Tác giả:

Dưới ánh chiều tà, những đám mây như ngọn lửa bay lượn, điểm tô cho bầu trời một màu cam rực rỡ. Sau giờ học, khuôn viên trường vô cùng yên tĩnh, trừ tiếng hò hét của các nam sinh đang chơi bóng rổ thì khu giảng dạy hoàn toàn vắng tanh. Chỉ có nhà vệ sinh nữ ở tầng nào đó truyền ra giọng nói: “Giang Phù Nguyệt, mày cũng xứng à? Mày không nhìn xem mày là cái thá gì, sao Lăng Hiên có thể nhìn trúng đứa học dốt như mày?” Lâu Minh Nguyệt tỉnh lại trong tiếng ồn ào, cô hoang mang nhìn đứa con gái đang gào thét ở trước mặt. Không phải cô đã chết rồi à? Đây là đâu? Tiếc rằng không có ai trả lời cô. Cũng may là sự hoang mang này không kéo dài quá lâu. Tính cảnh giác và năng lực ứng biến mạnh mẽ ép cô bình tĩnh lại trong thời gian ngắn nhất, cô quan sát xung quanh. Đầu tiên, đây là nhà vệ sinh nữ. Bức tường loang lổ cùng gạch lát bẩn thỉu gồ ghề đã cho thấy sự cũ kỹ và sơ sài nơi đây. Dù là nhà vệ sinh ở một ngôi nhà có điều kiện kém nhất trong số những sản nghiệp của cô cũng tốt hơn nơi này…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...