự bị Khánh Quốc chế tạo ra? Không thể nào, chúng ta trấn thủ biên quan nhiều năm, đối với vũ khí thuốc s.ú.n.g có thể nói là quen thuộc không gì quen thuộc hơn, chẳng phải vẫn không thể hiểu được nó được làm bằng gì sao? Ta không tin Khánh Quốc có thể hiểu được."Hơn nữa, biết được sức mạnh của vũ khí này lớn đến mức nào, để đảm bảo Việt Quốc mãi mãi độc tôn, để không bị đoạt quyền, công thức chỉ nằm trong tay bệ hạ, ngay cả người chế tạo vũ khí thuốc s.ú.n.g cũng là tử sĩ, nếu nói có kẻ phản bội thì càng không thể.

Chương 359: Chương 359