Nam Hi tự cảm thấy đời này số mình vẫn khá ổn. Tuy là bé gái mồ côi nhưng từ nhỏ đã được Chưởng môn của một tông môn tu tiên nhặt được, may mắn được nhận vào tiên tông. Căn cốt của nàng lại còn tuyệt hảo, cái ngày đo ra thiên phú đã khiến cho Chưởng môn chấn động như gặp được người trời, chẳng thèm suy nghĩ mà nhận nàng làm đệ tử. Tướng mạo thanh tú, không tính là tuyệt thế mỹ nhân gì đó nhưng từ nhỏ đến lớn cũng vẫn coi là người gặp người khen nàng một câu mỹ nhân. Nói thật lòng, Nam Hi là một người rất dễ dàng thỏa mãn. Với nàng, khởi đầu như vậy đã là một khởi đầu vô cùng tốt đẹp, coi như là cá mặn cũng có thể làm cao thủ cả đời. Ấy là nếu như không phải nàng xuyên thành nữ chính trong truyện tiên hiệp ngược văn, hơn nữa lại còn phải khóa với một hệ thống bắt nàng đi theo đúng cốt truyện. ! Nam Hi đã xuyên tới thế giới này được hơn hai mươi năm, nàng xuyên từ khi còn là một bé gái, vừa mở mắt đã được Chưởng môn nhặt về. Cuộc đời của nàng có thể nói là chẳng hề phải chịu khổ, nằm…
Chương 4: 4: Ta Cố Ý Dọa Đệ Đó
Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ RồiTác giả: Do TựTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNam Hi tự cảm thấy đời này số mình vẫn khá ổn. Tuy là bé gái mồ côi nhưng từ nhỏ đã được Chưởng môn của một tông môn tu tiên nhặt được, may mắn được nhận vào tiên tông. Căn cốt của nàng lại còn tuyệt hảo, cái ngày đo ra thiên phú đã khiến cho Chưởng môn chấn động như gặp được người trời, chẳng thèm suy nghĩ mà nhận nàng làm đệ tử. Tướng mạo thanh tú, không tính là tuyệt thế mỹ nhân gì đó nhưng từ nhỏ đến lớn cũng vẫn coi là người gặp người khen nàng một câu mỹ nhân. Nói thật lòng, Nam Hi là một người rất dễ dàng thỏa mãn. Với nàng, khởi đầu như vậy đã là một khởi đầu vô cùng tốt đẹp, coi như là cá mặn cũng có thể làm cao thủ cả đời. Ấy là nếu như không phải nàng xuyên thành nữ chính trong truyện tiên hiệp ngược văn, hơn nữa lại còn phải khóa với một hệ thống bắt nàng đi theo đúng cốt truyện. ! Nam Hi đã xuyên tới thế giới này được hơn hai mươi năm, nàng xuyên từ khi còn là một bé gái, vừa mở mắt đã được Chưởng môn nhặt về. Cuộc đời của nàng có thể nói là chẳng hề phải chịu khổ, nằm… Thấy xung quanh không có ai, Nam Hi bỗng dưng nảy ý xấu.Nàng nín thở đi đến phía sau Liên Thiên Tinh, sau đó thản nhiên cất tiếng: “Liên sư đệ, cớ gì mà lại đứng tần ngần trước cửa nhà ta thế?""A!" Liên Thiên Tinh bị dọa nhảy dựng lên, nhào thẳng về phía cửa, lúc quay đầu nhìn lại Nam Hi thì nước mắt đã lưng tròng."Sư tỷ, sao tỷ lại dọa đệ?"Hắn bỗng chốc quên đi nỗi băn khoăn của mình, ấm ức lên án, không còn tỏ vẻ xa cách nữa.Nam Hi cũng tỏ vẻ phiền muộn, vô cùng chân thành tha thiết xin lỗi: “Xin lỗi nhé sư đệ, mới nãy là do ta ngẩn người, lúc hoàn hồn lại thì đã đứng sau lưng đệ rồi, chứ ta không cố ý hù đệ đâu.""Thật sao?"Liên Thiên Tinh đứng thẳng người, chỉnh đốn lại nét mặt, không đợi Nam Hi trả lời đã tin chín phần.Lúc này hắn mới sực nhớ tới mục đích mình đến đây.Sư phụ nói hắn vào tông đã gần hai năm mà vẫn chưa quen biết Nam Hi, lần này sư tỷ lại đang buồn lòng, nữ đệ tử xấp xỉ tuổi nàng trong tông môn thì lại không ở đây, nam đệ tử đi thì không quá phù hợp, vậy nên liền phái hắn đến thăm hỏi Nam Hi một chút.Nam Hi vô cùng nghiêm túc gật đầu: "Có thể coi là thật."Chỉ một cái gật đầu đơn giản nhưng Liên Thiên Tinh lại chẳng chút hoài nghi.Lông mày hắn thả lỏng, gật đầu: “Hôm nay đệ đến đây! "[Hì hì, không phải ta cố ý dọa đệ đâu, ta chỉ cố tình dọa đệ thôi, tiểu sư đệ à.]Trong mắt Nam Hi không khỏi lộ ra nét cười vui vẻ, nhưng lại nhanh chóng bị đ è xuống, nói chung phần lớn mọi người đều sẽ không chú ý tới chút biến hóa nhỏ này, nhưng Liên Thiên Tinh lại trợn tròn mắt."Sư tỷ cố ý dọa đệ?"Nam Hi nghe câu hỏi này mà cho sửng sốt.Nàng cũng không thèm duy trì thiết lập nhân vật nữa mà kinh ngạc ra mặt: “Sao đệ lại biết?"Nam Hi vô thức hỏi câu hỏi này, sau đó nhanh chóng nhận ra, bèn phối hợp tự tát miệng mình một cái, có phần ảo não.[Cái đồ óc heo này, nói thế chẳng phải là tự thừa nhận rồi sao? Nhanh mồm nhanh miệng như vậy làm gì? Chẳng qua tính tình Liên sư đệ vẫn luôn rất tốt, không biết đệ ấy có tức giận không nhể?]Nam Hi quan sát vẻ mặt của Liên Thiên Tinh.Đối phương đứng dại ra, ánh mắt nhìn nàng mang theo ba phần hoài nghi, bảy phần không dám tin, cứ như đang đối mặt với nan đề khó hiểu nào đó.Vẻ mặt phức tạp này khiến Nam Hi rất đỗi bối rối.
Thấy xung quanh không có ai, Nam Hi bỗng dưng nảy ý xấu.
Nàng nín thở đi đến phía sau Liên Thiên Tinh, sau đó thản nhiên cất tiếng: “Liên sư đệ, cớ gì mà lại đứng tần ngần trước cửa nhà ta thế?"
"A!" Liên Thiên Tinh bị dọa nhảy dựng lên, nhào thẳng về phía cửa, lúc quay đầu nhìn lại Nam Hi thì nước mắt đã lưng tròng.
"Sư tỷ, sao tỷ lại dọa đệ?"
Hắn bỗng chốc quên đi nỗi băn khoăn của mình, ấm ức lên án, không còn tỏ vẻ xa cách nữa.
Nam Hi cũng tỏ vẻ phiền muộn, vô cùng chân thành tha thiết xin lỗi: “Xin lỗi nhé sư đệ, mới nãy là do ta ngẩn người, lúc hoàn hồn lại thì đã đứng sau lưng đệ rồi, chứ ta không cố ý hù đệ đâu.
"
"Thật sao?"
Liên Thiên Tinh đứng thẳng người, chỉnh đốn lại nét mặt, không đợi Nam Hi trả lời đã tin chín phần.
Lúc này hắn mới sực nhớ tới mục đích mình đến đây.
Sư phụ nói hắn vào tông đã gần hai năm mà vẫn chưa quen biết Nam Hi, lần này sư tỷ lại đang buồn lòng, nữ đệ tử xấp xỉ tuổi nàng trong tông môn thì lại không ở đây, nam đệ tử đi thì không quá phù hợp, vậy nên liền phái hắn đến thăm hỏi Nam Hi một chút.
Nam Hi vô cùng nghiêm túc gật đầu: "Có thể coi là thật.
"
Chỉ một cái gật đầu đơn giản nhưng Liên Thiên Tinh lại chẳng chút hoài nghi.
Lông mày hắn thả lỏng, gật đầu: “Hôm nay đệ đến đây! "
[Hì hì, không phải ta cố ý dọa đệ đâu, ta chỉ cố tình dọa đệ thôi, tiểu sư đệ à.
]
Trong mắt Nam Hi không khỏi lộ ra nét cười vui vẻ, nhưng lại nhanh chóng bị đ è xuống, nói chung phần lớn mọi người đều sẽ không chú ý tới chút biến hóa nhỏ này, nhưng Liên Thiên Tinh lại trợn tròn mắt.
"Sư tỷ cố ý dọa đệ?"
Nam Hi nghe câu hỏi này mà cho sửng sốt.
Nàng cũng không thèm duy trì thiết lập nhân vật nữa mà kinh ngạc ra mặt: “Sao đệ lại biết?"
Nam Hi vô thức hỏi câu hỏi này, sau đó nhanh chóng nhận ra, bèn phối hợp tự tát miệng mình một cái, có phần ảo não.
[Cái đồ óc heo này, nói thế chẳng phải là tự thừa nhận rồi sao? Nhanh mồm nhanh miệng như vậy làm gì? Chẳng qua tính tình Liên sư đệ vẫn luôn rất tốt, không biết đệ ấy có tức giận không nhể?]
Nam Hi quan sát vẻ mặt của Liên Thiên Tinh.
Đối phương đứng dại ra, ánh mắt nhìn nàng mang theo ba phần hoài nghi, bảy phần không dám tin, cứ như đang đối mặt với nan đề khó hiểu nào đó.
Vẻ mặt phức tạp này khiến Nam Hi rất đỗi bối rối.
Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ RồiTác giả: Do TựTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNam Hi tự cảm thấy đời này số mình vẫn khá ổn. Tuy là bé gái mồ côi nhưng từ nhỏ đã được Chưởng môn của một tông môn tu tiên nhặt được, may mắn được nhận vào tiên tông. Căn cốt của nàng lại còn tuyệt hảo, cái ngày đo ra thiên phú đã khiến cho Chưởng môn chấn động như gặp được người trời, chẳng thèm suy nghĩ mà nhận nàng làm đệ tử. Tướng mạo thanh tú, không tính là tuyệt thế mỹ nhân gì đó nhưng từ nhỏ đến lớn cũng vẫn coi là người gặp người khen nàng một câu mỹ nhân. Nói thật lòng, Nam Hi là một người rất dễ dàng thỏa mãn. Với nàng, khởi đầu như vậy đã là một khởi đầu vô cùng tốt đẹp, coi như là cá mặn cũng có thể làm cao thủ cả đời. Ấy là nếu như không phải nàng xuyên thành nữ chính trong truyện tiên hiệp ngược văn, hơn nữa lại còn phải khóa với một hệ thống bắt nàng đi theo đúng cốt truyện. ! Nam Hi đã xuyên tới thế giới này được hơn hai mươi năm, nàng xuyên từ khi còn là một bé gái, vừa mở mắt đã được Chưởng môn nhặt về. Cuộc đời của nàng có thể nói là chẳng hề phải chịu khổ, nằm… Thấy xung quanh không có ai, Nam Hi bỗng dưng nảy ý xấu.Nàng nín thở đi đến phía sau Liên Thiên Tinh, sau đó thản nhiên cất tiếng: “Liên sư đệ, cớ gì mà lại đứng tần ngần trước cửa nhà ta thế?""A!" Liên Thiên Tinh bị dọa nhảy dựng lên, nhào thẳng về phía cửa, lúc quay đầu nhìn lại Nam Hi thì nước mắt đã lưng tròng."Sư tỷ, sao tỷ lại dọa đệ?"Hắn bỗng chốc quên đi nỗi băn khoăn của mình, ấm ức lên án, không còn tỏ vẻ xa cách nữa.Nam Hi cũng tỏ vẻ phiền muộn, vô cùng chân thành tha thiết xin lỗi: “Xin lỗi nhé sư đệ, mới nãy là do ta ngẩn người, lúc hoàn hồn lại thì đã đứng sau lưng đệ rồi, chứ ta không cố ý hù đệ đâu.""Thật sao?"Liên Thiên Tinh đứng thẳng người, chỉnh đốn lại nét mặt, không đợi Nam Hi trả lời đã tin chín phần.Lúc này hắn mới sực nhớ tới mục đích mình đến đây.Sư phụ nói hắn vào tông đã gần hai năm mà vẫn chưa quen biết Nam Hi, lần này sư tỷ lại đang buồn lòng, nữ đệ tử xấp xỉ tuổi nàng trong tông môn thì lại không ở đây, nam đệ tử đi thì không quá phù hợp, vậy nên liền phái hắn đến thăm hỏi Nam Hi một chút.Nam Hi vô cùng nghiêm túc gật đầu: "Có thể coi là thật."Chỉ một cái gật đầu đơn giản nhưng Liên Thiên Tinh lại chẳng chút hoài nghi.Lông mày hắn thả lỏng, gật đầu: “Hôm nay đệ đến đây! "[Hì hì, không phải ta cố ý dọa đệ đâu, ta chỉ cố tình dọa đệ thôi, tiểu sư đệ à.]Trong mắt Nam Hi không khỏi lộ ra nét cười vui vẻ, nhưng lại nhanh chóng bị đ è xuống, nói chung phần lớn mọi người đều sẽ không chú ý tới chút biến hóa nhỏ này, nhưng Liên Thiên Tinh lại trợn tròn mắt."Sư tỷ cố ý dọa đệ?"Nam Hi nghe câu hỏi này mà cho sửng sốt.Nàng cũng không thèm duy trì thiết lập nhân vật nữa mà kinh ngạc ra mặt: “Sao đệ lại biết?"Nam Hi vô thức hỏi câu hỏi này, sau đó nhanh chóng nhận ra, bèn phối hợp tự tát miệng mình một cái, có phần ảo não.[Cái đồ óc heo này, nói thế chẳng phải là tự thừa nhận rồi sao? Nhanh mồm nhanh miệng như vậy làm gì? Chẳng qua tính tình Liên sư đệ vẫn luôn rất tốt, không biết đệ ấy có tức giận không nhể?]Nam Hi quan sát vẻ mặt của Liên Thiên Tinh.Đối phương đứng dại ra, ánh mắt nhìn nàng mang theo ba phần hoài nghi, bảy phần không dám tin, cứ như đang đối mặt với nan đề khó hiểu nào đó.Vẻ mặt phức tạp này khiến Nam Hi rất đỗi bối rối.