"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé…

Chương 49: 49: Học Luyện Đan

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Toàn Tông Pháo Hôi Tạo Phản RồiTác giả: Tiểu Miên Dương Bất MiênTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé… Hạ Vãn vừa nói vừa đỡ lấy túi của Chu Lục Lục.Có người dạy tất nhiên tốt hơn tự mình mò mẫm, Chu Lục Lục vui vẻ đồng ý."Đa tạ Hạ Vãn sư tỷ!"Hạ Vãn mỉm cười, nàng ấy liếc nhìn mấy cọng linh thảo trong túi."Tiểu sư muội, muội định luyện linh đan Bổ Linh à?""Ừm, cái này đơn giản nhất, muội muốn thử cái này trước."Hạ Vãn gật đầu: “Được, vậy chúng ta hái thêm chút linh thảo nữa, như vậy có thể thử nhiều lần."Chu Lục Lục hơi lo lắng nhìn Hạ Vãn: “Sư tỷ, tỷ không cần về nghỉ ngơi một chút sao?"Hạ Vãn lắc đầu: “Không cần, ta không sao.Hơn nữa có muội bên cạnh, ta không sợ."Chu Lục Lục nghe vậy bèn dịch lại gần Hạ Vãn."Được, vậy chúng ta hái thêm chút nữa.""Ừm, ta biết chỗ nào có nhiều linh thảo, muội theo ta."Hạ Vãn vừa nói vừa thân mật kéo tay Chu Lục Lục đi chỗ khác.Chiều tối, hai người trở về, mang theo đầy ắp chiến lợi phẩm.Xử lý sạch sẽ linh thảo hái về, Hạ Vãn đi ra sân."Tiểu sư muội, lò luyện đan của muội đâu? Lấy ra đi, chúng ta ra sân luyện, lần đầu dễ thất bại, nổ trong phòng thì không hay."Hạ Vãn vừa nói vừa lấy ra lò luyện đan màu đồng cổ của mình."Vâng!"Chu Lục Lục đáp một tiếng rồi chạy vào bếp.Chốc lát sau, nàng hì hục khiêng ra một cái nồi to dùng để nấu ăn.Hạ Vãn thấy vậy liền sững sờ.(°ー°〃)"Tiểu sư muội, đây chính là lò luyện đan của muội?""À, đúng vậy, đủ to không?" Chu Lục Lục gật đầu, đặt cái nồi xuống đất.Hạ Vãn đi vòng quanh cái nồi: “To thì đủ rồi, chỉ là không có nắp.""Có mà, có mà!"Chu Lục Lục vừa nói vừa chạy vào bếp lần nữa.Chẳng bao lâu sau, nàng lại bê ra một cái nắp gỗ to.Nàng đặt nắp gỗ lên nồi: “Vừa khít!"Hạ Vãn nhìn lò luyện đan nhỏ xinh tinh xảo của mình rồi lại nhìn cái nồi to Chu Lục Lục khiêng ra, hơi do dự."Tiểu sư muội, hay là muội cứ dùng lò luyện đan của tỷ thử trước đi?"Chu Lục Lục quay đầu liếc nhìn lò luyện đan tinh xảo của Hạ Vãn, lắc đầu."Muội dùng cái này thôi, cái này nổ nát cũng không tiếc."Thấy vậy, Hạ Vãn không nói gì thêm, giúp Chu Lục Lục chống cái nồi lên."Tiểu sư muội, lúc nãy hái thuốc tỷ thấy muội đã nhận mặt được mấy loại linh thảo này rồi, vậy tỷ se biểu diễn cho muội xem tỷ luyện Bổ Linh đan như thế nào luôn nhé!"Hạ Vãn vừa nói vừa kết ấn, biến ra một ngon lửa."Trước tiên bước một là dẫn lửa lò...""Tiếp theo là cho linh thảo vào trong lò luyện đan lần lượt theo thứ tự.Lúc này cần khống chế lửa linh lực.Mức độ lớn nhỏ của lửa sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc đan dược có thể thành hình hay không.Tất nhiên quan trọng nhất vẫn là cảm nhận linh khí.Khi luyện đan, muội cần dùng linh khí để cảm nhận tình hình bên trong lò luyện đan, để linh thảo bên trong luôn ở trạng thái phóng thích tốt nhất." 

Hạ Vãn vừa nói vừa đỡ lấy túi của Chu Lục Lục.

Có người dạy tất nhiên tốt hơn tự mình mò mẫm, Chu Lục Lục vui vẻ đồng ý.

"Đa tạ Hạ Vãn sư tỷ!"

Hạ Vãn mỉm cười, nàng ấy liếc nhìn mấy cọng linh thảo trong túi.

"Tiểu sư muội, muội định luyện linh đan Bổ Linh à?"

"Ừm, cái này đơn giản nhất, muội muốn thử cái này trước."

Hạ Vãn gật đầu: “Được, vậy chúng ta hái thêm chút linh thảo nữa, như vậy có thể thử nhiều lần."

Chu Lục Lục hơi lo lắng nhìn Hạ Vãn: “Sư tỷ, tỷ không cần về nghỉ ngơi một chút sao?"

Hạ Vãn lắc đầu: “Không cần, ta không sao.

Hơn nữa có muội bên cạnh, ta không sợ."

Chu Lục Lục nghe vậy bèn dịch lại gần Hạ Vãn.

"Được, vậy chúng ta hái thêm chút nữa."

"Ừm, ta biết chỗ nào có nhiều linh thảo, muội theo ta."

Hạ Vãn vừa nói vừa thân mật kéo tay Chu Lục Lục đi chỗ khác.

Chiều tối, hai người trở về, mang theo đầy ắp chiến lợi phẩm.

Xử lý sạch sẽ linh thảo hái về, Hạ Vãn đi ra sân.

"Tiểu sư muội, lò luyện đan của muội đâu? Lấy ra đi, chúng ta ra sân luyện, lần đầu dễ thất bại, nổ trong phòng thì không hay."

Hạ Vãn vừa nói vừa lấy ra lò luyện đan màu đồng cổ của mình.

"Vâng!"

Chu Lục Lục đáp một tiếng rồi chạy vào bếp.

Chốc lát sau, nàng hì hục khiêng ra một cái nồi to dùng để nấu ăn.

Hạ Vãn thấy vậy liền sững sờ.

(°ー°〃)

"Tiểu sư muội, đây chính là lò luyện đan của muội?"

"À, đúng vậy, đủ to không?" Chu Lục Lục gật đầu, đặt cái nồi xuống đất.

Hạ Vãn đi vòng quanh cái nồi: “To thì đủ rồi, chỉ là không có nắp."

"Có mà, có mà!"

Chu Lục Lục vừa nói vừa chạy vào bếp lần nữa.

Chẳng bao lâu sau, nàng lại bê ra một cái nắp gỗ to.

Nàng đặt nắp gỗ lên nồi: “Vừa khít!"

Hạ Vãn nhìn lò luyện đan nhỏ xinh tinh xảo của mình rồi lại nhìn cái nồi to Chu Lục Lục khiêng ra, hơi do dự.

"Tiểu sư muội, hay là muội cứ dùng lò luyện đan của tỷ thử trước đi?"

Chu Lục Lục quay đầu liếc nhìn lò luyện đan tinh xảo của Hạ Vãn, lắc đầu.

"Muội dùng cái này thôi, cái này nổ nát cũng không tiếc."

Thấy vậy, Hạ Vãn không nói gì thêm, giúp Chu Lục Lục chống cái nồi lên.

"Tiểu sư muội, lúc nãy hái thuốc tỷ thấy muội đã nhận mặt được mấy loại linh thảo này rồi, vậy tỷ se biểu diễn cho muội xem tỷ luyện Bổ Linh đan như thế nào luôn nhé!"

Hạ Vãn vừa nói vừa kết ấn, biến ra một ngon lửa.

"Trước tiên bước một là dẫn lửa lò..."

"Tiếp theo là cho linh thảo vào trong lò luyện đan lần lượt theo thứ tự.

Lúc này cần khống chế lửa linh lực.

Mức độ lớn nhỏ của lửa sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc đan dược có thể thành hình hay không.

Tất nhiên quan trọng nhất vẫn là cảm nhận linh khí.

Khi luyện đan, muội cần dùng linh khí để cảm nhận tình hình bên trong lò luyện đan, để linh thảo bên trong luôn ở trạng thái phóng thích tốt nhất."

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Toàn Tông Pháo Hôi Tạo Phản RồiTác giả: Tiểu Miên Dương Bất MiênTruyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"A!!! Cứu mạng với!!!" "Ai cứu tôi với!!!" ! "Rầm!!!" Bụi mù bao trùm cả khoảng đất bằng. Chu Lục Lục vén dù nhảy dù ra, quẳng thanh kiếm cổ buộc dưới bàn chân, bò ra khỏi đống bụi đất. Bò ra ngoài rồi, nàng liền nhìn thấy một nhóm người mặc đồ đạo sĩ vây quanh, Chu Lục Lục liền ngơ ngác. Ta là ai? Ta đang ở đâu? ??? Chưa đợi Chu Lục Lục kịp tỉnh táo, những người tu tiên mặc đồ đạo sĩ đã lao nhao mở miệng: "Tiểu đạo hữu này trông thật đáng yêu, gương mặt bầu bầu thật tươi tắn!" "Đáng yêu quá, mắt to tròn! Miệng nhỏ xíu! Mũi cao vút! Trông giống mấy bé cưng may mắn!" "Không chỉ đáng yêu mà còn rất giỏi nữa, tuổi còn nhỏ đã biết ngự kiếm phi hành rồi. " "Muốn ngự kiếm phi hành ít nhất phải là tu sĩ Trúc Cơ mới làm được nhỉ? Tiểu hữu này trông mới chừng 13, 14 tuổi thôi!" "Đúng vậy, tuổi nhỏ mà tu vi cao như thế, chắc là đệ tử tài năng của một đại tông môn nào đó!" "Đệ tử của tông môn nào mà ăn mặc kỳ lạ thế nhỉ!" "Này, tiểu hữu đáng yêu, sao không nói gì hết vậy?" "Lúc nãy trông cô bé… Hạ Vãn vừa nói vừa đỡ lấy túi của Chu Lục Lục.Có người dạy tất nhiên tốt hơn tự mình mò mẫm, Chu Lục Lục vui vẻ đồng ý."Đa tạ Hạ Vãn sư tỷ!"Hạ Vãn mỉm cười, nàng ấy liếc nhìn mấy cọng linh thảo trong túi."Tiểu sư muội, muội định luyện linh đan Bổ Linh à?""Ừm, cái này đơn giản nhất, muội muốn thử cái này trước."Hạ Vãn gật đầu: “Được, vậy chúng ta hái thêm chút linh thảo nữa, như vậy có thể thử nhiều lần."Chu Lục Lục hơi lo lắng nhìn Hạ Vãn: “Sư tỷ, tỷ không cần về nghỉ ngơi một chút sao?"Hạ Vãn lắc đầu: “Không cần, ta không sao.Hơn nữa có muội bên cạnh, ta không sợ."Chu Lục Lục nghe vậy bèn dịch lại gần Hạ Vãn."Được, vậy chúng ta hái thêm chút nữa.""Ừm, ta biết chỗ nào có nhiều linh thảo, muội theo ta."Hạ Vãn vừa nói vừa thân mật kéo tay Chu Lục Lục đi chỗ khác.Chiều tối, hai người trở về, mang theo đầy ắp chiến lợi phẩm.Xử lý sạch sẽ linh thảo hái về, Hạ Vãn đi ra sân."Tiểu sư muội, lò luyện đan của muội đâu? Lấy ra đi, chúng ta ra sân luyện, lần đầu dễ thất bại, nổ trong phòng thì không hay."Hạ Vãn vừa nói vừa lấy ra lò luyện đan màu đồng cổ của mình."Vâng!"Chu Lục Lục đáp một tiếng rồi chạy vào bếp.Chốc lát sau, nàng hì hục khiêng ra một cái nồi to dùng để nấu ăn.Hạ Vãn thấy vậy liền sững sờ.(°ー°〃)"Tiểu sư muội, đây chính là lò luyện đan của muội?""À, đúng vậy, đủ to không?" Chu Lục Lục gật đầu, đặt cái nồi xuống đất.Hạ Vãn đi vòng quanh cái nồi: “To thì đủ rồi, chỉ là không có nắp.""Có mà, có mà!"Chu Lục Lục vừa nói vừa chạy vào bếp lần nữa.Chẳng bao lâu sau, nàng lại bê ra một cái nắp gỗ to.Nàng đặt nắp gỗ lên nồi: “Vừa khít!"Hạ Vãn nhìn lò luyện đan nhỏ xinh tinh xảo của mình rồi lại nhìn cái nồi to Chu Lục Lục khiêng ra, hơi do dự."Tiểu sư muội, hay là muội cứ dùng lò luyện đan của tỷ thử trước đi?"Chu Lục Lục quay đầu liếc nhìn lò luyện đan tinh xảo của Hạ Vãn, lắc đầu."Muội dùng cái này thôi, cái này nổ nát cũng không tiếc."Thấy vậy, Hạ Vãn không nói gì thêm, giúp Chu Lục Lục chống cái nồi lên."Tiểu sư muội, lúc nãy hái thuốc tỷ thấy muội đã nhận mặt được mấy loại linh thảo này rồi, vậy tỷ se biểu diễn cho muội xem tỷ luyện Bổ Linh đan như thế nào luôn nhé!"Hạ Vãn vừa nói vừa kết ấn, biến ra một ngon lửa."Trước tiên bước một là dẫn lửa lò...""Tiếp theo là cho linh thảo vào trong lò luyện đan lần lượt theo thứ tự.Lúc này cần khống chế lửa linh lực.Mức độ lớn nhỏ của lửa sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc đan dược có thể thành hình hay không.Tất nhiên quan trọng nhất vẫn là cảm nhận linh khí.Khi luyện đan, muội cần dùng linh khí để cảm nhận tình hình bên trong lò luyện đan, để linh thảo bên trong luôn ở trạng thái phóng thích tốt nhất." 

Chương 49: 49: Học Luyện Đan