Nam Hi tự cảm thấy đời này số mình vẫn khá ổn. Tuy là bé gái mồ côi nhưng từ nhỏ đã được Chưởng môn của một tông môn tu tiên nhặt được, may mắn được nhận vào tiên tông. Căn cốt của nàng lại còn tuyệt hảo, cái ngày đo ra thiên phú đã khiến cho Chưởng môn chấn động như gặp được người trời, chẳng thèm suy nghĩ mà nhận nàng làm đệ tử. Tướng mạo thanh tú, không tính là tuyệt thế mỹ nhân gì đó nhưng từ nhỏ đến lớn cũng vẫn coi là người gặp người khen nàng một câu mỹ nhân. Nói thật lòng, Nam Hi là một người rất dễ dàng thỏa mãn. Với nàng, khởi đầu như vậy đã là một khởi đầu vô cùng tốt đẹp, coi như là cá mặn cũng có thể làm cao thủ cả đời. Ấy là nếu như không phải nàng xuyên thành nữ chính trong truyện tiên hiệp ngược văn, hơn nữa lại còn phải khóa với một hệ thống bắt nàng đi theo đúng cốt truyện. ! Nam Hi đã xuyên tới thế giới này được hơn hai mươi năm, nàng xuyên từ khi còn là một bé gái, vừa mở mắt đã được Chưởng môn nhặt về. Cuộc đời của nàng có thể nói là chẳng hề phải chịu khổ, nằm…
Chương 40: 40: Ta Đã Nói Rồi Mà Con Bé Vẫn Rất Hiểu Chuyện
Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ RồiTác giả: Do TựTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNam Hi tự cảm thấy đời này số mình vẫn khá ổn. Tuy là bé gái mồ côi nhưng từ nhỏ đã được Chưởng môn của một tông môn tu tiên nhặt được, may mắn được nhận vào tiên tông. Căn cốt của nàng lại còn tuyệt hảo, cái ngày đo ra thiên phú đã khiến cho Chưởng môn chấn động như gặp được người trời, chẳng thèm suy nghĩ mà nhận nàng làm đệ tử. Tướng mạo thanh tú, không tính là tuyệt thế mỹ nhân gì đó nhưng từ nhỏ đến lớn cũng vẫn coi là người gặp người khen nàng một câu mỹ nhân. Nói thật lòng, Nam Hi là một người rất dễ dàng thỏa mãn. Với nàng, khởi đầu như vậy đã là một khởi đầu vô cùng tốt đẹp, coi như là cá mặn cũng có thể làm cao thủ cả đời. Ấy là nếu như không phải nàng xuyên thành nữ chính trong truyện tiên hiệp ngược văn, hơn nữa lại còn phải khóa với một hệ thống bắt nàng đi theo đúng cốt truyện. ! Nam Hi đã xuyên tới thế giới này được hơn hai mươi năm, nàng xuyên từ khi còn là một bé gái, vừa mở mắt đã được Chưởng môn nhặt về. Cuộc đời của nàng có thể nói là chẳng hề phải chịu khổ, nằm… Dù sao từ rất lâu trước đây, Kỳ Chiếu cũng đã liệt Nam Hi vào danh sách không thể giao lưu sâu, vì thế cũng hề có bất kỳ hứng thú gì với những chuyện xảy ra với nàng cũng như suy nghĩ, thậm chí là cả tiếng lòng của nàng.Hòa Kiếm lại ngẩn ra vì lời của Lý Vân Tranh."Đệ tử ta thật sự có nói như vậy?""Thật đấy." Lý Vân Tranh cười đến là đẹp nhưng không mấy thật lòng.So với vui mừng, chi bằng nói là hắn thấy hứng thú hơn.Dù sao thì cho dù là tiếng lòng thì tiếng lòng của Nam Hi cũng quá đỗi khác biệt, khiến hắn thấy thú vị.Hai hàng lông mày của Hòa Kiếm giãn ra: "Ta đã nói rồi mà, con bé vẫn rất hiểu chuyện."Nghe câu này, hai người còn lại không ai đáp lại, hiển nhiên đều không nghe lọt tai.Hòa Kiếm cũng khó nói được gì thêm, chỉ là sau đó lại nói với Lý Vân Tranh về những chuyện xảy ra mấy ngày qua, đưa ra cách xử lý của mình.Lý Vân Tranh không phản đối, hứng thú hỏi: "Vậy là đợi xem phản ứng của sư điệt với Tề Thiên ngày mai rồi mới quyết định tiếp theo thế nào?"Hòa Kiếm gật đầu."Sư huynh, đừng trách muội không nhắc nhở huynh, rất có thể phản ứng của sư điệt Nam Hi sẽ không như ý muốn đâu." Dù Lý Vân Tranh có vẻ lơ đễnh, mọi việc chỉ làm theo hứng thú, nhưng cái nhìn của nàng ấy lại rất thấu suốt.Rõ ràng sư điệt đã không thể cứu vãn được nữa rồi.Chỉ có sư huynh của nàng ấy là vẫn luôn hy vọng vào Nam Hi.Nghe lời nói của Lý Vân Tranh, Hòa Kiếm mím môi, không nói một lời.Sau đó cũng chẳng có gì để nói thêm nữa.Sau khi hỏi thăm đơn giản, Lý Vân Tranh và Kỳ Chiếu ai về nhà nấy.Ngày hôm sau.Mới sáng sớm, thậm chí gà còn chưa gáy, Nam Hi nằm trên giường đã trở mình, không thể ngủ được nữa, cuối cùng buộc phải ngồi dậy, muốn tu luyện nhưng lại không thể tĩnh tâm.Từ trước đến nay nàng luôn thoải mái, nên dù trải qua chuyện ngày hôm qua thì nàng cũng có thể nhanh chóng bỏ qua, tiếp tục ngày mới.Có điều dù không lo lắng về chuyện đã qua thì Nam Hi cũng không thể không lo lắng về chuyện sắp tới, chủ yếu là ngày mai phải đối mặt với Tề Thiên.Đối với Tề Thiên, Nam Hi vốn không có ý kiến gì, dù làm nhiệm vụ phải đối mặt với hắn, nhưng ban đầu Nam Hi đều ôm tâm lý "có trai đẹp mà không nhìn thì phí cả đời" để thực hiện nhiệm vụ.Nhưng theo thời gian nhiệm vụ kéo dài, tiếp xúc với Tề Thiên ngày càng nhiều, trong mắt Nam Hi càng không còn cái gọi là filter trai đẹp nữa.
Dù sao từ rất lâu trước đây, Kỳ Chiếu cũng đã liệt Nam Hi vào danh sách không thể giao lưu sâu, vì thế cũng hề có bất kỳ hứng thú gì với những chuyện xảy ra với nàng cũng như suy nghĩ, thậm chí là cả tiếng lòng của nàng.
Hòa Kiếm lại ngẩn ra vì lời của Lý Vân Tranh.
"Đệ tử ta thật sự có nói như vậy?"
"Thật đấy.
" Lý Vân Tranh cười đến là đẹp nhưng không mấy thật lòng.
So với vui mừng, chi bằng nói là hắn thấy hứng thú hơn.
Dù sao thì cho dù là tiếng lòng thì tiếng lòng của Nam Hi cũng quá đỗi khác biệt, khiến hắn thấy thú vị.
Hai hàng lông mày của Hòa Kiếm giãn ra: "Ta đã nói rồi mà, con bé vẫn rất hiểu chuyện.
"
Nghe câu này, hai người còn lại không ai đáp lại, hiển nhiên đều không nghe lọt tai.
Hòa Kiếm cũng khó nói được gì thêm, chỉ là sau đó lại nói với Lý Vân Tranh về những chuyện xảy ra mấy ngày qua, đưa ra cách xử lý của mình.
Lý Vân Tranh không phản đối, hứng thú hỏi: "Vậy là đợi xem phản ứng của sư điệt với Tề Thiên ngày mai rồi mới quyết định tiếp theo thế nào?"
Hòa Kiếm gật đầu.
"Sư huynh, đừng trách muội không nhắc nhở huynh, rất có thể phản ứng của sư điệt Nam Hi sẽ không như ý muốn đâu.
" Dù Lý Vân Tranh có vẻ lơ đễnh, mọi việc chỉ làm theo hứng thú, nhưng cái nhìn của nàng ấy lại rất thấu suốt.
Rõ ràng sư điệt đã không thể cứu vãn được nữa rồi.
Chỉ có sư huynh của nàng ấy là vẫn luôn hy vọng vào Nam Hi.
Nghe lời nói của Lý Vân Tranh, Hòa Kiếm mím môi, không nói một lời.
Sau đó cũng chẳng có gì để nói thêm nữa.
Sau khi hỏi thăm đơn giản, Lý Vân Tranh và Kỳ Chiếu ai về nhà nấy.
Ngày hôm sau.
Mới sáng sớm, thậm chí gà còn chưa gáy, Nam Hi nằm trên giường đã trở mình, không thể ngủ được nữa, cuối cùng buộc phải ngồi dậy, muốn tu luyện nhưng lại không thể tĩnh tâm.
Từ trước đến nay nàng luôn thoải mái, nên dù trải qua chuyện ngày hôm qua thì nàng cũng có thể nhanh chóng bỏ qua, tiếp tục ngày mới.
Có điều dù không lo lắng về chuyện đã qua thì Nam Hi cũng không thể không lo lắng về chuyện sắp tới, chủ yếu là ngày mai phải đối mặt với Tề Thiên.
Đối với Tề Thiên, Nam Hi vốn không có ý kiến gì, dù làm nhiệm vụ phải đối mặt với hắn, nhưng ban đầu Nam Hi đều ôm tâm lý "có trai đẹp mà không nhìn thì phí cả đời" để thực hiện nhiệm vụ.
Nhưng theo thời gian nhiệm vụ kéo dài, tiếp xúc với Tề Thiên ngày càng nhiều, trong mắt Nam Hi càng không còn cái gọi là filter trai đẹp nữa.
Sau Khi Bị Toàn Tông Môn Nghe Thấy Tiếng Lòng, Nhân Thiết Của Ta Sụp Đổ RồiTác giả: Do TựTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNam Hi tự cảm thấy đời này số mình vẫn khá ổn. Tuy là bé gái mồ côi nhưng từ nhỏ đã được Chưởng môn của một tông môn tu tiên nhặt được, may mắn được nhận vào tiên tông. Căn cốt của nàng lại còn tuyệt hảo, cái ngày đo ra thiên phú đã khiến cho Chưởng môn chấn động như gặp được người trời, chẳng thèm suy nghĩ mà nhận nàng làm đệ tử. Tướng mạo thanh tú, không tính là tuyệt thế mỹ nhân gì đó nhưng từ nhỏ đến lớn cũng vẫn coi là người gặp người khen nàng một câu mỹ nhân. Nói thật lòng, Nam Hi là một người rất dễ dàng thỏa mãn. Với nàng, khởi đầu như vậy đã là một khởi đầu vô cùng tốt đẹp, coi như là cá mặn cũng có thể làm cao thủ cả đời. Ấy là nếu như không phải nàng xuyên thành nữ chính trong truyện tiên hiệp ngược văn, hơn nữa lại còn phải khóa với một hệ thống bắt nàng đi theo đúng cốt truyện. ! Nam Hi đã xuyên tới thế giới này được hơn hai mươi năm, nàng xuyên từ khi còn là một bé gái, vừa mở mắt đã được Chưởng môn nhặt về. Cuộc đời của nàng có thể nói là chẳng hề phải chịu khổ, nằm… Dù sao từ rất lâu trước đây, Kỳ Chiếu cũng đã liệt Nam Hi vào danh sách không thể giao lưu sâu, vì thế cũng hề có bất kỳ hứng thú gì với những chuyện xảy ra với nàng cũng như suy nghĩ, thậm chí là cả tiếng lòng của nàng.Hòa Kiếm lại ngẩn ra vì lời của Lý Vân Tranh."Đệ tử ta thật sự có nói như vậy?""Thật đấy." Lý Vân Tranh cười đến là đẹp nhưng không mấy thật lòng.So với vui mừng, chi bằng nói là hắn thấy hứng thú hơn.Dù sao thì cho dù là tiếng lòng thì tiếng lòng của Nam Hi cũng quá đỗi khác biệt, khiến hắn thấy thú vị.Hai hàng lông mày của Hòa Kiếm giãn ra: "Ta đã nói rồi mà, con bé vẫn rất hiểu chuyện."Nghe câu này, hai người còn lại không ai đáp lại, hiển nhiên đều không nghe lọt tai.Hòa Kiếm cũng khó nói được gì thêm, chỉ là sau đó lại nói với Lý Vân Tranh về những chuyện xảy ra mấy ngày qua, đưa ra cách xử lý của mình.Lý Vân Tranh không phản đối, hứng thú hỏi: "Vậy là đợi xem phản ứng của sư điệt với Tề Thiên ngày mai rồi mới quyết định tiếp theo thế nào?"Hòa Kiếm gật đầu."Sư huynh, đừng trách muội không nhắc nhở huynh, rất có thể phản ứng của sư điệt Nam Hi sẽ không như ý muốn đâu." Dù Lý Vân Tranh có vẻ lơ đễnh, mọi việc chỉ làm theo hứng thú, nhưng cái nhìn của nàng ấy lại rất thấu suốt.Rõ ràng sư điệt đã không thể cứu vãn được nữa rồi.Chỉ có sư huynh của nàng ấy là vẫn luôn hy vọng vào Nam Hi.Nghe lời nói của Lý Vân Tranh, Hòa Kiếm mím môi, không nói một lời.Sau đó cũng chẳng có gì để nói thêm nữa.Sau khi hỏi thăm đơn giản, Lý Vân Tranh và Kỳ Chiếu ai về nhà nấy.Ngày hôm sau.Mới sáng sớm, thậm chí gà còn chưa gáy, Nam Hi nằm trên giường đã trở mình, không thể ngủ được nữa, cuối cùng buộc phải ngồi dậy, muốn tu luyện nhưng lại không thể tĩnh tâm.Từ trước đến nay nàng luôn thoải mái, nên dù trải qua chuyện ngày hôm qua thì nàng cũng có thể nhanh chóng bỏ qua, tiếp tục ngày mới.Có điều dù không lo lắng về chuyện đã qua thì Nam Hi cũng không thể không lo lắng về chuyện sắp tới, chủ yếu là ngày mai phải đối mặt với Tề Thiên.Đối với Tề Thiên, Nam Hi vốn không có ý kiến gì, dù làm nhiệm vụ phải đối mặt với hắn, nhưng ban đầu Nam Hi đều ôm tâm lý "có trai đẹp mà không nhìn thì phí cả đời" để thực hiện nhiệm vụ.Nhưng theo thời gian nhiệm vụ kéo dài, tiếp xúc với Tề Thiên ngày càng nhiều, trong mắt Nam Hi càng không còn cái gọi là filter trai đẹp nữa.