"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé…

Chương 5: 5: Bàng Hoàng

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Toàn Tông Pháo Hôi Tạo Phản RồiTác giả: Tiểu Miên Dương Bất MiênTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé… "Các ông đừng tranh nữa, để nha đầu tự chọn.Nha đầu, chọn Huyền Cơ tông của chúng ta đi! Những môn kiếm pháp, luyện khí này ở đâu cũng có thể học, nhưng ngàn vạn trận pháp dị thuật của Huyền Cơ tông chúng ta mới là độc nhất vô nhị!" Tông chủ Huyền Cơ tông Trương Điển Phong vuốt râu, vẻ mặt mong đợi."Này, xin thứ lỗi nói thẳng, những kiếm pháp, luyện khí, cơ quan của các ông ở đâu cũng có thể học, chỉ có thuật Ngự Thú của Ngự Thú tông chúng ta mới là đỉnh nhất.Nha đầu, đến Ngự Thú tông của ta, ta sẽ bảo các đệ tử chiều chuộng cô tận trời!"Tông chủ Ngự Thú tông Vương Viễn Phong nói rồi ra hiệu cho vài đệ tử đến chào hỏi Tô Ngọc Như.Những tông môn khác nhìn thấy vậy cũng lần lượt bắt chước, cố gắng thân thiện hơn.Lão giả mặc áo đạo màu xám Ngô Đạo Tử của Huyền Phù tông nhìn thấy cảnh này thì cũng muốn tranh giành tài năng này một phen.Nhưng chưa kịp mở miệng, ông đã nghe thấy tiếng thở dài của Chu Lục Lục.[Ôi, các vị đừng tranh nữa, tranh mãi cũng vô ích, cuối cùng Tô Ngọc Như sẽ chọn Huyền Phù tông thôi.][Đáng tiếc, Huyền Phù tông là một đại tông chính đạo có lịch sử lâu đời hàng ngàn năm, ấy thế mà lại bị Tô Ngọc Như phá cho tan nát, môn hộ bị hủy.]Chu Lục Lục nói xong còn nhìn Ngô Đạo Tử một cách đồng cảm vì thấy ông vẫn không lên tiếng.Nghe được lời tâm tình của Chu Lục Lục, Ngô Đạo Tử khinh miệt nhướng mày.[Hừ hừ, thật đúng là trẻ con vô tri, chỉ biết bịa đặt lung tung.Tuy Huyền Phù tông của ta những năm gần đây có hơi suy bại, mỗi năm đại hội thử luyện của tông môn đều xếp hạng cuối cùng, nhưng nền tảng vẫn còn đấy.Làm sao có thể bị tiểu nha đầu này làm cho tông tàn người vong được.Hơn nữa, với thiên phú của Tô Ngọc Như thì sao lại bỏ qua các tông môn khác để chọn một tông môn luôn đội sổ hàng năm như chúng ta?]Nhưng!Giây tiếp theo!Tô Ngọc Như đã đi đến trước mặt Ngô Đạo Tử rồi quỳ xuống."Tiểu nữ tử vẫn luôn muốn học phù tu, mong được gia nhập Huyền Phù tông, mong Tông chủ thu nhận ta!"Ngô Đạo Tử bàng hoàng.Nhớ lại lời Chu Lục Lục, ông bất an nuốt nước miếng, vô thức nhìn về phía Chu Lục Lục.Chu Lục Lục thấy Tô Ngọc Như muốn gia nhập Huyền Phù tông giống như trong cốt truyện thì liền nhìn Ngô Đạo Tử với vẻ đồng cảm.[Ôi chao, Tông chủ Huyền Phù tông mau đưa bút Thần Lai cho Tô Ngọc Như đi, có lẽ như vậy còn cứu được Huyền Phù tông đấy, nếu không, cả vạn người trong tông môn đều sẽ bị Tô Ngọc Như hại chết.]Nghe Chu Lục Lục thậm chí còn biết về bút Thần Lai, Ngô Đạo Tử lập tức kinh ngạc vô cùng. 

"Các ông đừng tranh nữa, để nha đầu tự chọn.

Nha đầu, chọn Huyền Cơ tông của chúng ta đi! Những môn kiếm pháp, luyện khí này ở đâu cũng có thể học, nhưng ngàn vạn trận pháp dị thuật của Huyền Cơ tông chúng ta mới là độc nhất vô nhị!" Tông chủ Huyền Cơ tông Trương Điển Phong vuốt râu, vẻ mặt mong đợi.

"Này, xin thứ lỗi nói thẳng, những kiếm pháp, luyện khí, cơ quan của các ông ở đâu cũng có thể học, chỉ có thuật Ngự Thú của Ngự Thú tông chúng ta mới là đỉnh nhất.

Nha đầu, đến Ngự Thú tông của ta, ta sẽ bảo các đệ tử chiều chuộng cô tận trời!"

Tông chủ Ngự Thú tông Vương Viễn Phong nói rồi ra hiệu cho vài đệ tử đến chào hỏi Tô Ngọc Như.

Những tông môn khác nhìn thấy vậy cũng lần lượt bắt chước, cố gắng thân thiện hơn.

Lão giả mặc áo đạo màu xám Ngô Đạo Tử của Huyền Phù tông nhìn thấy cảnh này thì cũng muốn tranh giành tài năng này một phen.

Nhưng chưa kịp mở miệng, ông đã nghe thấy tiếng thở dài của Chu Lục Lục.

[Ôi, các vị đừng tranh nữa, tranh mãi cũng vô ích, cuối cùng Tô Ngọc Như sẽ chọn Huyền Phù tông thôi.

]

[Đáng tiếc, Huyền Phù tông là một đại tông chính đạo có lịch sử lâu đời hàng ngàn năm, ấy thế mà lại bị Tô Ngọc Như phá cho tan nát, môn hộ bị hủy.

]

Chu Lục Lục nói xong còn nhìn Ngô Đạo Tử một cách đồng cảm vì thấy ông vẫn không lên tiếng.

Nghe được lời tâm tình của Chu Lục Lục, Ngô Đạo Tử khinh miệt nhướng mày.

[Hừ hừ, thật đúng là trẻ con vô tri, chỉ biết bịa đặt lung tung.

Tuy Huyền Phù tông của ta những năm gần đây có hơi suy bại, mỗi năm đại hội thử luyện của tông môn đều xếp hạng cuối cùng, nhưng nền tảng vẫn còn đấy.

Làm sao có thể bị tiểu nha đầu này làm cho tông tàn người vong được.

Hơn nữa, với thiên phú của Tô Ngọc Như thì sao lại bỏ qua các tông môn khác để chọn một tông môn luôn đội sổ hàng năm như chúng ta?]

Nhưng!

Giây tiếp theo!

Tô Ngọc Như đã đi đến trước mặt Ngô Đạo Tử rồi quỳ xuống.

"Tiểu nữ tử vẫn luôn muốn học phù tu, mong được gia nhập Huyền Phù tông, mong Tông chủ thu nhận ta!"

Ngô Đạo Tử bàng hoàng.

Nhớ lại lời Chu Lục Lục, ông bất an nuốt nước miếng, vô thức nhìn về phía Chu Lục Lục.

Chu Lục Lục thấy Tô Ngọc Như muốn gia nhập Huyền Phù tông giống như trong cốt truyện thì liền nhìn Ngô Đạo Tử với vẻ đồng cảm.

[Ôi chao, Tông chủ Huyền Phù tông mau đưa bút Thần Lai cho Tô Ngọc Như đi, có lẽ như vậy còn cứu được Huyền Phù tông đấy, nếu không, cả vạn người trong tông môn đều sẽ bị Tô Ngọc Như hại chết.

]

Nghe Chu Lục Lục thậm chí còn biết về bút Thần Lai, Ngô Đạo Tử lập tức kinh ngạc vô cùng.

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Toàn Tông Pháo Hôi Tạo Phản RồiTác giả: Tiểu Miên Dương Bất MiênTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé… "Các ông đừng tranh nữa, để nha đầu tự chọn.Nha đầu, chọn Huyền Cơ tông của chúng ta đi! Những môn kiếm pháp, luyện khí này ở đâu cũng có thể học, nhưng ngàn vạn trận pháp dị thuật của Huyền Cơ tông chúng ta mới là độc nhất vô nhị!" Tông chủ Huyền Cơ tông Trương Điển Phong vuốt râu, vẻ mặt mong đợi."Này, xin thứ lỗi nói thẳng, những kiếm pháp, luyện khí, cơ quan của các ông ở đâu cũng có thể học, chỉ có thuật Ngự Thú của Ngự Thú tông chúng ta mới là đỉnh nhất.Nha đầu, đến Ngự Thú tông của ta, ta sẽ bảo các đệ tử chiều chuộng cô tận trời!"Tông chủ Ngự Thú tông Vương Viễn Phong nói rồi ra hiệu cho vài đệ tử đến chào hỏi Tô Ngọc Như.Những tông môn khác nhìn thấy vậy cũng lần lượt bắt chước, cố gắng thân thiện hơn.Lão giả mặc áo đạo màu xám Ngô Đạo Tử của Huyền Phù tông nhìn thấy cảnh này thì cũng muốn tranh giành tài năng này một phen.Nhưng chưa kịp mở miệng, ông đã nghe thấy tiếng thở dài của Chu Lục Lục.[Ôi, các vị đừng tranh nữa, tranh mãi cũng vô ích, cuối cùng Tô Ngọc Như sẽ chọn Huyền Phù tông thôi.][Đáng tiếc, Huyền Phù tông là một đại tông chính đạo có lịch sử lâu đời hàng ngàn năm, ấy thế mà lại bị Tô Ngọc Như phá cho tan nát, môn hộ bị hủy.]Chu Lục Lục nói xong còn nhìn Ngô Đạo Tử một cách đồng cảm vì thấy ông vẫn không lên tiếng.Nghe được lời tâm tình của Chu Lục Lục, Ngô Đạo Tử khinh miệt nhướng mày.[Hừ hừ, thật đúng là trẻ con vô tri, chỉ biết bịa đặt lung tung.Tuy Huyền Phù tông của ta những năm gần đây có hơi suy bại, mỗi năm đại hội thử luyện của tông môn đều xếp hạng cuối cùng, nhưng nền tảng vẫn còn đấy.Làm sao có thể bị tiểu nha đầu này làm cho tông tàn người vong được.Hơn nữa, với thiên phú của Tô Ngọc Như thì sao lại bỏ qua các tông môn khác để chọn một tông môn luôn đội sổ hàng năm như chúng ta?]Nhưng!Giây tiếp theo!Tô Ngọc Như đã đi đến trước mặt Ngô Đạo Tử rồi quỳ xuống."Tiểu nữ tử vẫn luôn muốn học phù tu, mong được gia nhập Huyền Phù tông, mong Tông chủ thu nhận ta!"Ngô Đạo Tử bàng hoàng.Nhớ lại lời Chu Lục Lục, ông bất an nuốt nước miếng, vô thức nhìn về phía Chu Lục Lục.Chu Lục Lục thấy Tô Ngọc Như muốn gia nhập Huyền Phù tông giống như trong cốt truyện thì liền nhìn Ngô Đạo Tử với vẻ đồng cảm.[Ôi chao, Tông chủ Huyền Phù tông mau đưa bút Thần Lai cho Tô Ngọc Như đi, có lẽ như vậy còn cứu được Huyền Phù tông đấy, nếu không, cả vạn người trong tông môn đều sẽ bị Tô Ngọc Như hại chết.]Nghe Chu Lục Lục thậm chí còn biết về bút Thần Lai, Ngô Đạo Tử lập tức kinh ngạc vô cùng. 

Chương 5: 5: Bàng Hoàng