Nước Hoa Hạ, trung tâm thành phố PT. “Mới đi có một chuyến tàu điện mà đã bị trộm mất va ly rồi! Trên người giờ chẳng còn một thứ gì hết. Quan trọng nhất là ảnh chụp nữ thần họ Thương cũng mất sạch sành sanh! Thật tức chết mà!”, Tân Mặc ngửa mặt lên trời gào to, oán trách ông trời bất công, con người ngày càng tệ hại. “Thôi bỏ đi, chờ anh đây có tiền nhất định sẽ đi mua hết đĩa hát hiếm có khó tìm của nữ thần họ Thương về cho ông già cùng xem!”, Tân Mặc vừa nghĩ tới đĩa hát của ca sĩ họ Thương kia, hai mắt dường như phát sáng lên, trên mặt đầy vẻ thỏa mãn, chỉ thiếu nước miếng ròng ròng nữa thôi! Đó là biểu cảm rất thường thấy của bọn đàn ông mà, hắn cúi đầu đạp đạp gót giày dính đầy đất cát xuống đất, xoay người nhìn thoáng tòa nhà phía sau lưng. Đây là tòa nhà nổi tiếng của thành phố PT, cao đến bốn mươi tầng. Ngay mặt tiền tòa nhà còn gắn logo ‘Building Kim Thạch’ mạ vàng rất lớn! Đây chính là đích đến của chuyến đi thành phố PT lần này của hắn! Trụ sở chính của tập đoàn Kim Thạch…
Chương 21
Vệ Sĩ Ngổ NgáoTác giả: Đinh MặcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNước Hoa Hạ, trung tâm thành phố PT. “Mới đi có một chuyến tàu điện mà đã bị trộm mất va ly rồi! Trên người giờ chẳng còn một thứ gì hết. Quan trọng nhất là ảnh chụp nữ thần họ Thương cũng mất sạch sành sanh! Thật tức chết mà!”, Tân Mặc ngửa mặt lên trời gào to, oán trách ông trời bất công, con người ngày càng tệ hại. “Thôi bỏ đi, chờ anh đây có tiền nhất định sẽ đi mua hết đĩa hát hiếm có khó tìm của nữ thần họ Thương về cho ông già cùng xem!”, Tân Mặc vừa nghĩ tới đĩa hát của ca sĩ họ Thương kia, hai mắt dường như phát sáng lên, trên mặt đầy vẻ thỏa mãn, chỉ thiếu nước miếng ròng ròng nữa thôi! Đó là biểu cảm rất thường thấy của bọn đàn ông mà, hắn cúi đầu đạp đạp gót giày dính đầy đất cát xuống đất, xoay người nhìn thoáng tòa nhà phía sau lưng. Đây là tòa nhà nổi tiếng của thành phố PT, cao đến bốn mươi tầng. Ngay mặt tiền tòa nhà còn gắn logo ‘Building Kim Thạch’ mạ vàng rất lớn! Đây chính là đích đến của chuyến đi thành phố PT lần này của hắn! Trụ sở chính của tập đoàn Kim Thạch… Tân Mặc rốt cuộc là người như thế nào? Xuất thân quê mùa, vậy mà lại có thân thủ cao cường, khi đối mặt với nguy cơ, _________ r ■ Ị ■__ ■ ■ _■ cậu ta vân có thế trân tĩnh rất nhanh. Hơn nữa xem ra cậu ta còn có kinh nghiệm lái xe lão luyện. Vậy mà vừa rồi mình còn cười nhạo cậu ta chỉ biết lái máy cày! Có người lái máy cày nào giỏi được như vậy không cơ chứ? Tiêu Ái Lệ cười khổ trong lòng.Tiêu Ái Lệ đang nghĩ gì, Tân Mặc không biết, lúc này đầu óc hắn đang không ngừng suy nghĩ. Chiếc Mercedes này hôm nay chú Quách vừa mới lái đến trường, nói cách khác lúc chúQuách sử dụng vẫn không có việc gì cả. Hơn nữa chắc chắn bọn họ rất thường xuyên mang xe đi bảo trì, cho nên linh kiện máy móc của xe sẽ không có vấn đề. Nhưng mà vừa rồi sao lại đột ngột mất thắng? Chẳng lẽ là có ai đó động tay động chân vào? Xe hơi dạng này đều dùng phương pháp thắng thủy lực, muốn phá dây thắng cũng không phải chuyện khó khăn gì, kẻ làm sát thủ như hắn vẫn làm thường xuyên.Tân Mặc đi vài bước chung quanh chiếc xe, sau đó ngồi xổm xuống. Thấy dây thắng dưới sàn xe bị hở một lỗ to, nhớt thắng đen thui đang chảy ra títách, vừa nhìn là biết ngay bị người ta phá hoại!Đây là chiếc xe chuyên dùng của Tiêu Ái Lệ, nói cách khác, kẻ này muốn dồn Tiêu Ái Lệ vào chỗ chết nên mới làm ra chuyện như vậy! Nếu hòm nay mình không có mặt ở đây, nói không chừng đã xảy ra tai nạn khủng khiếp rồi. Thế nhưng, rốt cuộc là ai làm? Trường Đế Tôn là sản nghiệp dưới trướng tập đoàn Kim Thạch, Tiêu Ái Lệ là thiên kim tiểu thư của tập đoàn, lẽ nào trong trường còn có người muốn giết cô ấy?Không được, chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng,nếu mình đã được ủy thác làm cận vệ cho cô chủ, vậy thì phải chịu trách nhiệm về an toàn cho cô. Mình phải tìm cho ra kẻ đó, lần này thất bại, chắc chắn bọn chúng sẽ còn tiếp tục giở trò.Không bao lâu sau, xe do Tiêu Kính điều đến đã tới nơi, Tân Mặc và Tiêu Ái Lệ ngồi trên xe có rèm che trở về biệt thự. Khi hai người về đến nhà đã là bảy rưỡi tối.Tiêu Ái Lệ vần chưa kịp hoàn hồn sau sự cố, chỉ ăn qua loa rồi về phòng, còn Tân Mặc lúc này cũng chìm vào suy nghĩ. Hòm nay xe đứt thắng, rõ ràng là bị phá hoại, vậy rốt cuộc là ai đãra tay? Nếu như kẻ thù đường đường chính chính xuất hiện thì chẳng có gì đáng sợ, chỉ sợ nhất là có âm mưu, rất khó đề phòng!Trong lúc Tân Mặc đang trầm tư, điện thoại của hắn vang lên, là Tiêu Kính gọi đến. Tân Mặc hoàn hồn lại, sau đó nhấc máy.“Tiểu Mặc, Ái Lệ vần còn ngồi bên cạnh cậu chứ?”“Không, chắc cô ấy hoảng sợ quá nên đã về phòng rồi!”, Tân Mặc đáp.“ừm, như vậy càng tốt! Cậu nói cụ thể chuyện hòm nay chotôi nghe một chút đi! Và cả… cậu có phát hiện gì không?”, giọng Tiêu Kính trong điện thoại vẫn bình tĩnh, dường như tất cả đều đã nằm trong dự liệu của ông ta.“Hôm nay vốn là cô chủ tự lái xe, nhưng lạ ở chỗ hôm nay mọi đèn giao thòng trong thành phô’ đều là đèn xanh khi xe chúng tôi đi tới, đó cũng là một trong những nguyên nhân chúng tôi không phát hiện thắng xe có vấn đề, có điều như vậy cũng khiến cho hậu quả sự việc giảm xuống mức thấp nhất, nếu như xảy ra tai nạn trong nội thành, có khi hậu quả không chỉ là thế này thôi đâu!”, Tân Mặc nhớ lại sự việc vừa rồi mà sợ hãi.“Đúng vậy, xe cộ trong khu vực nội thành rất đông, nếu như phát hiện sớm, chắc chắn sẽ có tai nạn liên hoàn, đây cũng coi như trời thương rồi! Vậy cậu có điều tra được thắng xe gặp sự cố ở đâu không?”, Tiêu Kính thở dài nói.“Thắng xe bị người ta cắt gần đứt lìa, chảy cả nhớt thắng ra, cho nên mới không sử dụng được. Buổi trưa lúc chú Quách lái xe tới chắc chắn là chưa xảy ra chuyện gì cả. Như vậy chỉ có thể bị giở trò trong thời gian buổi chiều mà thôi! Ngày mai tôi sẽ đi điều tra tiếp, xem xem có kết quả gì không!”, Tân Mặc nói.“Được, Tiểu Mặc à, cả cậu cũng phải cấn thận đấy! Tôi lăn lộn trong thương trường chắc chắn đã đắc tội nhiều người, mấy ngày nay tôi lại phải đi còng tác, chắc chắn bọn chúng sẽ tranh thủ lúc này để ra tay! Cho nên ở nhà phải tăng cường đề phòng đấy nhé!”, Tiêu Kính nhấn mạnh.
Tân Mặc rốt cuộc là người như thế nào? Xuất thân quê mùa, vậy mà lại có thân thủ cao cường, khi đối mặt với nguy cơ, _________ r ■ Ị ■__ ■ ■ _■ cậu ta vân có thế trân tĩnh rất nhanh. Hơn nữa xem ra cậu ta còn có kinh nghiệm lái xe lão luyện. Vậy mà vừa rồi mình còn cười nhạo cậu ta chỉ biết lái máy cày! Có người lái máy cày nào giỏi được như vậy không cơ chứ? Tiêu Ái Lệ cười khổ trong lòng.
Tiêu Ái Lệ đang nghĩ gì, Tân Mặc không biết, lúc này đầu óc hắn đang không ngừng suy nghĩ. Chiếc Mercedes này hôm nay chú Quách vừa mới lái đến trường, nói cách khác lúc chú
Quách sử dụng vẫn không có việc gì cả. Hơn nữa chắc chắn bọn họ rất thường xuyên mang xe đi bảo trì, cho nên linh kiện máy móc của xe sẽ không có vấn đề. Nhưng mà vừa rồi sao lại đột ngột mất thắng? Chẳng lẽ là có ai đó động tay động chân vào? Xe hơi dạng này đều dùng phương pháp thắng thủy lực, muốn phá dây thắng cũng không phải chuyện khó khăn gì, kẻ làm sát thủ như hắn vẫn làm thường xuyên.
Tân Mặc đi vài bước chung quanh chiếc xe, sau đó ngồi xổm xuống. Thấy dây thắng dưới sàn xe bị hở một lỗ to, nhớt thắng đen thui đang chảy ra tí
tách, vừa nhìn là biết ngay bị người ta phá hoại!
Đây là chiếc xe chuyên dùng của Tiêu Ái Lệ, nói cách khác, kẻ này muốn dồn Tiêu Ái Lệ vào chỗ chết nên mới làm ra chuyện như vậy! Nếu hòm nay mình không có mặt ở đây, nói không chừng đã xảy ra tai nạn khủng khiếp rồi. Thế nhưng, rốt cuộc là ai làm? Trường Đế Tôn là sản nghiệp dưới trướng tập đoàn Kim Thạch, Tiêu Ái Lệ là thiên kim tiểu thư của tập đoàn, lẽ nào trong trường còn có người muốn giết cô ấy?
Không được, chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng,
nếu mình đã được ủy thác làm cận vệ cho cô chủ, vậy thì phải chịu trách nhiệm về an toàn cho cô. Mình phải tìm cho ra kẻ đó, lần này thất bại, chắc chắn bọn chúng sẽ còn tiếp tục giở trò.
Không bao lâu sau, xe do Tiêu Kính điều đến đã tới nơi, Tân Mặc và Tiêu Ái Lệ ngồi trên xe có rèm che trở về biệt thự. Khi hai người về đến nhà đã là bảy rưỡi tối.
Tiêu Ái Lệ vần chưa kịp hoàn hồn sau sự cố, chỉ ăn qua loa rồi về phòng, còn Tân Mặc lúc này cũng chìm vào suy nghĩ. Hòm nay xe đứt thắng, rõ ràng là bị phá hoại, vậy rốt cuộc là ai đã
ra tay? Nếu như kẻ thù đường đường chính chính xuất hiện thì chẳng có gì đáng sợ, chỉ sợ nhất là có âm mưu, rất khó đề phòng!
Trong lúc Tân Mặc đang trầm tư, điện thoại của hắn vang lên, là Tiêu Kính gọi đến. Tân Mặc hoàn hồn lại, sau đó nhấc máy.
“Tiểu Mặc, Ái Lệ vần còn ngồi bên cạnh cậu chứ?”
“Không, chắc cô ấy hoảng sợ quá nên đã về phòng rồi!”, Tân Mặc đáp.
“ừm, như vậy càng tốt! Cậu nói cụ thể chuyện hòm nay cho
tôi nghe một chút đi! Và cả… cậu có phát hiện gì không?”, giọng Tiêu Kính trong điện thoại vẫn bình tĩnh, dường như tất cả đều đã nằm trong dự liệu của ông ta.
“Hôm nay vốn là cô chủ tự lái xe, nhưng lạ ở chỗ hôm nay mọi đèn giao thòng trong thành phô’ đều là đèn xanh khi xe chúng tôi đi tới, đó cũng là một trong những nguyên nhân chúng tôi không phát hiện thắng xe có vấn đề, có điều như vậy cũng khiến cho hậu quả sự việc giảm xuống mức thấp nhất, nếu như xảy ra tai nạn trong nội thành, có khi hậu quả không chỉ là thế này thôi đâu!”, Tân Mặc nhớ lại sự việc vừa rồi mà sợ hãi.
“Đúng vậy, xe cộ trong khu vực nội thành rất đông, nếu như phát hiện sớm, chắc chắn sẽ có tai nạn liên hoàn, đây cũng coi như trời thương rồi! Vậy cậu có điều tra được thắng xe gặp sự cố ở đâu không?”, Tiêu Kính thở dài nói.
“Thắng xe bị người ta cắt gần đứt lìa, chảy cả nhớt thắng ra, cho nên mới không sử dụng được. Buổi trưa lúc chú Quách lái xe tới chắc chắn là chưa xảy ra chuyện gì cả. Như vậy chỉ có thể bị giở trò trong thời gian buổi chiều mà thôi! Ngày mai tôi sẽ đi điều tra tiếp, xem xem có kết quả gì không!”, Tân Mặc nói.
“Được, Tiểu Mặc à, cả cậu cũng phải cấn thận đấy! Tôi lăn lộn trong thương trường chắc chắn đã đắc tội nhiều người, mấy ngày nay tôi lại phải đi còng tác, chắc chắn bọn chúng sẽ tranh thủ lúc này để ra tay! Cho nên ở nhà phải tăng cường đề phòng đấy nhé!”, Tiêu Kính nhấn mạnh.
Vệ Sĩ Ngổ NgáoTác giả: Đinh MặcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNước Hoa Hạ, trung tâm thành phố PT. “Mới đi có một chuyến tàu điện mà đã bị trộm mất va ly rồi! Trên người giờ chẳng còn một thứ gì hết. Quan trọng nhất là ảnh chụp nữ thần họ Thương cũng mất sạch sành sanh! Thật tức chết mà!”, Tân Mặc ngửa mặt lên trời gào to, oán trách ông trời bất công, con người ngày càng tệ hại. “Thôi bỏ đi, chờ anh đây có tiền nhất định sẽ đi mua hết đĩa hát hiếm có khó tìm của nữ thần họ Thương về cho ông già cùng xem!”, Tân Mặc vừa nghĩ tới đĩa hát của ca sĩ họ Thương kia, hai mắt dường như phát sáng lên, trên mặt đầy vẻ thỏa mãn, chỉ thiếu nước miếng ròng ròng nữa thôi! Đó là biểu cảm rất thường thấy của bọn đàn ông mà, hắn cúi đầu đạp đạp gót giày dính đầy đất cát xuống đất, xoay người nhìn thoáng tòa nhà phía sau lưng. Đây là tòa nhà nổi tiếng của thành phố PT, cao đến bốn mươi tầng. Ngay mặt tiền tòa nhà còn gắn logo ‘Building Kim Thạch’ mạ vàng rất lớn! Đây chính là đích đến của chuyến đi thành phố PT lần này của hắn! Trụ sở chính của tập đoàn Kim Thạch… Tân Mặc rốt cuộc là người như thế nào? Xuất thân quê mùa, vậy mà lại có thân thủ cao cường, khi đối mặt với nguy cơ, _________ r ■ Ị ■__ ■ ■ _■ cậu ta vân có thế trân tĩnh rất nhanh. Hơn nữa xem ra cậu ta còn có kinh nghiệm lái xe lão luyện. Vậy mà vừa rồi mình còn cười nhạo cậu ta chỉ biết lái máy cày! Có người lái máy cày nào giỏi được như vậy không cơ chứ? Tiêu Ái Lệ cười khổ trong lòng.Tiêu Ái Lệ đang nghĩ gì, Tân Mặc không biết, lúc này đầu óc hắn đang không ngừng suy nghĩ. Chiếc Mercedes này hôm nay chú Quách vừa mới lái đến trường, nói cách khác lúc chúQuách sử dụng vẫn không có việc gì cả. Hơn nữa chắc chắn bọn họ rất thường xuyên mang xe đi bảo trì, cho nên linh kiện máy móc của xe sẽ không có vấn đề. Nhưng mà vừa rồi sao lại đột ngột mất thắng? Chẳng lẽ là có ai đó động tay động chân vào? Xe hơi dạng này đều dùng phương pháp thắng thủy lực, muốn phá dây thắng cũng không phải chuyện khó khăn gì, kẻ làm sát thủ như hắn vẫn làm thường xuyên.Tân Mặc đi vài bước chung quanh chiếc xe, sau đó ngồi xổm xuống. Thấy dây thắng dưới sàn xe bị hở một lỗ to, nhớt thắng đen thui đang chảy ra títách, vừa nhìn là biết ngay bị người ta phá hoại!Đây là chiếc xe chuyên dùng của Tiêu Ái Lệ, nói cách khác, kẻ này muốn dồn Tiêu Ái Lệ vào chỗ chết nên mới làm ra chuyện như vậy! Nếu hòm nay mình không có mặt ở đây, nói không chừng đã xảy ra tai nạn khủng khiếp rồi. Thế nhưng, rốt cuộc là ai làm? Trường Đế Tôn là sản nghiệp dưới trướng tập đoàn Kim Thạch, Tiêu Ái Lệ là thiên kim tiểu thư của tập đoàn, lẽ nào trong trường còn có người muốn giết cô ấy?Không được, chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng,nếu mình đã được ủy thác làm cận vệ cho cô chủ, vậy thì phải chịu trách nhiệm về an toàn cho cô. Mình phải tìm cho ra kẻ đó, lần này thất bại, chắc chắn bọn chúng sẽ còn tiếp tục giở trò.Không bao lâu sau, xe do Tiêu Kính điều đến đã tới nơi, Tân Mặc và Tiêu Ái Lệ ngồi trên xe có rèm che trở về biệt thự. Khi hai người về đến nhà đã là bảy rưỡi tối.Tiêu Ái Lệ vần chưa kịp hoàn hồn sau sự cố, chỉ ăn qua loa rồi về phòng, còn Tân Mặc lúc này cũng chìm vào suy nghĩ. Hòm nay xe đứt thắng, rõ ràng là bị phá hoại, vậy rốt cuộc là ai đãra tay? Nếu như kẻ thù đường đường chính chính xuất hiện thì chẳng có gì đáng sợ, chỉ sợ nhất là có âm mưu, rất khó đề phòng!Trong lúc Tân Mặc đang trầm tư, điện thoại của hắn vang lên, là Tiêu Kính gọi đến. Tân Mặc hoàn hồn lại, sau đó nhấc máy.“Tiểu Mặc, Ái Lệ vần còn ngồi bên cạnh cậu chứ?”“Không, chắc cô ấy hoảng sợ quá nên đã về phòng rồi!”, Tân Mặc đáp.“ừm, như vậy càng tốt! Cậu nói cụ thể chuyện hòm nay chotôi nghe một chút đi! Và cả… cậu có phát hiện gì không?”, giọng Tiêu Kính trong điện thoại vẫn bình tĩnh, dường như tất cả đều đã nằm trong dự liệu của ông ta.“Hôm nay vốn là cô chủ tự lái xe, nhưng lạ ở chỗ hôm nay mọi đèn giao thòng trong thành phô’ đều là đèn xanh khi xe chúng tôi đi tới, đó cũng là một trong những nguyên nhân chúng tôi không phát hiện thắng xe có vấn đề, có điều như vậy cũng khiến cho hậu quả sự việc giảm xuống mức thấp nhất, nếu như xảy ra tai nạn trong nội thành, có khi hậu quả không chỉ là thế này thôi đâu!”, Tân Mặc nhớ lại sự việc vừa rồi mà sợ hãi.“Đúng vậy, xe cộ trong khu vực nội thành rất đông, nếu như phát hiện sớm, chắc chắn sẽ có tai nạn liên hoàn, đây cũng coi như trời thương rồi! Vậy cậu có điều tra được thắng xe gặp sự cố ở đâu không?”, Tiêu Kính thở dài nói.“Thắng xe bị người ta cắt gần đứt lìa, chảy cả nhớt thắng ra, cho nên mới không sử dụng được. Buổi trưa lúc chú Quách lái xe tới chắc chắn là chưa xảy ra chuyện gì cả. Như vậy chỉ có thể bị giở trò trong thời gian buổi chiều mà thôi! Ngày mai tôi sẽ đi điều tra tiếp, xem xem có kết quả gì không!”, Tân Mặc nói.“Được, Tiểu Mặc à, cả cậu cũng phải cấn thận đấy! Tôi lăn lộn trong thương trường chắc chắn đã đắc tội nhiều người, mấy ngày nay tôi lại phải đi còng tác, chắc chắn bọn chúng sẽ tranh thủ lúc này để ra tay! Cho nên ở nhà phải tăng cường đề phòng đấy nhé!”, Tiêu Kính nhấn mạnh.