Chu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần…
Chương 32: Chương 32
Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại VănTác giả: Nguyệt Minh Tinh MãnTruyện Cung Đấu, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngChu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần… Tô Ngư trong lòng rất xúc động, ngoài miệng lại nói: "Chúng ta cũng coi như đi một vòng công viên rồi, bây giờ chúng ta ra ngoài đi dạo một chút nhé?"Lục Thiệu Tông gật đầu: "Đi ăn cơm không?”Tô Ngư nhớ tới lúc trưa ba cô nói buổi tối sẽ nấu cơm, nhất thời chần chừ: "Ba mẹ em nói sẽ chuẩn bị cơm cho em, lần sau chúng ta ăn cơm sau nhé?"Lục Thiệu Tông nhìn cô: "Gần đây anh đang nghỉ phép, ngày nào cũng có thể tới tìm em.”Cảm giác như bị anh nhìn thấu, Tô Ngư sợ hãi nghĩ, quả nhiên không hổ là người đứng đầu.Cho nên một giây sau, cô rất ngoan ngoãn hỏi: "Anh nghỉ mấy ngày? Ngày mai em phải đi làm, buổi trưa nghỉ trưa, buổi tối ăn cơm tối xong có một khoảng thời gian rảnh rỗi.”Lục Thiệu Tông hỏi: "Tối mai chúng ta cùng ra ngoài ăn cơm được không?”“Được ạ.”Tô Ngư cùng Lục Thiệu Tông đi về phía nhà cô, trên đường hai người nói chuyện rất nhiều, cô phát hiện bọn họ có không ít sở thích chung, đều thích đọc sách, học tập, thích ăn đồ ăn ngon, có vài quan điểm thì nhất trí, nhưng một vài cái thì không giống nhau, nhưng vẫn có thể chấp nhận được!Càng hiểu rõ, càng kinh ngạc, đến trước nhà rồi nhưng Tô Ngư vẫn lề mề không muốn đi lên, vẫn cùng Lục Thiệu Tông trò chuyện hăng say.Lục Thiệu Tông gần như hoàn toàn không phát hiện ra đã đến nhà cô.“Tiểu Ngư? Đồng chí giải phóng quân bên cạnh cháu là họ hàng nhà cháu à?”Tô Ngư bị cắt ngang liền nghiêng đầu, nhìn thấy bà thím quen thuộc, khách khí cười: "Không phải, anh ấy là bạn trai cháu, thím Tôn ăn tối chưa ạ?"Thím Tôn chính là người lúc trước muốn giới thiệu cháu trai mình cho Tô Ngư, bà ta vừa nói nghe đây là bạn trai của Tô Ngư, cặp mắt nhỏ kia của bà nhất thời mở to: "Bạn trai của con? Tiểu Ngư con thật không thành thật gì cả, lúc trước thím muốn giới thiệu đối tượng cho con, con nói con không muốn, còn nói nghe lời mẹ con, không muốn lấy chồng sớm, con đó, có phải con ghét bỏ đối tượng thím giới thiệu cho con không?”Lục Thiệu Tông nhíu mày, che trước người Tô Ngư, vẻ mặt nghiêm túc: "Có chuyện gì thím cứ nói chuyện với cháu, đừng làm khó bạn gái cháu.”
Tô Ngư trong lòng rất xúc động, ngoài miệng lại nói: "Chúng ta cũng coi như đi một vòng công viên rồi, bây giờ chúng ta ra ngoài đi dạo một chút nhé?"
Lục Thiệu Tông gật đầu: "Đi ăn cơm không?”
Tô Ngư nhớ tới lúc trưa ba cô nói buổi tối sẽ nấu cơm, nhất thời chần chừ: "Ba mẹ em nói sẽ chuẩn bị cơm cho em, lần sau chúng ta ăn cơm sau nhé?"
Lục Thiệu Tông nhìn cô: "Gần đây anh đang nghỉ phép, ngày nào cũng có thể tới tìm em.
”
Cảm giác như bị anh nhìn thấu, Tô Ngư sợ hãi nghĩ, quả nhiên không hổ là người đứng đầu.
Cho nên một giây sau, cô rất ngoan ngoãn hỏi: "Anh nghỉ mấy ngày? Ngày mai em phải đi làm, buổi trưa nghỉ trưa, buổi tối ăn cơm tối xong có một khoảng thời gian rảnh rỗi.
”
Lục Thiệu Tông hỏi: "Tối mai chúng ta cùng ra ngoài ăn cơm được không?”
“Được ạ.
”
Tô Ngư cùng Lục Thiệu Tông đi về phía nhà cô, trên đường hai người nói chuyện rất nhiều, cô phát hiện bọn họ có không ít sở thích chung, đều thích đọc sách, học tập, thích ăn đồ ăn ngon, có vài quan điểm thì nhất trí, nhưng một vài cái thì không giống nhau, nhưng vẫn có thể chấp nhận được!
Càng hiểu rõ, càng kinh ngạc, đến trước nhà rồi nhưng Tô Ngư vẫn lề mề không muốn đi lên, vẫn cùng Lục Thiệu Tông trò chuyện hăng say.
Lục Thiệu Tông gần như hoàn toàn không phát hiện ra đã đến nhà cô.
“Tiểu Ngư? Đồng chí giải phóng quân bên cạnh cháu là họ hàng nhà cháu à?”
Tô Ngư bị cắt ngang liền nghiêng đầu, nhìn thấy bà thím quen thuộc, khách khí cười: "Không phải, anh ấy là bạn trai cháu, thím Tôn ăn tối chưa ạ?"
Thím Tôn chính là người lúc trước muốn giới thiệu cháu trai mình cho Tô Ngư, bà ta vừa nói nghe đây là bạn trai của Tô Ngư, cặp mắt nhỏ kia của bà nhất thời mở to: "Bạn trai của con? Tiểu Ngư con thật không thành thật gì cả, lúc trước thím muốn giới thiệu đối tượng cho con, con nói con không muốn, còn nói nghe lời mẹ con, không muốn lấy chồng sớm, con đó, có phải con ghét bỏ đối tượng thím giới thiệu cho con không?”
Lục Thiệu Tông nhíu mày, che trước người Tô Ngư, vẻ mặt nghiêm túc: "Có chuyện gì thím cứ nói chuyện với cháu, đừng làm khó bạn gái cháu.
”
Nữ Phụ Cá Mặn Nằm Thắng Ở Niên Đại VănTác giả: Nguyệt Minh Tinh MãnTruyện Cung Đấu, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngChu Xảo Mạn không thể tin được, cô ta cẩn thận đánh giá Tô Ngư, dáng vẻ Tô Ngư như tiên nữ, toàn thân đều giống như dính tiên khí, tỏa sáng rực rỡ, không giống người bình thường, nhưng Tô Ngư thế này, lại nhất quyết không mềm lòng. Trước khi đến, Chu Xảo Mạn đã suy nghĩ thật kĩ, cho rằng Tô Ngư nhất định sẽ thương hại cô ta, giúp đỡ cô ta, trước khi cô ta xuống nông thôn, quan hệ với Tô Ngư cũng không tệ, mặc dù mấy năm nay vì khoảng cách mà xa cách, tình cảm vẫn còn một ít, nhưng Tô Ngư không hề lay động, khiến kế hoạch của cô ta phá sản ngay từ đầu. “Tiểu Ngư, Xảo Mạn, chị em các con nói chuyện gì vậy, ăn cơm thôi nào. ”Tô Ngư: “Chị họ, mẹ em gọi, ra ngoài ăn cơm thôi. ”Sắc mặt Chu Xảo Mạn khó coi, nhưng khi nhìn Tô Ngư, cố gắng nặn ra nụ cười: “Được. ”“Nào, Xảo Mạn cứ ngồi tự nhiên, đừng đứng đấy, nếm thử đồ ăn ba Tiểu Ngư làm đi. ” Lý Lâm cười sảng khoái, vỗ vỗ cái ghế bên cạnh. Thịt khô xào đậu đũa, trứng xào cà chua, còn có một bát canh bí đao lớn, Chu Xảo Mạn quét qua một lần… Tô Ngư trong lòng rất xúc động, ngoài miệng lại nói: "Chúng ta cũng coi như đi một vòng công viên rồi, bây giờ chúng ta ra ngoài đi dạo một chút nhé?"Lục Thiệu Tông gật đầu: "Đi ăn cơm không?”Tô Ngư nhớ tới lúc trưa ba cô nói buổi tối sẽ nấu cơm, nhất thời chần chừ: "Ba mẹ em nói sẽ chuẩn bị cơm cho em, lần sau chúng ta ăn cơm sau nhé?"Lục Thiệu Tông nhìn cô: "Gần đây anh đang nghỉ phép, ngày nào cũng có thể tới tìm em.”Cảm giác như bị anh nhìn thấu, Tô Ngư sợ hãi nghĩ, quả nhiên không hổ là người đứng đầu.Cho nên một giây sau, cô rất ngoan ngoãn hỏi: "Anh nghỉ mấy ngày? Ngày mai em phải đi làm, buổi trưa nghỉ trưa, buổi tối ăn cơm tối xong có một khoảng thời gian rảnh rỗi.”Lục Thiệu Tông hỏi: "Tối mai chúng ta cùng ra ngoài ăn cơm được không?”“Được ạ.”Tô Ngư cùng Lục Thiệu Tông đi về phía nhà cô, trên đường hai người nói chuyện rất nhiều, cô phát hiện bọn họ có không ít sở thích chung, đều thích đọc sách, học tập, thích ăn đồ ăn ngon, có vài quan điểm thì nhất trí, nhưng một vài cái thì không giống nhau, nhưng vẫn có thể chấp nhận được!Càng hiểu rõ, càng kinh ngạc, đến trước nhà rồi nhưng Tô Ngư vẫn lề mề không muốn đi lên, vẫn cùng Lục Thiệu Tông trò chuyện hăng say.Lục Thiệu Tông gần như hoàn toàn không phát hiện ra đã đến nhà cô.“Tiểu Ngư? Đồng chí giải phóng quân bên cạnh cháu là họ hàng nhà cháu à?”Tô Ngư bị cắt ngang liền nghiêng đầu, nhìn thấy bà thím quen thuộc, khách khí cười: "Không phải, anh ấy là bạn trai cháu, thím Tôn ăn tối chưa ạ?"Thím Tôn chính là người lúc trước muốn giới thiệu cháu trai mình cho Tô Ngư, bà ta vừa nói nghe đây là bạn trai của Tô Ngư, cặp mắt nhỏ kia của bà nhất thời mở to: "Bạn trai của con? Tiểu Ngư con thật không thành thật gì cả, lúc trước thím muốn giới thiệu đối tượng cho con, con nói con không muốn, còn nói nghe lời mẹ con, không muốn lấy chồng sớm, con đó, có phải con ghét bỏ đối tượng thím giới thiệu cho con không?”Lục Thiệu Tông nhíu mày, che trước người Tô Ngư, vẻ mặt nghiêm túc: "Có chuyện gì thím cứ nói chuyện với cháu, đừng làm khó bạn gái cháu.”