Tác giả:

Sở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất…

Chương 505: Chương 505

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Cảnh Huy Đế đi tới, nghe nói trong đầu Thẩm Vô Phi có một cây kim, trong lòng vô cùng kinh ngạc, trong đầu cắm một cây kim dài như vậy mà vẫn không sao.Ông ta nói: "Trẫm bảo Lưu Chính đi gọi người áp giải Việt hoàng đế tới đây, thẩm vấn sẽ biết."Vừa dứt lời, Lưu Chính ở bên ngoài bẩm báo: "Bệ hạ, Việt đế đã tới."Người đích thân áp giải Việt lão đế tới là Thôi tướng quân, sau khi Việt quân đầu hàng, Thẩm Vô Cữu đã giao nhiệm vụ truy quét tàn dư cho Thôi tướng quân.Việt lão đế bị áp giải vào, Cảnh Huy Đế bảo Thôi tướng quân và Lưu Chính canh giữ bên ngoài điện.Thấy Việt lão đế, Thẩm Vô Phi theo bản năng muốn tiến lên hộ giá, nhưng nghĩ đến cây kim trong đầu lại do dự ngồi xuống.Việt lão đế tuy đã chịu tinh thần lực của Sở Du Ninh, thế nhưng Sở Du Ninh cũng không khống chế ông ta liên tục, cho nên lúc này ông ta đã tỉnh táo lại, chỉ là không muốn chấp nhận mình bại trận thảm hại nên dường như có phần điên loạn.Ông ta thấy Thẩm Vô Phi, trong mắt lại nhen nhóm hy vọng: "Thập Tam, mau đưa trẫm đi!""Tuổi đã cao rồi mà sao còn mơ mộng thế nhỉ?" Sở Du Ninh đứng trước mặt che tầm mắt của ông ta.Mật danh Thập Tam này cũng đặt dựa theo Thẩm Tam, chắc là sợ ngày nào đó trên phố có người gọi Thẩm Tam khiến hắn lại nhớ ra.Cảnh Huy Đế lần *****ên gặp nam nhân được gọi là phụ hoàng của mình, trong lòng chỉ có căm hận.Năm thứ hai sau khi ông ta đăng cơ, đúng lúc đang hoài bão muốn trị lý tốt Khánh Quốc, cho dù không thể trở lại vị trí đứng đầu tứ quốc thì ít nhất cũng không thể trở thành nước đứng chót.Kết quả lại nhận được mật thư của người này, nói cho ông ta biết về thân thế của mình, đồng thời bảo ông ta nghe theo Việt Quốc, như vậy có thể dựa vào cây lớn để hưởng bóng mát, giúp Khánh Quốc vượt lên trên hai nước khác.Chẳng phải như vậy là muốn Khánh Quốc hoàn toàn biến thành của Việt Quốc sao?Ông ta đã không xứng với tổ tiên họ Sở rồi, sao còn có thể cấu kết với kẻ địch để biến toàn bộ Khánh Quốc thành trò hề, ông ta sợ tổ tiên họ Sở nằm trong quan tài c.h.ế.t không nhắm mắt.Cảnh Huy Đế liền cầm thư đi chất vấn thái hậu, thái hậu nói với ông ta mình đã nếm trải mùi vị được hoàng đế sủng ái, cho nên không thể nào chịu được cảnh phải xem sắc mặt cung nhân, ăn đồ thừa thức lạnh.Cho nên thái hậu mới ngang nhiên sinh ra dòng m.á.u của kẻ địch sao?Nhưng sau khi thái hậu sinh hạ Cảnh Huy Đế, cuộc sống trong hậu cung cũng không tốt đẹp hơn bao nhiêu, phi tần trong hậu cung năm này nhiều hơn năm khác, nếu không sinh ra ông ta, tiên đế đã sớm quên mất bà ta là ai.Người thường muốn mẫu thân được phong cáo mệnh thì có thể dựa vào khoa cử, hoàng tử muốn mẫu thân của mình được vinh hoa phú quý thì chỉ có thể ngồi lên ngôi vị đó.Người mà tiên đế định chọn vốn không phải ông ta, nhưng ông ta lại từng bước mưu tính đoạt ngôi thành công.Đến cuối cùng, điều buồn cười là ông ta lại cướp thứ không thuộc về mình, lại còn nhờ hoàng đế nước địch ra tay giúp đỡ.Cảnh Huy Đế còn nhớ ánh mắt xa lạ xen lẫn phức tạp của tiên đế khi lâm chung, dặn dò ông ta đừng quên mình là người họ Sở, có lẽ tiên đế đã sớm nghi ngờ điều gì đó? Cho nên vẫn luôn lạnh nhạt với hai mẹ con họ.

Cảnh Huy Đế đi tới, nghe nói trong đầu Thẩm Vô Phi có một cây kim, trong lòng vô cùng kinh ngạc, trong đầu cắm một cây kim dài như vậy mà vẫn không sao.

Ông ta nói: "Trẫm bảo Lưu Chính đi gọi người áp giải Việt hoàng đế tới đây, thẩm vấn sẽ biết."

Vừa dứt lời, Lưu Chính ở bên ngoài bẩm báo: "Bệ hạ, Việt đế đã tới."

Người đích thân áp giải Việt lão đế tới là Thôi tướng quân, sau khi Việt quân đầu hàng, Thẩm Vô Cữu đã giao nhiệm vụ truy quét tàn dư cho Thôi tướng quân.

Việt lão đế bị áp giải vào, Cảnh Huy Đế bảo Thôi tướng quân và Lưu Chính canh giữ bên ngoài điện.

Thấy Việt lão đế, Thẩm Vô Phi theo bản năng muốn tiến lên hộ giá, nhưng nghĩ đến cây kim trong đầu lại do dự ngồi xuống.

Việt lão đế tuy đã chịu tinh thần lực của Sở Du Ninh, thế nhưng Sở Du Ninh cũng không khống chế ông ta liên tục, cho nên lúc này ông ta đã tỉnh táo lại, chỉ là không muốn chấp nhận mình bại trận thảm hại nên dường như có phần điên loạn.

Ông ta thấy Thẩm Vô Phi, trong mắt lại nhen nhóm hy vọng: "Thập Tam, mau đưa trẫm đi!"

"Tuổi đã cao rồi mà sao còn mơ mộng thế nhỉ?" Sở Du Ninh đứng trước mặt che tầm mắt của ông ta.

Mật danh Thập Tam này cũng đặt dựa theo Thẩm Tam, chắc là sợ ngày nào đó trên phố có người gọi Thẩm Tam khiến hắn lại nhớ ra.

Cảnh Huy Đế lần *****ên gặp nam nhân được gọi là phụ hoàng của mình, trong lòng chỉ có căm hận.

Năm thứ hai sau khi ông ta đăng cơ, đúng lúc đang hoài bão muốn trị lý tốt Khánh Quốc, cho dù không thể trở lại vị trí đứng đầu tứ quốc thì ít nhất cũng không thể trở thành nước đứng chót.

Kết quả lại nhận được mật thư của người này, nói cho ông ta biết về thân thế của mình, đồng thời bảo ông ta nghe theo Việt Quốc, như vậy có thể dựa vào cây lớn để hưởng bóng mát, giúp Khánh Quốc vượt lên trên hai nước khác.

Chẳng phải như vậy là muốn Khánh Quốc hoàn toàn biến thành của Việt Quốc sao?

Ông ta đã không xứng với tổ tiên họ Sở rồi, sao còn có thể cấu kết với kẻ địch để biến toàn bộ Khánh Quốc thành trò hề, ông ta sợ tổ tiên họ Sở nằm trong quan tài c.h.ế.t không nhắm mắt.

Cảnh Huy Đế liền cầm thư đi chất vấn thái hậu, thái hậu nói với ông ta mình đã nếm trải mùi vị được hoàng đế sủng ái, cho nên không thể nào chịu được cảnh phải xem sắc mặt cung nhân, ăn đồ thừa thức lạnh.

Cho nên thái hậu mới ngang nhiên sinh ra dòng m.á.u của kẻ địch sao?

Nhưng sau khi thái hậu sinh hạ Cảnh Huy Đế, cuộc sống trong hậu cung cũng không tốt đẹp hơn bao nhiêu, phi tần trong hậu cung năm này nhiều hơn năm khác, nếu không sinh ra ông ta, tiên đế đã sớm quên mất bà ta là ai.

Người thường muốn mẫu thân được phong cáo mệnh thì có thể dựa vào khoa cử, hoàng tử muốn mẫu thân của mình được vinh hoa phú quý thì chỉ có thể ngồi lên ngôi vị đó.

Người mà tiên đế định chọn vốn không phải ông ta, nhưng ông ta lại từng bước mưu tính đoạt ngôi thành công.

Đến cuối cùng, điều buồn cười là ông ta lại cướp thứ không thuộc về mình, lại còn nhờ hoàng đế nước địch ra tay giúp đỡ.

Cảnh Huy Đế còn nhớ ánh mắt xa lạ xen lẫn phức tạp của tiên đế khi lâm chung, dặn dò ông ta đừng quên mình là người họ Sở, có lẽ tiên đế đã sớm nghi ngờ điều gì đó? Cho nên vẫn luôn lạnh nhạt với hai mẹ con họ.

Mạt Thế Đại Lão Xuyên Thành Quả Phụ, Vậy Nam Nhân Trong Phòng Ta Là Ai?Tác giả: Thiền MiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngSở Du Ninh vừa mở mắt đã cảm thấy cổ bị siết chặt không thở được. Nàng bị treo cổ! Chẳng lẽ nàng và con tang thi cấp mười kia đồng quy vu tận là ảo cảnh do tang thi dùng tinh thần lực tạo ra? Nhân cơ hội treo cổ nàng mới là thật? Sở Du Ninh lập tức ngưng tụ tinh thần đao để chém đứt lụa trắng, lụa trắng đứt đoạn, nàng cũng vì tinh thần lực cạn kiệt mà ngất đi, đồng thời, ký ức kiếp trước kiếp này của một nữ tử tràn vào đầu nàng. "Mau gọi người đến! Công chúa treo cổ rồi!" ! Một canh giờ sau, Sở Du Ninh vừa gặm đùi gà, vừa ngắm nghía ngọc bội trên tay. Ngọc bội là vật nguyên chủ đeo trên người, hình quạt, điêu khắc tinh xảo bằng ngọc bích Hòa Điền, là thứ nàng phát hiện trên người nguyên chủ sau khi xuyên không đến đây. Nhìn thấy ngọc bội này, Sở Du Ninh đại khái hiểu được tại sao mình lại xuyên không. Nàng là đứa trẻ sinh ra sau mạt thế, được đội Bá Vương Hoa nhặt về nuôi lớn, lúc đó ngay cả người lớn cũng khó sống huống chi là trẻ con, đội Bá Vương Hoa được gọi là Bá Vương Hoa vì tất… Cảnh Huy Đế đi tới, nghe nói trong đầu Thẩm Vô Phi có một cây kim, trong lòng vô cùng kinh ngạc, trong đầu cắm một cây kim dài như vậy mà vẫn không sao.Ông ta nói: "Trẫm bảo Lưu Chính đi gọi người áp giải Việt hoàng đế tới đây, thẩm vấn sẽ biết."Vừa dứt lời, Lưu Chính ở bên ngoài bẩm báo: "Bệ hạ, Việt đế đã tới."Người đích thân áp giải Việt lão đế tới là Thôi tướng quân, sau khi Việt quân đầu hàng, Thẩm Vô Cữu đã giao nhiệm vụ truy quét tàn dư cho Thôi tướng quân.Việt lão đế bị áp giải vào, Cảnh Huy Đế bảo Thôi tướng quân và Lưu Chính canh giữ bên ngoài điện.Thấy Việt lão đế, Thẩm Vô Phi theo bản năng muốn tiến lên hộ giá, nhưng nghĩ đến cây kim trong đầu lại do dự ngồi xuống.Việt lão đế tuy đã chịu tinh thần lực của Sở Du Ninh, thế nhưng Sở Du Ninh cũng không khống chế ông ta liên tục, cho nên lúc này ông ta đã tỉnh táo lại, chỉ là không muốn chấp nhận mình bại trận thảm hại nên dường như có phần điên loạn.Ông ta thấy Thẩm Vô Phi, trong mắt lại nhen nhóm hy vọng: "Thập Tam, mau đưa trẫm đi!""Tuổi đã cao rồi mà sao còn mơ mộng thế nhỉ?" Sở Du Ninh đứng trước mặt che tầm mắt của ông ta.Mật danh Thập Tam này cũng đặt dựa theo Thẩm Tam, chắc là sợ ngày nào đó trên phố có người gọi Thẩm Tam khiến hắn lại nhớ ra.Cảnh Huy Đế lần *****ên gặp nam nhân được gọi là phụ hoàng của mình, trong lòng chỉ có căm hận.Năm thứ hai sau khi ông ta đăng cơ, đúng lúc đang hoài bão muốn trị lý tốt Khánh Quốc, cho dù không thể trở lại vị trí đứng đầu tứ quốc thì ít nhất cũng không thể trở thành nước đứng chót.Kết quả lại nhận được mật thư của người này, nói cho ông ta biết về thân thế của mình, đồng thời bảo ông ta nghe theo Việt Quốc, như vậy có thể dựa vào cây lớn để hưởng bóng mát, giúp Khánh Quốc vượt lên trên hai nước khác.Chẳng phải như vậy là muốn Khánh Quốc hoàn toàn biến thành của Việt Quốc sao?Ông ta đã không xứng với tổ tiên họ Sở rồi, sao còn có thể cấu kết với kẻ địch để biến toàn bộ Khánh Quốc thành trò hề, ông ta sợ tổ tiên họ Sở nằm trong quan tài c.h.ế.t không nhắm mắt.Cảnh Huy Đế liền cầm thư đi chất vấn thái hậu, thái hậu nói với ông ta mình đã nếm trải mùi vị được hoàng đế sủng ái, cho nên không thể nào chịu được cảnh phải xem sắc mặt cung nhân, ăn đồ thừa thức lạnh.Cho nên thái hậu mới ngang nhiên sinh ra dòng m.á.u của kẻ địch sao?Nhưng sau khi thái hậu sinh hạ Cảnh Huy Đế, cuộc sống trong hậu cung cũng không tốt đẹp hơn bao nhiêu, phi tần trong hậu cung năm này nhiều hơn năm khác, nếu không sinh ra ông ta, tiên đế đã sớm quên mất bà ta là ai.Người thường muốn mẫu thân được phong cáo mệnh thì có thể dựa vào khoa cử, hoàng tử muốn mẫu thân của mình được vinh hoa phú quý thì chỉ có thể ngồi lên ngôi vị đó.Người mà tiên đế định chọn vốn không phải ông ta, nhưng ông ta lại từng bước mưu tính đoạt ngôi thành công.Đến cuối cùng, điều buồn cười là ông ta lại cướp thứ không thuộc về mình, lại còn nhờ hoàng đế nước địch ra tay giúp đỡ.Cảnh Huy Đế còn nhớ ánh mắt xa lạ xen lẫn phức tạp của tiên đế khi lâm chung, dặn dò ông ta đừng quên mình là người họ Sở, có lẽ tiên đế đã sớm nghi ngờ điều gì đó? Cho nên vẫn luôn lạnh nhạt với hai mẹ con họ.

Chương 505: Chương 505