Trên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng…
Chương 907: Ông là ai
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… Đôi mắt to của Tiểu Luyến Luyến bỗng nhiên sáng lên, chân nhỏ chạy vài bước về phía Lâm Phong, nhào vào lòng anh.Khoé miệng Lâm Phong hơi co giật, cảm thấy như vừa bị ngọn núi nhỏ húc trúng!"Ba ba đi đâu vậy?""Con vừa ngủ dậy, thì không thấy ba ba đâu nữa!" Tiểu Luyến Luyến ngẩng đầu, tò mò hỏi."Ba ba đi làm chuyện lớn!"Vẻ mặt Lâm Phong đắc ý, kể cho con gái nghe mấy chuyện mình làm ở nước. 0a...Gần như người làm ba nào cũng muốn mình thật ngầu trước mặt con gái... Ngay cả Lâm Phong cũng không ngoại lệ!Nhìn thấy một màn này.Đám người Vu Cửu Tiêu dừng bước, từng đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chăm Lâm Phong, vẻ mặt rất khó coilBa ba? Chẳng lẽ con nhóc đó thật sự mới mười tuổi?"Lâm Phong, cuối cùng cậu cũng trở lại!"Trần Bắc Huyền đi tới gần, trong lòng như trút được gánh nặng, lên tiếng chào hỏi Lâm Phong.Lâm Phong buông con gái trong ngực xuống, Anh quét mắt nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong sân, trầm giọng hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy ông?”Trần Bắc Huyền do dự một chút, kể lại chuyện vừa xảy ra cho Lâm Phong nghel"Ồ? Vu tộc? Nhánh Lôi Vu?" Trên mặt Lâm Phong hiện lên một tia kinh ngạc.Anh dời ánh mắt nhìn về phía đám người Vu Cửu Tiêu, tỉ mỉ đánh giá một chút..Đám người Vu Cửu Tiêu thấy Lâm Phong nhìn sang, cũng không sợ hãi, từng người nhếch mép cười lạnh...“Hắc hắc hắc..."Lâm Phong thấy thế trên mặt cũng lộ ra một tia ý cười.Hai bên cứ như vậy, nhìn nhau cười một hồi,Lâm Phong hỏi: “Tôi thấy mấy người hình như rất vui 4?”“Bọn này vui hay không liên quan gì đến mày?”Một gã Võ Thánh đỉnh phong của Liên minh Nam Lĩnh hất mặt nói.“Phich!”Lâm Phong vung tay, cách không khí, tát người này thành sương máu, máu tươi bắn tung tóe lên quần áo của mấy người đứng quanh, ngay cả Vu Cửu Tiêu đứng cách khá xa cũng dính phải mấy chục giọt!Nhìn thấy một màn này.Mấy người nhà họ Trần âm thầm siết chặt nắm đấm, cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái.Nụ cười trên mặt đám người Vu Cửu Tiêu dần tắt, thay vào đó là vẻ hung ác, phẫn nộ!“Cười đi? Sao không tiếp tục cười nữa đi?”Lâm Phong cười hỏi.Vu Cửu Tiêu vừa định mở miệng nói.Ngay lúc này Vô Cực Kiếm Thánh đứng ra can ngăn:“Lâm Phong, việc này đã được xử lý xong, cậu đừng gây chuyện nữa!” Thật ra lý do Vô Cực Kiếm Thánh can ngăn cũng dễ hiểu.Ông ta là chưởng môn Thục Sơn, biết rõ sự đáng sợ, âm hiểm của Vu tộc, ông ta không thể để nhà họ Trần đắc tội Vu tộc thêm nữa.Hơn nữa theo ông ta thấy. Chỉ cần đợi đám người Vu Cửu Tiêu rời đi.Ông ta sẽ tự mình đi tìm mấy vị trưởng lão Vu tộc, có mấy người bạn già của ông ta ra mặt, đám người Vu Cửu Tiêu nhất định sẽ không làm bừa nữa!Đến lúc đó thì mọi chuyện sẽ được giải quyết trong hoà bình.Nhưng bây giờ Lâm Phong xuất hiện, làm loạn kế hoạch ban đầu của ông ta, khiến cho sự tình càng thêm nghiêm trọng!“Phich!”Lâm Phong tùy ý vỗ chết một tên cường giả Liên minh Nam Lĩnh, sau đó hỏi Vô Cực Kiếm Thánh:Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Đôi mắt to của Tiểu Luyến Luyến bỗng nhiên sáng lên, chân nhỏ chạy vài bước về phía Lâm Phong, nhào vào lòng anh.
Khoé miệng Lâm Phong hơi co giật, cảm thấy như vừa bị ngọn núi nhỏ húc trúng!
"Ba ba đi đâu vậy?"
"Con vừa ngủ dậy, thì không thấy ba ba đâu nữa!" Tiểu Luyến Luyến ngẩng đầu, tò mò hỏi.
"Ba ba đi làm chuyện lớn!"
Vẻ mặt Lâm Phong đắc ý, kể cho con gái nghe mấy chuyện mình làm ở nước. 0a...
Gần như người làm ba nào cũng muốn mình thật ngầu trước mặt con gái... Ngay cả Lâm Phong cũng không ngoại lệ!
Nhìn thấy một màn này.
Đám người Vu Cửu Tiêu dừng bước, từng đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chăm Lâm Phong, vẻ mặt rất khó coil
Ba ba? Chẳng lẽ con nhóc đó thật sự mới mười tuổi?
"Lâm Phong, cuối cùng cậu cũng trở lại!"
Trần Bắc Huyền đi tới gần, trong lòng như trút được gánh nặng, lên tiếng chào hỏi Lâm Phong.
Lâm Phong buông con gái trong ngực xuống, Anh quét mắt nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong sân, trầm giọng hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy ông?”
Trần Bắc Huyền do dự một chút, kể lại chuyện vừa xảy ra cho Lâm Phong nghel
"Ồ? Vu tộc? Nhánh Lôi Vu?" Trên mặt Lâm Phong hiện lên một tia kinh ngạc.
Anh dời ánh mắt nhìn về phía đám người Vu Cửu Tiêu, tỉ mỉ đánh giá một chút..
Đám người Vu Cửu Tiêu thấy Lâm Phong nhìn sang, cũng không sợ hãi, từng người nhếch mép cười lạnh...
“Hắc hắc hắc..."
Lâm Phong thấy thế trên mặt cũng lộ ra một tia ý cười.
Hai bên cứ như vậy, nhìn nhau cười một hồi,
Lâm Phong hỏi: “Tôi thấy mấy người hình như rất vui 4?”
“Bọn này vui hay không liên quan gì đến mày?”
Một gã Võ Thánh đỉnh phong của Liên minh Nam Lĩnh hất mặt nói.
“Phich!”
Lâm Phong vung tay, cách không khí, tát người này thành sương máu, máu tươi bắn tung tóe lên quần áo của mấy người đứng quanh, ngay cả Vu Cửu Tiêu đứng cách khá xa cũng dính phải mấy chục giọt!
Nhìn thấy một màn này.
Mấy người nhà họ Trần âm thầm siết chặt nắm đấm, cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái.
Nụ cười trên mặt đám người Vu Cửu Tiêu dần tắt, thay vào đó là vẻ hung ác, phẫn nộ!
“Cười đi? Sao không tiếp tục cười nữa đi?”
Lâm Phong cười hỏi.
Vu Cửu Tiêu vừa định mở miệng nói.
Ngay lúc này Vô Cực Kiếm Thánh đứng ra can ngăn:
“Lâm Phong, việc này đã được xử lý xong, cậu đừng gây chuyện nữa!” Thật ra lý do Vô Cực Kiếm Thánh can ngăn cũng dễ hiểu.
Ông ta là chưởng môn Thục Sơn, biết rõ sự đáng sợ, âm hiểm của Vu tộc, ông ta không thể để nhà họ Trần đắc tội Vu tộc thêm nữa.
Hơn nữa theo ông ta thấy. Chỉ cần đợi đám người Vu Cửu Tiêu rời đi.
Ông ta sẽ tự mình đi tìm mấy vị trưởng lão Vu tộc, có mấy người bạn già của ông ta ra mặt, đám người Vu Cửu Tiêu nhất định sẽ không làm bừa nữa!
Đến lúc đó thì mọi chuyện sẽ được giải quyết trong hoà bình.
Nhưng bây giờ Lâm Phong xuất hiện, làm loạn kế hoạch ban đầu của ông ta, khiến cho sự tình càng thêm nghiêm trọng!
“Phich!”
Lâm Phong tùy ý vỗ chết một tên cường giả Liên minh Nam Lĩnh, sau đó hỏi Vô Cực Kiếm Thánh:
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên HạTác giả: Ma Mị Hồng TrầnTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhTrên một ngọn núi lớn ít người lui tới ở phía đông nam nước Đại Hạ có một toà đạo quán đổ nát. Một ông lão tóc trắng đang ngồi khoanh chân trước cổng đạo quán. Đối diện ông ta là một thanh niên áo đen với đôi mắt u buồn, nét mặt chán chường đang đứng. “Lâm Phong, mười năm đã trôi qua, cậu có thể xuống núi rồi.” Ông lão nói. “Ông lại định đánh tôi nữa đấy à?” Lâm Phong lạnh lùng đáp. Ông lão im lặng một lúc rồi bảo: “Thật ra tôi đánh cậu là vì tốt cho cậu thôi!” Nghe vậy, Lâm Phong cười khẩy một tiếng, không trả lời. “Lâm Phong, cậu hận tôi lắm phải không?” Ông lão đột nhiên hỏi. “Lúc trước rất hận!” “Giờ thì sao?” “Giờ không còn quan trọng nữa, đã qua mười năm rồi, nói những điều này chẳng có ý nghĩa gì cả.” “Đúng nhỉ, chẳng có ý nghĩa! Đời người có được bao nhiêu lần mười năm đâu chứ…” “Thời gian như một con dao diệt sạch tất cả những người anh hùng. Mạnh như ta cũng không thể nhảy qua tới bờ vực xa không thể với ở phía đối diện kia.” Ông lão thở dài một hơi. Ông ta khó khăn ngẩng… Đôi mắt to của Tiểu Luyến Luyến bỗng nhiên sáng lên, chân nhỏ chạy vài bước về phía Lâm Phong, nhào vào lòng anh.Khoé miệng Lâm Phong hơi co giật, cảm thấy như vừa bị ngọn núi nhỏ húc trúng!"Ba ba đi đâu vậy?""Con vừa ngủ dậy, thì không thấy ba ba đâu nữa!" Tiểu Luyến Luyến ngẩng đầu, tò mò hỏi."Ba ba đi làm chuyện lớn!"Vẻ mặt Lâm Phong đắc ý, kể cho con gái nghe mấy chuyện mình làm ở nước. 0a...Gần như người làm ba nào cũng muốn mình thật ngầu trước mặt con gái... Ngay cả Lâm Phong cũng không ngoại lệ!Nhìn thấy một màn này.Đám người Vu Cửu Tiêu dừng bước, từng đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chăm Lâm Phong, vẻ mặt rất khó coilBa ba? Chẳng lẽ con nhóc đó thật sự mới mười tuổi?"Lâm Phong, cuối cùng cậu cũng trở lại!"Trần Bắc Huyền đi tới gần, trong lòng như trút được gánh nặng, lên tiếng chào hỏi Lâm Phong.Lâm Phong buông con gái trong ngực xuống, Anh quét mắt nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong sân, trầm giọng hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy ông?”Trần Bắc Huyền do dự một chút, kể lại chuyện vừa xảy ra cho Lâm Phong nghel"Ồ? Vu tộc? Nhánh Lôi Vu?" Trên mặt Lâm Phong hiện lên một tia kinh ngạc.Anh dời ánh mắt nhìn về phía đám người Vu Cửu Tiêu, tỉ mỉ đánh giá một chút..Đám người Vu Cửu Tiêu thấy Lâm Phong nhìn sang, cũng không sợ hãi, từng người nhếch mép cười lạnh...“Hắc hắc hắc..."Lâm Phong thấy thế trên mặt cũng lộ ra một tia ý cười.Hai bên cứ như vậy, nhìn nhau cười một hồi,Lâm Phong hỏi: “Tôi thấy mấy người hình như rất vui 4?”“Bọn này vui hay không liên quan gì đến mày?”Một gã Võ Thánh đỉnh phong của Liên minh Nam Lĩnh hất mặt nói.“Phich!”Lâm Phong vung tay, cách không khí, tát người này thành sương máu, máu tươi bắn tung tóe lên quần áo của mấy người đứng quanh, ngay cả Vu Cửu Tiêu đứng cách khá xa cũng dính phải mấy chục giọt!Nhìn thấy một màn này.Mấy người nhà họ Trần âm thầm siết chặt nắm đấm, cảm thấy trong lòng vô cùng thoải mái.Nụ cười trên mặt đám người Vu Cửu Tiêu dần tắt, thay vào đó là vẻ hung ác, phẫn nộ!“Cười đi? Sao không tiếp tục cười nữa đi?”Lâm Phong cười hỏi.Vu Cửu Tiêu vừa định mở miệng nói.Ngay lúc này Vô Cực Kiếm Thánh đứng ra can ngăn:“Lâm Phong, việc này đã được xử lý xong, cậu đừng gây chuyện nữa!” Thật ra lý do Vô Cực Kiếm Thánh can ngăn cũng dễ hiểu.Ông ta là chưởng môn Thục Sơn, biết rõ sự đáng sợ, âm hiểm của Vu tộc, ông ta không thể để nhà họ Trần đắc tội Vu tộc thêm nữa.Hơn nữa theo ông ta thấy. Chỉ cần đợi đám người Vu Cửu Tiêu rời đi.Ông ta sẽ tự mình đi tìm mấy vị trưởng lão Vu tộc, có mấy người bạn già của ông ta ra mặt, đám người Vu Cửu Tiêu nhất định sẽ không làm bừa nữa!Đến lúc đó thì mọi chuyện sẽ được giải quyết trong hoà bình.Nhưng bây giờ Lâm Phong xuất hiện, làm loạn kế hoạch ban đầu của ông ta, khiến cho sự tình càng thêm nghiêm trọng!“Phich!”Lâm Phong tùy ý vỗ chết một tên cường giả Liên minh Nam Lĩnh, sau đó hỏi Vô Cực Kiếm Thánh:Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website