Chu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần…

Chương 22: Chương 22

Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại VănTác giả: Nguyệt Minh Tinh MãnTruyện Cung Đấu, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngChu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần… Tô Ngư nghĩ đến hai người sẽ đối mặt mỗi ngày ở văn phòng làm việc liền có chút đau đầu, trên mặt không thể hiện thái độ gì: “Ừ.”Chu Thành Dân nhìn Tô Ngư, đột nhiên nói: “Sau này tôi viết bản thảo có thể xin ý kiến của đồng chí Tô không?”Tô Ngư sửng sốt, lập tức nở nụ cười: “Đương nhiên rồi, tôi rất sẵn lòng, tôi có vấn đề gì cũng có thể xin lời khuyên của anh đúng không?”Cuối cùng Chu Thành Dân cũng cười: “Đương nhiên rồi, cùng nhau học tập, làm cho công tác hành chính của nhà máy quần áo ngày càng tốt hơn.”Dù thật sự hết hy vọng, hay chưa từ bỏ ý định thì Tô Ngư có thể cảm nhận được đồng chí Chu Thành Dân là người luôn hướng về phía trước, cho nên cô cũng không suy nghĩ nhiều, cô nói: “Chúng ta đều đã quên những chuyện xảy ra lúc trước rồi sao?”Chu Thành Dân lắc đầu: “Không, trước kia là do cách làm của tôi không đúng, tôi sẽ cố gắng sửa lại.”Thật ra, đồng chí Chu Thành Dân tuy hơi cổ hủ một chút, thích giảng giải những lý lẽ một chút, nhưng cũng là người tốt, là người đàng hoàng, coi như là một người đàn ông có đủ dứt khoát.Lý Mỹ Lệ đến bên tai Tô Ngư, nhìn bóng lưng Chu Thành Dân rời đi.Lỗ tai Tô Ngư ngứa ngáy, nhanh chóng rụt lại: “Chị đều nghe thấy rồi sao?”Lý Mỹ Lệ: “Ừ, không bỏ sót một chữ nào.”Tô Ngư thò đầu nhìn phía sau Lý Mỹ Lệ thấy không có ai.Lý Mỹ Lệ: “Đừng nhìn nữa, chị nói mấy câu đã đuổi người ta đi rồi, nếu không chị cũng không được nghe đồng chí Chu tự mình sửa chữa, chậc chậc, tình yêu lại có thể khiến con người ta thay đổi kinh thiên động địa như vậy, chị sắp không nhận ra đồng chí Chu trước kia nữa rồi.Tô Ngư: “Đừng nói lung tung, đồng chí Chu đã tự nghĩ thông suốt, không liên quan đến em.”Lý Mỹ Lệ: “Hừ, lão Lý tôi nói sao có thể sai chứ?”Tô Ngư: “Lão Lý sao? Vậy Đại Tô tôi…”“Xin chào đồng chí, tôi là Lục Thiệu Phong, có thể làm quen một chút được không?”Tô Ngư ngẩn ngơ khi phát hiện ra có một bóng đen bao phủ bên cạnh mình, cô thong thả quay đầu, ngẩng đầu lên đối mặt với người đàn ông, phản ứng đầu tiên là thật cao, ngửa cổ phát mệt, ánh mắt chậm rì rì nhìn lên mặt người đàn ông, cằm kiên nghị, đôi môi dày vừa phải hiện ra màu môi khỏe mạnh, sống mũi cao ngất, đôi mày sắc bén và ánh mắt sáng ngời, phản ứng thứ hai là quá đẹp trai!

Tô Ngư nghĩ đến hai người sẽ đối mặt mỗi ngày ở văn phòng làm việc liền có chút đau đầu, trên mặt không thể hiện thái độ gì: “Ừ.

Chu Thành Dân nhìn Tô Ngư, đột nhiên nói: “Sau này tôi viết bản thảo có thể xin ý kiến của đồng chí Tô không?”

Tô Ngư sửng sốt, lập tức nở nụ cười: “Đương nhiên rồi, tôi rất sẵn lòng, tôi có vấn đề gì cũng có thể xin lời khuyên của anh đúng không?”

Cuối cùng Chu Thành Dân cũng cười: “Đương nhiên rồi, cùng nhau học tập, làm cho công tác hành chính của nhà máy quần áo ngày càng tốt hơn.

Dù thật sự hết hy vọng, hay chưa từ bỏ ý định thì Tô Ngư có thể cảm nhận được đồng chí Chu Thành Dân là người luôn hướng về phía trước, cho nên cô cũng không suy nghĩ nhiều, cô nói: “Chúng ta đều đã quên những chuyện xảy ra lúc trước rồi sao?”

Chu Thành Dân lắc đầu: “Không, trước kia là do cách làm của tôi không đúng, tôi sẽ cố gắng sửa lại.

Thật ra, đồng chí Chu Thành Dân tuy hơi cổ hủ một chút, thích giảng giải những lý lẽ một chút, nhưng cũng là người tốt, là người đàng hoàng, coi như là một người đàn ông có đủ dứt khoát.

Lý Mỹ Lệ đến bên tai Tô Ngư, nhìn bóng lưng Chu Thành Dân rời đi.

Lỗ tai Tô Ngư ngứa ngáy, nhanh chóng rụt lại: “Chị đều nghe thấy rồi sao?”

Lý Mỹ Lệ: “Ừ, không bỏ sót một chữ nào.

Tô Ngư thò đầu nhìn phía sau Lý Mỹ Lệ thấy không có ai.

Lý Mỹ Lệ: “Đừng nhìn nữa, chị nói mấy câu đã đuổi người ta đi rồi, nếu không chị cũng không được nghe đồng chí Chu tự mình sửa chữa, chậc chậc, tình yêu lại có thể khiến con người ta thay đổi kinh thiên động địa như vậy, chị sắp không nhận ra đồng chí Chu trước kia nữa rồi.

Tô Ngư: “Đừng nói lung tung, đồng chí Chu đã tự nghĩ thông suốt, không liên quan đến em.

Lý Mỹ Lệ: “Hừ, lão Lý tôi nói sao có thể sai chứ?”

Tô Ngư: “Lão Lý sao? Vậy Đại Tô tôi…”

“Xin chào đồng chí, tôi là Lục Thiệu Phong, có thể làm quen một chút được không?”

Tô Ngư ngẩn ngơ khi phát hiện ra có một bóng đen bao phủ bên cạnh mình, cô thong thả quay đầu, ngẩng đầu lên đối mặt với người đàn ông, phản ứng đầu tiên là thật cao, ngửa cổ phát mệt, ánh mắt chậm rì rì nhìn lên mặt người đàn ông, cằm kiên nghị, đôi môi dày vừa phải hiện ra màu môi khỏe mạnh, sống mũi cao ngất, đôi mày sắc bén và ánh mắt sáng ngời, phản ứng thứ hai là quá đẹp trai!

Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại VănTác giả: Nguyệt Minh Tinh MãnTruyện Cung Đấu, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngChu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần… Tô Ngư nghĩ đến hai người sẽ đối mặt mỗi ngày ở văn phòng làm việc liền có chút đau đầu, trên mặt không thể hiện thái độ gì: “Ừ.”Chu Thành Dân nhìn Tô Ngư, đột nhiên nói: “Sau này tôi viết bản thảo có thể xin ý kiến của đồng chí Tô không?”Tô Ngư sửng sốt, lập tức nở nụ cười: “Đương nhiên rồi, tôi rất sẵn lòng, tôi có vấn đề gì cũng có thể xin lời khuyên của anh đúng không?”Cuối cùng Chu Thành Dân cũng cười: “Đương nhiên rồi, cùng nhau học tập, làm cho công tác hành chính của nhà máy quần áo ngày càng tốt hơn.”Dù thật sự hết hy vọng, hay chưa từ bỏ ý định thì Tô Ngư có thể cảm nhận được đồng chí Chu Thành Dân là người luôn hướng về phía trước, cho nên cô cũng không suy nghĩ nhiều, cô nói: “Chúng ta đều đã quên những chuyện xảy ra lúc trước rồi sao?”Chu Thành Dân lắc đầu: “Không, trước kia là do cách làm của tôi không đúng, tôi sẽ cố gắng sửa lại.”Thật ra, đồng chí Chu Thành Dân tuy hơi cổ hủ một chút, thích giảng giải những lý lẽ một chút, nhưng cũng là người tốt, là người đàng hoàng, coi như là một người đàn ông có đủ dứt khoát.Lý Mỹ Lệ đến bên tai Tô Ngư, nhìn bóng lưng Chu Thành Dân rời đi.Lỗ tai Tô Ngư ngứa ngáy, nhanh chóng rụt lại: “Chị đều nghe thấy rồi sao?”Lý Mỹ Lệ: “Ừ, không bỏ sót một chữ nào.”Tô Ngư thò đầu nhìn phía sau Lý Mỹ Lệ thấy không có ai.Lý Mỹ Lệ: “Đừng nhìn nữa, chị nói mấy câu đã đuổi người ta đi rồi, nếu không chị cũng không được nghe đồng chí Chu tự mình sửa chữa, chậc chậc, tình yêu lại có thể khiến con người ta thay đổi kinh thiên động địa như vậy, chị sắp không nhận ra đồng chí Chu trước kia nữa rồi.Tô Ngư: “Đừng nói lung tung, đồng chí Chu đã tự nghĩ thông suốt, không liên quan đến em.”Lý Mỹ Lệ: “Hừ, lão Lý tôi nói sao có thể sai chứ?”Tô Ngư: “Lão Lý sao? Vậy Đại Tô tôi…”“Xin chào đồng chí, tôi là Lục Thiệu Phong, có thể làm quen một chút được không?”Tô Ngư ngẩn ngơ khi phát hiện ra có một bóng đen bao phủ bên cạnh mình, cô thong thả quay đầu, ngẩng đầu lên đối mặt với người đàn ông, phản ứng đầu tiên là thật cao, ngửa cổ phát mệt, ánh mắt chậm rì rì nhìn lên mặt người đàn ông, cằm kiên nghị, đôi môi dày vừa phải hiện ra màu môi khỏe mạnh, sống mũi cao ngất, đôi mày sắc bén và ánh mắt sáng ngời, phản ứng thứ hai là quá đẹp trai!

Chương 22: Chương 22