Thẫn thờ một lúc thì chuông điện thoại của Đào Trạch vang lên.- Mẹ.- Ừ, Tiểu Trạch này, thứ bảy này ta chuẩn bị cho con một buổi xem mắt. Đối tượng là nhị thiếu gia của Ưng thị. 18h tối thứ bảy ở nhà hàng XXX.- À, Mẹ...- Tút...tút...tút Đào Trạch a, Đào Trạch. Chắc phải tìm cách từ chối mới được.-[ Ting ] Tin nhắn từ mẹ. -[ Nếu còn không đi, ta sẽ cắt toàn bộ tiền trợ cấp ] Biết là không thể từ chối nữa rồi, thôi thì chỉ một lần chạm mặt hắn sẽ không biết đâu. Vừa cài nút áo Đào Trạch vừa vuốt lên cái bụng mình nói.- '' Mong là cha của mi không nhận ra.'' Tại nhà hàng XXX. Hai người đàn ông ngồi đối diện bốn mắt nhìn nhau ,không ai nói một câu nào. Lẳng lặng chờ món ăn ra. Món cuối cùng vừa được nhân viên đặt xuống thì Đào Trạch đã bụm miệng chạy thẳng vào vệ sinh. Nôn mửa một hồi khiến đầu óc tối sầm lại. Vừa bước ra đã thấy người kia tựa lưng vào bồn rửa tay, nét mặt không xê dịch mà quăng cho cậu một câu đứng hồn.- '' Nhanh lên, tôi đưa cậu đi khám thai.''
Chương 3: - TÔI SẼ ĐỢI
Tiểu Quái Vật Trong Bụng Em Là Của TôiTác giả: vuvu235Truyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịThẫn thờ một lúc thì chuông điện thoại của Đào Trạch vang lên.- Mẹ.- Ừ, Tiểu Trạch này, thứ bảy này ta chuẩn bị cho con một buổi xem mắt. Đối tượng là nhị thiếu gia của Ưng thị. 18h tối thứ bảy ở nhà hàng XXX.- À, Mẹ...- Tút...tút...tút Đào Trạch a, Đào Trạch. Chắc phải tìm cách từ chối mới được.-[ Ting ] Tin nhắn từ mẹ. -[ Nếu còn không đi, ta sẽ cắt toàn bộ tiền trợ cấp ] Biết là không thể từ chối nữa rồi, thôi thì chỉ một lần chạm mặt hắn sẽ không biết đâu. Vừa cài nút áo Đào Trạch vừa vuốt lên cái bụng mình nói.- '' Mong là cha của mi không nhận ra.'' Tại nhà hàng XXX. Hai người đàn ông ngồi đối diện bốn mắt nhìn nhau ,không ai nói một câu nào. Lẳng lặng chờ món ăn ra. Món cuối cùng vừa được nhân viên đặt xuống thì Đào Trạch đã bụm miệng chạy thẳng vào vệ sinh. Nôn mửa một hồi khiến đầu óc tối sầm lại. Vừa bước ra đã thấy người kia tựa lưng vào bồn rửa tay, nét mặt không xê dịch mà quăng cho cậu một câu đứng hồn.- '' Nhanh lên, tôi đưa cậu đi khám thai.'' Đào Trạch tay đang đổ cháo bỗng ngưng lại. Thở dài, rồi nhẹ nhàng nói:-'' Chuyện thành ra như vậy rồi, yêu hay không có còn quan trọng gì nữa.''-'' Ra là chỉ mình tôi si tình.''-''...''-'' Tôi cứ nghĩ đứa bé sẽ là cầu nối khiến em nghĩ lại về đoạn tình cảm giữa hai ta.''Mi tâm khẽ động, hắn tựa lưng vào ghế nói. Đào Trạch đưa bát cháo tới trước mặt hắn.-'' Tình cảm giữa hai chúng ta là gì.''-''...''-'' Tình một đêm hay nhất kiến chung tình. Dụê tổng, cảm tình của anh tôi xin nhận.''Nói xong Đào Trạch vội đi. Nằm trên giường, Đào Trạch khẽ vuốt cái bụng đang ngày một lớn dần, thì thào nói:-'' Cha người đúng là một tên tra nam. Hắn có hay không còn trách nhiệm của một người đàn ông. Có thể nếu hắn nói một câu chịu trách nhiệm ta sẽ suy nghĩ lại.''Tuy trước kia, Đào Trạch nói với Ưng Dụê rằng sẽ không cần hắn chịu trách nhiệm. Nhưng trong tâm cậu luôn mong hắn sẽ trước mặt cậu nói ra những từ đó. Cậu hiểu cảm cảm giác không có cha vì thế cậu không muốn đứa trẻ này giống như vậy.Không ngủ được, Đào Trạch ra phòng bếp lấy sữa uống thì chuông cửa reo lên.-'' Đào Trạch à, tôi có chuyện muốn nói với em.''Thấy hắn qua màn hình, cả thân đều ướt. Phải rồi bên ngoài đang mưa lớn. Hắn đứng một hồi không thấy ai trả lời.-'' Vậy tôi sẽ ngoài đây đợi đến khi nào em chịu gặp tôi.''......* Phần này có lẽ hơi ngắn, thực sự toi chẳng biết có nên viết tiếp không. Chẳng có ai đọc truyện nên buồn quá huhu T_T *
Đào Trạch tay đang đổ cháo bỗng ngưng lại. Thở dài, rồi nhẹ nhàng nói:
-'' Chuyện thành ra như vậy rồi, yêu hay không có còn quan trọng gì nữa.''
-'' Ra là chỉ mình tôi si tình.''
-''...''
-'' Tôi cứ nghĩ đứa bé sẽ là cầu nối khiến em nghĩ lại về đoạn tình cảm giữa hai ta.''
Mi tâm khẽ động, hắn tựa lưng vào ghế nói. Đào Trạch đưa bát cháo tới trước mặt hắn.
-'' Tình cảm giữa hai chúng ta là gì.''
-''...''
-'' Tình một đêm hay nhất kiến chung tình. Dụê tổng, cảm tình của anh tôi xin nhận.''
Nói xong Đào Trạch vội đi. Nằm trên giường, Đào Trạch khẽ vuốt cái bụng đang ngày một lớn dần, thì thào nói:
-'' Cha người đúng là một tên tra nam. Hắn có hay không còn trách nhiệm của một người đàn ông. Có thể nếu hắn nói một câu chịu trách nhiệm ta sẽ suy nghĩ lại.''
Tuy trước kia, Đào Trạch nói với Ưng Dụê rằng sẽ không cần hắn chịu trách nhiệm. Nhưng trong tâm cậu luôn mong hắn sẽ trước mặt cậu nói ra những từ đó. Cậu hiểu cảm cảm giác không có cha vì thế cậu không muốn đứa trẻ này giống như vậy.
Không ngủ được, Đào Trạch ra phòng bếp lấy sữa uống thì chuông cửa reo lên.
-'' Đào Trạch à, tôi có chuyện muốn nói với em.''
Thấy hắn qua màn hình, cả thân đều ướt. Phải rồi bên ngoài đang mưa lớn. Hắn đứng một hồi không thấy ai trả lời.
-'' Vậy tôi sẽ ngoài đây đợi đến khi nào em chịu gặp tôi.''
.
.
.
.
.
.
* Phần này có lẽ hơi ngắn, thực sự toi chẳng biết có nên viết tiếp không. Chẳng có ai đọc truyện nên buồn quá huhu T_T *
Tiểu Quái Vật Trong Bụng Em Là Của TôiTác giả: vuvu235Truyện Đam Mỹ, Truyện Đô ThịThẫn thờ một lúc thì chuông điện thoại của Đào Trạch vang lên.- Mẹ.- Ừ, Tiểu Trạch này, thứ bảy này ta chuẩn bị cho con một buổi xem mắt. Đối tượng là nhị thiếu gia của Ưng thị. 18h tối thứ bảy ở nhà hàng XXX.- À, Mẹ...- Tút...tút...tút Đào Trạch a, Đào Trạch. Chắc phải tìm cách từ chối mới được.-[ Ting ] Tin nhắn từ mẹ. -[ Nếu còn không đi, ta sẽ cắt toàn bộ tiền trợ cấp ] Biết là không thể từ chối nữa rồi, thôi thì chỉ một lần chạm mặt hắn sẽ không biết đâu. Vừa cài nút áo Đào Trạch vừa vuốt lên cái bụng mình nói.- '' Mong là cha của mi không nhận ra.'' Tại nhà hàng XXX. Hai người đàn ông ngồi đối diện bốn mắt nhìn nhau ,không ai nói một câu nào. Lẳng lặng chờ món ăn ra. Món cuối cùng vừa được nhân viên đặt xuống thì Đào Trạch đã bụm miệng chạy thẳng vào vệ sinh. Nôn mửa một hồi khiến đầu óc tối sầm lại. Vừa bước ra đã thấy người kia tựa lưng vào bồn rửa tay, nét mặt không xê dịch mà quăng cho cậu một câu đứng hồn.- '' Nhanh lên, tôi đưa cậu đi khám thai.'' Đào Trạch tay đang đổ cháo bỗng ngưng lại. Thở dài, rồi nhẹ nhàng nói:-'' Chuyện thành ra như vậy rồi, yêu hay không có còn quan trọng gì nữa.''-'' Ra là chỉ mình tôi si tình.''-''...''-'' Tôi cứ nghĩ đứa bé sẽ là cầu nối khiến em nghĩ lại về đoạn tình cảm giữa hai ta.''Mi tâm khẽ động, hắn tựa lưng vào ghế nói. Đào Trạch đưa bát cháo tới trước mặt hắn.-'' Tình cảm giữa hai chúng ta là gì.''-''...''-'' Tình một đêm hay nhất kiến chung tình. Dụê tổng, cảm tình của anh tôi xin nhận.''Nói xong Đào Trạch vội đi. Nằm trên giường, Đào Trạch khẽ vuốt cái bụng đang ngày một lớn dần, thì thào nói:-'' Cha người đúng là một tên tra nam. Hắn có hay không còn trách nhiệm của một người đàn ông. Có thể nếu hắn nói một câu chịu trách nhiệm ta sẽ suy nghĩ lại.''Tuy trước kia, Đào Trạch nói với Ưng Dụê rằng sẽ không cần hắn chịu trách nhiệm. Nhưng trong tâm cậu luôn mong hắn sẽ trước mặt cậu nói ra những từ đó. Cậu hiểu cảm cảm giác không có cha vì thế cậu không muốn đứa trẻ này giống như vậy.Không ngủ được, Đào Trạch ra phòng bếp lấy sữa uống thì chuông cửa reo lên.-'' Đào Trạch à, tôi có chuyện muốn nói với em.''Thấy hắn qua màn hình, cả thân đều ướt. Phải rồi bên ngoài đang mưa lớn. Hắn đứng một hồi không thấy ai trả lời.-'' Vậy tôi sẽ ngoài đây đợi đến khi nào em chịu gặp tôi.''......* Phần này có lẽ hơi ngắn, thực sự toi chẳng biết có nên viết tiếp không. Chẳng có ai đọc truyện nên buồn quá huhu T_T *