Trên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng…

Chương 861

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… Lại xảy ra chuyện gì nghiêm trọng sao?   Rất nhiều võ giả nhà họ Trần đi ra ngoài, vẻ mặt khó hiểu nhìn mây đen giăng kín trời.    Sau một đêm điên cuồng, tuy rằng hiện tại cảnh giới của bọn họ đã tăng lên không ít, nhưng thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi, chỉ muốn nghỉ ngơi một chút…    AdvMà đúng lúc này, giọng nói điềm đạm của Lâm Phong vang lên bên tai mọi người:    “Tôi phải rời khỏi Vân Xuyên một thời gian, mọi người tập trung tu luyện, nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì để Tiểu Luyến Luyến ra tay.”    “Để Tiểu Luyến Luyến ư?”    AdvĐám võ giả còn chưa kịp hiểu ý thì đã thấy một luồng sáng vụt qua đầu họ, bay thẳng về phía nước Oa!    …    Cùng lúc đó ở thủ đô, trong phòng họp.    Bộ trưởng bộ chấp pháp Tư Đồ Vân Tiêu thấy Lâm Phong cúp máy, lập tức bật dậy, nặng nề nói:    “Mọi chuyện không ổn lắm!”    “Lâm Phong nói thế nào?”    “Cậu ta chưa nói gì cả, nhưng lại giống như nói hết rồi…”    Tư Đồ Vân Tiêu cười khổ một tiếng, sau đó nhìn qua cửa sổ về phía nước Oa, lẩm bẩm:    “Mong là tất cả bình an.”    …    Nước Oa nằm ở vùng vịnh phía bắc biển Hoa Đông.    Nói là một quốc gia, trên thực tế cũng chỉ tương đương với một tỉnh của Đại Hạ.    Lãnh thổ đó có thể chia ra một thủ đô và bốn thành phố lân cận.    Thủ đô là thành phố Anh Hoa, núi lửa Anh Hoa nổi tiếng thế giới nằm ở thành phố này!    Bốn thành phố còn lại chia làm: Đông Tỉnh, Nam Loan, Tây Hải và Bắc Đảo.    Bốn thành phố đó bao quanh thành phố Anh Hoa, bảo vệ nó.    Trong mỗi thành phố có một thành chủ và hai phó thành chủ!   Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Lại xảy ra chuyện gì nghiêm trọng sao?  

 

Rất nhiều võ giả nhà họ Trần đi ra ngoài, vẻ mặt khó hiểu nhìn mây đen giăng kín trời.  

 

 

Sau một đêm điên cuồng, tuy rằng hiện tại cảnh giới của bọn họ đã tăng lên không ít, nhưng thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi, chỉ muốn nghỉ ngơi một chút…  

 

 

Adv

Mà đúng lúc này, giọng nói điềm đạm của Lâm Phong vang lên bên tai mọi người:  

 

 

“Tôi phải rời khỏi Vân Xuyên một thời gian, mọi người tập trung tu luyện, nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì để Tiểu Luyến Luyến ra tay.”  

 

 

“Để Tiểu Luyến Luyến ư?”  

 

 

Adv

Đám võ giả còn chưa kịp hiểu ý thì đã thấy một luồng sáng vụt qua đầu họ, bay thẳng về phía nước Oa!  

 

 

…  

 

 

Cùng lúc đó ở thủ đô, trong phòng họp.  

 

 

Bộ trưởng bộ chấp pháp Tư Đồ Vân Tiêu thấy Lâm Phong cúp máy, lập tức bật dậy, nặng nề nói:  

 

 

“Mọi chuyện không ổn lắm!”  

 

 

“Lâm Phong nói thế nào?”  

 

 

“Cậu ta chưa nói gì cả, nhưng lại giống như nói hết rồi…”  

 

 

Tư Đồ Vân Tiêu cười khổ một tiếng, sau đó nhìn qua cửa sổ về phía nước Oa, lẩm bẩm:  

 

 

“Mong là tất cả bình an.”  

 

 

…  

 

 

Nước Oa nằm ở vùng vịnh phía bắc biển Hoa Đông.  

 

 

Nói là một quốc gia, trên thực tế cũng chỉ tương đương với một tỉnh của Đại Hạ.  

 

 

Lãnh thổ đó có thể chia ra một thủ đô và bốn thành phố lân cận.  

 

 

Thủ đô là thành phố Anh Hoa, núi lửa Anh Hoa nổi tiếng thế giới nằm ở thành phố này!  

 

 

Bốn thành phố còn lại chia làm: Đông Tỉnh, Nam Loan, Tây Hải và Bắc Đảo.  

 

 

Bốn thành phố đó bao quanh thành phố Anh Hoa, bảo vệ nó.  

 

 

Trong mỗi thành phố có một thành chủ và hai phó thành chủ!  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… Lại xảy ra chuyện gì nghiêm trọng sao?   Rất nhiều võ giả nhà họ Trần đi ra ngoài, vẻ mặt khó hiểu nhìn mây đen giăng kín trời.    Sau một đêm điên cuồng, tuy rằng hiện tại cảnh giới của bọn họ đã tăng lên không ít, nhưng thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi, chỉ muốn nghỉ ngơi một chút…    AdvMà đúng lúc này, giọng nói điềm đạm của Lâm Phong vang lên bên tai mọi người:    “Tôi phải rời khỏi Vân Xuyên một thời gian, mọi người tập trung tu luyện, nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì để Tiểu Luyến Luyến ra tay.”    “Để Tiểu Luyến Luyến ư?”    AdvĐám võ giả còn chưa kịp hiểu ý thì đã thấy một luồng sáng vụt qua đầu họ, bay thẳng về phía nước Oa!    …    Cùng lúc đó ở thủ đô, trong phòng họp.    Bộ trưởng bộ chấp pháp Tư Đồ Vân Tiêu thấy Lâm Phong cúp máy, lập tức bật dậy, nặng nề nói:    “Mọi chuyện không ổn lắm!”    “Lâm Phong nói thế nào?”    “Cậu ta chưa nói gì cả, nhưng lại giống như nói hết rồi…”    Tư Đồ Vân Tiêu cười khổ một tiếng, sau đó nhìn qua cửa sổ về phía nước Oa, lẩm bẩm:    “Mong là tất cả bình an.”    …    Nước Oa nằm ở vùng vịnh phía bắc biển Hoa Đông.    Nói là một quốc gia, trên thực tế cũng chỉ tương đương với một tỉnh của Đại Hạ.    Lãnh thổ đó có thể chia ra một thủ đô và bốn thành phố lân cận.    Thủ đô là thành phố Anh Hoa, núi lửa Anh Hoa nổi tiếng thế giới nằm ở thành phố này!    Bốn thành phố còn lại chia làm: Đông Tỉnh, Nam Loan, Tây Hải và Bắc Đảo.    Bốn thành phố đó bao quanh thành phố Anh Hoa, bảo vệ nó.    Trong mỗi thành phố có một thành chủ và hai phó thành chủ!   Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Chương 861